- Chư vị bằng hữu, tại hạ Lý Vạn Tiên, chính là một kẻ tán tu, không đáng nói đến, bất quá, thử hỏi cũng không có đắc tội Phong Vân Vô Ngân công tử. Chư vị vì sao phải làm nhục khuê nữ nhà ta?
Tên râu hình chử bát cực kỳ coi thường nhìn Lý Vạn Tiên một cái, khinh mạn nói.
- Một tên Thánh Giai 1 chuyển, cút sang một bên, nghe Lão đại nhà ta, Phong Vân Vô Ngân, coi trọng cô gái này, cần muốn kéo đi theo ngủ, chơi đùa đến chán ngán, tự nhiên để nàng trở lại. Các ngươi không cần nói nhiều cái gì, nếu không, toàn bộ diệt sát. Phong Vân Vô Ngân Lão đại nhà ta, chuyện gì mà không làm được? Ai dám om sòm, chẳng những thân bị chết yểu, còn cửu tộc, toàn gia bị tai họa.
Tựa hồ là Phong Vân Vô Ngân thanh danh đại thịnh, cho nên tất cả võ giả cũng câm như hến, cơ hồ là muốn hít thở không thông.
- Thanh Thanh... Thanh Thanh cô nương... Ngươi... Ngươi... Ngươi theo mấy vị này đi đi... Phong Vân Vô Ngân ác nhân, cũng không phải chúng ta... Chúng ta có thể trêu chọc...
Mạc Hạ khổ sở nói.
Hiên Viên công tử cũng là cười khổ nói.
- Lý thúc thúc, Thanh Thanh, lần này, tại hạ là... Che không được các ngươi... Chỉ đổ thừa Phong Vân Vô Ngân kia, quá mức biến thái, tại hạ không muốn để cho gia tộc gặp một tê cường địch như thế.
Lý Vạn Tiên sắc mặt xanh mét, toàn thân đao ý ngưng tụ, tựa hồ là muốn liều mạng đánh cược một lần.
- Nhục con gái của ta, đáng chết.
- Thánh Giai 1 chuyển, cũng dám nói nhiều? Không biết tốt xấu.
Tên râu hình chử bát, trên đỉnh đầu 2 luân Thánh Quang đại bàn, tạo thành một cái thương khí Hoàng Long, giương nanh múa vuốt, tựa hồ là muốn ăn thịt người.
Trong lúc này...
- Thánh Giai 2 chuyển, là thứ gì?
Lúc này có một ngón tay, như vén mây mờ, thần lực vô cùng, trực tiếp nghiền nát hư không, trong nháy mắt ấn xuống đỉnh đầu tên râu hình chử bát.
- Quỳ xuống!
- Phanh.
Tên râu hình chử bát hoàn toàn không có bất kỳ phản kháng, sau đó bị ấn ngã xuống đất.
- Càn rỡ!
Tên râu hình chử bát hét rầm lên như giết heo, trên đỉnh đầu thương khí tung hoành, hai đợt Thánh Quang đại bàn giống như hai mặt trời chói chan, phát ra nhiệt độ, muốn đem ngón tay này nướng hóa.
Phong Vân Vô Ngân cứ ngồi bất động, ngón trỏ tay phải tùy ý bóp ra, đem tên râu hình chử bát ấn ngã xuống đất.
Tên râu hình chử bát giãy dụa phản kháng một trận, nhưng vẫn không nhúc nhích quỳ xuống, không có cách nào tránh thoát, hắn khẩn trương nói.
- Mau buông lão tử ra! Nếu không, Phong Vân Vô Ngân lão đại nhà ta tới đây, tàn sát cả nhà các ngươi.
- Tiên sinh, Phong Vân Vô Ngân tiếng xấu rõ ràng, tiên sinh không cần vì giúp hai cha con ta, chọc tới cường địch như thế.
Lý Vạn Tiên lập tức nhìn Phong Vân Vô Ngân nói nhỏ.
Phong Vân Vô Ngân nghĩ thầm, cha vợ, ngươi khách khí với ta cái gì? Mấy tôm tép nhãi nhép, tùy ý ấn đã chết. Còn dám giả mượn tên của ta đúng là đáng chết.
Hiên Viên công tử trong lòng khẩn trương, đứng lên.
- Ngươi nhúng tay làm cái gì? Đợi lát nữa, trêu chọc tới Phong Vân Vô Ngân, chúng ta cũng gặp tao ương, toàn bộ bị liên lụy, chết không có chỗ chôn.
- Tiểu tử ngươi, thứ gì? Cũng dám ra đây nói chuyện? Cũng tốt, ngươi cũng quỳ xuống!
Phong Vân Vô Ngân ngón trỏ tay trái chợt điểm ra, một ấn...
- Phanh!
Hiên Viên công tử, giống như một tượng gỗ, trong nháy mắt đã bị ấn đến quỳ xuống, chiếc bàn chấn đến nát bét, trên bàn, súp và món ăn bắn tung tóe lên toàn thân hắn.
Con thuyền của Hùng Phong Quân Đoàn này xảy ra chút biến cố. Mạc Hạ cùng Hiên Viên công tử cùng một đám Thánh Giai, vọt vào khoang thuyền, mượn danh tiếng của Vô Biên Hải Vực Tứ Giới đệ nhất hung nhân Phong Vân Vô Ngân, muốn bức hiếp Lý Thanh Thanh. Thật không nghĩ đến, chân chính Phong Vân Vô Ngân lại đang ngồi ở bên trong khoang thuyền.
Thời điểm mấu chốt, Phong Vân Vô Ngân vươn ra hai ngón tay, đem tên râu hình chử bát cùng Hiên Viên công tử, ấn quỳ xuống đất.
- Mẹ kiếp, mau buông lão tử ra. Nếu không, Phong Vân Vô Ngân đại ca lão tử đánh đến, thần tiên cũng không cứu được các ngươi.
Lúc này tên râu hình chử bát gương mặt màu gan heo, bị thần lực Phong Vân Vô Ngân áp bách, hắn có thực lực nhi chuyển Thánh Quang đại bàn, tất cả đều là bị đè ép xuống, tùy thời cũng có thể bị bóp thành phấn vụn, bên trong một vòng Thánh Quang đại bàn trong đó, nuôi một cây hoàng kim thương, kêu rắc một tiếng, sau đó gãy xuống.
- Buông tay.
Hiên Viên công tử, càng thêm hoảng sợ, cảnh giới bản thân hắn chẳng qua là Thánh Giai 1 chuyển, so với tên râu hình chử bát còn không bằng, Phong Vân Vô Ngân không cần sử dụng toàn lực, đem hắn ấn xuống, Hiên Viên công tử này, xuất thân danh môn, từ nhỏ đã là người luôn vênh mặt hất hàm sai khiến người, ỷ vào danh tiếng gia tộc, tác uy tác phúc, chưa từng ăn nghẹn khuất? Hắn nhanh mồm mắng chửi.
- Ngươi nhất định phải chết, ngươi nhất định phải chết. Đắc tội Bổn công tử, cho dù Ngọc Yêu Nhiêu, cũng không cứu được ngươi. Phụ thân ta sẽ lột da của ngươi, hủy xương cốt của ngươi, ngươi nhất định phải chết.
Phong Vân Vô Ngân làm như không thấy, nhìn Chúc Lão tùy ý đàm tiếu, cũng không lập tức giết người, chỉ đem hai người ấn ngã xuống đất.
Lúc này, người chủ sự con thuyền này, Mạc Hạ ngồi không yên, vội vàng nói.
- Vị tiên sinh này, đừng đùa bỡn nữa. Mặc dù ngươi là khách khanh của Ngọc Yêu Nhiêu lãnh tụ, nhưng ngươi hôm nay nhục nhã Hiên Viên công tử, chuyện này, đã không thiện rồi, tiên sinh, ngươi buông Hiên Viên công tử ra, bản nhân cùng Hiên Viên thế gia, cũng có một chút giao tình, bản nhân bảo đảm, có thể tại trước mặt Hiên Viên gia chủ, thay tiên sinh nói vài lời hữu ích, để cho Hiên viên gia chủ có thể từ rộng xử lý, không lấy tánh mạng tiên sinh... Ai, tiên sinh, ngươi tội gì mà náo động như vậy?
- Ha ha ha!
Phong Vân Vô Ngân cảm thấy vô cùng tức cười, hắn cười một tiếng.
- Xử lý nhẹ một chút sao? Ha ha ha, nghe, ngươi cũng quỳ xuống cho lão tử.
- Cái gì?
Mạc Hạ tròn mắt muốn nứt ra.
- Tiên sinh, ngươi đùa bỡn uy phong của ta, ngươi quá bá đạo lộn chỗ rồi. Họ Mạc mặc dù không mạnh, nhưng ở Vô Biên Hải Vực, cũng trà trộn vài chục năm rồi, nói nhân mạch, nói giao tình...
- Câm miệng!
Phong Vân Vô Ngân hừ lạnh một tiếng, mạnh mẽ cắt đứt lời của Mạc Hạ.
- Ta đếm ba tiếng, nếu ngươi không quỳ, lão tử thổi chết ngươi. Ngươi là thứ gì? Tại trước mặt lão tử không có tư cách lên tiếng?
- Quá càn rỡ!
Lúc này một đám thủ hạ của Mạc Hạ, cũng trực tiếp đứng lên, sau đó lấy ra binh khí.
- Ngưoi chỉ là một tên Thánh Giai 1 chuyển mà thôi, ngươi nghĩ mình là ai.
Lúc này, Lý Vạn Tiên nhìn chuyện náo càng lớn, cũng lo lắng vô cùng. Lý Vạn Tiên thân là tán tu, lúc tuổi còn trẻ, cũng làm không ít chuyện tình, cũng là ngoan nhân. Bất quá, hôm nay phát sinh chuyện tình ở bên trên này con thuyền, đã vượt xa phạm vi của Lý Vạn Tiên rồi.
Đây cũng là quan hệ đến Phong Vân Vô Ngân, Phấn Hồng Quân Đoàn, Hùng Phong Quân Đoàn, Hiên Viên thế gia. Nếu xử lý không tốt, chính là đại họa rồi.
- Tiên sinh, ngươi?
Lý Vạn Tiên không nhịn được nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân nói ra.
- Vô phương, đây là chuyện mà tại hạ một mình gánh chịu.
Chúc Lão cũng không để ý tới chuyện này, chỉ là uống rượu ăn thịt, Lý Thanh Thanh cực kỳ bình tĩnh, ngưng mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, trong mắt nổi lên suy tư.
Lý Vạn Tiên mắt thấy cục diện trước mắt, biết mình vô lực thay đổi, vì vậy, cảm kích nhìn Phong Vân Vô Ngân một cái, sau đó ngồi xuống.
- Một… Hai.
Phong Vân Vô Ngân bắt đầu đếm số.
Mạc Hạ toàn thân run rẩy, bộ mặt lay động.
- Cuồng ngao, ngươi thật là ngông cuồng rồi, nhưng, bản nhân cũng muốn nhìn, ngươi có dám giết bản nhân hay không. Hùng Phong Quân Đoàn không phải là ngồi không, ngươi giết bản nhân, chính là cùng cả Hùng Phong Quân Đoàn đối nghịch, ngươi ở chân trời góc biển cũng bị đuổi giết tới chết.
- Ha ha ha ha, cẩu vật. Ngươi đã là kẻ địch gia tộc Hiên Viên. Hiện tại, lại đắc tội Hùng Phong Quân Đoàn, ta xem ngươi làm sao giải quyết được hậu quả này.
Hiên Viên công tử cười lớn, hắn không thể tin, Phong Vân Vô Ngân dám trực tiếp giết chết Mạc Hạ.
Ba…
Phong Vân Vô Ngân rốt cục đếm tới số ba, lúc này Mạc Hạ dĩ nhiên không chịu quỳ xuống, liên tục la hét, gây hấn thách thức với Phong Vân Vô Ngân.
- Ngươi có giỏi thì giết ta đi.
- Chết!
Rõ ràng trong lúc đó, Phong Vân Vô Ngân "Phốc" một tiếng, đánh ra một ngụm kiếm khí, Thuần Dương sạch không tỳ vết, bên trong ẩn chứa vô số kiếm pháp, dễ dàng đâm thủng Mạc Hạ.
- Xuy!
Trong chớp mắt, Mạc Hạ thân thể tráng kiện, bị Thuần Dương kiếm khí bắn đến, biến thành phấn vụn.
Một tên Thánh Giai 1 chuyển thành danh đã lâu, bị Phong Vân Vô Ngân đánh chết như vậy.
- Chà.
Lúc này mọi người bên trong khoang thuyền, trừ Chúc Lão cùng Phong Vân Vô Ngân ra, toàn bộ cũng hít ra một hơi khí lạnh.
- Cái... Cái gì... Mạc đại ca từng cùng Vô Biên Hải Vực đệ nhất ác nhân Tần Cửu U đã giao thủ, đối chiến mười chiêu mà không chết, sau đó được Hùng Phong Quân Đoàn lãnh tụ coi trọng, hắn bưu hãn vô cùng, kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú, làm sao... Làm sao bị... Bị một kiếm chém chết.
Hiên Viên công tử lúc này thất hồn lạc phách.
Tên Thánh Giai 2 chuyển râu hình chử bát kia, trong nháy mắt cũng không thể an tĩnh lại, đầu óc hỗn loạn. Người này chẳng qua là Thánh Giai 1 chuyển, nhưng hô hấp thành kiếm, kiếm ý tựa hồ một hơi cũng có thể thổi nát một phiến không gian, loại thủ đoạn này, coi như là Thánh Giai 4 chuyển, cũng không thể thi triển ra. Hắn, hắn rốt cuộc là ai?
Rất nhanh, mọi người cảm thấy sợ hãi, tên râu hình chử bát hàm răng bắt đầu run lên.
- Đại... Đại nhân... Thỉnh... Thỉnh giơ cao đánh khẽ... Tại hạ có mắt không tròng, lúc này mới... Đại nhân... Đây hết thảy, cũng là Mạc Hạ, Hiên Viên Tùng sai sử, cùng... cùng tiểu nhân không liên quan.
- Quỳ xuống nói chuyện.
Phong Vân Vô Ngân đạm mạc mở miệng.
Lúc này mọi người bên trong khoang thuyền, ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, ở bên trong mặt mũi, toàn bộ cũng là hoảng sợ.
Trong lúc này, một tên Thánh Giai 1 chuyển đi theo tên râu hình chử bát tiến vào khoang thuyền, kêu lên.
- Lão tử không cùng các ngươi chơi nữa, xin cáo từ.
Trong cơ thể hắn bộc phát ra một đạo Thánh Quang, thân thể hiện lên tàn ảnh, lắc mình rời khỏi khoang thuyền.
Phong Vân Vô Ngân mí mắt khẽ vén lên.
- Lưu lại đi.
- Phốc!
Một ngụm Thuần Dương kiếm khí phun ra, trong nháy mắt bao trùm lấy tên Thánh Giai 1 chuyển muốn chạy trốn kia.
- Soạt...
Kiếm khí biến mất, trên sàn nhà khoang thuyền, nhiều hơn một đống bụi.
Cũng là một hơi trực tiếp thổi chết.
- Không! Không. Đừng có giết chúng ta!
Lúc này mấy tên Thánh Giai 1 chuyển đi theo tên Thánh Giai 2 chuyển râu hình chử bát kia đều sợ đến vỡ mật, quỳ xuống.
- Phù phù.
Lúc này thủ hạ của Mạc Hạ, cùng với tùy tùng Hiên Viên công tử mang đến, đều quỳ xuống, tự hồ sợ đã muộn, bọn chúng đều sợ tên ngoan nhân này thổi chết.
Lý Vạn Tiên mắt nhìn Phong Vân Vô Ngân, trong lòng cảm thấy tràn đầy kinh ngạc. Vị tiên sinh này quá mạnh mẻ rồi, thật sự là mạnh đến mức vượt qua sự nhận thức của ta. Cảnh giới của hắn, cùng ta giống nhau, đều là Thánh Giai 1 chuyển, nhưng trong hô hấp, dễ dàng giết người, thủ đoạn bực này, giống như là thần nhân, khó có thể nói vị tiên sinh chính là trong truyền thuyết, trong cơ thể có Đế Giai huyết mạch cao quý? Không, Thanh Thanh là nhận lầm người, vị tiên sinh này quyết không thể nào là con rể Khiếu Thiên của ta. Không thể nào... Ban đầu, ở Vạn Tiên thành, Khiếu Thiên lực chiến quần hùng, thiên phú siêu nhiên, nhưng cũng không tu luyện đạt tới cảnh giới như vị tiên sinh trước mắt này được.
Vừa nghĩ đến đây, Lý Vạn Tiên vội vàng nhìn Lý Thanh Thanh truyền âm nhập mật.
- Thanh Thanh, ngươi nhận lầm người rồi, vị tiên sinh này, quyết không phải là Khiếu Thiên được. Khiếu Thiên mặc dù thiên phú dị bẩm, nhưng cùng vị tiên sinh này chênh lệch lớn vô cùng, con ngàn vạn không nên càn rở, nếu để vị tiên sinh này bất mãn, tính tình vị này cũng cực kỳ cổ quái, nhất định không thể đắc tội.
Nói đến thời khắc này, Lý Thanh Thanh trong lòng cũng sinh ra hoài nghi, cũng dao động lòng tin của mình, nàng hồ nghi không chừng nhìn Phong Vân Vô Ngân, lẩm bẩm nói.
- Chẳng lẽ, cảm giác của ta, toàn bộ cũng là sai lầm rồi?
Phong Vân Vô Ngân dễ dàng khống chế được cục diện, trong lòng đang tính toán, làm thế nào xử lý ác nhân, đúng lúc này, ngoài khoang thuyền vang lên một nụ cười tràn đầy tà ý.
- Kiệt kiệt... Phong Vân Vô Ngân đến đây, còn không nghênh đón? Ha ha ha.
Rõ ràng trong lúc đó, xuất hiện mấy thân ảnh quỷ mị, trực tiếp bay vào khoang thuyền.
Trước mắt một người, đầu đội đấu lạp, mặt che kín, vóc người hơi hơi khom còng, hai tay sau lưng, trên đỉnh đầu huyền phù 2 luân Thánh Quang đại bàn, phía sau đi theo 3 tên Thánh Giai 1 chuyển.
- Ân?
Mấy người này, vừa tiến vào khoang thuyền, phát hiện trong khoang thuyền, thế cục vi diệu, mọi người đều quỳ xuống đất, trong đó có tên Thánh Giai 2 chuyển.
- Hắn... đây là tình huống gì?
Tên Thánh Giai 2 chuyển, đầu mang đấu lạp kia, cùng với mấy tên tùy tùng của hắn đều tràn đầy kinh ngạc.
Mấy người này, đồng thời hướng Phong Vân Vô Ngân nhìn lại.
Lúc này, Phong Vân Vô Ngân đã ấn tên râu hình chử bát cùng Hiên Viên công tử trên đầu ngón tay thu hồi lại. Tên râu hình chử bát cùng Hiên Viên công tử, cũng không dám đứng lên, Phong Vân Vô Ngân bưng chén rượu lên, nhẹ nhẹ uống một hớp, cười dài nhìn mấy tên khách không mời mà đến này, nói ra.
- Chư vị, các ngươi là ai? Là Phong Vân Vô Ngân sao?
Tên Thánh Giai 2 chuyển đầu mang đấu lạp, nhìn ra cảnh giới Phong Vân Vô Ngân, phát hiện chẳng qua là Thánh Giai 1 chuyển, cũng hơi yên lòng, ánh mắt không khỏi chuyển hướng nhìn Lý Thanh Thanh bên người Phong Vân Vô Ngân, trong mắt lập tức bắn ra quang mang, liếm láp đôi môi, trong lòng lao ra xúc động, mở miệng nói.
- Lão tử chính là Phong Vân Vô Ngân, cô nàng kia, đi cùng lão tử.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT