Dưới một đao, thiên lôi tan biến!
Lực lượng ẩn chứa trong đạo thiên lôi thứ tám này cường đại hơn đạo thiên lôi thứ bảy nhiều. Nhưng sau khi gặp phải một đao này, không ngờ vẫn bị mạnh mẽ chém tan....
Bất quá, Thiên ma vương cũng không khá hơn gì.
Thanh loan đao trong tay và thân thể nó trong nháy mắt đều ảm đạm đi, phảng phất như một đao đó đã rút hết lực lượng của nó vậy.
"Oanh...."
Đạo thiên lôi thứ chín lại một lần nữa vang lên. Nó hung hăng hướng về phía Thiên ma vương bổ xuống mà không chút thương tiếc. Trên bầu trời, sấm sét vang dội, mây đen hội tụ tầng tầng lớp lớp, bảo phủ toàn bộ bầu trời lại, không ngờ có mấy phần giống với cảnh tượng ngày tận thế.
Mà ở trong tầng mây đen dày đặc kia, có ba mươi sáu tia chớp to lớn giống như những con cự mãng đang không ngừng uốn lượn, xuyên phá.
Cuối cùng, thân thể bọn chúng cũng từ trong tầng mây bay ra, hội tụ lại với ở giữa không trung, tạo thành một đạo điện quang khổng lồ, hướng về phía dưới hung hăng giáng xuống.
Phàm là nơi đạo điện quang này đi qua, lập tức liền biến thành một vùng trắng xóa, phảng phất như toàn bộ thiên đại đều bị loại quang mang này tràn ngập vậy.
Khóe mắt Trịnh Hạo Thiên khẽ nhảy lên. Sau khi nhìn thấy uy lực của đạo điện quang cuối cùng, ngay cả hắn cũng có một cảm giác kinh hãi, muốn dứt bỏ tất cả mà chạy trốn.
Bàn tay của hắn siết chặt lấy tấm thép vô danh, gần như đã muốn ném nó lại cho Thiên ma vương đang đối diện với thiên lôi.
Bất quá, đúng như lời Mộng Yểm nói, hắn đã vì Thiên ma vương mà chống đỡ bảy đạo thiên lôi đầu tiên rồi. Nếu ngay cả hai đạo cuối cùng nó cũng không thể chống chọi nổi, thì giữ lại còn có tác dụng gì?
Một thanh âm cổ quái, kỳ dị chợt vang lên bên người. Mộng Yểm nghiến răng nghiến lợi, trong miệng khẽ lẩm bẩm, tựa hồ đang ngâm tụng một loại khẩu quyết thần bí nào đó.
Trịnh Hạo Thiên tuy rằng không biết nó đang làm trò quỷ gì, nhưng hắn lại có thể cảm ứng được, hiện giờ Mộng Yểm đã toàn lực ứng phó, không còn lưu lại một chút thực lực nào nữa rồi.
Đương nhiên, Mộng Yểm làm như vậy cũng không phải là muốn trực tiếp xông lên đối mặt với đạo thiên lôi khủng bố kia. Nó chỉ đang muốn thông qua phương thức này để khống chế Thiên ma vương mà thôi.
"Hống....."
Thiên ma vương đột nhiên gầm lên một tiếng kinh thiên động địa, tiếp đó nhấc cao cánh tay của mình lên.
Ở trên tay nó, là một thanh loan đao cường đại như ẩn như hiện, mà trên người nó cũng đồng thời lóe lên hắc sắc quang mang càng thêm quỷ dị.
Sau khi chống chọi lại đạo thiên lôi thứ tám, vô luận là thân thể Thiên ma vương hay là thanh loan đao kia đều có vẻ bạc nhược đi rất nhiều. Nhưng cho dù như vậy, vào giờ khắc này, nó vẫn giơ cao thanh loan đao, đón nhận đạo thiên lôi thứ chín mà không chút nhún nhường, đồng thời phát ra tiếng gầm rống điên cuồng nhất của mình.
"Oanh....."
Đạo thiên lôi thứ chín rốt cuộc cũng giáng xuống. Lực lượng cường đại kia trong nháy mắt đã xé tan hắc ám lĩnh vực, hung hăng đánh lên người Thiên ma vương.
Nhưng, từ trong miệng Thiên ma vương lại phát ra một tiếng cười khằng khặc quái dị. Thanh loan đao trong tay nó vào giờ khắc này chợt tỏa ra quang mang vô tận. Vầng quang mang tựa hồ có được lực lượng quái dị nào đó, vừa phóng thích ra ngoài một cái, khiến ngay cả lôi điện trên thiên không cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng.
"Bùm bùm....."
Sau những nổ liên tiếp vang lên. Đạo thiên lôi không ngờ lại hướng về phía loan đao mà đánh tới, tựa hồ thứ này đã biến thành một bảo vật chuyên hấp thụ lực lượng lôi điện, hấp dẫn tất cả điện quang về phía mình.
Mà càng khiến người ta cảm thấy khó tin chính là, đạo lôi điện sau khi dũng mãnh đánh vào loan đao, chẳng những không phá hủy loan đao, mà ngược lại còn khiến loan đao đại phát hào quang, càng lúc càng rực rỡ.
Trịnh Hạo Thiên trợn tròn hai mắt. Hắn hít một hơi lạnh thật sâu, nhìn cảnh tượng trước mắt mà chấn kinh.
Quang mang phía trên loan đạo nồng đậm mà cường đại, hơn nữa còn xuyên thấu quá thân đao, đưa từng chút từng chút lực lượng thiên lôi tới thân thể của Thiên ma vương. Bất quá, khác với thiên lôi trực tiếp oanh kích, sau khi được lực lượng loan đao chuyển hóa, cỗ lực lượng lôi điện này chẳng những không thương tổn tới thân thể Thiên ma vương mà ngược lại còn không ngừng gột sạch tạp chất và chuy luyện thân thể nó, khiến nó càng trở nên cường hãn hơn.
"Lực lượng lôi điện, ngươi đang mượn lực lượng lôi điện." Trịnh Hạo Thiên kinh hô lên, trong thanh âm không ngờ còn có vài phần biến đổi.
Mộng Yểm cất tiếng cười dài, nói: "Ha ha, quả nhiên không ngoài sở liệu của ta. Trong thanh loan đao này có điều cổ quái, phối hợp với Đại hắc ám Thôn Phệ phù triện, quả nhiên có thể chuyển hóa lực lượng lôi điện."
Trịnh Hạo Thiên quay đầu lại, trong con ngươi chớp động một tia quang mang hưng phấn, nói: "Mộng Yểm, ngươi thật sự có thể lợi dụng lực lượng thiên lôi rồi."
Thiên lôi chính là thiên địa chi uy cường đại nhất thế gian này. Vô luận là tu luyện giả, hay là linh giả, thậm chí là cả cường giả cấp bậc tông sư cũng không sính cường dưới thiên lôi.
Bởi vì thứ thiên lôi đại biểu chính là ý chí của toàn bộ thiên địa. Mà vô luận sinh vật có cường đại ra sao, chỉ cần còn sinh tồn trong thiên địa này, thì tuyệt đối không thể chống cự lại loại ý chí này.
Chỉ là hiện giờ, Mộng Yểm lại phát hiện là một phương pháp kinh người. Loại phương pháp này không chỉ có thể chống đỡ lực lượng thiên lôi, mà thậm chí còn có thể tá trợ loại lực lượng này.
Trịnh Hạo Thiên mừng rỡ như điên. Nếu như có thể chân chính nắm giữ loại lực lượng này, thì đối với hắn, đối với thân hữu của hắn mà nói, đều là một chuyện tốt vô cùng.
Nhưng Mộng Yểm lại lắc đầu, nói: "Ta không thể khống chế và lợi dụng lực lượng thiên lôi. Con Thiên ma vương này sở dĩ có thể làm được, đó là bởi vì dựa vào lực lượng thanh loan đao trong tay của nó." Dừng lại một chút, Mộng Yểm lại dương dương đắc ý, nói: "Thanh loan đao này cũng không biết có lai lịch ra sao, sau khi tái tạo bản thể rồi hấp thụ kiện ngụy pháp khí đỉnh phong kia của Diệp Khả, lại phát sinh dị biến. Hắc hắc, thiên địa to lớn, không gì không có. Ta dự cảm được, nó có thể chống đỡ lực lượng thiên lôi, cho nên trước khi nó thành hình, ta đã đem hoa văn của một tấm Đại hắc ám Thôn Phệ phù triện dung nhập vào trong hạch tâm của nó. Mà hiện giờ, nó quả nhiên không khiến ta thất vọng."
"Oanh...."
Tiếng nổ kinh thiên động địa lại nổ vang. Trịnh Hạo Thiên quay đầu nhìn lại, đạo thiên lôi khổng lồ đã tiêu tán mất rồi.
Tầng mây dày đặc trên bầu trời chậm rãi tản mát đi, mà điện quang ẩn nấp trong tầng mây cũng đã đi trước một bước, tiêu tán vô tung vô ảnh.
Trên mặt đất, cũng xảy ra biến hóa mãnh liệt không kém hơn trên không trung chút nào.
Thiên ma vương vẫn như trước, bảo trì tư thế giơ cao thành loan đao trong tay. Bất quá, lúc này nó lại giống như một cái lỗ đen khổng lồ, đang tận tình hấp thụ lực lượng trong hắc ám lĩnh vực khổng lồ xung quanh.
"Vù, vù, vù....."
Lấy thân thể nó làm trung tâm, không ngờ đã tạo thành một cơn vòi rồng khổng lồ. Ở những nơi cơn vòi rồng này đi qua, tất cả đều bị cuốn vào bên trong. Chúng bị lực lượng của gió nghiền nát, đồng thời hóa thành phần tử hắc ám tinh túy nhất, dũng mãnh dung nhập vào trong thân thể Thiên ma vương.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ biến, quát khẽ: "Đi."
Hắn đưa tay kéo một cái, kéo Mộng Yểm lại, một người một ma lao đi như bay, thoát khỏi phạm vi vòi rồng bao phủ.
Trịnh Hạo Thiên cũng không phải là sợ hãi lực lượng này, mà là không muốn làm quấy rầy Thiên ma vương tiến giai.
Cảm ứng được lĩnh vực hắc ám đang biến đổi mãnh liệt, Trịnh Hạo Thiên trong lòng vừa mừng vừa sợ.
Hắn ẩn ước có một loại dự cảm, khi con Thiên ma vương này hoàn toàn lột xác, trở thành đại ma vương, thực lực của nó tuyệt đối sẽ vượt xa Diệp Khả.
Nhưng tồn tại cường đại như thế, liệu có thể khống chế, sai sử giống như cánh tay của mình trước đây không.
Phảng phất như nhìn thấu lo lắng trong Trịnh Hạo Thiên, Mộng Yểm cười hắc hắc, nói: "Ngươi yên tâm, chỉ cần ta còn sống thì cam đoan sẽ không có bất cứ vấn đề gì."
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, chậm rãi gật đầu.
Mộng Yểm chính là một trong những chủng tộc cường đại nhất trong Thiên ma. Ở phương diện khống chế linh hồn và lực lượng linh hồn, tuyệt đối là tồn tại số một. Nếu như nó đã cam đoan thì con đại ma vương này chắc chắn sẽ không thể phản bội.
Trong lòng hắn đột nhiên vừa động, nói: "Mộng Yểm, sau khi ngươi hấp thụ ký ức đã biết cái bí mật gì, nói ra xem nào."
Mộng Yểm gật mạnh đầu một cái, nói: "Diệp Khả tuy đã thân vẫn mạng tiêu, nhưng khí tức của hắn vẫn còn tồn tại, cho nên khi ta cho Thiên ma vương tái tạo thân thể, liền cảm ứng được một chút ký ức dao động. Bên trong chút ký ức tàn khuyết này, ta phát hiện ra một chuyện rất thú vị." Hắn cười hắc hắc, nói: "Ngươi có biết, vì sao các tộc trong đại linh giới lại phải cho con cháu hậu đại tiến vào cái chiến trường này không?"
Trịnh Hạo Thiên đáp không chút do dự: "Đương nhiên là để bồi dưỡng cường giả."
"Hừ, các bồi dưỡng cường giả có rất nhiều, chỉ là chiến trường linh giả có tỉ lệ tử vong cao như vậy, mà bồi dưỡng ra được một linh giả lại gian nan tới mức nào. Chẳng lẽ bọn hắn không cảm thấy xót lòng sao?" Mộng Yểm khinh thường nói.
Trịnh Hạo Thiên trong lòng trầm xuống, nói: "Ngươi nói là vì cái gì?"
Mộng Yểm chớp chớp mắt, nói: "Bởi vì bọn hắn muốn bồi dưỡng cường giả chân chính."
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, tức giận mắng: "Vô nghĩa...."
Mộng Yểm liên tục xua tay, nói: "Hạo Thiên, cường giả của ngươi và của ta không có cùng một khái niệm đâu."
Trịnh Hạo Thiên lặng đi một chút, nói: "Thế là sao?"
"Cường giả mà ngươi nói chẳng qua chỉ là đại linh giả cùng linh giả tám, chín sao đúng không?"
Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, nói: "Không sai."
Trong chiến trường linh giả, linh giả tám, chín sao đã là tồn tại cấp cao nhất rồi. Mà đại linh giả thì căn bản không được phép xuất hiện trong chiến trường, cho nên, cực hạn mà nơi này có thể bồi dưỡng ra được cũng chỉ là cường giả cấp số này mà thôi.
Nhưng Mộng Yểm lại nhếch miệng, nói: "Ngươi sai rồi, kỳ thật, các tộc muốn bồi dưỡng không phải là đại linh giả, mà là tông sư đó."
"Tông sư...." Trịnh Hạo Thiên hít một hơi lạnh. Cho dù là khi nhìn thấy đạo thiên lôi thứ chín, hắn cũng không hề khiếp sợ như thế này.
"Mộng Yểm, ngươi nói cái chiến trường này có thể bồi dưỡng ra được tông sư?"
"Không phải tông sư." Mộng Yểm cải chính: "Mà là bồi dưỡng ra cường giả có tiềm lực trở thành tông sư."
Trịnh Hạo Thiên chớp chớp mắt, trong con ngươi toát lên một vẻ nghi hoặc.
"Hắc hắc, khi ngươi cùng chiến đấu với Diệp Khả, cảm thấy thực lực của hắn thế nào?"Mộng Yểm đột nhiên hỏi.
"Rất mạnh." Trịnh Hạo Thiên nghiêm mặt nói.
"Quả thật rất mạnh." Mộng Yểm cảm thán nói: "Kỳ thật Diệp Khả đã sớm là cường giả tám sao đỉnh phong rồi. Hơn nữa ở phương diện cảm ngộ thiên địa, hắn cũng đạt tới cảnh giới rất mạnh. Chỉ cần hắn nguyện ý, thì có thể trở thành đại ma vương , hoặc là trở thành linh giả chín sao bất cứ lúc nào."
Chân mày Trịnh Hạo Thiên khẽ nhảy lên. Hắn rốt cuộc cũng hiểu được, vì sao trong thời khắc mấu chốt nhất, Diệp Khả lại có thể đột phá, tấn thăng thành đại ma vương rồi.
Thì ra cũng không phải áp lực chó má gì tạo thành động lực, mà là bản thân hắn đã sớm có năng lực đột phát bất cứ lúc nào.
Chỉ là, nếu Diệp Khả đã có loại lực lượng này, vì sao còn trì hoãn không chịu đột phá, cũng không chịu tấn chức chín sao đây.
Ý nghĩ này chợt xẹt qua trong lòng hắn giống như một tia chớp. Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên lập tức trở nên cực kỳ cổ quái.
"Mộng Yểm, chẳng lẽ linh giả chín sao và đại linh giả có khác biệt gì sao?" Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
"Ha ha, ngươi quả nhiên là thông minh." Mộng Yểm hai tay chống nạnh, cười lớn, nói: "Ta cho ngươi biết một bí mật. Tông sư chiến đấu từ trước tới nay, đều là cường giả chín sao mà lên. Cường giả các tộc dưới chín sao trở thành đại linh giả, cả đời không có cơ hội tấn chức một lần nữa."