Lục Bình chọn con đường tu luyện chính là pháp lực hùng hậu chú trọng căn cơ, thậm chí không tiếc việc thà chậm đi tốc độ tu luyện mà chọn cái căn cơ thâm hậu. Thác Nguyên đan này phảng phất chuẩn bị chế tạo đo thân cho Lục Bình, có thể đem đặc điểm pháp lực hùng hậu của Lục Bình tiến thêm một bước phát huy. Như vậy có lẽ là sẽ khiến hắn trễ một chút trong việc lên cấp đoán đan kỳ, nhưng đối với Lục Bình tiến xa hơn trên con đường tu luyện sẽ có ích rất nhiều.

Huống chi tâm hạch không gian của Lục Bình có mười hai viên linh châu. Ngự sử cái bản mệnh pháp khí có uy lực tuyệt đại bực này, cho dù là hiện giờ Lục Bình có pháp lực hùng hậu đi chăng nữa, cũng lực không thể theo kịp. Điều này khiến cho hiệu quả của Thác Nguyên đan đối với Lục Bình càng cao hơn, khiến cho hắn thèm thuồng vô cùng.

Ngạo khí trong lòng của Lục Bình bộc phát, ngoài mặt thì hắn vẫn phong đạm vân khinh, nhưng cũng không từ trong trữ vật đại lấy ra cái trung cấp luyện đan lô của mình, mà là nâng lên một trữ vật khác. Một cái đại đỉnh cao khoảng nửa đầu người ầm ầm rơi ra.

Thượng cấp luyện đan lô!

- Người này cũng có thượng cấp luyện đan lô sao?

- Đến lúc này mới lấy ra, ẩn giấu thật sâu a!

- Điều ước đập lò, hắc hắc, khó trách...!

Khi Lục Bình lấy ra cái luyện đan lô này, đông đảo môn phái cùng các thế lực quan sát nhất thời nghị luận ầm ĩ. Lạc Giang Thụy, Tề sư huynh và Diệp sư huynh hai người nhìn Lục Bình với gương mặt kinh nghi bất định. Đây chính là Lý Mậu Lâm trong lúc Lục Bình nghỉ ngơi sau khi luyện đan đã đại diện Sở Đình giao cho Lục Bình tạm thời sử dụng những thứ này, cũng coi như là lời xin lỗi hướng tới Lục Bình vì chuyện xông quan lúc trước, đồng thời mời hắn tham dự quan lễ bái sư của Lý Tu Trúc.

Lục Bình không để ý đến vẻ mặt của mọi người. Thanh Loan điểu lần nữa bị Lục Bình bắt ra làm tráng đinh. Đã sớm luyện hóa hoành cốt, Lục Cầm nói được rất sỏi, và rất là bực tức rầy rà Lục Bình ầm ĩ cái gì đó. Lục Bình gật đầu cười đáp ứng, lúc này Lục Cầm mới đem Thanh Loan hỏa lần nữa phun ra, cung cấp cho Lục Bình luyện chế đan dược.

Yêu thú thường dựa theo xuất thân thiên phú mà phân làm đỉnh, thượng, trung, hạ bốn cấp. Thanh loan thuộc về trung thượng cấp yêu thú. Nhưng Lục Cầm là Phong Hỏa Song Tu. Lục Bình trực giác cảm nhận rằng Lục Cầm có phẩm cấp tuyệt không kém thượng cấp yêu thú. Nếu không cô nàng năm đó cũng không coi thường Xích Hoàn hỏa như vậy, để rồi cự tuyệt không chịu dung hợp. Như vậy, Thanh loan hỏa của Lục Cầm ít nhất cũng là thượng cấp thú hỏa, phối hợp với thượng cấp luyện đan lô, luyện đan miễn cưỡng coi như là tương hợp.

Diệp sư huynh lúc này đã đem hỏa điểu từ trong miệng ra. Hỏa điểu đã sớm vòng quanh luyện đan lô bay ra mấy vòng. Diệp sư huynh dùng thần thức cẩn thận quan sát tình cảnh ở trong luyện đan lô, rồi quả quyết đem một cây trâm cài tóc rút ra bất chấp tóc tai rối bời, vội vàng đem cây trâm tế lên. Mộc trâm ở trên không trung đột nhiên hóa thành phấn vụn, thổi vào trong đáy lò luyện đan. Hỏa điểu nhân cơ hội này phun ra vài hớp lửa nồng nặc. Ngọn lửa ở đáy lò trở nên đỏ bừng. Vân phòng bị từng cỗ hỏa lãng cổ động thay nhau phập phồng liên tục.

Tề sư huynh cũng đã xuất ra toàn lực. Hỏa hồ vây quanh luyện đan lô càng chuyển càng nhanh. Hồng, lam, bạch ba cái đuôi không ngừng chập chờn đánh ra những tia lửa. Cuối cùng Tề sư huynh cũng biến đổi pháp quyết khống chế lửa ở trong tay. Ba cái đuôi của hỏa hồ lập tức quấn quanh vào nhau. Trên cái đuôi phát ra ngọn lửa ba màu vô cùng bạo liệt, dần dần dung hợp lại hóa thành một cái đạo hỏa tuyến, liên tục không dứt hướng đáy của luyện đan lô hội tụ quấn quanh. Tình cảnh trong luyện đan lô ổn định lại. Tề sư huynh thần sắc có vẻ buông lỏng, trong bận rộn có hơi rảnh rỗi đôi chút liền sờ lên mồ hôi ở trên trán.

Gương mặt của Lạc Giang Thụy trầm ngâm, chẳng qua là chú ý tới luyện đan lô trước mắt của mình. Ngọn lửa ở dưới đáy luyện đan lô lúc này đã biến thành ngọn lửa chín màu. Có thể thấy Lạc Giang Thụy thu thập nhiều loại hỏa chủ như vậy đối với việc luyện chế các loại đan dược chuẩn bị rất là đầy đủ. Chẳng qua là sau đó dư quang trong khóe mắt của lão hướng về chỗ vân phòng của Lục Bình, có thể thấy tâm tình của lão bây giờ tuyệt đối không bình tĩnh.

Sau khi trải qua Đề thuần thuật, một mùi thơm đạm nhã đột nhiên tràn ngập ở chóp mũi của tất cả tu sĩ trong Càn Nguyên động thiên.

Mọi người trong lúc đang kinh nghi thì Tần chân nhân cùng năm vị luyện đan đại sự có mặt ở đó liền biến sắc, cùng nhìn về chỗ vân phòng của Lục Bình.

Trong tay hắn có vật này, khó trách!

- Tiểu tử trong tay có thứ tốt cũng không ít, ngay cả ta cũng có chút hâm mộ rồi!

Hồng Diệp lão tổ cười ha ha nhìn về phía tay của Lục Bình đang cầm một cái ngọc tịnh bình nhỏ, đang hướng vào trong luyện đan lô liên tiếp nhỏ vài giọt chất lỏng màu tím sền sệt.

Diễm Vô Cữu sắc mặt có chút khó coi, nói:

- Lãng phí, luyện chế loại đan dược cấp thấp như vậy mà sử dụng nó, đơn giản chính là phí của trời!

Tề sư huynh cùng Diệp sư huynh còn đang nghi ngờ Lục Bình đang thực hiện thủ đoạn gì thì sắc mặt của Lạc Giang Thụy đại biến, trong miệng lẩm bẩm những từ thật thấp.

- Tử Tinh phong vương tương!

Linh thảo của Thác Nguyên đan, Bắc Minh chuẩn bị cho mười sáu vị đan sư mỗi người hai phần. Lục Bình là thứ nhất luyện chế ra bốn viên Thác Nguyên đan. Hắn thầm than một tiếng, nếu có thể dùng tới Lam Linh hỏa, hắn có thể tự tin ở lò thứ nhất có thể thành công luyện chế năm viên Thác Nguyên đan.

Lục Bình nguyên vốn là đối với việc luyện thành bốn viên Thác Nguyên đan có chút đắc ý nho nhỏ, nhưng mà khi ngẩng đầu nhìn lên thì trừ Tề sư huynh đám người sắc mặt có chút âm trầm ra, đan sư của Đông Hải năm phái cùng vị thiếu niên cổ dài kia sắc mặt vẫn như cũ, không biểu lộ gì, chuyên chú vào luyện đan lô trước mắt của mình.

Trong tiếng oanh minh, thượng cấp luyện đan lô nhất nhất mở ra. Tử Phù Các, Phong Lôi đảo, Liệt Thiên kiếm phái, ba vị đan sư không ngờ lại đều luyện ra bốn viên Thác Nguyên đan. Điều này làm Lục Bình rất là khiếp sợ. Lúc này hắn mới nghĩ đến, loại đan dược này, con em các đại phái sợ là đã sớm trải qua việc luyện chế, không phải giống như Lục Bình là đến khi nước tới chân mới nhảy, không thể so sánh với họ được.

Cũng là bốn viên Thác Nguyên đan bắn lên, sau đó bị một cái bình ngọc thu lại. Lạc Giang Thụy gương mặt âm khí trầm trầm nhìn về phía Lục Bình một chút không nói gì, sau khi khôi phục pháp lực, trong chốc lát bắt tay vào luyện chế lò Thác Nguyên đan thứ hai.

Tề sư huynh cùng Diệp sư huynh đều ra lò hai viên Thác Nguyên đan. Thần sắc như có vẻ đưa đám, nhưng mà cũng ráng cố gắng phấn chấn tinh thần, biết đây là một cơ hội luyện tay khó có được, và thu thập những linh thảo như thế này rất là không dễ. Huống chi luyện ra đan dược còn là của chính bản thân mình.

Lục Bình vừa làm bộ như là đang khôi phục pháp lực, vừa nhìn về phía Ninh Thế Trạch, Chu Sấm và thiếu niên cổ dài ba người kia. Trong những tiếng nổ oanh minh của lò luyện đan, ba người đều thu hoạch mỗi người năm viên Thác Nguyên đan.

Không hổ là đệ tử do luyện đan tông sư bồi dưỡng ra. Thuật luyện đan đến bực này đúng là trên cả Lục Bình. Nhưng mà nếu Lục Bình tế ra Lam Linh hỏa, chắc chắn không yếu hơn bọn họ bao nhiêu.

Nhưng Lục Bình trong lòng cũng biết, mình dù gì cũng là mượn Tử Tinh phong vương tương, để tăng cường hiệu suất luyện chế. Bất quá những luyện đan sư được bồi dưỡng một cách tỉ mỉ này e rằng đã sớm tiếp xúc và thậm chí luyện chế qua Thác Nguyên đan. Trong khi đó thì Lục Bình chỉ mới lần đầu tiếp xúc và luyện chế loại đan dược này.

Chẳng biết tại sao Tần chân nhân tuyên bố, lần tranh tài thứ tư này được coi là cuộc so tài cuối cùng. Mỗi vị luyện đan sư chỉ có hai cơ hội luyện chế Thác Nguyên đan. Lục Bình có cảm giác là ý do vị tận.

Lò Thác Nguyên đan thứ hai chính là thời khắc quyết định thắng bại. Lục Bình lần này đem ánh mắt nhìn về phía Ninh Thế Trạch ba người.

Ba người bọn Ninh Thế Trạch hiển nhiên là đang do dự cái gì đó. Chỉ chốc lát sau, Chu Sấm là người đầu tiên xuất thủ trước. Một cái Tụ Linh Bàn ở trên cắm đầy trung phẩm linh thạch, giữa còn có ba khối thượng phẩm linh thạch bị hắn lấy ra trong tiếng kinh hô của mọi người. Không ngờ mắt của hắn không nhìn cái Tụ Linh Bàn có vẻ xa xỉ này mà là ngọn hỏa miêu không ngừng chập chờn to lớn bằng hạt đậu.

Khi ngọn lửa xuất hiện, linh khí nồng nặc ở trong Càn Nguyên động thiên chấn động dữ dội nhanh chóng tụ tập về phía ngọn lửa to bằng hạt đậu này.

- Thiên Địa linh hỏa! Đây chính là Thiên Địa linh hỏa!

Cùng với tiếng hô cả kinh của mọi người. Chu Sấm đem ngọn lửa màu xám tro bắn vào dưới luyện đan lô. Ngọn lửa lớn chừng hạt đậu nhanh chóng phồng lên thành một đám lửa lớn bằng chậu rửa mặt, cấm chế ở trong vân phòng trong chốc lát bị nhiệt độ cao đốt cho băng tan chảy ra thành mây khói.

- Đây là huyền cấp hạ phẩm Vạn Cốt Lân hỏa, ra đời ở trong những mộ địa trong các bãi tha ma!

Lục Bình bây giờ kiến thức đã sớm vượt hẳn so với trước đây, mới vừa nhìn qua đã biết thứ linh hỏa này xuất thân từ đâu.

Thiên Địa linh hỏa xuất hiện khiến cho chư vị đan sư vô cùng khiếp sợ. Ninh Thế Trạch cắn răng, đột nhiên từ đai lưng trữ vật lấy ra một cái hộp ngọc tủy, trong có bảo tồn đan hoàn màu vàng lớn bằng trứng ngỗng. Từng đống ngọn lửa như sóng gợn lóe lên ở bề mặt đan hoàn. Vậy mà một khi ngọn lửa muốn nhô ra thì mặt ngoài của đan hoàn lóe lên từng đạo lôi điện màu bạc chằng chịt, đem ngọn lửa vững vàng giam cầm ở bên trong đan hoàn.

Những đan sư có kiến thức rộng ở tại chỗ nhất thời hít hà một hơi khí lạnh:

- Kim đan của đoán đan chân nhân tu luyện Hỏa chúc tính công pháp!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play