Dường như sợ thối, Da Luật Trượng nói một phen liền mang theo Da Luật Thiên Long và Phong Vân Tuyết chạy tới vài trăm thước. Sau đó mới dừng lại đợi Trần Phi.

Vẫn đợi hơn nửa tiếng đồng hồ, như trước không thấy Trần Phi đi tới.

- Ca, lẽ nào... Lè nào Trần huynh đệ cùng xảy ra chuyện?

Da Luật Thiên Long xanh cả mặt.

- Đi, chúng ta trờ lại xe!

Da Luật Trượng cùng phất tay, đi về phía đường cũ, Da Luật Thiên Long và Phong Vân Tuyết theo sau.

Rất nhanh, bọn họ đã phát hiện thi thể của Trần Phi!

Thi thể của hắn, ngã vào trong một đống cứt đái bẩn thiu, vết thương trí mạng trên tim, giống như bị lười dao sắc bén đâm thủng.

Mùi máu tươi nồng nặc hỗn động với mùi hôi thối của cứt đái cùng một chỗ, hỗn hợp lại thành một loại mùi lạ khiến người ta cảm thấy buồn nôn.

Ọe....

Đầu tiên Phong Vân Tuyết khom lưng nôn mửa, sau đó Da Luật Trượng và Da Luật Thiên Long cùng đều trắng trợn nôn mửa.

- Ca... Trần huynh đệ... Trần huynh đệ cùng bị giết... Vì sao, rốt cuộc nên làm cái gì bây giờ?

Tâm tình của Da Luật Thiên Long đã tan vỡ, trong mắt chi còn lại vô số sợ hài và kinh khủng:

- Hai huynh đệ đã chết, Trần huynh đệ cùng đã chết... Kế tiếp, sẽ đến phiên chúng ta sao?

Da Luật Trượng, chính là thiên tài thiếu niên ưu tú nhất Khâu Hác Thành, lúc này cùng bị sợ hăi chinh phục, hắn nắm chặt cương đao trong tay, đột nhiên thét to:

- Tán tu này, tán tu này đã từ thân phận con mồi biến thành thợ săn rồi! Mau rời núi! Chúng ta gia tăng thời gian xuất sơn! Mau mau!

Vừa dứt lời, huyền khí tòa thân Da Luật Trượng cuồn cuộn, bao lấy hai chân, nhanh như gió cuồn cuộn chạy về con đường nhỏ xuất sơn.

Lý trí đã rời xa Da Luật Trượng, hiện tại điều duy nhất mà hắn có thể làm đó chính là, mau chóng thoát đi Bạch Mang Sơn!

- Ca...

Da Luật Thiên Long vừa kêu một tiếng gọi, thân ảnh Da Luật Trượng đã biến mất ờ bên ngoài vài chục trượng! Hoảng loạn dị thưởng! Da Luật Thiên Long nặng nề dùng một chút, đột nhiên gia tốc gấp gáp chạy về phía Da Luật Trượng, trong miệng kêu:

- Ca, chờ đệ một chút! Ca!

Lưu lại một mình Phong Vân Tuyết tại chỗ, nàng cùng không dám ở lâu chỗ này, đồng dạng vận đủ huyền khí, phát lực cuồn cuộn.

Sau khi ba người chạy đi được một đoạn, Phong Vân Vô Ngân đi ra, khóe miệng có một loại cảm giác không biết nên tính là khóc hay là cười, vừa rồi, lúc Trần Phi đi vệ sinh, hắn rất nhẹ nhàng đã đánh lén giết chết Trần Phi. Hiện tại, thấy đám người Da Luật Trượng như điên cuồng chạy loạn trong Bạch Mang Sơn, chính là hợp tâm ý của Phong Vân Vô Ngân.

Phong Vân Vô Ngân thi triển Tật Phong Bộ, không nhanh không chậm đuổi theo phía sau bọn họ.

Hơn nữa, Da Luật Trượng, Da Luật Thiên Long, Phong Vân Tuyết, hầu như đều dùng toàn lực chạy trốn, cố gắng sớm một giây thoát đi Bạch Mang Sơn.

Một đường điên cuồng lao xuống, công lực của ba người, cùng thông qua tống độ chạy vội và cự ly đã chạy, đột nhiên hiện ra.

Da Luật Trượng tu vi cao nhất, chính là Hậu Thiên lục phẩm trung kỳ, hắn rất nhanh đã ỷ vào ưu thế trên tu vi, bô qua Da Luật Thiên Long và Phong Vân Tuyết, xa xa vượt lên đầu.

- Lấy tốc độ chạy của ta lúc này, chi cần thêm mấy tiếng đồng hồ nữa cùng đủ rời khỏi Bạch Mang Sơn rồi!

Mỗi một bước Da Luật Trượng có thể thoát ra bảy tám mét, chạy vội như gió, bỏ trốn mất dạng.

Phía sau Da Luật Trượng, là Da Luật Thiên Long, hắn đã bị Da Luật Trượng vượt lên trước hơn một nghĩn thước. Da Luật Thiên Long một mật đuổi theo, một mặt kêu to:

- Ca, chờ đệ một chút, Ca!

Phong Vân Tuyết bị bò rơi sau cùng. Không sơn vắng vẻ, khiến trong lúc nàng vừa đuổi, vừa sinh ra một loại cảm giác tâm hoàng ý loạn. Nàng căn bản không dám dừng bước, một mặt chạy trốn, trong lòng thầm nghĩ:

- Lần này, trọng tài đại nhân Ngạo Hàn Tông sắp xếp thí luyện, chúng ta chung quy là không hoàn thành! Không biết các vị trọng tài đại nhân sẽ nói gì... Chi là, sau khi ta thấy các vị trọng tài đại nhân, việc đâu tiên sẽ mời bọn họ đứng ra, tìm kiếm tung tích của Vô Ngân.

Ngay khi tinh thần Phong Vân Tuyết đang mơ màng..

- Tuyết tỷ!

- A?

Hai chân Phong Vân Tuyết cứng lại, dừng lại chạy vội, nhìn lại. Phía sau, một thiếu niên mặt mang mím cười đang đuổi tới, người này không phải Phong Vân Vô Ngân, thì là ai?

- Vô Ngân!

Phong Vân Tuyết kinh hãi kêu lên một tiếng, vội vã tiến lên, kéo bàn tay nhó bé của Phong Vân Vô Ngân.

- Đệ... Đệ không sao? Vậy thì thật tốt quá! Đám tán tu thì sao? Ta nghe Da Luật Trượng nói, các đệ tìm được đám tán tu, nhưng hiện tại đệ...

- Tuyết tỷ, chúng ta đã hoàn thành lần thí luyện các vị trọng tài đại nhân sắp xếp này.

Phong Vân vỏ Ngân nhàn nhạt như gió nói. Ngừng lại một chút, sắc mặt hơi trầm xuống:

- Về phần Da Luật Trượng và Da Luật Thiên Long... Được rồi, Tuyết tỷ, đệ chạy trước, đợi lát nữa tỷ trực tiếp rời khỏi Bạch Mang Sơn, đi tìm trọng tài đại nhân phục mệnh là được.

Nói xong, Phong Vân Vô Ngân thi triển Tật Phong Bộ, xẹt qua hơn mười mấy thước, chóp mắt đã vứt Phong Vân Tuyết ờ lại rất xa.

- Đã hoàn thành thí luyện trọng tài đại nhân sắp xếp?

Phong Vân Tuyết nhấm nháp từng ý tứ trong lời Phong Vân Vô Ngân nói, đột ngột, nàng hít sâu một ngụm khí lạnh...

- Lẽ nào, lẽ nào Vô Ngân đơn độc giết chết năm gã tán tu?

Phong Vân Vô Ngân chạy đi một lát, đã mơ hồ có thể thấy được khoảng 2300 thước phía trước có một thân ảnh đang vội vàng lao điên cuồng.

Chính là Da Luật Thiên Long!

- A, nếu hai huynh đệ Da Luật các ngươi tụ lại cùng một chỗ, ta thật không dám chính diện giao phong cùng các ngươi, chi dám mượn cơ hội đánh lén... Hiện nay, các ngươi phân tán ra, vừa lúc cho ta cơ hội diệt từng tên!

Phong Vân Vô Ngân cầm kiếm trên tay, thi triển ra Tật Phong Bộ cảnh giới trung kỳ, mấy người lóe ra, liền đuổi theo cách Da Luật Thiên Long có hơn mười thước.

-Ai?

Lúc này, trong lòng Da Luật Thiên Long đã rất căng thẳng, hắn cùng cảm giác được một cổ huyền khí ba động nhàn nhạt, một mực đuổi theo sau không bỏ.

Hắn bỗng nhiên quay đầu lại.

Phong Vân Vô Ngân thi triển Tật Phong Bộ, dễ dàng đuổi theo Da Luật Thiên Long vội vàng chạy ờ phía trước Phong Vân Tuyết chừng vài trăm thước.

Da Luật Thiên Long như có điều phát hiện, dừng lại, mạnh mè quay đầu nhìn lại!

- Phong Vân Vô Ngân?

Da Luật Thiên Long kinh hô... Dọc theo đường đi này, Hạ Hồ Tử và Trần Phi trước sau bị giết chết, bị chết cực kỳ quỷ dị, Da Luật Trượng và Da Luật Thiên Long đều một mặt chắc chắn, là năm gã tán tu bị thương đã khôi phục thực lực mới gây nên như vậy. Bọn họ trăm triệu không suy nghĩ là Phong Vân Vỏ Ngân!

Vả lại trước tiên không nói, Da Luật Trượng thiên chân vác xác nói dẫn Phong Vân Vô Ngân tới trước mặt năm gã tán tu, cùng kích động sát khí vô cùng của năm gã tán tu, sau đó trực tiếp cao chạy xa bay, mượn tay tán tu, tru sát Phong Vân Vô Ngân, lùi một vạn bước mà nói, cho dù Phong Vân Vô Ngân may mắn tránh được một kiếp, cùng không có khả năng trước sau giết chết Hạ Hồ Tử và Trần Phi.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play