Trong mắt đại đa số các tu sĩ, đó là thứ có thể nhìn mà không thể tiếp cận, là một lực lượng có tính quyết định của các thế lực hoặc các môn phái.
Chưa nói Khương Huyền Lâm chân nhân thành tựu pháp tướng kỳ rồi giữ bí mật mà không tuyên bố ra, lúc này đột nhiên xuất hiện đã làm cho hai bên nhân tộc và yêu tộc hết sức chấn động. Sự xuất hiện của Khương Huyền Lâm chân nhân làm cho tinh thần Bắc Hải các phái tu sĩ tăng mạnh. Chỉ có Huyền Linh phái tu sĩ thì tâm tình hết sức phức tạp.
Lúc trước đã từng có truyền thuyết rằng, số lượng pháp tướng lão tổ của Chân Linh phái đã sớm vượt qua Huyền Linh phái. Bởi vì Huyền Linh phái có một vị pháp tướng hậu kỳ lão tổ duy nhất của Bắc Hải nên vị trí mới có thể ngồi vững như vậy. Bây giờ Chân Linh phái lại xuất hiện một vị lão tổ, địa vị của Huyền Linh phái ở Bắc Hải đã tràn ngập nguy cơ.
Tình thế Kim Giao đảo lần nữa nghịch chuyển. Trong chốc lát Kim Giao đảo chủ cùng Lâm lão tổ của Chân Linh phái lao vút lên bầu trời, cũng không biết là họ đang đại chiến ở nơi nào trên đó.
Sau khi hai vị pháp tướng lão tổ rời đi, tức thời là mồi lửa đốt cháy ngọn lửa đại chiến của hai bên nhân tộc và yêu tộc. Bỗng nhiên nghe một tiếng “ầm” rõ to, Kim Giao đảo hộ đảo đại trận bị Bắc Hải các phái trận pháp đại sự liên thủ phá vỡ. Bắc Hải tu sĩ ào ào tiến vào, chúng yêu tụ của Kim Giao đảo cũng xông ra. Hai bên xáp lá cà, binh đối binh, tướng đối tượng, mặc tình chém giết.
Trận chiến này đánh suốt hai ngày đêm. Bởi vì Bắc Hải các phái đã sớm có sự chuẩn bị, nên cuối cùng đã chiếm được thế thượng phong. Các yếu tu trên Kim Giao đảo liên tục bại lui, cuối cùng tử thủ Kim Giao điện.
Các phái tu sĩ sau mấy lần tấn công không có kết quả, lo lắng Bắc Hải yêu tộc tới tiếp viện, liền rút lui ra khỏi Kim Giao đảo, chuẩn bị rời khỏi Yêu tộc hải vực.
Khi Lục Bình nhận được tin tức, các phái tu sĩ đã rút lui khỏi Yêu tộc hải vực. Tuy vậy dọc theo đường đi, chúng tu liên tục cùng yêu tu chạy tới tiếp viện đại chiến, vì vậy tốc đột rút lui cũng không nhanh.
Lần đại chiến này nghe nói yêu tu chân nhân bỏ mạng tới hơn ba mươi người, còn Bắc Hải các phái cũng có gần hai mươi vị chân nhân chết. Còn lại dung huyết kỳ tu sĩ chết đếm không hết. Nói tóm lại, Bắc Hải các phái chiếm cứ thượng phong tuyệt đối.
Lục Bình cảm thấy tiếc nuối vì không tận mắt chứng kiến tràng diện trăm đoán đan tu sĩ chém giết nhau. Đến khi hắn nghe hai vị pháp tướng lão tổ xuất hiện cùng thế cục hơn vạn tu sĩ đại chiến, càng làm cho nhiệt huyết Lục Bình sôi trào, tiếc là đã không đích thân cùng bọn họ tham dự trận đại chiến.
Nhưng Lục Bình cũng cưỡng bách mình tỉnh táo trở lại. Loại trận chiến hơn vạn tu sĩ chém giết, nhân tố cá nhân thực ra vô cùng nhỏ, trừ phi tu vi của mình cũng giống như Khương Huyền Lâm chân nhân đạt tới pháp tướng kỳ như vậy. Nếu không, ít ra cũng phải có đoán đan trung hậu kỳ tu vi, mới có thể tự vệ ở trong trang diện này.
Tĩnh tâm lại, Lục Bình chuẩn bị dung hợp Vạn độc Vẫn nguyên sát trong Vạn độc tương vào trong hộ thân cương khí “Thủy mạc Thiên hoa”. Đây là Lục Bình chỉnh lý “Lâm hải Thính đào quyết” cùng “Phi linh đạo hải quyết” kết hợp trở thành “Bắc Hải thính đào quyết”, bên trong có ghi lại loại thần thông này.
Cái gọi là “Thần thông chia làm hai trường hợp. Một loại là tu sĩ tu luyện pháp thuật, kiếm thuật, khí thuật, trận pháp luyện đan, luyện khí chế phù vân vân, gọi là “Tu chân trăm nghề” đạt tới “Ý cảnh”, rồi từ tự thân tu sĩ lĩnh ngộ, xông phá ý cảnh trói buộc, lấy được một loại đại tự tại, đại pháp lực. Đây chính là thần thông. Bởi vì loại thần thông này người với người khác nhau, uy lực lớn nhỏ hoàn toàn là do ngộ tính và cơ duyên của mỗi người.
Một loại thần thông khác nữa là tự thân pháp lực thông qua thiên địa kỳ vật pháp lực phù hợp và tương thích, cường hóa có mục đích một loại pháp thuật tự thân tu luyện, khiến cho nó có uy lực đạt tới lớn nhất. Đó cũng có thể xưng là thần thông. Loại thần thông này uy lực lớn nhỏ xuất phát từ việc tu sĩ nắm bắt và thao không ngoại lực mà quyết định.
Bây giờ việc Lục Bình phải làm chính là tu luyện loại thần thông thứ hai.
- Căn cứ những gì ghi trong “Bắc Hải thính đào quyết”, “Thủy mạc Thiên hoa” hộ thân cương khí có thể cùng một ít thủy chúc tính thiên địa kỳ vật dụng hợp với nhau. Sau khi “Thủy mạc Thiên hoa” dung hợp ba loại thủy chúc tính thiên địa kỳ vật, lập tức có thể đạt thành một loại hộ thân thần thông, gọi là “Thiên hoa chân cương”, uy lực tuyệt đại.
Mà từ Vạn độc Vẫn nguyên sát ngưng tụ thành Vạn độc tương, chính là một loại có phẩm chất thượng thừa trong thủy chúc tính thiên địa kỳ vật, dùng để dung hợp “Thủy mạc Thiên hoa” không có gì hay hơn nữa.
Lục Bình đem “Thủy mạc Thiên hoa” trương ra, trước tiên đem Vạn độc Vẫn nguyên sát màu vàng tỏa ra từ Vạn độc tương dựa theo phương thức tu luyện “Thiên hoa chân cương” hấp thủ từng tia một vào trong “Thủy mạc Thiên hoa”. Tuy vậy quá trình này cực kỳ thuận lợi, chứ không phải phức tạp rắc rối và cần cực kỳ cẩn thận như được ghi lại trong quá trình tu luyện “Thiên hoa chân cương”.
Lục Bình nghĩ lúc mình ở Lạc Kim hạp cốc trung đã từng dùng “Thủy mạc Thiên hoa” cùng yêu linh lực của ba con Bích Hải linh và dung hợp với nhau nhằm trì hoãn sương mù màu vàng ăn mòn. Xem ra quá trình này không thể nghi ngờ gì đã rất phù hợp và tương thích với một phương thức tu luyện trong “Thiên hoa chân cương”, khiến hắn rút ngắn quá trình tu luyện.
Lục Bình mừng rỡ, dứt khoát bỏ qua quá trình này, trực tiếp thi triển “Khống thủy quyết” đem một tia Vạn độc tương nhiếp tới. Hắn lại dựa theo những gì ghi trong pháp môn “Thiên hoa chân cương” từ từ luyện hóa, dung hợp.
Sau khi một tia Vạn độc tương bị “Thủy mạc Thiên hoa” dung hợp, Lục Bình có thể cảm giác được hộ thân cương khí tăng cường chút ít. Vì vậy, hắn tiếp tục đem từng điểm từng giọt Vạn độc tương dung hợp đến “Thủy mạc Thiên hoa”. Cho đến lúc Lục Bình dung hợp một ngàn hai trăm chín mươi sáu giọt Vạn độc tương, một lu đá xanh chứa Vạn độc tương mà Lục Bình mang về đã bị dùng đi gần một nửa. Toàn bộ màu thiên thanh của "Thủy mạc Thiên hoa” đã dính vào một tầng màu vàng. Bên trong cương khí mây khói lưu chuyển, tản ra một mùi thơm khác thường. Đây là một loại mùi đặc trưng duy nhất có ở Vạn độc tương. Có khả năng là vật cực tất phản, thứ cực độc có số trong thiên hạ như vậy mà lại mang theo một dị hương, làm cho Lục Bình không khỏi thắc mắc.
Lục Bình đem hộ thân cương khí “Thủy mạc Thiên hoa” màu vàng nhạt thi triển ra. Lúc này cường độ của “Thủy mạc Thiên hoa” gần bằng đỉnh cấp pháp khí do tam đăng linh tài luyện chế ra. Nếu là trong một trận đấu pháp, thì cũng có thể không thua kém gì so với “Âm Thiên”. Nếu đem cả hai loại “Thủy mạc Thiên hoa” cùng “Âm Thiên” kết hợp phòng thủ, thì lực độ phòng thủ sẽ to lớn không thể nghi ngờ.
Ngoài ra, “Thủy mạc Thiên hoa” dung hợp Vạn độc tương khi gặp công kích thì, còn có thể hủ thực (ăn mòn) pháp lực cùng pháp khí của địch nhân, giảm bớt áp lực công kích.
Dĩ nhiên là loại độc vật có số trong thiên hạ, Vạn độc tương còn giúp cho Lục Bình sau này không còn sợ hãi đại đa số độc vật trong tu luyện giới nữa. Nó có thể được xưng là vạn độc bất xâm cũng không quá đáng.
Lục Bình đại cáo công thành thì đã là mười ngày sau, lúc này Kim Giao đảo đại chiến đã gần đến hồi cuối. Các phái tu sĩ từ từ rút lui khỏi Yêu tộc hải vực, quay trở về môn phái của mình.
Trong quá trình Bắc Hải các phải rút lui khỏi Yêu tộc hải vực. Yêu tộc hải vực nghe thấy tin chạy tới tiếp viện Kim Giao đảo và đuổi theo, Bắc Hải các phái tu sĩ vừa đánh vừa lui, cùng các tu sĩ kéo tới sau tiếp ứng. Hai bên lại triển khai một cuộc đại chiến tại nơi tiếp giáp hải vực.
Trận đại chiến này không hề thua kém trận ở Kim Giao đảo, điều khác biệt chính là lần này yêu tộc ở thế yếu, hai bên ai cũng có kẻ tử thương, cuối cùng thì mỗi bên đều phải thối lui.
Đợi đến khi Lục Bình xuất quan, các đội thú liệp xuất phát từ Hoàng Ly đảo đã bắt đầu trở về. Lục Bình lòng như lửa đốt, cấp thiết muốn biết tình hình gần đây của Hồ Lệ Lệ ra sao.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT