Sau khi chuẩn bị xong luyện đan lô, Lục Bình vẫn như cũ lấy ra Xích Hoàn hỏa từ trong nhẫn trữ vật bắt đầu luyện chế. Lục Bình lần này xuất thủ luyện chế hóa hình đan trước, dĩ nhiên là vượt ngoài dự liệu của đám người Lạc Giang Thụy.
Lạc Giang Thụy khinh thường liếc Lục Bình một cái, đưa tay đánh ra một ngọn lửa màu trắng sử dụng giai đoạn đầu, ấn quyết ở trong tay biến đổi, hình điêu khắc của bốn con quái thú ở bốn phía của lò luyện đan đột nhiên phảng phất như sống lại, há mồm phun ra bốn ngọn lửa: hồng, xanh, tím, vàng cùng với ngọn lửa màu trắng dung hợp chung một chỗ, biến thành một ngọn lửa năm màu rất là quái dị ở trong luyện đan lô hừng hực thiêu đốt.
Dệp sư huynh cùng Tề sư huynh hai người cũng âm thầm tăng nhanh tốc độ. Diệp sư huynh lần nữa đem hỏa điểu từ trong miệng khạc ra. Chỉ có điều hòa điểu từ màu đỏ nhàn nhạt như trái quất lúc ban đầu đã biến thành màu đỏ nồng đậm. Hỏa điểu rướn cổ đập cánh, trong lúc chờ đợi chợt biến như làn gió nhẹ hướng miệng đan lô phóng tới. Hỏa điểu há miệng ra, một ngọn lửa nhỏ phun ra đem bạch vân bốn phía vân phòng đốt lên rung chuyển.
Tề sư huynh cũng không cam lòng lạc ở phía sau. Hỏa hồ màu đỏ chẳng biết vì sao lại biến thành màu trắng. Cái đuôi hồ ly màu trắng hướng về phía luyện đan lô không ngừng lay động, những tia lửa màu trắng ở dưới đáy của luyện đan lô nổ tung. Chỉ chốc lát sau Tề sư huynh bắt đầu hướng vào trong luyện đan lô bỏ vào những linh thảo.
Lục Bình luyện chế hóa hình đan tương đối thuận lợi. Điều này cũng giúp cho hắn có cơ hội quan sát tình huống luyện chế của các đan sư chung quanh. Khi nhìn thấy đan sư chung quanh hoặc nhiều hoặc ít đều sử dụng các loại lửa bất đồng, Lục Bình cũng phát hiện sự thiếu sót của mình trong thuật luyện đan.
Đó là các loại hỏa chủng của Lục Bình quá mức ít. Trước mắt thì trong tay của hắn chỉ có Xích Hoàn hỏa và lam linh hỏa là hai loại hỏa chủng mà thôi.
Đan dược các thức các dạng phong phú vô cùng. Hỏa chủng tính chất cũng khác nhau. Bất đồng đan dược sử dụng bất đồng hỏa chủng để luyện chế, hiệu quả thành đan từ đó cũng không giống nhau. Ngược lại không phải Lục Bình không có cách nào thu thập nhiều hơn các loại hóa chủng mà là Lục Bình tuy nhiên sở trường theo xương cốt của hắn lại là một tu sĩ chính thống.
Đan sư tuy có thể khiến cho thân phận của hắn gia tăng không ít nhưng Lục Bình dòm ngó và theo đuổi chính là trường sinh. Tuyệt đại đa số thời gian của hắn là dùng để tu luyện chứ không phải là một vị đan sư chính tông đem chuyện thăng tiến luyện đan thuật của bản thân làm mục tiêu chủ yếu. Huống chi trong tay của hắn còn có lam linh hỏa là một dạng thiên địa linh vật như vậy, dùng vào trong luyện đan có những cái ứng dụng rất rộng, rất thuận lợi, tự nhiên là không phải phí công tìm kiếm những loại hỏa chủng khác.
Luyện chế hóa hình đan cần ngàn năm linh thảo cũng không nhiều lắm, độ khó chẳng qua là tương đương với trú nhan đan. Cho dù là Lục Bình không hề sử dụng lam linh hỏa nhưng nhờ vào đề thuật mà hắn tự sáng chế cũng như nhờ vào thần niệm cực lớn trợ giúp, hóa hình đan dễ dàng đạt được sáu tầng thành đan suất.
Hơn nữa, sau khi khai mở đan lô thì sáu viên linh đan bay ra đan lô ở trên không trung của đan lô, vẽ ra nửa vòng tròn hình cung phảng phất như tránh né bàn tay thu đan của Lục Bình.
Ngay cả hóa hình đan là loại nửa bước đoán đan đan dược cấp thấp như thế này cũng có thể luyện ra đạt được nửa bước thông linh, vị đan sư của Tam gia đảo Lý gia này đúng là có mấy phần thủ đoạn!
Tần chân nhân ở giữa đám bạch vân ở trung ương tùy ý cùng Côn Sơn chân nhân và các chân nhân khác tán gẫu; đồng thời thần niệm cũng ở trên các bạch vân đan phòng trên không trung quét tới quét lui, tùy thời tùy khắc chú ý đến tình huống luyện đan của hơn trăm vị đan sư ở trên đó. Ngoài ra, ông ta cùng các vị chân nhân này thuận miệng phê bình quá trình luyện đan của những đan sư.
- Người đó so với đan sư của những thế lực môn phái khác bồi dưỡng ra có thể coi như không tệ rồi.
- Nhưng mà so với Chu Sấm, Ninh Thế Trạch hay là đệ tử của Đông Hải năm đại phái khác thì có chút chênh lệch. Ngay cả Lạc Giang Thụy cũng ở trên hắn, trừ khi hắn còn có thủ đoạn áp đáy rương nào đó chưa dùng tới. Nhưng mà ở trong kỳ khảo hạch này, vị trí của Lý gia ở trong trung hình thế lực có thể coi như không còn lo lắng gì nữa rồi.
Côn Sơn chân nhân tùy ý quét về hướng của Lục Bình một cái, nói như thế.
- Côn Sơn chân nhân chớ quên là còn có đệ tử của Diễm Vô Cữu.
Côn Sơn chân nhân nhìn về phía đệ tử của Diễm Vô Cữu, cảm giác vị thiếu niên cổ dài có độc giác này phảng phất có điều bí ẩn gì đó, cả người ông ta lập tức có vẻ chấn kinh. Nhưng tiếp theo đó, ông ta lập tức đem thần niệm và biểu hiện chân thật của mình che giấu đi. Tuy nhiên, các vị ngồi ở đó không ai không phải là nhân vật niên lão thành tinh, biểu lộ của Côn Sơn chân nhân làm sao tránh được ánh mắt của bọn họ. Nhưng lúc này, biểu hiện của các vị chân nhân so với biểu hiện của Côn Sơn chân nhân cũng không khá hơn được bao nhiêu.
Mấy người này lén không dấu vết liếc nhìn về phía Hồng Diệp lão tổ đang mật đàm với Diễm Vô Cữu điều gì đó, trong ánh mắt của họ thoáng có vẻ ghen tị, hâm mộ và kiêng kỵ. Nhưng bọn họ nhìn biểu lộ của hai người này không ngờ lại đang có chút ngưng trọng.
Lúc này, Lục Bình đã bắt tay vào luyện chế loại đan dược thứ hai tên là Đoạn Tục đan. Đây là một loại đan dược dùng để chữa thương. Tu sĩ sau khi bị đứt tay, đứt chân, nếu trong thời gian ngắn sử dụng kịp thời loại đan dược này, có thể khiến cho các đoạn chi bị tách rời ra nhanh chóng liền lại. Chỉ có điều những chi thể bị gắn lại sẽ cực kỳ yếu ớt, tu sĩ cần phải tốn hao một lượng lớn thời gian và pháp lực để nuôi dưỡng mới có thể khôi phục.
Loại đan dược này có độ khó luyện chế tương đương với Kim Kiên đan mà Lục Bình đã từng trải qua, đều phải dùng đến 12 loại ngàn năm linh thảo. Khi luyện chế loại đan dược này, Xích Hoàn hỏa ở trong tay của Lục Bình đã lộ ra chút lực bất tòng tâm. Lục Bình không muốn để lộ ra Lam Linh hỏa của mình. Hắn đành phải ngự sử thần niệm hết sức thi triển Đề Thuần thuật, đem tạp chất ở bên trong đan dược loại bỏ đi.
Trong quá trình ngưng đan, hắn dẫn ra một cỗ hỏa diễm màu xanh ở bên hông. Xích Hoàn hỏa được ngọn lửa màu xanh trợ giúp, thế lửa lập tức mạnh lên. Đan hương nhàn nhạt ngay tức khắc nồng nặc, luyện đan lô truyền tới "phốc, phốc" hai tiếng nổ nhỏ, tám viên đan hoàn đan chậm rãi ngưng tụ ở bên trong đã có hai viên bị nổ tung tan ra.
Tinh thần căng thẳng của Lục Bình cuối cùng có chút buông lỏng. Rất may là ngọn lửa màu xanh đã tới kịp, nếu không Xích Hoàn hỏa sẽ không đủ hậu lực, dẫn tới việc nổ hỏng không phải chỉ có hai viên đan hoàn là thôi. Như cũ, hắn chỉ thu được có sáu viên linh đan, đạt sáu tầng thành đan suất.
Đám người Lạc Giang Thụy đang suy đoán Lục Bình lần thứ hai sử dụng ngọn lửa màu xanh đó là gì, thì Lục Bình ngược lại đã đem hai loại đan dược luyện chế hoàn tất trở về bên cạnh Lý Mậu Lâm chân nhân, lẳng lặng chờ đợi kết quả. Bởi vì Lý gia trên căn bản đã không còn là tiểu hình thế lực nữa, vẻ mặt của Lý Mậu Lâm cũng đã buông lỏng hơn. Tuy nhiên, Lạc Giang Thụy cùng Lục Bình có “Điều Ước Đập Lò”, ông ta cũng không tiện lộ vẻ ra hưng phấn quá mức. Về phần hôn ước của Lý Tu Trúc cùng Thượng Quan Hạo, ông ta căn bản không để ở trong lòng. Thực lực chân chính của Lý gia không phải là một Thượng Quan gia có thể trêu chọc vào.
Đợi cho đến khi giai đoạn thi tài thứ hai hoàn thành, đan hội đã trải qua ba ngày. Tần chân nhân trực tiếp tuyên bố mười mấy vị đan sư chưa hoàn thành luyện chế bị đào thải, khiến cho đan lô của phần lớn đan sư trong đó nổ tung. Chỉ còn lại một số ít người vẫn còn cố gắng kiên trì, ngược lại lại khiến cho Tần chân nhân lộ ra vẻ tán thưởng.
Tiêu chuẩn đào thải của giai đoạn thứ hai này định năm tầng thành đan suất, từ bốn tầng trở xuống toàn bộ bị đào thải. Thậm chí không ít đan sư đạt tới năm tầng linh đan cũng bị mấy vị luyện đan đại sư cho là phẩm chất thành đan quá kém mà bị đào thải đi.
Lạc Giang Thụy vẫn lão lạc y như cũ, hai loại nửa bước đoán đan đan dược đều có thành đan suất ở tám tầng. Lục Bình từ quá trình luyện chế hai lò đan dược của lão đều thấy lão sử dụng đến bảy loại hỏa chủng khác nhau. Khi luyện chế loại đan dược thứ hai, trên hai chiếc nhẫn của lão thậm chí phun ra cùng một lúc hai loại hỏa diễm, khiến cho ngọn lửa đang thiêu đốt luyện đan lô biến thành bảy sắc giống như cầu vồng.
Diệp sư huynh có lẽ là xuất thân từ Bắc Minh, chiếm ưu thế địa lợi và nhân hòa, cho nên khi luyện chế ra loại đan dược thứ hai, thành đan suất đạt tới bảy tầng. Còn Tề sư huynh chỉ luyện được sáu viên đan dược.
Sau hai đợt thi tài, gần trăm vị đan sư đã bị loại đi gần một nửa, chỉ còn dư lại 47 vị. Lục Bình từ trong trạng thái nhập định tỉnh lại, hỏi thăm Lý Mậu Lâm xem vị tu sĩ có thành đan suất cao nhất trong giai đoạn thứ hai là vị nào. Lý Mậu Lâm chỉ về phía vị thiếu niên cổ dài đầu mọc sừng bên cạnh Diễm Vô Cữu, nói:
- Hắn luyện thành 17 viên đan dược. Còn cao nhất chính là 16 viên. Các đại môn phái đều như vậy.
Lý Mậu Lâm dừng lại một chút, nói:
- Lạc Giang Thụy cũng vậy.
Lục Bình gật đầu một cái, trong thần sắc có chút ngưng trọng. Nếu sự liệu định trong lòng của hắn không sai, thì đệ tử của năm đại phái e rằng đều lưu lại một chút bản lĩnh, không muốn hiện ra toàn lực. Trái lại, vị yêu tộc thiếu niên kia không có tâm tư chín khúc lung linh như nhân tộc, cho nên mới xuất toàn lực ra như thế.
Lý Mậu Lâm vốn muốn nói gì đó nhưng lại sợ ảnh hưởng đến sự đấu pháp của Lục Bình và Lạc Giang Thụy. Vì vậy, ông ta đem một cái trữ vật đại nhét vào trong tay của Lục Bình, không lên tiếng gì. Lục Bình kỳ quái nhìn trữ vật đại ở trong tay không biết là Lý Mậu Lâm đang dự định cái gì. Thần niệm của Lục Bình quét qua, sau đó nhìn về hướng ông ta. Lý Mậu Lâm trầm ngâm một chút, nói:
- Nó nói hôm đó hơi có chút lỗ mãng. Ước định ở trong Thính Âm tiểu trúc trước đây vẫn có hiệu lực như cũ.
Lục Bình biết kẻ mà Lý Mậu Lâm đề cập ở đây chính là Sở Đình. Hắn gật đầu một cái, không nói gì nữa.
Lại một ngày trôi qua. Lúc này ở trong Càn Nguyên động thiên mặc dù rộng lớn nhưng rõ ràng đã bị Hồng Diệp lão tổ thi triển thủ đoạn, mọi người không thể tùy ý du lãm được nữa, chỉ có thể ở trong đóa bạch vân to lớn này tu luyện. Cũng may là trong động thiên linh khí dư thừa, không hề dưới trung hình linh mạch, ngược lại đã làm cho không ít tu sĩ vô cùng mừng rỡ. Thậm chí bọn họ nhân cơ hội hiếm hoi này, mấy trăm đoán đan chân nhân ở trong đám bạch vân tự phát cử hành mấy lần những tiểu hình giao dịch hội, tương hỗ trao đổi. Lý Mậu Lâm cùng Lý Tu Trúc cũng mấy lần tham gia, nhìn thấy vẻ mặt phấn chấn của hai người hiển nhiên là thu hoạch không nhỏ.
- Hôm nay chính là giai đoạn thứ ba, chư vị cần luyện chế đan dược chỉ có một loại. Nhưng mà không biết chư vị có tinh thông về một mạch chiến đan này hay không? Bởi vì hôm nay tỷ thí chính là luyện chế một loại đan dược gọi là “Tồn Ý Chiến Đan”.
Chiến đan là một lưu phái lưu truyền nổi tiếng nhưng lại không rộng rãi ở trong luyện đan sư. Trong lịch sử của tu luyện giới, đan sư bởi vì đem quá nhiều tinh lực đặt ở trong lĩnh vực luyện đan, cho nên thực lực phổ biến rất kém. Trước khi xác lập được địa vị cao quý của bọn họ ở trong tu luyện giới, đan sư ở trong mắt tu sĩ chẳng qua là một quần thể yếu đuối, chuyên môn phục vụ cho tu sĩ, ở trong các phái, thực lực chỉ đóng vao trò là một người làm thuê.
Một ít luyện đan sư có chí cải thiện địa vị tự thân của mình, hy vọng đem thuật luyện đan chuyển hóa thành thực lực bản thân của đan sư, từ đó tiến tới một bước cải thiện địa vị của đan sư ở trong tu luyện giới. Trải qua hơn nhiều đời đan sư ẩu tâm lịch huyết thường thí một loại kỳ môn đan dược rất khác biệt so với dĩ vãng, rốt cuộc bị bọn họ luyện chế thành công. Đây chính là Tồn Ý Chiến Đan.
Tồn Ý Chiến Đan nghiêm túc mà nói cũng không phải là đan dược chân chính về mặt ý nghĩa. Bản thân của nó không bị tu sĩ dùng để tu luyện. Ngược lại, nó còn cần luyện đan sư ở trong quá trình luyện chế đem pháp lực đắc ý nhất của mình ngưng luyện vào trong đan dược. Và đến khi luyện đan sư gặp nguy hiểm thì có thể đem chiến đan nhanh chóng kích thích, dùng để trợ giúp cho đan sư khắc địch chế thắng.
Tồn Ý Chiến Đan nhìn qua thì cũng giống như các loại phụ lục hoặc phù bảo khác, chẳng qua Tồn Ý Chiến Đan luyện chế sử dụng linh thảo, linh tài tốt hơn nhiều so với linh tài dùng để luyện chế phù bảo hoặc là phù lục. Cho nên pháp lực phong tồn ở trong chiến đan có uy lực thường thường không phân cao thấp sới với uy lực tự thân tu sĩ trong đấu pháp sử dụng pháp lực. Từ điểm này mà nói, phẩm chất của chiến đan hơn hẳn phù lục và phù bảo.
Tuy nhiên, chiến đan xuất hiện cũng không cải thiện được địa vị của đan sư ở trong tu luyện luyện giới được bao nhiêu. Bởi vì chiến đan mặc dù phẩm chất cao hơn phù bảo và phù lục, nhưng độ khó trong luyện chế lại vượt xa phù lục và phụ bảo. Đan sư truyền thừa lại cực kỳ khó khăn. Luyện chế chiến đan cần linh thảo, linh tài hao phí cao như vậy, hơn nữa trọng yếu chính là bản thân đan sư thực lực lại yếu kém, pháp thuật mà họ phong tồn vào trong chiến đan rốt cuộc lại có uy lực được bao nhiêu?
Chiến đan phát minh không cải thiện được địa vị của đan sư ở trong tu luyện giới. Trái lại nó thậm chí là thứ yếu kém ở trong truyền thừa của luyện đan sư. Vì vậy, chiến đan ở trong giới luyện đan hách hách hữu danh thực tế lại thường bị đan sư bỏ đi, chỉ lưu truyền một ít ở trong đan sư làm tham khảo mà thôi.
Địa vị của đan sư cuối cùng dần dần cải thiện là bởi vì linh thảo ở trong tu luyện giới ngày càng hiếm hoi, trong khi tu sĩ ngày càng gia tăng. Nhu cầu khổng lồ đối với tu luyện tư nguyên ngày càng rộng lớn, đòi hỏi nhu cầu luyện đan cũng tăng lên, khiến cho đan sư ở trong tu luyện giới có địa vị ngày càng quan trọng hơn. Cũng chính vì trong lịch sử đan sư bị tu sĩ khinh bỉ, chèn ép, luyện đan sư ở trong tu luyện giới lại càng lộ ra vẻ phong bế cô lập, cố chấp quái dị, không hợp với thời thế.
Tần chân nhân tuyên bố nhiệm vụ luyện chế ở giai đoạn tranh tài thứ ba là Tồn Ý Chiến Đan thì 43 vị đan sư còn lại đều tỏ vẻ bất ngờ. Những luyện đan đại sư của bốn đại phái khác cũng có chút hồ nghi nhìn về phía Tần chân nhân. Tần chân nhân biểu lộ rằng mình vô tội, hướng Hồng Diệp lão tổ cùng Diễm Vô Cữu đang mật đàm, nhanh chóng ra ý. Bốn vị đại sư khác đều thở dài không tiếng động.
Lục Bình cầm ngọc giản ở trong vân phòng, chau mày nghiên cứu. Loại chiến đan này luyện chế đã hoàn toàn thoát khỏi phạm vi bản thân luyện đan. Nó giống như một loại tập hợp luyện đan, luyện khí và chế phù, ba kỹ thuật tu chân vào thành một thể. Lục Bình tuy là cửu ngưỡng đại danh của chiến đan ở trong luyện đan sư, nhưng không hề có chút hiểu biết nào về loại này. Không chỉ có Lục Bình như vậy, mà Lạc Giang Thụy, Tề sư huynh, Diệp sư huynh cùng những đan sư khác, mỗi người đều ở trong vân phòng sầu bi, nhăn mặt.
Trong quá trình luyện đan ở hai giai đoạn trước, mỗi đan sư gặp được các đan phương không giống nhau. Bắc Minh ít nhất đã lấy ra trăm loại đan phương dung huyết hậu kỳ cùng bán bộ đoán đan kỳ đan dược, công khai ra trước công chúng. Như vậy thì số không công khai có bao nhiêu? Mà lần luyện chế chiến đan này là sử dụng mười loại ngàn năm linh thảo cùng mấy loại thượng cấp và điên phong linh tài. 43 vị đan sư tại chỗ, mỗi người đầu có hai phần tài liệu. Điều này làm cho Lục Bình đối với thực lực của Bắc Minh cảm thấy chấn kinh.
Trong giai đoạn tranh tài thứ ba, mỗi một vị đan sư đều cầm đan phương giống nhau ở trong tay. Chiến đan luyện chế tốt hay xấu không chỉ dựa vào bản thân phẩm chất của đan dược, mà còn dựa vào pháp thuật phong ấn ở bên trong đó. Đương nhiên bản thân phẩm chất của đan dược càng cao thì pháp thuật phong tồn ở trong đó càng lợi hại. Tiền đề chính là bản thân pháp thuật của luyện đan sư uy lực đủ lớn, chiến đan giống như một tiêu chuẩn tổng hợp để đánh giá luyện đan thuật và thực lực của luyện đan sư.
Chính vào lúc mọi người đang dụng tâm nghiên cứu đan phương thì nghe ở trong tĩnh tĩnh hư không truyền tới một tiếng cười khẽ. Người cười tuy vô ý, nhưng ở trong trường hợp này có chút đường đột. Mọi người đưa mắt nhìn qua thì thấy đó là một vị đan sư đại biểu cho Liệt Thiên kiếm phái. Vị đan sư này một thân lẫm liệt khí thế, đối với việc các đan sư khác trợn mắt nhìn mình không thèm để ý. Y lấy từ trong trữ vật thủ trạc ra một cái đồng lô cực lớn. Chúng đan sư người nào cũng tỏ vẻ hâm mộ, nhân vì người này đã thay đổi một lò luyện đan mới.
- Thượng cấp luyện đan lô a! Có thể so được với một món pháp bảo rồi. Chỉ có Liệt Thiên kiếm phái là Đông Hải đại phái như thế này mới đem một thượng giai đan lô tặng cho một dung huyết kỳ tu sĩ sử dụng.
Trước đó chúng đan sư tham dự đan hội, ngoại trừ Lạc Giang Thụy ra, thì các đan sư khác đều sử dụng trung giai đan lô. Còn Lạc Giang Thụy mang danh là luyện đan đại sư chi hạ đệ nhất nhân, trong tay có thượng giai đan lô đã nhiều lần sử dụng trước mắt mọi người, mọi người cũng không cảm giác là có cái gì không thỏa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT