-Hắn có cảnh giới gì? Cuộc giao lưu vũ kỳ này sẽ có cả sắp xếp thứ tự đoàn thể, tông chủ cứ phái ra những tên yếu ớt kém cỏi để dự thi, khiển cho chỉnh thể thực lực của chúng ta giảm đi rất nhiều. Đúng là không khôn ngoan! Loại thi đấu trình độ này không phải là cơ hội tốt để rèn luyện những người mới!

Đại trưởng lão cười gượng:

-Phong Vân Vô Ngân này... có cảnh giới Hậu Thiên.

-Cái gì?

Bảy tên tinh nhuệ quay trở về từ Vô Biên Hải Vực đều động dung sợ hãi.

-Đùa ta sao?

Chung Nhất Kiếm lớn tiếng quát lên:

-Đệ tử Hậu Thiên cũng có tư cách dự thi?

Đại trưởng lão khẽ nhún vai, bộ dáng rất là bất đắc dĩ, hắn cố ý hạ giọng nói:

-Phong Vân Vô Ngân này cảnh giới rác rưởi, nhưng hắn lại có quan hệ, có bối cảnh...

Nói xong đại trưởng lão khẽ nghiêng đầu, ánh mất nhìn về phía một lão đầu lôi thôi say khướt bên trong lương đình.

Lão nhân kia trong tay nắm hồ lô rượu, đang ngáy ầm ầm, khóe miệng chảy cả nước dãi, thoạt nhìn vô cùng bại hoại hèn mọn.

Chính là Chúc lão.

-Buồn cười!

Trần Bình rốt cục cũng ngẩng đầu, cất kỹ trường kiếm trong tay đi:

-Chúc lão là nhân vật nhàn vân dã hạc, chưa bao giờ hỏi qua bất kỳ việc gì trong tông môn, vì sao lại đề cử một đệ tử Hậu Thiên tới tham gia cuộc thi trọng yếu bậc này? Già rồi nên hồ đồ sao?

Giống như Sở Phong, Trần Bình cũng là loại nhân vật ở bên trong hải vực chém giết ra danh tiếng, gây dựng nên cơ nghiệp, căn bản sẽ không giữ cho Chúc lão mặt mũi.

Chúc lão ở trong mắt bọn hắn cũng chỉ là một lão đầu tử nát rượu.

Đại trưởng lão giả vờ bất đắc dĩ nói:

-Mọi người cũng đều biết, Chúc lão ở tại bổn tông tốt xấu gì cũng coi như có chút tư cách, lời nói của hắn vẫn có được phân lượng.

7 tên tinh nhuệ trở về từ Vô Biên Hải Vực, thậm chí là cả Hồ Chí Tinh, Mộ Dung Điềm, trên mặt cũng đều nổi lên than sắc âm trầm, hiển nhiên la cực kỳ không cam lòng.

Đúng lúc này một nam tử trẻ tuổi dáng người thon gầy chậm rãi đi tới. Hắn một thân bạch sam, toàn thân không hề có chút dao động năng lượng nào, ung dung lững thững đi tới tựa như đang dạo chơi.

Khóe mắt Đại trưởng lão khẽ nhướng lên, trong ánh mất cũng hiện ra sát khí, chợt lớn tiếng nói:

-Phong Vân Vô Ngân ngươi tới rồi!

-Phong Vân Vô Ngân?

Toàn bộ đệ tử Ngạo Hàn tông trong quảng trường đều chăm chú nhìn qua, ánh mắt gắt gao nhìn thẳng vào Phong Vân Vô Ngân.

-Ha ha ha, hóa ra chỉ là một tiểu hài lông còn chưa mọc đủ! Thú vị, thú vị!

Bỗng nhiên Lỗ Hồ cất tiếng cười to:

-Tiểu hài tử, đến đây, sư ca thưởng cho ngươi trái cây này! Đón lấy!

Thình lình trong lúc đó, Lỗ Hồ trực tiếp ném một trái cây màu xanh thẫm trong tay về phía Phong Van Phong Vân Vô Ngân.

Trọng Thổ quả màu xanh thẫm tuy chỉ lớn bằng quả táo, nhưng trọng lượng lại vượt quá vạn cân, Lỗ Hồ ném về phía Phong Vân Vô Ngân thủ pháp cũng rất nặng, lập tức kình phong rít lên ầm ầm, khí thế như lôi đình vạn quân, bài sơn đảo hải!

Phong Vân Vô Ngân còn chưa đi tới nơi, nghênh đón hắn chính là vẻ mặt hèn mọn khinh khỉnh của đám đệ tử Ngạo Hàn tông, cùng với một trái cây nặng đến vạn cân đang bay đến.

Trái cây nho nhỏ, ẩn chứa sức nặng đại địa kỳ lạ, bị Lỗ Hồ dùng thủ pháp rất mạnh tay ném tới, tốc độ vô cùng nhanh, phảng phất như một ngọn núi ầm ầm xong đến Phong Vân Vô Ngân, trong không khí vang lên thanh âm vỡ vụn như pháo nổ, nhìn thấy mà giật mình, dao động tử khí nhàn nhạt cũng lan tràn ra như gợn sóng.

-Tiểu tử này trong chớp mắt sẽ bị đập thành thịt vụn, thi cốt vô tồn!

Hầu như toan bộ đệ tử Ngạo Hàn tong đều thầm nghĩ như vậy. Sở Phong kia còn hừ lạnh một tiếng, không thèm liếc mắt tiếp tục nhìn Phong Vân Vô Ngân, nhàn nhạt nói:

-Gà đất chó cảnh, cũng muốn tham gia thi đấu?

Phải biết rằng Lỗ Hồ nhìn như hời hợt ném ra, nhưng kỳ thực lực lượng gia trì thêm trên trái cây đã tiếp cận mười vạn cân, cộng thêm lực lượng của trái cây đó, võ giả Tiên Thiên Cương Khí cảnh bình thường dưới tình huống không kịp đề phòng cũng sẽ bị trấn áp tới chết, chứ đừng nói chỉ là một võ giả Hậu Thiên!

Lỗ Hồ lần này đã động sát khí!

Thình lình trong lúc đó, chỉ thấy Phong Vân Vô Ngân tiện tay tung một trảo, bình chân như vại, không mang theo chút gắng sức nào trong nháy mắt đã hóa giải hơn mười vạn cân lực lượng trên trái cây đang bay tới. Hắn nắm lấy toái cây, tung tung trong lòng bàn tay, thầm nghĩ, toái cây này ngược lại có chút cổ quái, ít nhất phải nặng tới vạn cân. Trước đây trong thư tịch nói về đại lục Huyền Tôn hắn đọc qua, cũng chưa từng thấy trên thể gian có loại trái cây nào nặng tới trình độ này. Lẽ nào đây chính là kỳ quả được ngất từ trên một hải đảo vô danh trong hải vực sâu thẳm? Tử Khí giao long có thể thôn phệ vạn vật thể gian, hấp thụ năng lượng, ngay cả độc dược cũng có thể uống vào như cam lộ, sau khi luyện hóa sẽ loại bỏ cặn bã, chọn lấy tinh hoa...

Nghĩ như thể, Phong Vân Vô Ngân cũng đưa trái cây kia lên miệng, cắn một miếng nuốt vào trong bụng.

Những thứ khác không nói, hương vị của thịt quả mềm mại trơn tuột, vào miệng vị ngọt như đường, đúng là mỹ vị.

-Cái gì?

Biểu tình cợt nhả ngoài cười nhưng trong không cười thường ngày của Lỗ Hồ biến mất không còn, khóe mắt cũng co giật vài cái:

-Hắn dĩ nhiên có thể dễ dàng đón được Trọng Thổ quả? Thực sự là quái thai! Hơn nữa... hơn nữa hắn còn ăn vào... Hắc hắc, cũng được, để ta xem ngươi sẽ chết như thể nào!

Phải biết rằng Trọng Thổ quả này vô cùng quái dị, trọng lượng đạt tới vạn cân còn chưa tính là gì, đến khi thịt quả vào trong bụng, sẽ ở trong thể nội hình thành nên trọng lực đáng sợ lên tới mười vạn cân!

Võ giả bình thường, thể nội bỗng nhiên bành trướng thêm mười vạn cân trọng lực, vậy thì kết quả sẽ thể nào?

Không cần nói hai lới, trực tiếp bạo thể!

Phong Vân Vô Ngân nhẹ nhàng bất lấy rồi ăn trái cây, khiển cho toàn bộ đệ tử Ngạo Hàn tông trong quảng trường đều nghẹn họng nhìn trân trối.

-A? Vị tiểu sư đệ này, thực sự là có chút môn đạo!

Lưu Phỉ huyền phù lơ lửng trên không trung, bạch y lững lờ, phong vận dịu dàng, trong mắt chợt hiện lên một chút hiếu kỳ.

-Lực lượng cơ thể thật mạnh!

Trần Bình kia cũng không thể không đánh giá lại Phong Vân Vô Ngân.

Phải biết rằng, vừa rồi Phong Vân Vô Ngân bắt lấy trái cây kia, biểu hiện ra quả thực quá dê dàng, tựa như Lô Hồ ném cho hắn chỉ là một toái cây bình thường mà thôi, giơ tay nhấc chân cũng đều có thể đỡ được.

Phong Vân Vô Ngân cắn liền hai ba miếng, nuốt trọn Trọng Thổ quả vào trong bụng. Thịt quả vào bụng, Tử Khí giao long liền xông ra cướp đoạt, hoàn toàn cướp hết đống thịt quả kia.

Thình lình, thịt quả ở trong thể nội của Tử Khí giao long kịch liệt bành trướng, bộc phát ra mười vạn cân lực lượng. Chẳng qua cũng chưa cần hết thời gian một hơi thở, loại cảm giác bành trướng này lập tức biến mất, năng lượng hậu thổ trong thịt quả bị Tử Khí giao long hấp thu luyện hóa toàn bộ.

-A? Sau khi hấp thu xong trái cây kỳ dị này, độ cứng rắn lân phiến của Tử Khí giao long dĩ nhiên lại tăng lên rất nhiều! Thực sự là thứ tốt!

Hai mắt Phong Vân Vô Ngân sáng ngời, lập tức nói:

-Loại trái cây này có còn hay không?

-A?

Lỗ Hồ kinh hãi.

-Lực lượng mười vạn cân bành trướng, phát tác bên trong cơ thể của nhân loại giống như là một hồi thiên tai hủy diệt, cho dù là võ giả Tiên Thiên Tử Khí cảnh phổ thông nếu như không kịp dẫn động tử khí trong đan điền hóa giải, cũng đều không chống đỡ nổi mà tan xác! Lẽ nào, công pháp tu luyện của tiểu tử này cũng giống với ta?

Trong lòng Lỗ Hồ hiềm nghi bốc lên mù mịt.

Hắn tu luyện một môn thần công là Chí Tôn Phách Thể, đem tu vi tử khí toàn thân chuyển hóa thành lực lượng cơ thể không thể phá vỡ, luyện đến chí cực, toàn thân da thịt, xương cốt, thậm chí là lục phủ ngũ tạng, máu huyết cũng đều cô động lại thành kim loại, vạn lực bất phá. Là công pháp phòng ngự thể gian hiếm có.

Lỗ Hồ ở tại Vô Biên Hải Vực chiếm lĩnh một tòa hải đảo cỡ nhỏ, phía trên đảo sinh trưởng vô số loại trái cây Trọng Thổ quả này, ẩn chứa sức nặng của đại địa, đối với việc tu luyện Chí Tôn Phách Thể càng diệu dụng vô cùng! Lỗ Hồ mỗi lần ăn một quả Trọng Thổ quả, công lực sẽ tinh thâm them một phần, lực phòng ngự toàn thân cũng sẽ tăng một phần.

Chẳng qua lấy tu vi cảnh giới bản thân Lỗ Hồ mà nói, mỗi ngày hắn tối đa cũng chỉ có thể ăn được 3 Trọng Thổ quả, bằng không tuyệt đối sẽ bạo thể mà chết!

-Có còn hay không?

Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy năng lượng của trái cây kia liên tục cọ rửa lân phiến toàn thân Tử Khí giao long, khiển cho mỗi một khối lân phiến đều sáng bóng, phát sinh ra biến hóa thần kỳ, càng trở nên cứng cỏi dầy đặc.

-Ghê tởm! Để xem ngươi yêu nghiệt tới trình độ nào? Ngươi muốn chết sớm hơn một chút, ta thành toàn cho ngươi là được!

Gương mặt Lỗ Hồ vặn vẹo vài cái, rồi nhanh chóng khôi phục biểu tình ngoài cười nhưng trong không cười:

-Ha ha, tiểu sư đệ, có ý tứ! Rất có ý tứ! Đến đây, trái cây này ở chỗ sư ca còn nhiều, ngươi đã muốn ăn, sao sư ca có thể keo kiệt được, cầm, cầm lấy, cầm lấy hết đi!

Vừa dứt lời, hai tay Lỗ Hồ múa lên, rất nhiều Trọng Thổ quả thi nhau bắn về phía Phong Vân Vô Ngân.

Thế tới rất mạnh, thủ pháp ném ra hoàng loạt quả này chính là một sát chiêu của bản thân Hồ Lỗ.

Thử nghĩ mà xem, mỗi một Trọng Thổ quả đều có uy lực vạn cân, so với ám khí bình thường không biết lợi hại hơn gấp bao nhiêu lần. Hơn nữa lại còn được hắn gia trì thêm lực lượng rất lớn rồi ném ra, có thể đủ để đập một ngọn núi nhỏ thành tổ ong!

Lần này, trên mỗi một Trọng Thổ quả Lỗ Hồ đều quán chú thêm vào chục vạn cân lực lượng, khí thể không thể đỡ nổi.

Phong Vân Vô Ngân sau khi tu thành Tiên Thiên Cương Thể, lực lượng hai tay vượt quá 1 giao lực, cũng chính là ngàn vạn cân, muốn bất lấy những trái cây này quả thực dễ như trở bàn tay!

Chỉ thấy hai tay Phong Vân Vô Ngân liên tiếp tung trảo, không tốn quá nhiều sức lực liền bất lấy hết những Trọng Thổ quả đang bay đến, trong lòng hết sức vui mừng, bắt đầu ăn như lang thôn hổ yết!

Mỗi khi ăn thêm một Trọng Thổ quả, trình độ cứng rắn trên lân phiến của Tử Khí giao long sẽ tăng thêm một phần.

Trong khoảnh khắc, trái cây cầm đầy trên hai tay hắn đã được ăn hết.

-A...

Lỗ Hồ hoàn toàn ngây ngốc!

Lấy tu vi của hắn, Tiên Thiên Tử Khí cảnh đỉnh phong, lại tu luyện Chí Tôn Phách Thể thần công đến cảnh giới trung kỳ, một ngày đêm nhiều lắm cũng chỉ có thể ăn được 3 Trọng Thổ quả, bằng không hẳn phải chết.

Nhưng Phong Vân Vô Ngân chỉ trong vài phút đồng hồ, nuốt ăn vài chục Trọng Thổ quả, ngay cả đến cái rắm cũng không thèm đánh!

-Ngươi có còn hay không? Cho ta toàn bộ đi. Ta bỏ ra kim phiếu để mua loại trái cây này, ngươi có bao nhiêu ta mua bấy nhiêu.

Phong Vân Vô Ngân vội vàng nói.

Liên tiếp nuốt vào mấy chục Trọng Thổ quả, Phong Vân Vô Ngân chỉ cảm thấy lực phòng ngự của Tử Khí giao long lúc này đã đề thăng thêm được một đẳng cấp.

Trước đó Trường Tôn Kính của Định Hải tông thôi động kiếm mang tử khí, chém rụng không ít lân phiến trên người Tử Khí giao long, khiển cho Tử Khí giao long bị thương nhẹ.

Nhưng lấy lực phòng ngự của Tử Khí giao long hôm nay cũng đã đủ để chống đỡ được công kích kiếm mang trình độ đó của Trường Tôn Kính.

-Ta...

Ý nghĩ của Lỗ Hồ có phần phản ứng không kịp:

-Rốt cuộc ngươi là người hay là yêu thú? Đúng rồi, trên người của ngươi không có khí tức yêu thú, ngươi là người, hơn nữa còn là một tiểu hài tử, ngươi hãy đem bí quyết tu luyện của mình nói cho ta biết, ta sẽ dẫn ngươi đi đến hải đảo có Trọng Thổ quả kia, ngươi cần bao nhiêu, ta cho ngươi hái bấy nhiêu, chúng ta cũng chia xẻ với nhau, vậy không phải là chuyện tốt sao?

Nói đến đoạn sau, hai mắt Lỗ Hồ đều trở nên nóng bỏng, những tia sáng tham lam thấu cả ra ngoài:

-Con em hắn! Tiểu gia hỏa này nhất định nắm giữ bí quyết công pháp đặc thù nào đó, có thể ăn rất nhiều Trọng Thổ quả mà không chịu chút ảnh hưởng nào, không bị bạo thể mà chết! Lão tử nếu như có thể nắm giữ loại bí quyết này, một ngày ăn vài chục Trọng Thổ quả, vậy thì chỉ cần thời gian một năm đã có thể tu luyện Chí Tôn pHắch The thần công đến cảnh giới đỉnh phong, có thể chống đỡ được cả công kích của võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh!

Trái tim Phong Vân Vô Ngân cũng đập nhanh hơn:

-Kẻ này nói trên hải đảo của hắn có được rất nhiều loại trái cây này, ăn không bao giờ hết? Vậy thì tốt quá! Nếu có thể ăn vào ngàn vạn trái cây này, Tử Khí giao long liền rắn chắc như cương thiết, có lẽ võ giả Tiên Thiên Hạo Khí cảnh cũng không đều không thể đánh được nó! Quá tốt! Nhất định phải nghĩ biện pháp đi tới hải đảo đó để hái lấy trái cây!

Hai người lòng mang quỷ kế, đều có mưu đồ, ánh mắt giao nhau cùng một chỗ, đều am thầm tính kể nhau.

Phong Vân Vô Ngân vô ý thức đi về phía giữa quảng trường.

-Đứng lại!

Đúng lúc này, Sở Phong kia đột nhiên mở miệng. Một cỗ uy áp hàn khí tựa như thực chất trong nháy mắt bao phủ lấy Phong Vân Vô Ngân.

Chỗ đặt chân của Phong Vân Vô Ngân lập tức kết thành băng, trên trời những bông tuyết rơi xuống lớn như lông ngỗng, toàn bộ quảng trường lập tức chìm trong một mảnh tuyết trắng.

-A?

Bước chân Phong Vân Vô Ngân ngừng lại, quay sang nhìn Sở Phong.

-Ngươi là ai? Ngươi có tư cách gì tham gia cuộc giao lưu vũ kỹ ngày mai?

Sở Phong thái độ vô cùng kiêu ngạo:

-Theo ta được biết, tham gia giao lưu vũ kỹ năm tông lần này, đệ tử của bốn đại tông môn khác chín mươi chín phần trăm đều đã trải qua lịch lãm ở hải vực, trải qua vô số lần chém giết sinh tử cũng là những nhân vật mạnh mẽ đã xây dựng nên được cơ nghiệp của mình tại Vô Biên Hải Vực. Loại rác rưởi như ngươi đi tham gia cuộc giao lưu vũ kỹ, chẳng phải là xếp chót hay sao? Ngươi có tu vi gì? Hậu Thiên? Tiên Thiên Cương khí cảnh?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play