Lục Bình không ngờ lần gặp gỡ bí mật cùng với Long Hòa lão tổ ở Vẫn Lạc mật địa sẽ có thu hoạch lớn như vậy. Cho tới sau khi hắn trở về Bắc Hải thậm chí tạm thời gọi Chân Linh phái hai vị trận pháp tông môn Đặng Thiên Minh và Thiên Hồ chủ trì Phi Linh đạo di dời cùng với bộ hoạch Thất Tinh động thiên đến Thiên Linh sơn.

- Như thế nào, có bao nhiêu khả năng?

Lục Bình hỏi Đặng Minh đầu tiên tra xét ngọc giản thể ngộ trận pháp do Long Hòe lão tổ lưu lại.

Trong Chân Linh phái trận pháp sư hôm nay thành tựu cao nhất thuộc về Đặng Thiên Minh cùng Thiên Hồ. Trận pháp tông sư Huyền Thần chân nhân vốn có của Chân Linh phái cuối cùng vẫn không thể thành tự pháp tướng, thọ nguyên hao hết tọa hóa vào mấy chục năm trước.

Trong hai người này, Đặng Thiên Minh thiên phú cao hơn trên một đường trận pháp, chính là đệ nhất trận pháp tổng sự của Chân Linh phái danh phó kỳ thực. Lục Bình vì Chân Linh phái lâu dài bố cục, cơ hồ mưu đồ của tất cả thiệp cập một đường trận pháp đều có Đặng Thiên Minh tham dự chế định.

Còn Thiên Hồ thiên phú hơi kém hơn trên một đường trận pháp, nhưng nàng ta đứng phía sau hắn là hình thiên cự trụ của Chân Linh phái hôm nay. Điều này khiến Thiên Hồ chuyên nghiên trên một đường trận pháp thủy chung có thể có được tự trợ hạn độ lớn nhất của Chân Linh phái. Vì vậy Thiên Hồ trên một đường trận pháp cũng cực cao. Nếu không lần này thừa dịp Thất Tinh động thiện khai mở, với nhiệm vụ bắt vị trí xác thực của Thất Tinh động thiện trong hư không cũng không giao cho nàng phụ trách.

Đặng Thiên Minh khẽ nhíu mày, trầm ngâm nói:

- Lấy điều ghi lại trong ngọc giản này mà xét, nếu cùng chín đạo đại trận căn bản chân chính kết hợp, cũng đúng là có thể bày trận pháp tương tự với Vạn Độc Thương Khung Bích khiến cho nó có công hiệu che giấu khí tức của Chân Linh tu sĩ,...

Vẻ mặt Lục Bình vui mừng, hỏi:

- Nói như vậy biện pháp này đúng là thông suốt phải không?

Đặng Thiên Minh lắc đầu một cái, trong thần sắc dường như cũng có chút không thể làm gì.

- Tại sao?

Vẻ mặt Lục Bình cứng đờ, nhưng vẫn giữ vững bình tĩnh hỏi.

Thiên Hồ lúc này cũng tra xét nội dung trong ngọc giản, nghe vậy đáp:

- Là tu vi không đủ!

Nhìn thấy hoặc sắc vị giải trên mặt Lục Bình, Thiên Hồ giải thích tiếp:

- Lấy pháp tướng sơ kỳ tu vi của bọn ta không cách nào đảm nhiệm bố trí nhu cầu của trận pháp bực này. Trên thực tế cho dù là pháp tướng hậu kỳ tu sĩ cũng rất khó bố trí thành cộng, trừ phi là Thuần Dương thậm chí Chân Linh tu sĩ mới có thể làm được tới như vậy.

Đặng Thiên Minh nói tiếp:

- Tu vi không đủ còn là bọn ta tu vi trên một đường không đủ. Long Hòe lão tổ tinh nghiên Vạn Độc Thương Khung Bích mấy vạn năm đều chưa từng phá giải. Bọn ta ngay cả có Giao đạo nhân chín đạo đại trận căn bản nơi tay, nhưng chín đạo đại trận căn bản mỗi một đạo đều có thể nói là bác đại tinh thâm. Trên thực tế đủ một tên trận pháp sư bỏ cả đời để điều nghiên nghiên cứu, muốn đồng thời thông hiểu và tinh túy cả chín đạo đại trận căn bản, trừ phi bọn ta có thọ nguyên cùng với thiên phú như Giao đạo nhân...

Lục Bình rất thất vọng. Nếu như trận pháp này bố trí thành công, thế thì sau khi Lục Bình thành tựu Chấn Linh vẫn có thể kéo dài dấu chân của bản thân đến chỗ cực hạn phạm vi thế lực của Chân Linh phái. Sau Lục Bình, chỉ cần Chân Linh phải bảo vệ Chân Linh tu sĩ truyền thừa, như vậy Chân Linh phái sẽ có thể dưới đại trận này che chở không sợ hãi bất kỳ tông môn nào khiêu khích.

Nhưng nếu đại trận này không cách nào bố trí thành công, như vậy sau khi Lục Bình thành tựu Chân Linh cũng chỉ có thể kẹt thủ Thất Tinh động thiện. Chân Linh phái ngày sau nếu bị các phái đánh lén cũng chỉ có thể khốn thủ ở một miệt Bắc Hải này.

- Thật ra thì nếu muốn bố thành trận pháp này cũng không phải là không thể được...

Đặng Thiên Minh muốn nói lại thôi, trong lòng Lục Bình sửng sốt, bình tĩnh lại nói:

- Đặng huynh nói không có cách!

Đặng Thiên Minh gật gật đầu nói:

- Chín đạo đại trận căn bản nếu muốn toàn bộ chưởng không hiển nhiên cực kỳ khó khăn, nhưng nếu một người chuyên tấn công hạng nhất cũng chưa chắc không khả năng...

- Nhưng vậy ít nhất cần chọn vị trận pháp tông sư, hơn nữa còn cần mỗi người do thấu một đạo đại trận căn bản, đồng thời khi chín người bố trí đại trận còn phải tâm hữu linh tế. Hai điều sau cũng không nói, chỉ điều một nhà tông môn đồng thời bồi dưỡng chín vị trận pháp tông sư, chính là Thủy Tinh cung cùng Tử Dương cung để thăng cũng chưa chắc làm được.

Điều này hiển nhiên không thể thực hiện được, Lục Bình lắc đầu một cái có chút ủ rũ. Hôm nay Lục Bình cũng có tự tin trong hai trăm năm thành tựu Chân Linh, nhưng vừa nghĩ tới sau khi thành tựu Chân Linh ít nhất còn phải kẹt thủ ba trăm năm trong Thất Tinh động thiên thì có chút không rét mà run.

Sau khi loại trận pháp này bố trí thành công, mặc dù cũng chỉ có thể đem Lục Bình sau khi thành tựu Chân Linh hạn chế trong phạm vi có hạn ở mấy chỗ yếu địa, nhưng ít ra vẫn có thể vừa đi chung quanh vừa nhìn một chút. Huống chi vẫn có thể lấy đó mà uy hiếp các nhà tông môn còn lại, nhất là phạm vị thế lực Chân Linh phải khai mở bên ngoài Bắc Hải.

Tuy nhiên Lục Bình rốt cuộc không phải là trận pháp sư, nhưng Thiên Hồ lại đã hiểu ý tứ của Đặng Thiên Minh, cười nói:

- Ý của Đặng sư huynh nói là trước tiên chúng ta hoàn toàn chưởng không một phần trong cấu trúc trận pháp này, ngày sau có bổn phái trận pháp tổng sự đem một đạo đại trận căn bản khác điều nghiên thấu triệt, sẽ có thể cấu trúc nó chưởng khống một phần khác. Nếu như vậy, chỉ cần bổn phái trận pháp sư truyền thừa không đoạn tuyệt, chín đạo đại trận căn bản cuối cùng sẽ bị lịch đại trận pháp tông sư trước sau điều nghiên thấu triệt. Đến lúc đó chỉ cần cuối cùng có Chân Linh tu sĩ xuất thủ đem chín bộ phận trận pháp của cấu trúc hợp vậy một thể, như vậy đạo trận pháp này có thể dùng để che chở Chân Linh tu sĩ thoát khỏi Tiểu Thiên Thế Giới đúng là vẫn có thể bố trí thành công, chẳng qua là...

Lục Bình cúi đầu buồn bã nói:

- Chẳng qua là quá trình này hiển nhiên không thể một lúc mà thành, ít nhất Lục mô hữu sinh chi niên sợ là không dự được!

Thiên Hồ cười hì hì cùng đi, ngược lại lộ ra nhìn hơi có chút hả hê. Hôm nay Chân Linh phải truyền thừa đã tới đời thứ sáu. Lục Bình cũng uy nghiêm ngày quá mức. Đừng nói là ở Chân Linh phái, chính là hôm nay trong toàn bộ tu luyện giới, người dám nhìn có chút hả hê với Bắc Hải Thủy Kiếm Tiên cũng tìm không ra tới mấy người.

Sau khi Lục Bình lập được cơ nghiệp ở Hoàng Ly đảo lập tức du lịch thiên hạ, Hoàng Ly đảo một mực do một mình Thiên Hồ trấn giữ. Hai người thực có thể nói là chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều. Hôm nay trận pháp này không cách nào bố trí thành công, Lục Bình ngày sau thành tựu Chân Linh cũng chỉ có thể kẹt thủ may mắn động thiện, cuộc sống của hai người chung một chỗ ngược lại nhiều hơn.

Lục Bình hơi có chút mất hết hứng, giao cho hai người trận pháp tâm đắc của Long Hòe lão tổ, nói:

- Hai người các ngươi nhìn làm đi, căn cơ của Chân Linh phái cuối cùng cũng không phải một mình ta sẽ có thể toàn bộ điện định, giữ lại chút chuyện làm cho con em đời sau, cũng có thể khiến cho bọn họ thể ngộ tiền bối gây dựng sự nghiệp thảm hại!

Phi Linh đảo hiện giờ đã hiện ra mặt biển một phần ba. Duyên Khôn đảo làm trận pháp chi điểm hiện giờ lại đã bị chìm mất hai phần ba, nhưng phải chờ tới Phi Linh đảo bị kiềm chế hoàn toàn hội hợp ngưng tụ cùng Thiên Linh đảo sợ rằng còn phải mấy năm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play