Dịch giả: Titan

Sau khi rời khỏi Thụ Đan các, Lục Bình vừa đau khổ vừa vui vẻ. Hắn khoái trá chính là vì đan dược không đủ mà giảm đi tốc độ. Thống khổ là vì khi tính toán một chút, bản thân hắn hiện giờ tài sản chỉ có thể duy trì đủ tu luyện bền bỉ trong vòng gần một năm mà thôi.

Lục Bình thống khổ khẽ lắc đầu quyết định tạm thời đem chuyện này ném ra đằng sau ót. Dù sao thì còn thời gian tới một năm nữa. Trong thời gian này hắn sẽ tự nghĩ biện pháp tìm thêm linh thạch là được rồi.

Ừ! Tìm được linh thạch. Tại sao không phải là kiếm được linh thạch. Lục Bình nghĩ tới chuyện bản thân còn rất nhiều điều, cần phải có linh thạch để tiếp tục chuẩn bị. Cho nên hắn quyết định không xoay quanh chuyện khiến bản thân cảm thấy cuộc sống không thoải mái nữa.

Giải quyết xong vấn đề tu luyện của mình, Lục Bình bắt đầu vì nhiệm vụ phải làm mà tính toán. Lần này chuyến đi Huyền Kỳ đảo ba năm, bản thân hắn có khả năng sẽ bị phái đến một tiêu đảo. Cho dù hắn trú thủ ở Huyền Kỳ đảo cũng sẽ bị ủy thác bồi dục linh tài, hay là đào quặng hay đại loại những việc tương tự.

Bất luận là loại hình thức nào, bản thân hắn trước đây đều chưa từng trải qua. Vì thế cần phải có sự chuẩn bị trước. Nếu không đến khi đó, vì thao tác không đúng gây nên tổn thất, bản thân hắn sẽ bị tổn thất lợi ích. Thậm chí còn phải bồi thường. Nếu vậy thì thật là buồn bực rồi.

Chủng thực linh cốc là nhiệm vụ mà mỗi đệ tử đều cần phải tiến hành. Lục Bình mua một bao linh cốc thượng hảo trong linh cốc điếm. Nghe nói rằng nó có thể khiến gia tăng sản lượng của linh cốc lên hai tầng. Hai mươi cân giống linh cốc này khiến Lục Bình phải chi thêm hai mươi linh thạch. Tại linh thú điếm, Lục Bình mua một con tâm linh thư là một yêu thú cấp thấp có thể cảm ứng được linh lực ở mặt đất.

Ở một vùng đất linh mạch thuộc Chân Linh phái, hắn mua một ít sơn tuyên thủy trong đó có hàm linh lực. Lục Bình quyết định sau khi làm loãng ra sẽ sử dụng để tưới lên linh cốc hoặc là linh thảo, linh tài để khiến chúng tươi tốt hơn. Sau khi mua thêm những phù chỉ, linh mục và những thứ dùng để chế phù đủ trong vòng ba tháng, hắn mới tạm coi như là mình đã chuẩn bị mọi thứ đầy đủ.

Ba ngày sau, truyền tống trận trên Huyền Kỳ đảo nhấp nháy. Một đám người lần lượt từ truyền tống trận đi ra. Đó là chín đệ tử luyện huyết đạt đến tầng thứ tám của đệ thất phương đội, cùng với một số người của phương đội khác, tổng cộng hai mươi người.

Trong đó phương đội thứ nhất có Lâm Thịnh. Phương đội mười bốn có Lãnh Thiến,... đều là những kẻ mạnh trong số đệ tử cấp ba. Mỗi tòa tiểu hình đảo của Chân Linh phái đều có xây dựng truyền tống trận loại nhỏ, nổi kết với trung hình đảo ở gần đó. Huyền Kỳ đảo nhân vì trên đảo có linh quáng, lại trực tiếp kiến lập truyền tống trận với Chân linh đảo, cho thấy Chân Linh phái đối với Huyền Kỳ đảo trọng thị như thế nào.

Lưu tiên trưởng lĩnh đội vừa rời khỏi truyền tống trận đã hướng vào lầu các ở giữa đảo bay tới. Lục Bình biết Lưu tiên trưởng là đến bái kiến Khúc Chân Nhân đang trú trên đảo này.

Từ khi Huyền Kỳ đảo phát hiện ra tiểu hình linh quang, hơn nữa lại còn cùng Huyền Linh phái đại chiến một trận, Khúc Chân Nhân liền nhất mực trấn thủ tại Huyền Kỳ đảo. Hiện tại trên đảo do có Đoán đan Kỳ Chân Nhân đến cho nên đã phần lớn biến dạng. Ngoại trừ Khúc Chân Nhân, đã có thêm Lưu tiên trưởng mới tới. Ngoài ra trên đảo còn có bảy vị tu sĩ Dung huyết kỳ.

Không khí chuẩn bị chiến đấu trên đảo còn rất nồng liệt, xem ra Huyền Linh phái còn đối với Huyền Kỳ đảo nhớ mãi không thôi. Chính là nhân vì hai phái đã hòa nghị, Huyền Linh phái chỉ có thể tiến hành những hoạt động quấy nhiễu làm người ta không yên mà thôi.

Trên đảo có nhiều dung huyết kỳ tu sĩ như thế, xem ra bản thân Lục Bình lần này phải làm trú đảo tu sĩ rồi. Quả nhiên, ngày thứ hai vài đệ tử của Khúc Chân Nhân hướng hai mươi tu sĩ mới đến tuyên bố nhiệm vụ an bài cho họ. Trừ bốn nữ đệ tử lưu trú Huyền Kỳ đảo ra, những người khác nhất mực đều phải trú thủ trên mười sáu tòa đảo nhỏ xung quanh Huyền Kỳ đảo.

Lục Bình vận khí không mấy tốt, không ngờ hắn bị phân tới Hoàng Ly đảo, là đảo mà lần trước hắn đã đến. Đảo này chỉ có linh cốc là loại từ nguyên duy nhất. Trong mười sáu đảo nó thuộc về loại đảo nghèo nàn nhất. Những sư huynh đệ quen biết đều đến đùa giỡn, bảo rằng Lục Bình nhân phẩm kém. Lục Bình chỉ có thể tự trào phúng mình mấy câu, ngược lại còn chọc cho cả đám nói cười vui vẻ, trở nên thân quen hơn.

Khi mười sáu người xuất phát, Khúc Chân Nhân thân tự xuất hiện báo với mọi người rằng trong thời gian trú đảo cần an tâm tu luyện, kinh doanh trên đảo, đồng thời cần phải cẩn thận Huyền Linh phái quấy nhiễu, một khi có tình huống phải kịp thời báo về Huyền Kỳ đảo và các tiên trưởng trên đó,...

Trước lúc ra đi, sư huynh đệ thứ hai tên Đỗ Phong đến trước mặt Lục Bình khẽ bảo:

- Lâm Thịnh là biểu ca của Lý Thành, do đó người đi Hoàng Ly đảo!

Lục Bình ngẩn người nhìn về phía Diêu Dũng và Sử Linh Linh ở bên cạnh không xa. Hai người này cũng nhìn lại phía hắn. Hai người gật đầu, xem ra ba người là cố ý nhắc nhở cho Lục Bình biết điều này. Lục Bình cảm kích nói câu cảm ơn, xoay người bỏ đi, đồng thời không lộ thanh sắc nhìn về phía Lâm Thịnh đang cùng các đệ tử của biệt viện nói chuyện ở xa xa. Hắn đem tiểu thuyền pháp khí đặt trên mặt biển hướng Hoàng Ly đảo bay đi.

Nhìn bóng dáng Lục Bình từ từ rời xa, Lâm Thịnh có vẻ phức tạp chuyên đâu đi. Tên Lục Bình này có tốc độ tu luyện quá nhanh rồi. Cự ly trong kỳ tỷ thí chỉ cách có hai năm mà hắn đã đột phá luyện huyết tầng thứ chín.

Nếu không phải biểu đệ Lý Thành của Lâm Thịnh nhất mực thỉnh cầu bản thân y xuất thủ giáo huấn Lục Bình, thì y không nguyện chọc vào một con người như thế. Rất may là trong kỳ tỷ thí y thu được dung huyết đan. Trong vòng hai năm nay, y đã từ luyện huyết cửu tằng tầng chín, tu luyện đạt đến mức điên phong. Đến lúc đó, khi dung huyết thành công, tên Lục Bình này còn không phải để cho mình bóp chết hắn à.

Lâm Thịnh lần này bỏ không ít linh thạch thỉnh tộc trưởng của gia tộc hối lộ dùm, mới nhận được nhiệm vụ trú thủ Hoàng Ngọc đảo. Nơi này có một linh quáng vi hình, mỗi ngày sản xuất ra năm sáu chục khối linh thạch. Nếu có được hai tầng thu nhập từ số linh thạch này, thì mỗi tháng sẽ nhận được ba trăm khối linh thạch. Cộng thêm tông môn mỗi tháng phát năm mươi khối linh thạch bổ trợ và gia tộc hỗ trợ thì bản thân y trong thời gian ngắn có thể nhập vào dung huyết kỳ.

Tâm lý của Lục Bình kỳ thực có chút buồn bực. Cho dù là ai mà bị người ta tính kế đều không dễ chịu chút nào. Mặc dù Lục Bình căn bản cũng không muốn tới những địa phương có điều kiện quá tốt. Lục Bình sớm biết các đệ tử vì muốn có được những chỗ tốt khẳng định sẽ hối lộ đối với những tiện trưởng an bài nhiệm vụ.

Lục Bình không phải là không biết hay là không hiểu chuyện hối lộ này, vì bằng tài sản tích lũy của hắn, mấy trăm linh thạch bỏ ra khẳng định sẽ có được một vị trí trú thủ đảo không tệ. Nhưng Lục Bình nhất mực có ý thức tự phong bế rằng: hắn không muốn người ta biết nhiều chuyện riêng tư của hắn. Lục Bình nhất mực khiêm tốn. Hành vi của Lâm Thịnh sự thực lại thành toàn cho Lục Bình.

Bỏ qua tâm sự, Lục Bình chuyển sang nghĩ tới nhiệm vụ được phân phối. Tiên trưởng đem Lâm Thịnh phân phối đến Hoàng Ngọc đảo, tuy nói đến Hoàng Ngọc đảo và Hoàng Ly đảo cách nhau khá xa, chủ yếu là do Hoàng Ly đảo mà Lục Bình sắp đến quá vắng vẻ. Nhưng nếu so với những đảo khác thì hai đảo Hoàng Ly đảo và Hoàng Ngọc đảo ngược lại tương đối ngắn.

Nhớ tới vị hình linh thạch quang trên Hoàng Ngọc đảo, Lục Bình tự nhiên cảm ngứa ngáy, tự hỏi: ”Hay là mình không thành thật một chút. Mình cũng lễ qua trả lễ lại, đây không phải làm chuyện xấu xa gì. Nếu nói về sự hiểu biết hải vực xung quanh Huyền Kỳ đảo, e rằng ngay cả Khúc Chân Nhân cũng không quen thuộc bằng Lục Bình.

Trong lúc Lục Bình suy nghĩ tính thế như thế nào để tính kế linh thạch quáng trên Hoàng Ngọc đào, thì từ xa một tòa đảo xuất hiện trước mắt Lục Bình. Đây chính là vị trí ba năm công tác sắp tới của hắn. Hắn sẽ sinh hoạt và chiến đấu ở địa phương này. Từ giờ trở đi, hắn bắt đầu là đảo chủ của Hoàng Ly đảo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play