- Hải vực mênh mông, tính ra hải đảo vô cùng vô tận so với sao trời còn nhiều hơn. Trong những tiểu đảo này, tràn ngập những năng lượng đặc thù có thể cung cấp cho võ giả tu luyện, được coi là tiên gia phúc địa, trên bản đồ được đánh dấu là "tiên", còn có tiểu đảo chưa được thăm dò, vô cùng thần bí, quanh năm sương mù dày đặc không tiêu tan, người tiến vào thăm dò chưa có ai còn sống đi ra, trên bản đồ được đánh dấu là "bí", còn tiểu đảo có mạch khoáng thì được đánh dấu là "khoáng", có tiểu đảo là cấm địa do viễn cổ đại năng phong ấn được đánh dấu là "cấm"...

Chúc lão lẩm bẩm kể:

- Ở những tiểu đảo vẽ hình ác ma màu đen là nơi có những kẽ hở vị diện thời không.

Phong Vân Vô Ngân càng nhìn càng thấy thích thú, lồng ngực cũng cảm thấy vô cùng thoải mái:

- Thiên địa thật rộng lớn! Trời cao biển rộng! Ta vốn tưởng rằng đế quốc Chiến Tần đã rộng lớn lắm rồi. Thật không ngờ, so sánh với toàn bộ tinh cầu, đế quốc Chiến Tần cũng chí bé nhỏ như hạt đỗ mà thôi.

Chúc lão rốt cục cũng quay lại chuyện chính:

- Nhóc con, ta nói thật cho ngươi biết, bí điển đặc thù thích hợp cho võ giả Tiên Thiên Cương Thể tu luyện, có, nhất định là có! Hơn nữa, ta còn biết được nơi nào có! Mười ba đế quốc đại lục Huyền Tôn, không một gia tộc, không một tông môn nào có được loại bí điển đặc thù này.

- Lẽ nào... lẽ nào ở trong hải vực vô biên, trên một vài hải đảo nào đó có loại bảo điển bí tịch như vậy?

- Đúng!

Chúc lão cũng không hề che giấu.

- Xin Chúc lão hãy nói vị trí hải đảo này nói cho ta biết!

Phong Vân Vô Ngân bỗng nhiên thần tình chấn động:

- Còn nữa, Chúc lão, tấm bản đồ này có thể cho ta hay không?

Nội tâm Phong Vân Vô Ngân vô cùng nóng bỏng, bản đồ này, giá trị không thể nào tỉnh nổi!

Miêu tả lại tình bình chung của toàn bộ tinh cầu, ngay cả vô số hải đảo trong hải vực cũng đã được tiến hành phân loại phần lớn. Có tấm bản đồ này là có thể tiến vào hải vực vô biên để mạo hiểm! Tìm kiếm đại kỳ ngộ! Đại khí vận!

- Ha ha!

Chúc lão cao giọng cười, vung tay lên thu địa đồ về. Ánh mắt nhìn về phía Phong Vân Vô Ngân, nói:

- Loại địa đồ này xuất hiện rất nhiều bản khác nhau. Có người có được địa đồ khá tường tận, có người thì chỉ có địa đồ qua loa đại khái. Trong tay Lý Vạn Tiên khẳng định cũng có loại địa đồ này, chảng qua nhất định không thể nào hoàn thiện được như tấm địa đồ trong tay ta. Địa đồ trong tay ta là độc nhất vô nhị! Ngay cả địa đồ mà Ngạo Hàn tông chủ nắm giữ cũng không bằng được tấm của ta.

Ánh mắt Phong Vân Vô Ngân nhìn chằm chằm vào Chúc lão.

- Những tấm địa đồ thô lậu so với bản của ta kém hơn vài lần, ở trong giới tán tu cũng có thể bán ra được 100 khối cương khí linh thạch!

Chúc lão bỗng nhiên nói:

- Mà ở trong các đại tông môn, đệ tử phải đạt được Tiên Thiên Cương Khí cảnh đỉnh phong, trải qua kiểm tra, đồng thời cũng phải có cống hiến lớn mới có thể nhận được địa đồ từ trong tay tông chủ! Phải biết ràng hải vực mênh mông, tuy có vô tận kỳ ngộ, vật tư phong phú, nhưng cũng tồn tại hung hiểm lớn lao. Không có một tông môn nào dám để đệ tử trẻ tuổi tới hải vực lịch lãm cả! Đó là chịu chết! Chi có những đệ tử đạt được tới Tiên Thiên Cương Khí cảnh đỉnh phong, đồng thời có sức chiến đấu siêu cường, các tông môn mới dám ban tặng địa đồ để cho bọn họ tiến vào hải vực. Hơn nữa, phàm là võ giả tới hải vực lịch lãm, đều tổ chức thành một đoàn thể mới tiến vào hải vực. Đơn thương độc mã tiến vào, thập tử nhất sinh.

- A...

Phong Vân Vô Ngân trong lòng trầm xuống:

- Chúc lão, ý của ngài là, ta cần phải đạt được Tiên Thiên Cương Khí cảnh

đỉnh phong mới có tư cách thu được bản đồ này? Hoặc là ta phải trả rất nhiều cương khí linh thạch để mua?

Chúc lão phất phất tay nói:

- Tấm bản đồ này là tài sản riêng của bản thân lão đầu tử, cũng không thuộc về Ngạo Hàn tông. Bởi vậy lão đầu thích cho ai thì cho, cũng không cần phải tuân theo quy củ tông môn mà làm việc. Chẳng qua lấy thực lực hiện nay của ngươi, lão đầu tử tuyệt đối sẽ không đưa tấm bản đồ này cho ngươi, cũng sẽ không nói cho ngươi biết trong hải vực mênh mông, tiểu đảo nào có bí tịch thích hợp cho võ giả Tiên Thiên Cương Thể tu luyện. Bởi vì... ngươi quá yếu! Tùy tiện tiến vào hải vực, ngươi sẽ chết không có chỗ chôn! Ngươi sẽ bị hải vực vô biên vô hạn thôn phệ! Ngươi sẽ bởi vi lợi ích, mà mấy đi tính mạng!

- Hiện tại ngươi quá yếu!

- Ta...

Phong Vân Vô Ngân nghẹn lời, bất chợt, trong mắt hắn hiện lên một vẻ kiên định:

- Chúc lão, ý ngài là, chỉ cần thực lực của ta đạt được trình độ mà ngài thoả mãn, ta sẽ không phải bỏ ra bất cứ một cái giá nào mà vẫn đạt được địa đồ từ chỗ ngài?

- Đúng như thế!

Chúc lão có chút sâu xa nói:

- Gia Luật Hoành, Bạch Quang, là hai ngọn núi lớn hiện đang đẻ nặng lên đầu ngươi. Thời gian ba năm, bọn họ đều có tài nguyên, đều có vận mệnh, nếu như ngươi không đi hải vực thăm dò, khai quật ra đại khí vận, căn bản ngươi không có khả năng chiến thắng bọn họ. Nói chung, ta cũng hi vọng ngươi tiến vào hải vực vô biên, nhưng điều kiện tiên quyết là ngươi phải trở nên mạnh mẽ.

-Trở nên mạnh mẽ?

Phong Vân Vô Ngân lặng lẽ, sau đó nặng nề gật đầu.

Chúc lão đứng lên, phủi phủi mông rồi nói:

- Nhóc con, trước tiên cứ quay về nghỉ ngơi đi. Lần này ngươi quay về từ Vạn Tiên thành, lại không thực sự kết hôn cùng Lý Thanh Thanh, chỉ tính là hoàn thành phân nửa nhiệm vụ, lão đầu tử muốn đi tìm Ngạo Hàn tông chủ nói một chút về việc này, để xem sẽ tiên hành ban thưởng khen ngợi cho ngươi thế nào. Mặt khác tin tức Thần Kiếm tông xâm lấn ngươi mang về cũng là đại sự hàng đầu. Lão đầu tử đi đây.

Vừa nói xong, thân hỉnh Chúc lão vặn vẹo biến ảo thành hư vô, đã hoàn toàn biến mất khỏi trạch viện, thực sự là thần long thấy đầu không thấy đuôi.

-Phù...

Phong Vân Vô Ngân thở ra một hơi thật dài, bất chợt khoanh chân mà ngồi ở ngay bên trong trạch viện, dưới trời đêm, bắt đầu tu luyện. Phóng ra 3328 hạt thiên địa đan điền, tùy ý hấp thu thiên địa linh khí chuyển hóa thành huyền khí.

Phong Vân Vô Ngân tu vi đã là huyền khí cửu phẩm. Thiên địa đan điền phải một lần nữa bùng nổ thì mói có thể đạt tới thập phẩm, sau đó một đường trùng kích Tiên Thiên. Một bước này vô cùng gian nan, bản thân Phong Vân Vô Ngân đã cảm giác được, muốn đạt tu vi huyền khí thập phẩm, so với những lần đột phá trước đó đều khó khăn hơn rất nhiều.

Phong Vân Vô Ngân một bên tu luyện Thiên Địa Bá Khí Quyết, một bên nội thị đan điền.

Trong đan điền, Tiên Thiên giao long dữ tợn chiếm giữ, bộ vị trái tim của Tiên Thiên giao long này có một yêu thai. Trong yêu thai, nhục thân của đệ tử tinh nhuệ Khâu Bách Long Thần Kiếm tông đã hoàn toàn bị luyện hóa thành hư vô. Một tia năng lượng cương khí cực kỳ thuần túy bị Tiên Thiên giao long hấp thu, không chừa một giọt.

Năng lượng toàn thân Khâu Bách Long khiển cho hình thể của Tiên Thiên giao long càng thêm không lồ, những đường cong của thân thể gần như hoàn mỹ, cương hỏa ngập trời, cương băng phủ đất, trên môi một khối lân phiến đểu tràn ngập thần lực vô bờ.

- Hôm nay, một giao long tí đã đạt tới 5 giao thần lực, đuôi giao long tùy ý quất ra cũng có thể đạt tới 5 giao thần lực. lực nhai cắn của giao long cũng có được 3 giao lực.

Trong lòng Phong Vân Vô Ngân tính toán rất rõ ràng.

Tiên Thiên giao long này đã trở thành chỗ dựa lớn nhất hiện nay của Phong Vân Vô Ngân.

Bất quá Lý Vạn Tiên nói không sai, Yêu Thai Bí Thuật, giai đoạn đầu thỉ rất kinh khủng, thế nhưng tiến bộ lại rất chậm.

Lấy tình hình của Phong Vân Vô Ngân hôm nay mà nói, đầu Tiên Thiên giao long này nếu như muốn lột xác từ mãnh thú Tiên Thiên tiến hóa lên thành yêu thú, còn không biết phải cắn nuốt bao nhiêu thiên tài địa bảo nữa.

Đây là một cái động không đáy, bất kể là bao nhiêu tài nguyên, nó đều có thể ăn hết.

Một vùng thiên địa tựa như tiên cảnh, tựa như thi họa.

Diện tích, vô cùng rộng lớn.

Nơi này mỗi ngày chỉ xuất hiện 2 tiếng đồng hồ là buổi tối, thời gian còn lại đều là ban ngày.

Núi non liên miên, cung điện san sát, ngàn vạn thác nước đổ xuống tựa như có ngàn vạn con ngọc long đang uốn lượn.

Suối nhỏ ngang dọc, trong mỗi một con suối đều tràn ngập thiên địa linh khí nồng nặc, phảng phất tựa như quỳnh tương ngọc dịch.

Rất nhiều tiên hạc, mai hoa lộc, bạch viên sinh sống ở nơi này. Chúng uống nước suối, ăn những tiên quả lóng lánh như ngọc, lâu ngày như thế đều đã có được linh tính.

Nơi này tiên khí mờ ảo, những đám nam nữ, hoặc là thanh niên, hoặc là trung niên qua lại như thoi đưa, trên người đều có được khí tức mờ ảo tựa như tiên nhân.

Đúng lúc này, một lão giả không ăn khớp với khung cảnh, xách bầu rượu đi ở trên một đại lộ bạch ngọc. Hắn lôi tha lôi thôi, thần tình hèn mọn, đầu heo mắt chuột, bước đi khập khiễng, nào có nửa điểm khí chất thần tiên.

Đúng là Chúc lão.

Mà nơi này chính là Tiên Thiên thành của Ngạo Hàn tông!

Chẳng qua, dọc theo đường đi, phàm là người nào thấy Chúc lão, bất kể nam nữ, bẩt kể tuổi tác, đều dừng bước lại, nhường đường cúi đầu thi lễ, trong miệng nói:

- Chúc lão, chào lão nhân gia!

Chúc lão cũng không đáp lời những thần tiên nam nữ này, chẳng qua chỉ tiểp tục bước đi.

Cuối cùng hắn tiến vào một tòa bạch ngọc cung điện cao ngàn tầng vô cùng to lớn.

Trong cung điện, một hoa viên đẹp như tiên cảnh.

Tiên khí mờ ảo, khắp nơi đều là cây cối siêu phàm thoát tục, còn có một vài tiên hạc dạo chơi, tung tăng bơi lội trong hồ nước của hoa viên.

Trong một tòa lương đình.

Một nam tử trung niên mặc bạch sam cùng với một lão giả mặc hắc sam, đang ngồi đánh cờ với nhau.

Nam tử trung niên mặc bạch sam này nói không hết vẻ phong lưu nho nhã, chẳng qua sắc mặt hắn tái nhợt, ngũ quan thì tựa như dùng băng tuyét lạnh lẽo nhất mà tạc thành. Trong ánh mắt hắn có quang mang tựa như thánh nhân giáo hóa, ánh mắt chỉ cần tùy ý khẽ động liền đã hiện ra tôn nghiêm, cao quý, tiên nhân, khiến người ta cúng bái, thần phục.

Lão giả mặc hắc sam khiến cho người ta có một loại cảm giác thần bí khó lường. Quỷ dị nhất chính là, tuy rằng hán ngồi ở bên trong đình, nhưng lại mang tới một loại cảm giác khó có thể nắm bắt được vị trí thực sự của hắn. Xung quanh thân thể hắn toàn bộ đều là không gian thần bí.

- Tông chủ, tâm tư của ngươi, cũng không đặt ở trên bàn cờ này.

Lão giả mặc hắc sam thản nhiên cười.

Nam tử trung niên bạch sam kia hóa ra chỉnh là đương kim tông chủ Ngạo Hàn tông! Thủ lĩnh Ngạo Hàn tông, một trong năm đại tông môn của đế quốc Chiến Tần! Quản lý mấy vạn đệ tử, là đầu sỏ một phương!

Ngạo Hàn tông chủ mỉm cười. Mặc dù hắn đang cười, thế nhưng khí chất vẫn rất lạnh lẽo, trong hốc mắt tựa như có băng tuyết quanh năm không tiêu tán:

- Gia Luật Hoành là thiên tài siêu việt thích hợp nhất để tu luyện Ngạo Hàn Thất Quyết mà ta đã gặp. Là người được tựa chọn làm lĩnh tụ Ngạo Hàn tông tiếp theo. Chẳng qua Bạch Quang xuất hiện lại sinh ra biến số.

- Huyết mạch Đao Đế, huyết mạch trực hệ đời thứ nhất.

Biểu tình của lão giả áo đen trở nên ngưng trọng:

- Tông chủ, ngươi có dám đánh vỡ quy tắc thông thường, bỏ Gia Luật Hoành mà quay sang trọng thị Bạch Quang không? Dù sao sau khi huyết mạch của Bạch Quang thức tỉnh, trong trí nhớ truyền thừa một bộ đao pháp Thiên giai, còn có một chút bảo tàng bí mật ngoài hải vực. Việc này đối với Ngạo Hàn tông chúng ta mà nói, đều là báu vật không thể không coi trọng! Bạch Quang nếu như kế thừa đại thống của Ngạo Hàn tông, chắc chắn sẽ hoàn toàn quét sạch bốn phái còn lại, hoàn thành đại nghiệp thôn tính.

Ngạo Hàn tông chủ trong mắt lóe lên một luồng kỳ quang, chậm rãi lắc đầu:

- Bạch Quang chung quy vẫn không phải là chính thống Ngạo Hàn tông. Tuy có huyết mạch Đao Đế, thế nhưng đối với truyền thừa của Ngạo Hàn tông lại rất bất lợi.

Ngừng lại một chút, Ngạo Hàn tông chủ bỗng nhiên nói:

- Trên thực tế, Bạch Quang vừa vặn lại chính là người có điều kiện tốt nhất để thúc đẩỵ tiềm lực của Gia Luật Hoành. Gia Luật Hoành là thể Chất âm hàn thế gian hiếm có, không khác gì với bản tông, lĩnh ngộ đối với "hàn ý" được trời ưu đãi. Sớm muộn gì cũng sẽ lĩnh ngộ ra 10 phần hàn ý, đem Ngạo Hàn Thất Quyết phát huy đến mức tận cùng. Chỉ cần có quân cờ Bạch Quang này ở đây, trong ba năm nàỵ Gia Luật Hoành sẽ dốc lòng dốc sức phấn đấu, không dám thư giản một khắc nào.

- A, xem ra tông chủ đã quyết tâm, vậy lão phu không nói thêm gì nữa. Trưởng lão hội sẽ toàn lực ủng hộ Gia Luật Hoành!

Lão giả áo đen khẽ cười nói:

- Có người nói, sở dĩ Gia Luật Hoành quyết định bế quan ba năm chính là bởi vì hắn cùng với một tiểu đệ tử thành Nham Thạch có một ước hẹn. Chỉ là đệ tử Hậu Thiên, con sâu cái kiến, Gia Luật Hoành kỳ tài ngút trời, vì sao phải làm vậy? Phong Vân Vô Ngân? Tông chủ, tiểu đệ tử này, hình như... hỉnh như có chút liên quan tới tông chủ đó.

Ngạo Hàn tông chủ đột nhiên bật cười:

- Một con kiến hôi mà thôi, sao có thể có liên quan gì tới bản tông chứ? Chỉ là bố mẹ hắn có chút giao tình với cừu nhân của bản tông, tán tu Lệ Tà Vân. Bản tông sau khi biết được việc này, liền phát hỏa, nói một tiếng "đáng chểt". Gia Luật Hoành có ý định lấy lòng bản tông, tự mình chủ trì chuyện này, đến gia tộc Phong Vân thành Khâu Hác xử trí cha mẹ Phong Vân Vô Ngân. Bản tông tuy rằng đang ở Tiên Thiên thành, nhưng đối với các loại tình huống của thành Nham Thạch vẫn nắm rõ như lòng bàn tay. Dư nghiệt Phong Vân Vô Ngân này, đối với Gia Luật Hoành cừu hận thấu xương, bản thân hắn gặp được một chút kỳ ngộ, thành tựu một phen tạo hóa, tiến vào thành Nham Thạch, trong hàng đệ tử mới cũng coi như nổi bật, sau đó đứng ra khiến chiến Gia Luật Hoành. Tâm chí coi như kiên nghị, có lệ khí, có sát phạt, có đảm phách, chẳng qua vẫn chỉ là một con kiến hôi như cũ mà thôi. Hắn có tư cách gì mà khiêu chiến Gia Luật Hoành?

Trưởng lão áo đen khẽ ngưng trọng:

- Chẳng qua tông chủ, Gia Luật Hoành hình như tương đối lưu ý trận khiêu chiến này.

- ừm. Mặc dù là một con kiến hôi gây sự với hùng sư, nhưng cũng chỉ gieo vào trong lòng Gia Luật Hoành một tâm ma mà thôi. Hắn nếu như không tự tay két thúc trận khiêu chiến này, đánh chết Phong Vân Vô Ngân, tâm tình sẽ nảy sinh kẽ hở.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play