Ngũ Hành lâu chủ đang muốn há mồm hỏi thăm, chỉ thấy sắc mặt của Ngụy Chấn biến đổi lớn, vội vàng đè xuống vội vàng trong lòng, âm thầm truyền âm hỏi thăm, đồng thời cũng đang nhắc nhở hắn chú ý tâm tình của Cửu Huyền lâu đệ tử chung quanh.
Ngụy Chấn làm người chưởng đà tương lai đã từng nội định của Cửu Huyền lâu đương nhiên năng lực xử kinh bất biến tương đối Ưu tú. Dù cho ban đầu Cửu Huyền lâu bị mười đại Thuần Dương liên thủ đánh lén công phá, cũng do hắn tổ chức một nhóm đệ tử đời thứ ba ưu tú nhất của Cửu Huyền lâu trong thời gian hơn trăm năm kế tiếp tránh thoát các đại tông môn tìm tòi giám thị, vì Cửu Huyền lâu bảo vệ mầm móng truyền thừa tinh thuần nhất. Năng lực của hắn sớm đã lấy được sự công nhận của lực lượng còn sót lại của tất cả Cửu Huyền lâu bao gồm Dương Hi lão tổ trong đó.
Nhưng Nguy Chẩn mới vừa trong nháy mắt cũng lộ ra vẻ sợ hãi rõ ràng, mặc dù bởi vì Ngũ Hành lậu chủ nhắc nhở chỉ có thời gian chốc lát, nhưng vẫn khiến cho không ít Cửu Huyền lâu tu sĩ có lòng để mắt.
- Đại sư huynh, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
Tuần Lục Hợp cùng Tam Tài lâu chú hiển nhiên cũng chú ý tới thần sắc trước đó của Ngụy Chấn, theo sát Ngũ Hành lâu chủ cũng truyền âm hỏi thăm.
Ngụy Chấn âm thầm hít một hơi tựa hồ phải hết sức bình phục tâm tình hốt hoảng phiền não trong lòng, hướng ba người truyền âm trả lời:
- Ba vị sư đệ làm bộ như không chuyện gì xảy ra cho tốt, vị huynh trông coi hồn đăng của Dương sư tổ, tắt rồi!
Tam Tài lâu chủ cùng Ngũ Hành lậu chủ trên mặt thần sắc không thay đổi, nhưng hai tay của Tam Tài lâu chủ rúc vào trong tay áo lại đang run rẩy. Còn Ngũ Hành lậu chủ trên mặt biểu lộ nhìn như lạnh nhạt, thực ra là một mảnh cứng ngắc, chỉ có Tuần Lục Hợp bởi vì khi kẹt thủ trong không gian liệt phùng được Dương Hi lão tổ dạy dỗ nhiều, hai người tình cảm thâm hậu nhất, đột nhiên nghe tin tức này nhất thời không thể kìm giữ được, không kịp nhớ truyền âm, kích động nói:
- Cái gì, không thể nào...
- Lục sư đệ!
Tam Tài lâu chủ mắt thấy không ít Cửu Huyền lâu tu sĩ bốn phía bởi vì một tiếng quát to của Tuần Lục Hợp mà biến sắc, không khỏi sắc mặt trầm xuống, cắt đứt Tuần Lục Hợp, cao giọng nói:
- Có gì không thể nào? Lục Thiên Bình đó tin đồn đã từng | lấy Thuần Dương tu sĩ thoát được tánh mạng trong tay Thủy ô Tinh cung Chân Linh lão tổ, lại đã từng cùng Ngũ Hành lão tổ Nghiễm Nguyên cư sĩ giằng co Trung Thổ. Thực lực như thế đủ chống đỡ Chân Linh phải cường thể tham gia tranh đoạt trong Thương Sơn cự hình linh thạch khoáng mạch.
- Tiểu đệ chính là nghĩ không thông, Thương Sơn linh quáng vốn còn có Cửu Huyền lâu ta một phần phân ngạch. Hôm nay Cửu Huyền lâu ta mặc dù tạm gặp khó khăn, không thể không từ bỏ linh thạch phần ngạch đó, nhưng Chân Linh phái công khai tham dự vào thì đạo lý ra sao? Cử chỉ này của Thiên Huyền tông cùng Ngũ Hành tông chẳng những dân sói vào nhà, thật làm người ta áo não.
Tuần Lục Hợp công lập tức phản ứng lại. Tin tức Dương Hi lão tổ vẫn lạc lúc này kiên quyết không thể để cho những người khác biết được. Nếu không mọi người tất nhiên sẽ tinh thần tán loạn, vì vậy lập tức Tam Tài lâu chủ nói vòng vo như vậy.
Không có Chân Linh tu sĩ trấn giữ, một mớ tinh anh cuối cùng này của Cửu Huyền lâu còn có thể tụ lại chung một chỗ hay không còn chưa biết. Lúc này chỉ có tạm thời giấu giếm tin tức, đợi đến sau khi mọi người an đốn xong, làm hết sức thu hẹp các loại truyền thừa Cửu Huyền lâu nắm giữ trong tay mọi người sau đó thức dậy suy nghĩ thêm những thứ khác.
Ngay vào lúc Tuần Lục Hợp vừa dứt lời, từng trận tâm quý không khỏi tới trong lòng, tóc gáy trên người đều dựng lên, phảng phất có nguy hiểm tuyệt đại lập tức đánh đến nơi trên người mình vậy.
- Cẩn thận sau lưng!
Cách đó không xa Ngụy Chấn vành mắt tấn rách điên cuồng hét lên với Tuần Lục Hợp.
Tuần Lục Hợp rốt cục phát giác nguy cơ tới từ bên trái phía sau mình, nhưng lúc này muốn tránh né đã không còn kịp rồi, chỉ có thể lựa chọn đón đỡ!
Trong khoảnh khắc, Tuần Lục Hợp trong lòng lạnh một mảnh: Thuần Dương tu sĩ, đánh lên mình lại là một vị Thuần Dương tu sĩ!
Ý niệm mới dâng lên từ trong đầu, một cổ cự lực không ngờ lại truyền tới từ phía bên phải. Tuần Lục Hợp trong giây lát đó bị đụng bay ra, ngay cả ý thức của hắn cũng giống như lập tức bị đụng bay ra xoay tròn giữa không trung, lại rõ ràng nghe được ngũ sư huynh hét lên bi thảm:
- Tam sư huynh!
Chuyện gì xảy ra, bị đánh lén rõ ràng là Tuần Lục Hợp ta, sao Ngũ sư huynh lại kêu Tam sư huynh chứ?
Ý thức của Tuần Lục Hợp đột nhiên ngẩn ra, từ trạng thái mới vừa hồn hồn ngạc ngạc kinh tỉnh lại: không đúng, trước đó đánh lén là tới từ bên trái phía sau mình, loại sát ý lồ lộ ấy đối với một vị đại tu sĩ mà nói kiên quyết không phán đoán sai lầm.
Nhưng cuối cùng đánh bay mình là cự lực tới từ phía bên phải!
Phía bên phải! Đánh bay!
Mình không bị người đánh trộm, mình được người cứu!
Tuần Lục Hợp tỉnh lại hết sức vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, muốn khống chế lại thân thể bị đánh bay của mình.
Nhưng khi chân nguyên theo huyết mạch vận chuyển, mới phát hiện mình lúc này bị đụng nửa người tê dại vô cùng, vô luận là huyết mạch hay là chân nguyên lên cấp vận chuyển không thuận. Vì vậy Tuần Lục Hợp trong lúc nhất thời không ngờ cũng không khống chế được thân hình của mình, có thể thấy lực lượng lúc trước mình bị đánh bay bao lớn. Đồng thời cũng nói người cứu mình lúc ấy dưới tình thế cấp bách đã không cách nào tới kịp khống chế lực đạo tự thân nữa.
Cứu mình chính là...
Tam sư huynh!
Nghĩ tới lúc nãy nghe được ngũ sư huynh hét thảm, Tuần Lục Hợp làm gì không rõ ràng lăm xảy ra chuyện gì. Không đợi bị phân trong lòng hắn dâng lên, thân thể lộn một cái giữa không trung đã khiến cho hắn trong nháy mắt thấy chỗ hắn đứng thẳng lúc trước xảy ra chuyện gì!
Tam Tài lâu chú đánh bay Tuần Lục Hợp, mà rốt cuộc hắn tránh không khỏi người đánh lén tập sát. Nửa người đều bị linh bảo “Minh Nguyệt quyết” phá hủy, tâm hạch không gian kể cả pháp tướng toàn bộ hóa thành hư vô sinh cơ sớm đã hoàn toàn không còn!
Tuần Lục Hợp xót xa, chỉ thấy đại sư huynh cùng ngũ sư huynh đã xông tới trước. Tuần Lục Hợp hết sức muốn vận chuyển chân nguyên trong cơ thể, bất đắc dĩ mãi không thể khiến cho huyết mạch nửa người hoàn toàn thông suốt.
Phịch!
Thân thể của Tuần Lục Hợp đập rơi vào trên một mặt vách núi, trực tiếp tạo thành sơn bằng phạm vi nhỏ. Nhưng một cái đập đó cũng khiến cho huyết mạch nửa người hoàn toàn thông suốt.
Tuần Lục Hợp khắp nơi đều máu tươi trong đống loạn thạch, nhưng lập tức đứng lên, khắp mọi nơi cự thạch bay loạn. Tuần Lục Hợp hết thảm một tiếng, vọt tới Mãn Nguyệt lão tổ đang hàm chiến cùng đám người đại sư huynh, ngũ sự huynh.
Đối mặt Cửu Huyền lâu tu sĩ coi chết như thuộc về vây công, Mãn Nguyệt lão tổ mặc dù kinh ngạc nhưng chưa hề hốt hoảng, ngược lại cười to “ha ha”, nói:
- Dương Hi lão tổ nhà ngươi tùy ý tàn sát bốn tông đệ tử có từng nghĩ đến sẽ có hôm nay? Hôm nay Dương Hi đã vận lạc, hôm nay chính là thời khắc toàn thể Cửu Huyền lâu ngươi hoàn toàn bỏ tên với tu luyện giới!
Ngụy Chấn cắn răng rống giận:
- Yêu phụ hoặc ngôn, Dương Hi sư tổ đã thành tựu Chân Linh, tu luyện giới còn có ai có thể giết ông ta. Chư vị đồng môn sư huynh đệ, bọn ta liên thủ ứng địch, lấy đó báo thù cho Tam sư đệ!
- Giết mụ ta!
Tuần Lục Hợp giống như phong hổ. Hắn theo Dương Hi lão tổ tu luyện hơn trăm năm, chẳng những cùng Dương Hi lão tổ tình cảm gần nhất, sau nhiều năm được tập trung đầu tư thực lực để thăng cực nhanh. Lúc này hắn toàn lực thi triển, không ngờ lại nhất cử thay thế Ngụy Chấn, trở thành chủ lực của Cửu Huyền lâu chúng tu vây công Mãn Nguyệt lão tổ.
Ngay cả Mãn Nguyệt lão tổ những năm gần đây bởi vì lấy được Cửu Huyền lâu truyền thừa mà thực lực đề thắng cực nhanh, nhưng đối mặt Cửu Huyền lâu hơn mười vị pháp tướng trung hậu kỳ tu sĩ liên thủ vây công một thời gian cũng chống đỡ không xong, bị mọi người liên thủ đánh thảm hại không dám tiến, trên người đã mang mấy chị vết thương.
- Phùng Lục đạo huynh, ngươi còn không ra tay sao?
Mãn Nguyệt lão tổ hét lớn làm cả Cửu Huyền lâu tu sĩ sắc mặt như tro tàn!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT