Địa hạ giao dịch hội tiếp tục tiến hành. Tu sĩ số hai mươi sáu ở trên đài không ngờ lấy ra một món phù bảo muốn bán đấu giá. Phải biết phù bảo ở trong giới dung huyết kỳ tu sĩ xem ra đều là thủ đoạn áp đáy rương dùng để bảo vệ tính mạng. Lục Bình đã từng mấy lần sử dụng phù bảo mà giữ được tánh mạng từ tay cường địch, hoặc là khắc địch chế thắng.
Cái phù bảo này là một món thuộc loại hình phòng thủ. Thường thì trong các loại pháp khí, phần nhiều là phòng thủ pháp khí quý trọng hơn một chút, nhưng đối với phụ bảo mà nói, thì ngược lại phù bảo thuộc loại hình tấn công lại thực dụng hơn. Dù sao phù bảo là một trong những thủ đoạn cuối cùng của dung huyết kỳ tu sĩ, mục tiêu thứ nhất là dùng để khắc địch, thứ hai là dùng để bỏ chạy tự cứu mạng. Từ hai mục tiêu này mà nhận xét, thì phù bảo mang tính chất tấn công sẽ thực dụng hơn một chút.
Dù vậy, cái phù bảo này vẫn đưa tới tu sĩ tại chỗ tranh cướp mua. Lục Bình đương nhiên cũng không ngoại lệ, phù bảo trong tay hắn đã sớm tiêu hao hầu như không còn, thiếu đi một loại thủ đoạn áp đáy rương, khó tránh khỏi sẽ có một loại cảm giác không yên tâm và không đầy đủ.
Những vị tu sĩ này cần ít nhất hai loại đỉnh cấp linh tài. Lục Bình xem xét lại nhẫn trữ vật của mình một chút, bên trong cũng có mấy món đỉnh cấp linh tài, đều là chiến lợi phẩm trong những năm gần đây hoặc từ Luyện khí điện trên Phi Linh đảo. Lục Bình suy nghĩ một chút, lấy ra một tờ truyền âm phù viết tên của Thâm hải hàn thiết cùng Phương lăng thạch lên đó, đưa cho tu sĩ trên đài.
Lúc này, tu sĩ đã nhận được mấy đạo truyền âm phù trong tay, đang tra xét từng tờ một. Thỉnh thoảng tu sĩ còn hồi phục một, hai tờ. Chỉ chốc lát sau, Lục Bình cũng nhận được hồi âm:
- Các hạ nếu đưa nhiều thêm hai món đỉnh cấp linh tài hoặc là có đỉnh cấp nhị đẳng linh tài, tại hạ có thể cùng đạo hữu ưu tiên trao đổi.
Lục Bình cười lạnh một tiếng, người này lại bắt đầu ngồi dưới đất nói giá trên trời rồi! Nhị đẳng linh tài! Đó là thứ mà tuyệt đại đa số tu sĩ luyện chế pháp bảo sẽ tuyển chọn đầu tiên, làm gì một tờ đoán đan sơ kỳ phòng thủ phủ bảo có thể đổi lại được. Thậm chí ba bốn món đỉnh cấp linh tài Lục Bình cũng cảm thấy không đáng.
Quả nhiên, tu sĩ sau khi khôi phục mấy tờ truyền âm phù liền không còn âm tín, mắt thấy vốn là một món bảo vật hết sức đặt hàng thế mà bị bản thân làm cho không người hỏi tới, tu sĩ không khỏi có chút nóng nảy. Y lấy ra mấy tờ truyền âm phù, lần nữa đáp trả những người chào giá trước đó. Lục Bình cũng nhận được một tờ, lúc này truyền âm phù nói chỉ ba món đỉnh cấp linh tài là được.
Lục Bình nhận được truyền âm phù nhưng không để ý tới nữa. Hắn thầm nói, lúc này sợ là đến lúc những tu sĩ khác đáp xuống đất đòi trả tiền lại. Quả nhiên, tu sĩ phát ra mấy tờ truyền âm phù, thì chỉ có loe hoe hai, ba tờ phản hồi lại.
Bị đấu bông che lấp, Lục Bình mặc dù không thấy được biểu lộ của tu sĩ trên đài, nhưng cũng có thể đoán đến lúc này sắc mặt của tu sĩ nhất định sẽ rất đặc sắc. Quả nhiên một lúc sau, tu sĩ phản hồi mấy tờ truyền âm phù. Lục Bình nhận được một tờ, mở ra xem, phía trên nói:
- Nguyện cùng các hạ trao đổi Thâm hải hàn thiết và Phương lăng thạch, chỉ cần các hạ cộng thêm một vạn linh thạch hoặc là hai bình dung huyết hậu kỳ đan dược.
Cái giá này cũng khá là hợp lý. Tuy vậy, Lục Bình tuyệt không dùng đan dược để đổi lấy, vì vậy đem Phương lăng thạch cùng Thâm hải hàn thiết, cộng thêm một vạn linh thạch đưa qua. Một lúc sau, tu sĩ đem phù bảo đưa đến đến tay Lục Bình.
Phù bảo này hàm chứa bên trong một đạo phòng thủ pháp thuật của đoán đan sơ kỳ tu sĩ, gọi là “Thiên linh bích”. Cái tên nghe có vẻ đại khí, thật ra thì chính là một đạo hộ thể linh quang, sau khi kích thích, đem toàn thân tu sĩ bao vây ở trong một mảng linh quang, giống như hộ thân cương khí vậy. Đương nhiên, hiệu quả thì mạnh mẽ hơn so với hộ thân cương khí.
Trong khi Lục Bình đang thưởng thức phù bảo trong tay, giao dịch hội đã tiến hành tới tu sĩ số bốn mươi ba. Tên tu sĩ này lên trên đài, trực tiếp lấy ra bảy viên thượng phẩm linh thạch từ trong trữ vật đại, nói:
- Hắc hắc, tại hạ vô tình gặp được cơ duyên, được bảy khối thượng phẩm linh thạch. Tại hạ nguyện đổi lấy một ít dung huyết hậu kỳ đan dược, hoặc là nhị đẳng định cấp linh tài. Nếu bây giờ không được, đổi chút linh thạch cũng không sao.
Trong lúc tu sĩ lấy ra bảy viên thượng phẩm linh thạch, Lục Bình liên có chút ngồi đúng không yên.
Linh thạch lên đến thượng phẩm liền có rất nhiều công dụng ngoại ngạch, mặc dù linh khí ẩn chứa trong đó chỉ tương đương với một trăm khối trung phẩm linh thạch, nhưng chưa kể luyện đan, luyện khí, chế phù, vẽ trận, vân vân, thượng phẩm linh thạch cũng có thể sử dụng được hết. Nó giống như một loại vạn kim du vậy, cho nên mỗi một khối thượng phẩm linh thạch có giá trị thực tế cao hơn một vạn linh thạch.
Lục Bình những năm gần đây, tuy cũng góp nhặt bảy tám khối thượng phẩm linh thạch, nhưng mấy lần luyện đan dùng cho việc cứu cấp, trước sau hắn đã tiêu tốn hết năm, sáu khối. Đối với thượng phẩm linh thạch hắn vô cùng cần, bởi vì thương phẩm linh thạch đúng là hảo dụng, Giống như lúc Lục Bình đang luyện chế Dung Tâm đan, bởi vì thiếu một cây ngàn năm linh thảo có giá trị chừng hai ngàn linh thạch, đành phải dùng một thượng phẩm linh thạch thay thế. Tuy có lãng phí, nhưng lại bảo đảm loại trừ nguyên nhân bởi vì thiếu sót một cây linh thảo mà không cách nào luyện chế thành công Dung Tâm đan.
Lục Bình phát một tờ truyền âm phù, bên trong ra giá là mười vạn linh thạch. Tuy nhiên lần này tu sĩ trong tràng gửi truyền âm phù bay giống như tuyết rơi vậy, tới tấp hướng tu sĩ trên đài mà truyền. Lục Bình sửng sờ một chút, lúc này mới ý thức được mình có chút coi thường uy lực của thương phẩm linh thạch.
Lục Bình tìm trong nhẫn trữ vật một lần nữa. Đột nhiên hắn thấy một thanh Thủy tinh tiên. Cái này là chiến lợi phẩm ở trên người Phúc Hải bang Bình Hải Đường chủ khi Lục Bình tham gia Thất Tinh thiên. Nó là một thanh đỉnh cấp pháp khí, thuộc tính thì cũng khá thích hợp cho Lục Bình sử dụng. Tuy vậy, Lục Bình luôn luôn dùng kiếm, hơn nữa cái Thủy tinh tiên này quá mức bắt mắt, không tiện lấy ra sử dụng.
Vì vậy, Lục Bình lần nữa cầm một tờ truyền âm.
Một món đỉnh cấp pháp khí Thủy tinh tiên, đổi các hạ năm khối thượng phẩm linh thạch là đủ.
- Trên đài tu sĩ hiển nhiên cũng không nghĩ tới bảy khối linh thạch này phải nhận được nhiều tu sĩ nhiệt liệt hưởng ứng như vậy. Thậm chí Tất chân nhân ngồi một bên cũng mở mắt, nhìn tu sĩ trên đài một cái, cúi đầu trầm ngâm chốc lát. Tuy vậy, cuối cùng vẫn khôi phục trạng thái ánh mắt lờ đờ tựa như buồn ngủ.
Tu sĩ tại trang hiển nhiên cũng đều chú ý tới động tác của Tất chân nhân, thấy ông ta phần nào cũng coi trọng bảy viên thượng phẩm linh thạch này, trong lòng đều dấy lên nỗi bất an. Nếu Tất chân nhân xuất thủ, đừng nói chi tài sản của đoán đan chân nhân hắn là vượt xa những người đang ngồi ở đây, chỉ nói cho dù Tất chân nhân báo ra một giá cả không cao không thấp, e rằng mọi người không ai có can đảm cạnh tranh với ông ta.
Tu sĩ trên đài hiển nhiên là để ý điểm thứ hai hơn. Tất chân nhân mở mắt, bọn họ động tác liền cứng đờ. Tất chân nhân lần nữa nhắm mắt dưỡng thần, bọn họ nhanh chóng phản hồi mấy đạo truyền âm phù.
Lục Bình cũng lập tức nhận được truyền âm phù. Lại là một bộ sư tử đại há mồm ra giá, bảy viên thượng phẩm linh thạch muốn đổi Thủy Tinh tiên cùng mười vạn linh thạch.
Lục Bình thầm mắng một tiếng, những tu sĩ này ai ai cũng dám ra giá cao. Lục Bình vốn muốn cự tuyệt cho xong, tuy vậy bây giờ cũng không nỡ bỏ bảy viên linh thạch này. Phải biết một loại thượng phẩm linh thạch phần nhiều là tu luyện giới chân nhân cùng lão tô sử dụng. Thượng phẩm linh thạch cũng không có quá nhiều dành cho mọi người. Đây là nguyên nhân tại sao Tất chân nhân mới vừa rồi cũng động tâm vì mấy viên thượng phẩm linh thạch này.
Mấy phen cò kè bớt một thêm hai, Lục Bình cuối cùng dùng Thủy tinh tiến đổi lấy bốn khối thượng phẩm linh thạch. Ba khối khác được tu sĩ số bảy mươi hai đổi lấy. Lục Bình xuất phát từ việc tiếc rẻ, nhìn tu sĩ số 72 một cái, đúng lúc đó đấu bồng của tu sĩ số 72 cũng hướng qua một bên chéo về phía Lục Bình. Tu sĩ này mấy lần xuất thủ trước đó cũng đổi lấy các loại linh thảo, trong đó có một ít linh thảo mà tu sĩ bình thường rất ít khi dùng tới. Vì vậy, Lục Bình cơ hồ có thể khẳng định, đối phương cũng là một vị luyện đan sư.
Tất chân nhân đang nhắm mắt dưỡng thần, đột nhiên mở mắt, liếc mắt nhìn tu sĩ số 72, sau đó lại hồ nghi nhìn về phía Lục Bình. Tất chân nhân cúi đầu suy tư, dường như phát hiện ra vấn đề gì, nhưng cũng không thái quá xác định.
Lục Bình bây giờ vừa kinh vừa nó, khi hắn bị tu sĩ số 72 nhìn chăm chú lúc, Lục Bình thân thức đột nhiên phát hiện ở trên người mình có một tia linh lực ba động nhẹ. Chờ đến khi Lục Bình định điều tra ra nguồn gốc, thì cái tia ba động này lại không còn tung tích.
Mấy lần đứng trước ngưỡng cửa sinh tử đã tạo lập cho Lục Bình tập quán không dám khinh thường. Hắn cẩn thận dùng thần thức toàn thân trên dưới dò xét qua một lần, nhưng không hề phát hiện ra điều gì không ổn.
Lục Bình cũng không hề yên lòng, đang lúc hắn phát giác ra tia ba động thần bí đó, thì đồng thời cũng là thời điểm Tất chân nhận hồ nghi nhìn về phía hắn. Hiển nhiên Tất chân nhân phát giác được cái gì, vậy mà cuối cùng cũng không có chút thu hoạch.
Lục Bình càng nghĩ sắc mặt càng thêm ấm trầm, có thể tránh qua được thần niệm điều tra của Tất chân nhân thì chẳng lẽ đã có đoán đan chân nhân lẫn lộn vào trong địa huyệt này?!
Mình bị một đoán đan chân nhân theo dõi rồi!
Ngay sau đó, Lục Bình liền bị ý nghĩ làm cho cả kinh, có chút không rét mà run. Tự thân đã từng cùng đoán đan chân nhân giao thủ, Lục Bình biết rõ những thứ thủ đoạn này của chân nhân.
Lục Bình đem toàn bộ thần thức co rúc lại, từng tầng từng tầng một chồng chất dung hợp lại với nhau, xây lên ở chung quanh người mình một bức tường thần thức thật dầy. Hắn bắt đầu kiểm tra lại toàn thân trên dưới từng chút từng chút một.
Lục Bình thần thức kịch liệt ba động, và cũng không có cố ý ẩn giấu, cũng không cách nào hoàn toàn ẩn tàng. Dù sao có đấu bông che lấp, Lục Bình không sợ chúng tu trong địa huyệt phát hiện ra thân phận của hắn.
Lục Bình thần thức dò xét phạm vi nghiêm khắc mà nói thì lúc này đã không kém gì một vị đoán đan chân nhân chưa có tu luyện qua thần thức, thần niệm. Chỉ là bởi vì thần niệm so với thần thức có nhiều chỗ cao minh hơn, nên mặc dù thần thức của Lục Bình cường đại như thế, cùng so sánh với thần niệm vẫn cách nhau khá xa.
Song khi Lục Bình đem tự thân hơn hai trăm trượng thần thức hoàn toàn đè ép lại lên xung quanh thân mình thì, nhờ loại thủ đoạn cưỡng chế này, ít nhất cũng khiến cho Lục Bình vào thời khắc này kiểm soát đối với bản thân cơ hồ không hề dưới thần niệm.
Tìm được rồi!
Lục Bình ở một góc dưới của đấu bồng phát hiện được một đạo linh lực ba động như có như không, cực kỳ mịt mờ, nhưng rốt cuộc cũng bị hắn tóm cổ được.
Giờ phút này trong lòng Lục Bình không chút mừng rỡ. Trái lại, hắn còn thấy một cổ hàn ý lập tức bao phủ từ đầu đến chân và khắp cả người hắn. Đây chính là một loại thủ đoạn truy tung mà đoán đan kỳ chân nhân mới có. Để duy trì đạo cấm chế linh lực này cần phải có chân nguyên ba động của đoán đan chân nhân mới được. Đây là dung huyết kỳ tu sĩ sau khi tấn thăng lên đoán đan kỳ, pháp lực liền sẽ thành công lột xác thành chân nguyên.
Lục Bình lập tức vận dụng tự thân thần thức, bắt đầu xung kích vào đạo cấm chế này, cố gắng làm tan rã thần niệm trên đó. Lúc này hắn đã bất chấp ẩn giấu thần thức mình vượt xa mọi người tiến hành xung kích sẽ mang đến chấn động cho tu sĩ nơi đây như thế nào.
Lục Bình thực hiện hành động này khiến cho chung quanh bản thân tức thời tạo thành một đạo thần thức triều. Chúng tu trong lúc kinh thán cho Lục Bình có thần thức tu vi tinh xảo như vậy, cũng âm thầm nghi ngờ nguyên nhân tại sao hắn làm như vậy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT