Dịch giả: Titan

Lục Bình tự nhiên không khoe khoang mình từng ở dưới kiếm của y chạy trốn. Hắn chưa bao giờ thảm bại dưới tay một người như vậy. Hơn nữa, bởi vì vị Cẩm công tử này hiểu được “Ý cảnh”, đã trở thành mục tiêu mà Lục Bình nhất định phải vượt qua.

Thích Từ Thái nhìn thấy Lục Bình thần sắc biến đổi, “Khanh khách” cười nói:

- Nghe nói sư đệ còn đắc tội Kim Giao đảo, lần này mấy chú cá sấu của Kim Giao đảo cũng đến Thất Tinh thiên. Thất Tinh điện sắp mở ra, sư đệ cũng nên cẩn thận.

Lục Bình nghe vậy kinh ngạc, nói cảm tạ:

- Đa tạ sư tỷ nhắc nhở.

Lúc này, Tào sư huynh lúc trước rời đi đã quay trở lại, hướng Thích Từ Thái gật đầu một cái, nói:

- Lấy được mấy điểm dừng chân của Phúc Hải bang, tuy vậy người này ở trong Phúc Hải bang chẳng qua chỉ là tiêu lâu la, những gì biết được cũng không nhiều.

Một người trung niên tu sĩ khác đi theo sau lưng Thích Từ Thái nói:

- Chuyện cực nhọc này không thể chỉ có Chân Linh phái chúng ta làm, mà phải đem tin tức này tiết lộ một chút cho các phái khác. Ta nghĩ Bắc Hải các phái có không ít người cảm thấy hứng thú đối với thứ do Phúc Hải bang cướp bóc được.

Thích Từ Thái nghe vậy, nói:

- Tôn sư huynh nói có lý, chuyện này hãy để tiểu muội đi làm.

Đang lúc này, một tiếng “ầm ầm” trầm thấp truyền tới, mặt đất mọi người đang đứng không ngừng đung đưa.

Thích Từ Thái nhìn về phương hướng thanh âm truyền tới, vội vàng nói:

- Thất Tinh điện đã mở, thông báo tất cả sư huynh đệ, lập tức kéo tới Thất Tinh điện, chiếm đoạt vị trí có lợi.

Chân Linh phái một nhóm hơn hai mươi người hướng phương hướng thanh âm truyền tới chạy đi. Lục Bình cái này mới phát hiện, lần này tu sĩ của Chân Linh phải tiến vào Thất Tinh thiên trừ Lục Bình, Ân Tử Sở, Cơ Tử Hiên ba người ra, những người khác đều có dung huyết tầng tám, tầng chín tu vi. Ba người có dung huyết tầng bảy tu vi ở trong Chân Linh phái lộ ra hết sức chói mắt.

Một tòa hoành vĩ kiến trúc trôi lơ lửng chính giữa không trung ở giữa Thất Tinh thiên, phảng phất như lầu các trên không trung vậy. Mọi người thuộc Chân Linh phái vừa than thở cho sự hoành vĩ của Thất Tinh điện, vừa kinh ngạc vì sao Thất Tinh điện có thể trong trận hỗn chiến của năm vị tu đến Chân Linh lão tổ mà vẫn còn bảo tồn được. Trong lòng của họ không khỏi kính ngưỡng đối với năm vị lão tổ có thông thiên thủ đoạn này.

Thất Tinh điện tuy nói là một tòa chỉnh thể kiến trúc, nhưng là chia làm bảy tòa lầu các. Đấy chính là đạo tràng mà năm đó bảy vị lão tổ mở ra Thất Tinh điện để truyện pháp giảng đạo. Bảy cái đại điện lấy thất tinh bắc đầu vị trí mà sắp hàng, bản thân chính là một tòa đại trận trận nhãn, càng là khu vực nòng cốt của Thất Tinh thiên.

Cùng Chân Linh phái mọi người đến còn có Bắc Hải các phái cùng đông đảo thế lực yêu tu. Chúng tu cách Thất Tinh điện mấy trăm trượng, đem Thất Tinh điện đoàn đoàn vây lại. Chân Linh phái người đông thế mạnh, vững vàng chiếm cứ góc đông bắc của Thất Tinh điện. Mọi người sau đó tản ra, khoảng cách cũng không quá xa, tạo thành một trận pháp đơn giản hơi lấn vào sâu, vừa có thể chiếu cố lẫn nhau, vừa chuẩn bị chặn lại bảo vật từ Trong Thất Tinh điện phún ra.

Huyền Linh phái là chiếm cứ một khối vị trí ở phía tây bắc, rồi cũng giống như Chân Linh phải vậy, chung quanh tụ tập không ít tiểu hình thế lực cùng tán tu.

Lục Bình ở trong đó nhìn thấy được Âu Dương Duy Kiếm, chính là kẻ trước đó tập kích hắn. Âu Dương Duy Kiếm cảm giác bén nhạy, phát hiện có người đang quan sát y, lập tức hướng ánh mắt về phía này mà xem, đồng thời một đạo thần thức quét ngang qua. Tuy vậy, Lục Bình không thèm để ý, chưa nói nhiều tu sĩ hỗn tạp như vậy, khí tức rất loạn, Âu Dương Duy Kiếm căn bản không thể từ trong đó phân biệt ra được khí tức của Lục Bình. Huống chi, trên mặt Lục Bình còn mang theo mặt nạ của Dương huyền Mộc chân nhân tặng.

Quả nhiên, chỉ chốc lát sau, Âu Dương Duy Kiếm có chút mê mang thu hồi ánh mắt. Tuy vậy, Lục Bình ngay sau đó cảm thấy trên người run lên, phảng phất như bị thú dữ nhìn chằm chằm vậy. Hắn quay đầu nhìn lại, thấy ở hướng chánh nam, Cấm công tử mặt đang mỉm cười nhìn hắn. Bên cạnh còn có một đại hán diện mạo dữ tợn đang cùng với y nói gì đó.

Lục Bình không sợ hãi chút nào, cùng Cẩm công tử nhìn thẳng mắt, không cố kỵ thân phận đoán đan chân nhân của đối phương.

Cẩm công tử rất tán thưởng nhìn Lục Bình một cái, rồi quay đầu nói chuyện cùng đại hán bên cạnh. Lục Bình cái này mới phát hiện cái tên đại hán diện mạo dữ tợn này chính là năm đó thiết kế mai phục, gây thiệt hại nặng cho Phúc Hải bang, Huyền Linh phái cùng Tây Lăng đảo tu sĩ. Đại hán chính là lão đại trong bốn con Nguyên Thủy Cự ngạc, cũng chính là con lớn của Kim Giao đảo chủ.

Lúc này con Nguyên Thủy Cự ngạc đại ca đã không còn cái miệng cá sấu thật dài nữa, cùng người thường không khác gì. Hiển nhiên là trong hai năm qua, nó đã thành công kết thành kim đan, hoàn toàn hóa hình thành công.

Đang khi bên Chân Linh phái mới vừa chuẩn bị xong, thì những tu sĩ khác cũng rối rít hướng Thất Tinh điện chạy tới. Mấy tên tu sĩ hô to gọi nhỏ từ một bến bay tới, ngự sử phi kiếm hướng Thất Tinh điện giữa không trung bay đi. Đồng thời, họ còn hài hước nhìn về phía chúng tu đang ở dưới ngồi chờ Thất Tinh điện mở ra, hì hì hà hà cười nhạo mọi người ôm cây đợi thỏ. Có không ít yêu tu thấy vậy cũng rối rít bay lên giữa không trung, hướng Thất Tinh điện mà tiến, phảng phất rất sợ rơi lại ở phía sau, bảo vật sẽ bị người khác đoạt đi vậy.

Tôn sư huynh sau lưng Thích Từ Thái hài hước thở dài, nói:

- Nơi nào cũng không thiếu được những thứ tự cho là mình trên cả thiên hạ vậy, yêu tu đầu óc đơn giản còn tình hữu khả nguyên, nhưng vì sao nhân tộc tu sĩ bây giờ còn không thông minh bằng yêu tu thế nhỉ?

Lời của Tôn sư huynh vừa dứt, liền nghe thấy một trận tiếng kêu thảm thiết truyền tới. Lúc Lục Bình nhìn lại, chỉ thấy rất nhiều tay cụt hoặc thân tàn hướng mặt đất mà rơi, hắn dùng thần thức hướng Thất Tinh điện tìm kiếm, không phát hiện bất kỳ cấm chế hay trận pháp linh lực ba động gì.

“Đây là hư không đại trận!”

Tôn sư huynh phảng phất chú ý tới Lục Bình có vẻ nghi ngờ, ở một bên giải thích:

- Là lĩnh vực chỉ có pháp tướng kỳ lão tổ mới có thể dính đến, mà tu vi đòi hỏi khi bố trí loại trận pháp này ít nhất cũng phải đạt tới pháp tướng hậu kỳ, hơn nữa còn không phải chỉ một người.

Lục Bình thụ giáo, có thể tưởng tượng được trong lòng hắn chấn động đến cỡ nào!

Đang vào lúc này, trên Thất Tinh điện thượng không một trận quang hoa lóe lên, đại điện nằm ở Thiên Quyền vị vốn đóng chặt đại môn chợt đua nhau mở ra, bốn phía đại điện tự nhiên rung rinh động đậy không ngừng.

- Lần này là Thiên Quyền điện mở ra đầu tiên sao? Thích sư muội, hư không đại trận bốn phía Thiên Quyền điện đã hư nhược, bảo vật bên trong lập tức sẽ phún ra, kêu gọi mọi người chuẩn bị sẵn sàng.

Thích Từ Thái nghe vậy, lập tức hướng mọi người của Chân Linh phát truyền âm dặn dò. Các thế lực lớn nhỏ của Bắc Hải, tán tu cũng đều khẩn trương cả lên.

Khi mọi người ở đây đều đem ánh mắt định lên trên đại môn cùng các cửa sổ đang chuẩn bị mở ra, thì Cơ Tử Hiên đột nhiên đụng Lục Bình một cái, nói:

- Chúng ta đến chỗ khác đi.

Thấy Lục Bình đưa ánh mắt tỏ vẻ nghi ngờ, Cơ Tử Hiên hiện ra một biểu lộ hận thiết bất thành cương vậy, nói:

- Đần a, ba người chúng ta là tự mình đi tới Thất Tinh thiên, không đại biểu cho Chân Linh phái. Vì vậy, chúng ta ở trong Thất Tinh thiên thu hoạch những gì, tự nhiên cũng sẽ không cần phải đóng góp cho môn phái. Nếu chúng ta ở trong khu vực do bốn phái khống chế, thì cho dù có thu được thứ gì, cũng là do môn phái góp công lao, môn phái tối đa là cấp cho một chút tưởng thưởng mà thôi.

Lục Bình suy nghĩ một chút, thấy cũng đúng, đảo mắt trông thấy Ân Tử Sở đang nhìn mình. Vì vậy ba người cùng Thích Từ Thái lên tiếng chào hỏi, rằng mong muốn rời khỏi khu vực của bản phái.

Thích Từ Thái cười nói:

- Biết ngay là ba người các ngươi ai ai cũng quỷ tinh linh. Đến chỗ khác có nghĩa là các ngươi sẽ mất đi môn phái bảo hộ, nguy hiểm tất nhiên là tăng lên, các ngươi hãy cân nhắc cho cẩn thận.

Không đợi Lục Bình và Ấn Tử Sở có điều phản ứng, Cơ Tử Hiên đã gấp gáp rống lên nói:

- Yên tâm đi, Thích sự tỷ, ba người chúng ta thực lực sư tỷ ắt có chút hiểu biết, cũng không thấp so với tỷ ở trong “Bắc Hải Thập Bát tướng” đầu nga!

Nhìn ba người đi ra ngoài, Thích Từ Thái cười nói:

- Nếu không phải đối với thực lực các ngươi có chút hiểu biết, như thế nào lại để các ngươi rời đi.

Lục Bình ba người từ khu vực do Chân Linh phái khống chế rời đi, sau đó đối phương hướng, làm bộ như là tán tu mới vừa chạy tới, lẫn vào trong một đám tán tu ở hướng tây nam, chọc cho tán tù chung quanh đưa mắt nhìn lom lom cả ba người.

Lục Bình cùng mọi người tự nhiên không đem những thứ ánh mắt phẫn nộ này không coi vào đâu, khí định thần nhàn nhìn hoàn cảnh chung quanh một chút. Nơi này khoảng cách khu vực do Huyền Linh phái khống chế cũng không xa, tuy vậy trung gian cũng có không ít tu sĩ.

Ba người mới vừa tạo thành cơ giác đứng ngay ngắn, liền nghe thấy trong Thiên Quyền điện một trận”Ô ô” trầm muộn truyền tới. Bẩy món vật phẩm, theo thứ tự là một cái hộp ngọc, một bình ngọc, một khối thiết thạch, hai món pháp khí, một tờ phù lục, một cái ngọc giản, từ trong Thiên Quyền điện bay ra, hướng bốn phương tám hướng bay đi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play