Sự thay đổi lĩnh chủ ở một khoảnh hải vực này dẫn tới sự chú ý của những dung huyết kỳ yêu thú khác. Nhưng bản thân Lục Đại Quý có thân phận cũng là dung huyết kỳ yêu thú, hơn nữa lại có ba con bích hải là linh xà cùng Lục Đại Bảo yểm trợ, khiến cho Lục Đại Quý ở phụ cận hải vực thành công tuyên bố địa vị lĩnh chủ và chủ quyền của mình. Mấy lần có yêu thú khác đến khiêu chiến, Lục Đại Quý nhờ chiến thuật rùa đen rụt cổ mà khiến cho những con dung huyết sơ kỳ yêu thú khác bó tay không thể làm gì được, cuối cùng chấp nhận không thua mà vẫn rút lui.
Lục Bình liên tục một tháng có sức chạy trốn khỏi truy sát, mấy lần vượt cấp khiêu chiên, bản thân bị thương rất nặng, cũng không kịp để ý là Lục Đại Quý cùng các linh sủng khác ở trong hải vực hành động thế nào. Hắn chẳng qua là dặn dò bọn chúng giữ chặt hải vực của mình, hộ pháp cho hắn trong quá trình chữa thương.
Cũng may trên người Lục Bình lúc nào cũng chuẩn bị đan dược chữa thương thượng thừa để đề phòng vạn nhất. Dưới một viên Phục Nguyên đan có giá trị gần 1000 linh thạch trợ giúp, Lục Bình tốn bảy ngày rốt cuộc đem thương thế của bản thân ổn cố trở lại.
Hắn lại nhờ sự trợ giúp của mấy viên Phục Nguyên đan bình thường khác, thương thể từ từ biến chuyển tốt. Cứ như vậy, Lục Bình ở trong sào huyệt chiếm dụng của con bàng giải yêu thú trải qua ba tháng dưỡng thương, rốt cuộc đem một thân thương thế khôi phục trở lại như lúc ban đầu.
Sau khi khôi phục, Lục Bình cũng không nóng lòng rời khỏi yêu tộc hải vực trở về Hoàng Ly đảo. Lục Bình lần này bị người đuổi giết, hiển nhiên là có kẻ cố ý tiết lộ hành tung của hắn. Hắn bây giờ trở về, tuy nói là có thể đạt được an toàn, nhưng cũng sẽ khiến cho kẻ tính toán hại hắn ẩn nấp sâu hơn. Những người này hiên nhiên sẽ không vì một lần kế mưu thất bại mà bỏ qua cho hắn. Lần này không thành công thì lần sau sẽ càng tính toán chi ly, ẩn bí hơn, càng thêm tàn nhẫn hơn, không chết không thôi.
Lục Bình có cơ hội tránh được lần đầu tiên nhưng chưa chắc là có cơ hội tránh được lần thứ hai. Bây giờ, hắn chỉ còn có thể ẩn nấp trong bóng tối để cho người ta lầm tưởng hắn đã ở trong hải vực của yêu tộc vẫn lạc. Như vậy mới có thể khiến cho những người tính kế hắn dễ dàng mất đi sự cảnh giác. Cuối cùng lộ ra bàn chân ngựa xấu xa.
Điều trọng yếu hơn chính là, trải qua một đoạn thời gian không gián đoạn ở trên biển đánh giết, Lục Bình cảm thấy mình đã thu hoạch được thêm rất nhiều. Về mặt tu vi, có thể nói là hắn sắp sửa đối mặt với một cơn đại nhảy vọt. Đồng thời, liên tục cùng với dung huyết trung hậu kỳ tu sĩ giao thủ, mặc dù chỉ tính thành quả cũng đủ giúp cho Lục Bình kiêu ngạo ở trong đám dung huyết sơ kỳ tu sĩ, nhưng thực tế tàn khốc đã khiến cho hắn khắc sâu cảm nhận sự yếu thế về mặt tu vi của mình. Hắn cảm thấy rất khẩn cấp và rất cần phải tăng tiến tu vi, để khắc phục những yếu thế này.
Lần này có thể coi là một cơ hội. Bây giờ vị trí của Lục Bình trong khu vực có yêu tộc với các yêu thú hiển nhiên đều có tu vi không quá cao. Có Lục Đại Quý ngụy trang cho, Lục Bình có thể chuyên tâm tu luyện một thời gian ở chỗ tương đối nguy hiểm nhưng không quá nguy hiểm này.
Cũng may trên người của hắn góp nhặt không ít đan dược cung cấp cho dung huyết sơ kỳ tu sĩ tu luyện. Tuy nói là mất đi sự ủng hộ của linh mạch, đối với tiến độ tu luyện tuy có ảnh hưởng, nhưng rời khỏi Hoàng Ly đảo cũng có thể tránh cho môn phái không ít thị phi, tiết kiệm được không ít thời gian tu luyện.
Dưới sự ủng hộ của đan dược sung túc, Lục Bình sử dụng thời gian một năm, rốt cuộc đem pháp lực là tích lũy đến dung huyết tầng ba điên phong.
Ở trong sào huyệt, Lục Bình đem một cái hộp ngọc chế thành từ linh ngọc từ trong nhẫn trữ vật ra. Cái hộp ngọc này chuyên chứa đựng những dụng phẩm quý giá dùng để tu luyện, có thể bảo trì linh lực của vật phẩm ở bên trong hộp, không tan thật ra bên ngoài với hạn độ lớn nhất.
Lục Bình mở hộp ngọc ra, bên trong là bốn viên dung huyết châu màu đỏ tươi. Ngoài ra còn có một viên dung huyết châu nhỏ hơn, mặt ngoài ẩn ướt có ánh sáng chớp động. Năm viên dung huyết châu này chính là do hai con bích hải linh và chết ở trong tay của Lục Bình lưu lại. Một con dung huyết bốn tầng linh xà lưu lại bốn viên châu lớn. Một viên nhỏ hơn chính là của con linh và dung huyết tầng ba sau khi chết lưu lại, hai viên kia của nó tự nhiên là bị linh xà tự phế bỏ khi tranh đấu cùng các địch nhân.
Dung huyết tầng ba tiến vào dung huyết tầng bốn là một bước tiến quan trọng của tu sĩ, đó là bước tiến từ dung huyết sơ kỳ tiến vào dung huyết trung kỳ. Cái bước tiến qua vách ngăn này có dấu hiệu trọng yếu nhất chính là khi đối mặt với nó, tu sĩ không còn có thể dùng tự thân căn cơ huyết mạch dung hợp với linh lực ở trong huyết mạch khác trong cơ thể, để rồi sau đó đem huyết mạch phế khí mất hết linh lực trong cơ thể bài trừ ra ngoài. Mà tu sĩ phải dùng một loại căn cơ huyết mạch đồng chúc đồng nguyên nhưng là ngoại lai huyết mạch để bổ túc căn cơ huyết mạch huyết hãm do đã bài trừ phế khí huyết mạch ra bên ngoài cơ thể.
Bản thân điều này cũng có thể coi là một loại thuần hóa và cường hóa căn cơ huyết mạch. Dù sao thì tùy theo tu vi của tu sĩ đề cao, những huyết mạch phụ trợ bên trong nội thể chứa đựng linh lực chưa bị căn cơ huyết mạch dung hợp sẽ được tăng cường theo. Theo đó, căn cơ huyết mạch muốn dung hợp các huyết mạch phụ trợ này sẽ tương đối khó khăn. Tu vi của tu sĩ càng cao, thì độ khó của việc dung hợp phụ trợ huyết mạch trong nội thể càng lớn. Như vậy thì cần phải giúp cho căn cơ huyết mạch tuyệt đối cường hóa mới có thể khống chế được những phụ trợ huyết mạch khác rồi đi đến dung hợp chúng.
Cái gọi là dung huyết kỳ kỳ thực là có hai hàm nghĩa. Một là dung hợp linh lực huyết mạch ở trong nội thể và đem phế khí huyết mạch mất đi linh lực bài trừ ra bên ngoài. Hai là dung hợp ngoại lai huyết mạch có đồng chúc tính, đồng căn nguyên với căn cơ huyết mạch, cường hóa căn cơ huyết mạch ở trong nội thể, bổ sung sự thiếu sót hay chưa đủ của căn cơ huyết mạch.
Sử dụng ngoại lai đồng chúc tính huyết mạch nhằm bổ túc căn cơ huyết mạch có tuyển chọn tốt nhất tự nhiên là từ dung huyết châu. Nhưng sau khi đạt đến dung huyết kỳ, vô luận là tu sĩ hay là yêu tộc, dung huyết châu đều là bảo vật liên quan tới tính mệnh của bọn họ.
Khi tu sĩ vẫn lạc, rất ít dung huyết châu có thể lưu lại. Lục Bình sau khi kích sát Kiều Huy Băng liên liên tiếp lấy được mấy viên dung huyết châu, không thể không nói là vận khí của hắn tốt đến nghịch thiên. Nhưng Lục Bình sau đó ở Huyền Kỳ đảo hải vực, ở Phi Linh đảo và ở hoãn trùng hải vực đã từng đại khai sát giới, nhưng ngay cả nửa viên dung huyết châu cũng không có được. Có thể thấy dung huyết châu có độ khó nếu muốn lấy được như thế nào.
Lục Bình có căn cơ huyết mạch là thủy chúc tính giao huyết mạch. Hắn lại chuyên chú vào tu luyện thuần thủy công pháp, cho dù là sẽ làm chậm tiến độ là tu luyện, nhưng lại bảo chứng cho pháp lực tu luyện ra vô cùng thuần hậu. Vì thế Lục Bình đối với ngoại lai huyết mạch dung hợp cũng cẩn thận vô cùng.
Bích hải linh và có thể trở thành quý tộc ở trong yêu tộc, tự nhiên là nhân vì bản thân bọn chúng có huyết mạch truyền thừa thuần chủng giao huyết mạch. Hai con bích hải linh xa kia vừa khéo lại là thủy chúc tính giao huyết mạch, dung huyết châu của chúng chính là vật phẩm cực tốt để Lục Bình dung hợp và bổ sung tự thân căn cơ huyết mạch của mình.
Lục Bình lựa chọn bích hải linh xà huyết mạch để dung hợp còn có một lý do khác mà người ngoài không thể hiểu. Thế giới này theo truyền thuyết là do Khai thiên thất tổ khai ích mà ra, phần lớn sinh linh ở thế giới này đều có ẩn chứa một trong bảy loại huyết mạch của bảy vị Khai thiên thất tổ ở trong cơ thể. Và “giao huyết mạch” ở trong chân linh thế giới này lại có một địa vị vô cùng cao quý. Theo sự hiểu biết tiên thiên của riêng chỉ mình Lục Bình, thì Giao bất quá chỉ là một loại chân linh mà thôi. Ở trên nó còn một loại chân linh chí cao vô thượng khác nữa đó chính là long.
Lục Bình không biết cái thế này long có tồn tại hay là không. Nhưng ít nhất là tu sĩ ở trong thế giới này đều không có bất kỳ truyền thuyết nào liên quan đến rồng cả. Án chiếu theo truyền thuyết trước kia ở thế giới mà Lục Bình từng sống, nếu “rồng” thực sự tồn tại, thì “giao” chẳng qua là một phân nhánh truyền thừa huyết mạch của rồng mà thôi.
Lục Bình sau khi tiến nhập vào dung huyết kỳ, từng tử tế khảo chứng qua những truyền thuyết về “giao” của thế giới này. Đem những hình ảnh đồ họa lưu truyền thu thập lại và tử tế xem xét, kết quả khiến cho Lục Bình vô cùng thất vọng. Những đồ họa liên quan đến chân linh “giao” đều thiên kỳ bách quái. Các loại hình tượng giao đa dạng và phong phú vô cùng, khiến cho Lục Bình không thể nào lý giải nổi.
Sau đó, hắn hướng Lưu tiên trưởng và phương Huyền Lâm chân nhân phân biệt thính giáo về điều này, mới biết hình tượng của “Giao” kỳ thực là đều đến từ hình tượng “Pháp tướng” của giao huyết mạch pháp tướng lão tổ tu sĩ. Sau khi trải qua quá trình đoán đan, biến nội đan trong cơ thể tu sĩ trở thành thành phẩm kim đan, kim đan và thần niệm dung hợp với nhau rồi thuế biến thành pháp tướng. Tu sĩ cũng bằng vào quá trình này mà tiến giai lên pháp tướng kỳ.
Lúc này, pháp tướng sẽ trình hiện ra hình tượng của chính mình, và nó đối với bất đồng pháp tướng kỳ tu sĩ sẽ có bất đồng hình tượng bất đồng. Điều này là do lý giải của tu sĩ về các loại huyết mạch chân linh khác nhau là khác nhau ở mỗi người. Những loại lý giải này xuất phát ngay từ rất sớm, chính từ quá trình dung huyết kỳ các tu sĩ tiến hành dung hợp đối với các loại huyết mạch ngoại lai có cùng chúc tính.
Tu sĩ sau khi dung hợp ngoại lai đồng chúc tính huyết mạch xong, pháp lực và thần thức đều phát sinh một ít biến hóa ẩn bí. Loại biến hóa này chỉ có thể khi tu sĩ đạt đến pháp tướng kỳ, thành tựu pháp tướng xong thì mới biểu hiện ra.
Lục Bình nếu như đã có một tầng thân phận khác ở một thế giới mà thâm căn cố đế có cách nhìn rất khác về long, về rồng, thì nhận thức về giao ở thế giới này cũng rất khác. Điều này khiến hắn sản sinh ra một loại ý niệm. Ý niệm này tạo thành cảm giác là hắn căn bản đối với cái gọi là “chân linh giao” nhìn không thuận mắt. Hơn nữa, hắn lại đem mục quang nhìn thẳng vào cái thế giới này, cho rằng căn bản không tồn tại một loại sinh vật như vậy.
Hắn kỳ thực là đang đánh cuộc, đánh cuộc về loại sinh vật mà người ta biết nhưng lại không chân thực tồn tại này.
Lục Bình ra lệnh cho Lục Đại Quý cùng các linh sủng khác phải bảo hộ sào huyệt mà hắn đang dùng để bế quan, sau đó đem một viên dung huyết bốn tầng dung huyết châu dùng “Bắc Hải thính đào quyết” sử dụng đặc thù pháp môn luyện hóa nuốt vào trong bụng. Hắn chậm rãi đem dung huyết châu pháp lực và huyết mạch tinh hoa tách ra từng chút, từng chút một, luyện hóa tiến vào tự thân căn cơ huyết mạch của mình.
Luyện hóa dung huyết châu vốn là một quá trình vô cùng chậm rãi. Điều kiện cần là căn cơ huyết mạch và dung huyết châu ẩn chứa huyết mạch tinh hoa cùng pháp lực phải triệt để dung hợp. Quá trình này khó tránh khỏi có những cơn đau đớn sản sinh ra, thường thường làm cho tu sĩ đau đớn không thể nào tả xiết.
Những điều này thường trong quá trình tu luyện, dung huyết kỳ tu sĩ có ghi lại cẩn thận. Lục Bình đã chuẩn bị tốt để nghênh tiếp những sự khiêu chiến này.
Tuy nhiên, quá trình dung hợp khiến cho Lục Bình lần nữa không còn gì để nói. Căn cơ huyết mạch của Lục Bình lần nữa triển hiện sự bá đạo vô cùng của bản thân nó. Nó thẳng thừng đem viên dung huyết châu vừa được nuốt vào trước sạch đi mọi thứ và thôn phệ sạch sẽ, khiến cho quá trình dung hợp đáng lẽ phải rất chậm rãi thì bị đẩy nhanh tiến độ hơn nhiều. Đồng thời, sự khó chịu trong quá trình dung hợp thật ra không hề xuất hiện.
Quá trình này lần nữa khiến Lục Bình kiến thức tự thân căn cơ huyết mạch nhị biến xong cường hãn như thế nào. Tuy nhiên, một viên dung huyết châu mới chỉ khiến cho Lục Bình hướng tới dung huyết trung kỳ tiến thêm một bước, còn xa mới khiến Lục Bình đạt đến dung huyết bốn tầng.
Đối với việc này, Lục Bình đã sớm có bước chuẩn bị. Hắn trực tiếp đem viên dung huyết châu thứ hai ngậm vào trong miệng. Dung huyết kỳ tu sĩ lên cấp lựa chọn tốt nhất tự nhiên là luyện hóa dung huyết châu. Nhưng dung huyết châu luyện hóa ra cũng rất bất đồng. Đa số tu sĩ chỉ có thể luyện hóa dung huyết châu tương đồng với tu vi bản thân. Ví dụ như dung huyết tầng ba tu sĩ luyện hóa dung hóa tầng ba dung huyết châu xong liền có thể đạt tới dung huyết trung kỳ. Đương nhiên, luyện hóa dung huyết tầng bốn dung huyết châu sẽ tốt hơn. Nhưng do dung huyết tầng bốn dung huyết châu ẩn hàm linh lực huyết mạch tinh hoa vượt xa so với dung huyết tầng ba dung huyết châu, do đó phổ thông tu sĩ thường chỉ luyện hóa một đến hai viên là có thể đột phá đến dung huyết trung kỳ.
Lục Bình sau khi chỉnh hợp “Lâm hải thính đào quyết” và “Phi linh đạo hải quyết” trở thành “Bắc hải thính đào quyết”, rồi lần nữa tu luyện lại, thì pháp lực của hắn nguyên bản vô cùng hồn hậu so với tu sĩ đồng cấp đã ngày càng hồn hậu đến mức không thể tưởng tượng nổi. Cho dù một viên dung huyết châu hàm chứa huyết mạch cao quý và thuần chính đạt tới dung huyết tầng bốn cũng không có cách nào khiến Lục Bình đột phá đến dung huyết trung kỳ.
Cho đến viên dung huyết châu thứ ba luyện hóa hoàn tất, Lục Bình mới cảm giác được bản thân chân chính chạm tới bình chướng, đạt tới dung huyết trung kỳ. Lục Bình phảng phất tùy thời đều có thể tiến vào cảnh giới này, tuy nhiên cái ngăn cách mỏng như tờ giấy ở trước mặt hắn mà hắn lại không thể nào chạm phá.
Lục Bình chẳng hề do dự đem viên dung huyết châu thứ tư bỏ vào trong miệng. Căn cơ huyết mạch bá đạo đem dung huyết châu mọi thứ bác đoạt ra, hoàn toàn thôn phệ, pháp lực cuồn cuộn tràn ngập ở trong huyết dịch, tiếp theo đó nhờ tâm tạng cường lực đập mạnh phảng phất một cơn hồng lưu quét tới các nơi trong toàn thân. Viên dung huyết châu thứ ba của Lục Bình nằm ở trong tâm hạch không gian cuối cùng đã tăng đến mức cực hạn. Trong tâm hạch không gian, một trận ba động chợt xuất hiện, viên dung huyết châu thứ tư tự nhiên ngưng kết mà thành.
Pháp lực và huyết mạch tinh hoa nguyên nguyên bất đoạn không ngừng hội tụ lại, trực tiếp đem viên dung huyết châu thứ tự ngưng kết đến khi to gần phân nửa so với ba dung huyết châu trước đó đã nằm trong tâm tạng của Lục Bình. Chính vào lúc Lục Bình vừa ngưng kết ra viên dung huyết châu thứ tư, thành công bước vào dung huyết trung kỳ, thì huyết dịch ẩn tàng linh lực tinh hoa cuối cùng hoàn toàn chạy đến toàn thân, đem nhục thân của Lục Bình cường hóa hết một lượt. Tinh khí cuồn cuộn từ nhục thân phát ra, hội tụ trên đỉnh đầu của Lục Bình, tạo thành một đạo “tinh khí lặng yên” thẳng tắp bốc lên trên.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT