Liễu Thiên Linh lão tổ tu thành pháp tướng, địa vị của môn hạ đệ tử ở trong môn phái đương nhiên cũng sẽ như thuyền dâng cao theo nước.
Nhưng người đầu tiên tiến lên hiến lễ lại không phải là Trùng Hoa phủ môn hạ nhị đệ tử Lý Huyền Như chân nhân, mà là Tiêu Dao phủ nhất mạch đại đệ tử Huyền Điền chân nhân.
Có những tu sĩ không hiểu biết mặt lộ vẻ kinh ngạc, đặc biệt là một ít kim đan chân nhân mới vừa lên cấp hoặc mới tu luyện có chút thành tù. Họ vô cùng tò mò hướng bổn phái tiền bối bên cạnh hỏi thăm, Trùng Hoa phủ môn hạ từ khi nào lại có thêm một đại đệ tử đoán đan sáu tầng tu vi, hơn nữa còn là nam nữa?
Huyền Điền chân nhân tay nâng một cái hộp ngọc, cung kính tiến lên hành lễ, nói:
- Đệ tử Huyền Điền chúc mừng sư nương thành tựu pháp tướng! Đặc biệt dâng lên ba đóa Ôn Ngọc hoa. Chúc lão sư thành tựu Chân Linh, vĩnh hưởng trường sanh.
Ôn Ngọc hoa?
Lục Bình có chút kinh ngạc nhìn ba đóa hoa trong hộp phảng phất như là dùng ngọc thạch điêu khắc thành. Ba đóa Ôn Ngọc hoa này cùng với Kim Kiên quả trong tay mình có công hiệu giống nhau, đều có tác dụng cường hóa rất tốt đối với thân thể tu sĩ. Lục Bình biết loại thiên tài địa bảo này pháp tướng lão tổ tựa hồ rất yêu thích và quý trọng.
Trong Trùng Hoa điện đương nhiên là có tu sĩ có hiểu biết, nhất thời nghị luận ầm ĩ cả lên. Những tu sĩ không hề biết vật này dùng để làm gì và như thế nào cũng vội vã hỏi thăm những tu sĩ có kiến thức rộng rãi hơn khác.
Tu sĩ trong điện đều là đoán đan kỳ chân nhân, đối với những chuyện của pháp tướng kỳ cũng đều ít nhiều nghe thấy, đặc biệt là những đoán đan hậu kỳ chân nhân thì càng rành hơn. Sau khi nghe công hiệu của loại linh dược này, lúc nhìn lại Ôn Ngọc hoa, trong ánh mắt của họ đều mang theo vẻ hâm mộ không mô tả nên lời.
Liễu Thiên Linh lão tổ nhìn thấy Huyền Điền, trên mặt hiện lên vẻ ấm áp, vui vẻ nói:
- Huyền Điền đứng lên đi! Vì sao Huyền Tuệ không thấy đến?
Huyền Tuệ chân nhân chính là đạo lữ của Huyền Điền chân nhân. Huyền Điền chân nhân nghe vậy trả lời:
- Kính xin sư nương thứ lỗi! Huyền Tuệ kể từ năm ngoái đã bế quan tu luyện đột phá tu vi, cho tới bây giờ chưa xuất quan, đã trễ nải không tham dự được pháp tướng khánh điển của sư nương rồi.
Liễu Thiên Linh lão tổ gật đầu một cái không nói gì. Huyền Điền chân nhân đứng bên cạnh thấy lão tổ không hỏi nữa liền lui đi. Lục Bình ở gần đó cũng thấy lúc lão sư khi hỏi tới Huyền Tuệ chân nhân, chẳng những là nhị, tam, tứ sư tỷ có chút khẩn trương, mà ngay cả ba vị sư huynh khác của Tiêu Dao phủ cũng sững sờ trong giây lát. Cho đến khi Huyền Điền chân nhân lui ra, sắc mặt của mọi người mới bình tĩnh thả lỏng trở lại.
Người thứ hai tiến lên hiến lễ vẫn không phải là Lý Huyền Như, mà là Tiêu Dao phủ nhị đệ tử Huyền Quả chân nhân. Quà tặng của Huyền Quả chân nhân là chín cây ba ngàn năm linh thảo, tuy không có chỗ nào xuất sắc, nhưng Huyền Quả chân nhân tự cho rằng hiến lễ danh nghĩa như thế này cũng đầy đủ trọng thị lắm rồi.
Kế tiếp mới đến phiên Lý Huyền Như chân nhân. Lý Huyền Như chân nhân thực chất là đại đệ tử của Trùng Hoa phủ. Lẽ đương nhiên, việc nàng hiến lễ cũng khiến cho người ta nhìn chăm chú.
Linh Mộc đan!
Lục Bình hết sức kỳ quái khi trong tay Nhị sư tỷ lại có loại kỳ môn đan dược này, hơn nữa còn có ba viên.
Loại đan dược này tuy nói không thất truyền, nhưng trong tu luyện giới lại cơ hồ không có, bởi vì loại đan dược này luyện chế trừ độ khó của nửa bước pháp tướng đan dược ra, còn có một loại linh dẫn trọng yếu. Hơn nữa trong linh dẫn này ít nhiều còn có chút quan hệ tới Lục Bình: Đó chính là đoán đan kỳ Mộc Loan tâm huyết.
Linh Mộc đan cũng không phải là để cho tu sĩ dùng, mà là dùng để thúc giục sinh trưởng linh thảo linh mộc. Theo truyền thuyết, một viên mộc loan kim đan ở trong tay của pháp tướng kỳ tu sĩ đủ để thúc giục thành thục mấy chục thậm chí trên cả trăm cây ba ngàn năm linh thảo. Đây cũng là nguyên nhân khiến cho Mộc Loan trong tu luyện giới đang từ từ tuyệt tích. Mà Linh Mộc đan tự nhiên không có loại công hiệu như vậy, nhưng lấy Mộc Loan tâm huyết làm linh dẫn chế ra Linh Mộc đan cũng đủ để thúc giục thành thục mấy cây ba ngàn năm linh thảo.
Chỗ quý trọng của Linh Mộc đan còn không phải ở thúc giục thành thục linh thảo, mà còn là khả năng có thể chọn lựa của nó. Ba ngàn năm linh thảo vốn là phần nhiều là bảo vật có thể gặp mà không thể cầu. Pháp tướng tu sĩ ở trong lúc luyện đan thường thường sẽ bởi vì thiếu một hai cây linh thảo mà không thể không tốn hao đại lượng thời gian đi tìm. Mà có Linh Mộc đan nơi tay, thì có thể đem ba ngàn năm linh thảo chưa thành thục và cần dùng gấp tùy ý chọn ra mấy loại để tiến hành thúc giục sinh trưởng.
Linh Mộc đan trong tu luyện giới được coi là một loại đan dược tương đối thiên môn. Đa số tu sĩ trong điện đều không biết được, nhưng lại càng khiến cho mọi người nhận định đây là một loại bảo vật cực kỳ trân quý.
Kế tiếp, Tam sư tỷ Triệu Huyền Cơ cùng Tứ sư tỷ Vương Huyền Tĩnh trước sau tiến lên. Sau nữa mới là Tiêu Dao phủ Tứ đệ tử Huyền Sinh chân nhân cùng Ngũ đệ tử Huyền Hán chân nhân.
Chờ đến phiên Lục Bình tiến lên, có không ít tu sĩ trong Trùng Hoa điện đang chú ý đến hắn. Bọn họ đều muốn nhìn một chút xem vị đoán đan chân nhân đột nhiên thanh danh vang dội ở Bắc Hải tu luyện giới này rốt cuộc sẽ lấy ra loại bảo vật nào.
Thật ra thì ở bên ngoài Trùng Hoa phủ, tu sĩ tự đi tới tham gia pháp tướng đại hội Bắc Hải khi nghe các phái chân nhân xướng lễ, cũng đã kêu lên kinh ngạc từng trận. Ở trong mắt những tu sĩ này, những bảo vật này bình thường chỉ tồn tại trong truyền thuyết, hiện giờ mọi người đều có cơ hội nhìn được vật thật, cho nên trong lòng đối với thần uy của các đại phái cũng càng thêm kính ngưỡng. Đây cũng chính là mục đích Chân Linh phái muốn tuyên dương uy vọng của bổn phái, thông qua những tu sĩ này truyền miệng đi khắp nơi, tăng cường địa vị của Chân Linh phái ở trong Bắc Hải tu luyện giới, hấp dẫn nhiều tu sĩ hơn tới trước gia nhập môn phái hoặc liên minh.
Đến phiên môn hạ đệ tử hiến lễ, tu sĩ càng cảm thấy chấn động hơn. Nếu như trước đó xướng lễ là xuất hiện chỉnh thể, những lễ vật hiến tặng tuy nói trân quý, nhưng so sánh với để uẩn của những thế lực này cũng không coi là cái gì. Bây giờ môn hạ đệ tử của Thiên Linh lão tổ hiến lễ chỉ đơn thuần là bằng vào để uẩn của mỗi người. Nếu như nói trước đó quan lễ tu sĩ ở Trùng Hoa điện tán thán cho uy danh của Chân Linh phái, đồng thời còn khiến cho những phái khác hưởng tiếng thơm lây, thì bây giờ chỉ là thời gian biểu diễn của một nhà Chân Linh phái.
Lục Bình thong thả bước lên trước, trong tay xuất hiện một cái ngọc bàn lớn một thước, ba viên thạc đại linh đào bề ngoài lộ ra vầng sáng bị Lục Bình nâng ở trên tay, hướng lão sư nói:
- Đệ tử Lục Huyền Bình dâng lên ba quả linh đào, chúc nguyện lão sư phúc thọ miên miên!
Bên cạnh, quan lễ tu sĩ nhìn linh đào trong tay của Lục Bình mà có chút ngẩn ngơ.
Linh đào to như vậy ở trong tu luyện giới ngược lại cũng hiếm thấy. Đối với người phàm, thọ đào cũng có chút ý tứ trường thọ. Bất quá trong tu luyện giới cũng chưa từng nghe nói tới linh quả nổi tiếng nào là thuộc loại quả đào cả.
Lục Huyền Bình tuy nói là đệ tử thứ chín của Thiên Linh lão tổ, nhưng thực chất cũng là quan môn đệ tử của lão tổ. Năm đó Liễu Thiên Linh lão tổ vì đệ tử này mất tích mà đã từng đại náo Viên gia. Đây cũng là đại sự gây kinh động Bắc Hải tu luyện giới. Bây giờ hắn chỉ dâng lên ba quả bình thường linh đào làm quà tặng, thật là thất lễ rồi!
Lập tức có không ít tu sĩ lắc đầu thở dài, cũng không thiếu tu sĩ mắt lạnh bàng quan, tựa hồ đang nhìn xem Chân Linh phái chuẩn bị bị cười thối đầu vậy.
- Cái này, cái này chẳng lẽ là Linh Yêu đào?
Đang khi mọi người xì xào bàn tán trong điện, đột nhiên người nói lên câu này lại khiến cho Lục Bình hơi lấy làm kinh hãi. Đây chính là Huyền Linh phái Lâm Hư Thanh chân nhân, đang ngồi ở vị trí trên của chín đại môn phái.
- Lâm tiền bối kiến văn quả thực là rộng rãi!
Lục Bình cười cười, nói tiếp:
- Đây chính là tại hạ cơ duyên xảo hợp lấy được ba quả ngàn năm Linh Yêu đào.
Lâm Hư Thanh chân nhân tiếp tục hỏi:
- Linh Yêu đào này có phải là do tự tay ngươi lấy được từ trên Đào thụ yêu?
Lục Bình trong lòng chợt động, lắc đầu nói:
- Đào thụ yêu? Cái này tại hạ cũng chưa gặp qua. Chẳng qua là có được từ di trạch của một vị tiền bối, nói ba quả linh đào này kêu làm Linh Yêu đào. Nghe ý của Lâm tiền bối, tựa hồ là đối với này Linh Yêu đào rất tinh tường, không biết có thể vì vãn bối giải trừ nghi hoặc hay không?
Lục Bình dùng đòn này ngược lại đem nghi ngờ trong lòng Lâm Hư Thanh chân nhân giảm đi không ít. Lâm Hư Thanh tuy không muốn nói nhiều lời về Linh Yêu đào, nhưng Lục Bình hỏi đẹp như thế, lúc này quan lễ tu sĩ trong điện cùng với ngoài điện đều đem ánh mắt hỏi thăm nhìn về phía ông ta. Nếu ông ta không nói, sẽ làm cho người ta nghĩ ông ta là một loại tu sĩ kiêu căng, cao cao tại thượng, không thèm giải thích cho tiểu bối, khiến cho danh tiếng của Huyền Linh phái bị liên lụy.
Lâm Hư Thanh chân nhân châm chước chốc lát, nói:
- Trong yêu tộc có một chủng loại đặc thù, gọi là linh yêu. Loại linh yêu này tuy thuộc về yêu tu, nhưng lại từ cỏ cây trúc thạch khai mở ra linh trí, trải qua thời gian dài mới có thể tu luyện thành. Bởi vì nằm đó khai thiên thất tổ cũng không là lưu truyền xuống bao nhiêu truyền thừa liên quan tới linh yêu. Hơn nữa có chừng một ít cũng đã hỏng vỡ tan tành, cũng không đủ để ủng hộ cho linh yêu tu luyện tới pháp tướng kỳ, chớ đừng nói chi là thành tựu Chân Linh. Hơn nữa linh yêu bây giờ rất khó xuất hiện, thường thường hàng nghìn hàng vạn năm mới có thể khai ra linh trí. Linh yêu khai ra linh trí lại không có tu luyện truyền thừa, thường thường chỉ dựa vào bản năng tích lũy linh lực đạt tới dung huyết kỳ. Nhưng những thứ linh yêu này bởi vì trải qua thời gian quá mức lâu dài, cơ hồ trên người mỗi một con linh yêu mỗi chỗ nào cũng đều là thiên tài địa bảo. Do đó chúng bị nhân yêu hai tộc tu sĩ mơ ước, cho nên trong tu luyện giới càng hiếm thấy linh yêu tồn tại hơn nữa.
Lâm Hư Thanh chân nhân ngừng lại một chút mới nói:
- Ba quả Linh Yêu đào này chính là trên người Đào thụ yêu kết làm quả. Trong đó tích chứa linh khí nếu là luyện chế thành đan dược, có thể coi chính là đan dược trân quý nhất trong số pháp tướng kỳ đan dược dùng để tu luyện. Bất quá Lục sư điệt nói ba quả Linh Yêu đào này có được từ tiền nhân di trạch, vị tiền nhân này ngược lại quả thật là có thủ đoạn, không ngờ lại có thể đem linh quả hái khỏi Đào thụ yêu mà vẫn giữ vững hoàn hảo như vậy.
Lâm Hư Thanh chân nhân chẳng qua là sơ lược nói những thứ liên quan tới chuyện của linh yêu, rồi im miệng không nói gì nữa, thậm chí cuối cùng còn tính kế hại Lục Bình một phen, khiến cho mọi người nổi lòng nghi ngờ Lục Bình thật ra có phải là có được một cây Đào thụ yêu hay không.
Lục Bình trong bụng có chút hối hận. Hắn thật ra thì đối với chuyện của linh yêu cũng không biết nhiều lắm. Lần này bị Lâm Hư Thanh tính kế như vậy, đành phải cười nói:
- Đa tạ Lâm tiền bối giải trừ nghi hoặc. Vãn bối không ngờ đã tình cờ lấy được ba quả linh đào, không ngờ lại có lai lịch như vậy.
Lâm Hư Thanh chân nhân khẽ gật đầu, không nói thêm gì nữa, trong thần sắc có chút không vui. Lục Bình cũng không thèm để ý, đem Linh Yêu đào dâng lên, liền nghe thấy lão sư nhẹ giọng cười nói:
- Ngươi cái lão Cửu này, mỗi lần đều có thể lấy ra một ít thứ làm người nảy lòng khác, bộ không sợ người khác đem danh hiệu ‘Nhiều bảo tu sĩ’ của ngươi này coi như thành sự thực rồi hay sao?
Lục Bình biết lão sư có ý đang nhắc nhở mình chớ có bị hữu tâm nhân dòm ngó, đồng thời cũng đang cảnh cáo mọi người đang ngồi đừng có nảy sinh tham niệm. Một vị pháp tướng lão tổ cảnh cáo như vậy, tự nhiên phân lượng nặng mười phần.
Thật ra thì lúc Lâm Hư Thanh chỉ điểm ra lai lịch Linh Yêu đào, trong điện đã có không ít tu sĩ ánh mắt lóe lên. Tu luyện giới nhược nhục cường thực, giết người càng là chuyện không phải số ít. Chẳng qua là những tu sĩ này đại đa số là cũng có căn cơ sự nghiệp, làm những chuyện này sẽ càng thêm bí ẩn mà thôi.
Chờ đợi mọi người hiến lễ xong, vốn là tu sĩ trong Trùng Hoa điện sẽ bắt đầu giảng pháp, ấn chứng lẫn nhau về những tâm đắc trong tu luyện. Trong đó sẽ lại lấy kinh nghiệm của Thiên Linh lão tổ liên quan tới đoán đan kỳ tu luyện cùng với đột phá đoán đan kỳ phương diện làm nội dung trọng yếu nhất. Đây cũng là nguyên nhân căn bản hấp dẫn tất cả đoán đan kỳ tinh anh tu sĩ các phái tới đây.
Đang khi đạo đàn giảng pháp được dựng lên, thì nghe một thanh âm nói:
- Thiên Linh lão tổ pháp tướng đại hội long trọng như vậy, tại sao không để cho tu sĩ diễn luyện thuật pháp, tỷ thí cao thấp? Chư vị tiền bối ngồi mà nói đạo trong miệng cố nhiên thanh nhã, nhưng cũng không bằng tự mình động thủ sẽ khắc sâu hơn. Vãn bối Huyền Linh phái đệ tử Âu Dương Duy Kiếm nguyện ném gạch dẫn ngọc lót được, nguyện lấy kiếm thuật hướng Lục Huyền Bình huynh lãnh giáo. Kính xin Lục huynh không tiếc chỉ giáo cho.
Trong quá trình luận đạo ở trong tu luyện giới, động thủ so tài cũng không ít lần diễn ra, ngay cả ở trong pháp tướng đại hội phát sinh những chuyện này cũng không ly kỳ. Trong quá trình đấu pháp, mọi người phần nhiều là điểm đến thì ngưng, ai cũng đoạt được mục đích thì tự dừng tay lại.
Nhưng ở trong pháp tướng đại hội của Chân Linh phái tu sĩ, Huyền Linh phái đệ tử lại nhảy ra khiêu chiến. Như vậy cuộc so tài này liền có chút thay đổi mùi vị rồi. Huống chi Âu Dương Duy Kiếm vừa lên tiếng là muốn cùng Lục Bình so tài kiếm thuật. Lục Bình chưa lên tiếng, mùi thuốc súng trong Trùng Hoa điện cũng đã dày đặc cả lên.
- Càn rỡ! Chư vị tiền bối ở đây đều chưa mở miệng lên tiếng, làm gì đến phiên ngươi một hậu sanh tiểu bối om sòm. Còn không mau mau hướng Thiên Linh lão tổ cùng với chư vị tiền bối nói lời xin lỗi.
Lâm Hư Thanh chân nhân lớn tiếng hướng Âu Dương Duy Kiếm bên cạnh mắng nhiếc. Thanh âm bất quá nghe giống như là hai người đang diễn trò vậy.
- Ha ha! Lâm chân nhân cũng không cần trách cứ tiểu bối như vậy.
Người nói chính là trước đó ở trên nấc thang bằng linh khí ra lời bài xích Ngả Thúc Dao - Phi Vũ phái tu sĩ.
- Âu Dương sư điệt vội vàng như vậy, xem ra cũng đúng là mộ danh Lục sư điệt đã lâu. Lục sư điệt đánh một trận có thể lấy đoán đan sơ kỳ tu vi lực địch đoán đan trung kỳ tu sĩ. Tuy nói hai bên đều thuộc về Chân Linh phái môn hạ, nhưng cũng coi là khó mà làm được rồi. Nghe nói Âu Dương sư điệt cũng từng lấy đoán đan tầng ba tu vi cùng đoán đan trung kỳ yêu tu đối chiến, càng là bằng vào trận chiến này lên cao đến vị trí thứ ba mươi chín 'Bắc Hải tân tú' bảng. Xem ra trận chiến này hai vị cũng là kỳ phùng địch thủ, chư vị đang ngồi cũng rất là mong đợi.
Phi Vũ phái luôn luôn vì Huyền Linh phái đầu mà vuốt mông nịnh bợ. Vị chân nhân Phi Vũ phái này nói chuyện cũng coi là âm độc. Lúc nói đến Lục Bình cùng Lý Huyền Lương đánh nhau một trận, mập mờ trào phúng hai người là cùng thuộc về Chân Linh phái. Đấu pháp chân thật tính coi như không chính xác gì. Còn ngược lại, Âu Dương Duy Kiếm cũng cùng yêu tu đại chiến, vạn lần không thể ăn gian được.
Thật ra thì Lục Bình ngay lúc Âu Dương Duy Kiếm tới tham gia pháp tướng đại hội, liền biết hai người nói không chừng còn phải đấu một trận. Vì vậy hắn cũng hướng đồng môn hỏi và nghe qua sự tích của Âu Dương Duy Kiếm trong những năm nay.
Trận chiến mà Âu Dương Duy Kiếm cùng đoán đan trung kỳ yêu tu diễn ra chính là thời điểm Âu Dương Duy Kiếm mới vừa tiến cấp đoán đan tầng ba. Nhưng thật ra trong trận chiến ấy là Âu Dương Duy Kiếm thua. Dù sao yêu tu chân nhân cũng không làm gì được hắn, đành phải khiến cho hắn ung dung rút đi.
Dựa vào trận chiến này, danh tiếng của Âu Dương Duy Kiếm ngày càng vang xa. Sau này còn nghe nói Âu Dương Duy Kiếm dốc lòng khổ tu, kiếm thuật tiến nhanh, trong lúc so tài cùng Huyền Linh phái đoán đan trung kỳ tu sĩ đã có thể chiếm được thượng phong. Tuy không biết kiếm thuật của hắn tinh tiến đến loại cảnh giới nào, nhưng đạt tới "Luyện kiếm hợp nhất" cảnh giới, thành tựu tiểu thần thông kiếm thuật là chuyện tất nhiên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT