"Ma thần đại nhân?"
Trịnh Hạo Thiên trong lòng cả kinh, trên mặt cũng lộ ra một vẻ do dự.
"Không sai." Tạp Tháp Nhĩ nghiêm nghị nói: "Lúc trước, khi tiểu đệ xin bái nhập làm môn hạ ma thần đại nhân, lão nhân gia đã cho người đem khối ngọc thạch này tới, đồng thời lưu lại pháp chỉ, khi tiểu đệ nắm giữ được tấm Đại hắc ám phù triện này, thì cũng chính là lúc lão nhân gia thu ta làm đồ đệ."
Chân mày Trịnh Hạo Thiên khẽ nhảy lên, hâm mộ nói: "Chúc mừng Tạp Tháp Nhĩ huynh."
Ma thần, chính là cường giả tông sư trong nhân loại, hơn nữa còn là một vị ma thần cường đại nghiên cứu phù triện chi đạo nữa chứ.
Có thể được tồn tại như vậy thu làm đệ tử... vô luận đối với bất cứ kẻ nào mà nói, cũng là một chuyện rất đáng mừng. Tuy Trịnh Hạo Thiên không phải là thành viên chân chính của ma tộc, nhưng sự hâm mộ của hắn cũng không hề giả dối chút nào.
Trên mặt Tạp Tháp Nhĩ nở một nụ cười bí hiểm, nói: "Thiên Hạo huynh, kỳ thật ngươi cũng có thể."
"Hả, ngươi nói là...." Trịnh Hạo Thiên nghi hoặc.
"Ma thần đại nhân từng nói, có thể khôi phục tấm phù triện này tức là có thể trở thành môn hạ của lão nhân gia. Ta đã thành công, và ngươi cũng thành công." Tạp Tháp Nhĩ nhẹ nhàng cầm tấm phù triện của mình lên, vẻ mặt hưng phấn nói: "Chúng ta, đều có tư cách."
"Nhưng mà." Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, nói: "Phù triện chúng ta luyện chế ra tối đa cũng chỉ là hạ phẩm mà thôi. Phù triện thấp kém như vậy, e rằng sẽ không được ma thần đại nhân chấp nhận đâu."
Mặc dù tạo nghệ của Trịnh Hạo Thiên trên phù triện chi đạo rất cao, nhưng đối với ảo cảnh thì vẫn là lần đầu tiên thử nghiệm. Tuy thuận lợi hoàn thành, chỉ là uy lực của loại ảo cảnh này thật sự rất hữu hạn. Hơn nữa tấm Đại hắc ám Ma Huyễn phù triện mà hắn luyện chế ra cũng chỉ là hạ phẩm mà thôi.
Đối với một người chưa từng luyện chế phù triện dưới thượng phẩm như Trịnh Hạo Thiên mà nói, phù triện hạ phẩm... thật sự là không có mặt mũi nào để đi gặp người khác nữa.
Bất quá, sau khi nghe Trịnh Hạo Thiên nói, hai mắt Tạp Tháp Nhĩ lập tức trợn tròn lên.
"Thiên Hạo huynh, ngài đang nói đùa sao. Đây chính là Đại hắc ám phù triện đó...." Hắn giơ giơ tấm phù triện trong tay, thoáng có chút kích động nói: "Trong vòng một năm, chúng ta có thể nắm giữ và luyện chế ra tấm phù triện này đã là giỏi lắm rồi. Chứ....." Ánh mắt hắn đột nhiên biến đổi, trở thành vô cùng phức tạp, nhìn về phía Trịnh Hạo Thiên khẽ lẩm bẩm: "Ta quên mất, thời gian Thiên Hạo huynh nghiên cứu tấm phù triện này cũng chỉ có mấy ngày."
Trong lòng Trịnh Hạo Thiên đổ mồ hôi hột. Lúc này hắn mới nhớ ra, không phải ai cũng có thể chất đặc biệt - quang ám đồng tu, cũng không phải ai cũng có một Mộng Yểm tinh thông ảo cảnh ẩn nấp trong khí xoáy.
Hắn dùng ánh mắt của mình áp đặt lên người khác... thật sự có chút quá mức rồi.
Ho khan một tiếng, Trịnh Hạo Thiên vội vàng nói: "Tạp Tháp Nhĩ, tiểu đệ cũng muốn bái nhập làm môn hạ ma thần đại nhân. Nếu như ngài có thể dẫn kiến thì tiểu đệ vô cùng cảm kích."
Tạp Tháp Nhĩ vội vàng nói: "Một chuyện nhỏ thôi mà, Tạp Tháp Nhĩ ta nhất định sẽ cố gắng hết sức."
Hắn là người cao ngạo, cũng không phải là người dễ nói chuyện. Cho dù là gặp hoàng tộc Địa ma cùng giai, cũng luôn lạnh lùng làm ngơ.
Bất quá sau khi được kiến thức được thực lực của Trịnh Hạo Thiên trên phù đạo, lòng kiêu ngạo của hắn đã sớm bay lên chín tầng mây, không thấy tung tích đâu nữa rồi.
Lúc này, ý niệm duy nhất trong lòng hắn chính là... Vị hoàng tộc trẻ tuổi tên Thiên Hạo này có thực lực trên phù đạo rất mạnh, tiềm lực vô cùng. Thành tựu sau này e rằng cũng bỏ xa mình, nếu như có thể cùng bái nhập làm môn hạ ma thần đại nhân, thì hắn nhất định sẽ thu được rất nhiều lợi ích.
Hai người đều thu phù triện do mình luyện chế lại, cùng sóng vai bước ra khỏi căn phòng đặc biệt này, đi tới đại sảnh.
Lúc này, trong đại sảnh không ngờ đã có thêm mấy vị hoàng tộc Địa ma. Không hỏi cũng biết, những kẻ này chính là những hoàng tộc Địa ma đang ở lại trong cung điện. Chỉ là, không biết vì sao mà bọn họ đều lặng lẽ tụ tập ở chỗ này.
Nhìn thấy hai người Trịnh Hạo Thiên đi ra, hai mắt Cáp Mạn sáng lên, vội vàng chạy tới nghênh đón, cười nói: "Tạp Tháp Nhĩ huynh, Thiên Hạo huynh, nghe nói hai vị vừa thảo luận về phù triện chi đạo, chắc hẳn là thu hoạch được không ít rồi." Nói xong hắn lại lắc lắc đầu, thở dài, nói: "Không ngờ Thiên Hạo huynh lại là một phù đạo cường giả, lừa tại hạ thật khổ a."
Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, nhưng hắn chưa kịp trả lời thì Tạp Tháp Nhĩ đã lên tiếng: "Ta lĩnh giáo Thiên hạo huynh một số vấn đề, dưới sự chỉ điểm của hắn cũng có đột phá."
"Lĩnh giáo...."
"Chỉ điểm...."
Những tiếng hít hơi từ trong miệng đám hoàng tộc Địa ma vang lên.
Tuy hành động như vậy hơi thất thố một chút, nhưng lại phản chiếu rất chân thực tâm tình của bọn hắn hiện tại.
Bọn họ không nghe lầm chứ, vị hoàng tộc Địa ma trẻ tuổi chưa từng nghe nói tới này, không ngờ lại có tư cách chỉ điểm Tạp Tháp Nhĩ...
Phải biết rằng, danh khí của Tạp Tháp Nhĩ trên phương diện phù triện chi đạo là cực kỳ vang dội. Nếu không thì cũng không thể khiến ma thần đại nhân đặt ra khảo nghiệm.
Tuy lúc này hắn chưa vượt qua khảo nghiệm, nhưng gần như tất cả mọi người đều biết, Tạp Tháp Nhĩ bái nhập làm môn hạ ma thần đại nhân, chẳng qua chỉ là vấn đề thời gian thôi.
Chỉ là, nghe Tạp Tháp Nhĩ miêu tả, tựa hồ tạo nghệ trên phù triện chi đạo của Thiên Hạo này còn vượt xa cả hắn.
Sắc mặt Tạp Tháp Nhĩ không chút biến đổi, gật đầu với tất cả mọi người một cái, nói: "Bây giờ chúng ta phải đi yết kiến ma thần đại nhân, sau này sẽ nói chuyện với các vị."
Chúng ma trong lòng rùng mình, vội vàng ngoan ngoãn thối lui, để lộ ra một con đường.
Tuy bọn họ mong muốn tạo thành quan hệ tới Trịnh Hạo Thiên và Tạp Tháp Nhĩ vạn phần, nhưng cũng biết nặng nhẹ, tuyệt đối sẽ không làm chuyện khiến đối phương không vui hay hiểu lầm. Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu với mọi người một cái rồi cùng Tạp Tháp Nhĩ rời khỏi tòa cung điện hoa lệ này.
"Hừ, bọn chúng không có thiên phú phù đạo, lại cứ thích dây dưa, bám lấy chúng ta." Sau khi đi một đoạn xa, Tạp Tháp Nhĩ mới thấp giọng nói: "Thiên Hạo huynh không nên kết thành thâm giao với bọn chúng làm gì."
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, nói: "Vì sao vậy?"
"Nếu chúng ta đã lựa chọn phù triện chi đạo, thì đương nhiên phải dồn toàn bộ tinh lực vào đó. Mà bọn chúng ngoài việc ăn tục nói phét và vuốt mông ngựa ra, thì chẳng còn có cái tác dụng gì hết." Tạp Tháp Nhĩ khinh thường, nói: "Nếu chúng ta muốn có người sai sử, thì chỉ cần mở miệng một tiếng, muốn có bao nhiêu là có bấy nhiêu, cần gì phải lãng phí thời gian với bọn hắn làm gì."
Trịnh Hạo Thiên há hốc miệng, sắc mặt có chút cổ quái, trong lòng thầm nghĩ.
Ai nói Tạp Tháp Nhĩ này tự cao tự đại, không thông hiểu đạo lý đối nhân xử thế. Hắn rõ ràng đã nhìn thấu toàn bộ nhân quả và quan hệ lợi ích, cho nên mới cố ý tỏ ra vẻ cự tuyệt người từ ngàn dặm như thế.
…….
Hoàng tộc Địa ma và Địa ma bình thường có khác biệt rất lớn, cho dù là một số Địa ma có hình thể tương tự hoàng tộc, một khi nhìn thấy hoàng tộc chân chính cũng phải nghiêng người chào hỏi, không dám đi sánh vai với đối phương. T.r.u.y.e.n.f.u.l.l.vn
Trịnh Hạo Thiên miệng tán gẫu với Tạp Tháp Nhĩ, nhưng mắt vẫn âm thầm quan sát tình huống xung quanh.
Hai cung điện kỳ thật cách nhau cũng không xa, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn ngủi này thôi, đã có vô số Địa ma cường giả khom người hành lễ với hai người bọn hắn.
Trong đó, không chỉ có Địa ma bình thường cấp bậc tu luyện giả, mà ngay cả cường giả linh thể trên dưới ba sao cũng như vậy. Chỉ có đám Địa ma linh giả năm sao mới có thể giữ vẻ bình thản mà nhìn theo bọn hắn rời đi.
Rất hiển nhiên, ở trong toàn bộ thế giới ngầm, hoàng tộc Địa ma có địa vị rất cao. Tất cả những Địa ma bình thường trước khi đạt tới cấp bậc linh giả năm sao đều phải bảo trì đầy đủ tôn kính.
Bất quá, cũng chỉ có đám Địa ma mới làm như vậy. Đám Thiên ma đang bay lượn trên bầu trời hoàn toàn không có chút cung kính nào, mà chỉ tránh đi khá xa, không dám tới gần mà thôi.
Sào huyệt hắc ám là nơi nghỉ ngơi của tất cả ma tộc trên chiến trường. Ở nơi này tuy không thể động thủ đả thương kẻ khác, nhưng các thế lực lớn lại phân chia rất rõ ràng, không bên nào được ra lệnh cho bên nào.
....
Tạp Tháp Nhĩ đi tới trước cung điện lớn lớn nhất trong hạp cốc.
Ở ngoài điện, bốn vị Địa ma linh giả ngạo nghễ mà đứng. Xung quanh bọn hắn dập dờn một cỗ khí tức khủng bố mà khổng lồ. Định thần nhìn lại, trên người mỗi một tên ma tộc đều có ấn ký năm sao.
Thủ vệ của ma thần đại nhân ở nơi này không ngờ lại là bốn vị Địa ma năm sao cường đại.
Tạp Tháp Nhĩ thoáng ôm quyền, nói: "Tại hạ Tạp Tháp Nhĩ, cầu kiến ma thần đại nhân."
Tuy hắn tâm cao khí ngạo, không hề để Địa ma linh giả bình thường vào trong mắt. Nhưng khi đối diện với thuộc hạ của ma thần đại nhân, vẫn không dám có chút thất lễ nào.
Bốn gã hộ vệ kia hiển nhiên cũng biếtTạp Tháp Nhĩ, cho nên không dám càn quấy, sách nhiễu gì.
Bởi vì bọn họ đều biết, vị cường giả trẻ tuổi này không chỉ mang huyết mạch hoàng tộc, mà còn rất có khả năng trở thành đệ tử nhập môn của ma thần đại nhân.
Nhân vật như vạy, bọn họ làm sao dám đắc tội chứ.
Có lẽ bây giờ thì Tạp Tháp Nhĩ không làm gì được bọn hắn. Nhưng một khi hắn trở thành đệ tử của ma thần đại nhân, muốn xử lý mấy tên thủ vệ Địa ma nho nhỏ như bọn hắn thì chẳng qua chỉ như một cái nhấc tay mà thôi.
"Tạp Tháp Nhĩ đại nhân, Gia Ma đại nhân đã phân phó. Chỉ cần ngài tới, thì có thể tiến vào bất cứ lúc nào. Chỉ là...." Ánh mắt tên Địa ma thoáng dừng lại trên người Trịnh Hạo Thiên, dường như rất sợ khiến Tạp Tháp Nhĩ không vui, cẩn thận nói: "Chỉ là, ngươi ngoài không được dễ dàng tiến vào."
Tạp Tháp Nhĩ nhíu mày, nói: "Xin các vị bẩm báo cho Gia Ma đại nhân, vị này chính là hoàng tộc Thiên Hạo đại nhân. Hắn và tại hạ giống nhau, cũng thông qua khảo nghiệm của ma thần đại nhân, luyện chế thành công Đại hắc ám Ma Huyễn phù triện rồi."
Bốn tên Địa ma trong lòng cả kinh, trên mặt lập tức cười ngoác tới tận mang tai.
Bọn họ chính là thủ hạ của ma thần đại nhân, nếu như gặp phải hoàng tộc Địa ma bình thường, thì có lẽ không cần để vào trong lòng. Nhưng nếu đối phương là một vị phù đạo đại sư, hơn nữa còn có hi vọng bái nhập làm môn hạ ma thần đại nhân, thì tình huống lại hoàn toàn bất đồng rồi.
Thân hình một tên Địa ma năm sao nhoáng lên một cái, đã hóa thành một đạo quang mang, trong nháy mắt đã không thấy đâu nữa.
Tạp Tháp Nhĩ thấp giọng nói: "Thiên hạo huynh, Gia Ma đại nhân chính là thủ tịch đại đệ tử của ma thần đại nhân, cũng là đại ma vương duy nhất trong doanh địa. Lát nữa khi gặp hắn, ngươi nhớ phải cung kính một chút."
Tính tình phù đạo đại sư cao ngạo vô cùng, Tạp Tháp Nhĩ suy bụng ta ra bụng người, sợ Trịnh Hạo Thiên chọc giận Gia Ma đại nhân, cho nên mới dặn dò từ trước.
Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, nói: "Ta hiểu. Đa tạ Tạp Tháp Nhĩ huynh chỉ điểm."
Chỉ là trong lòng hắn lại thầm nghĩ, chỉ cần có cơ hội bái nhập làm môn hạ ma thần, đồng thời đoạt lấy Thông Thiên sáo trang, thì việc nhỏ này có tính là gì.
"Vào đi."
Đột nhiên, một thanh âm hùng hậu, hữu lực từ trong cung điện vang lên.
Trên mặt Tạp Tháp Nhĩ lộ ra một vẻ vui mừng, vội vàng khom người, nói: "Đa tạ Gia Ma đại nhân."
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, cũng vội vàng khom người hành lễ. Tiếp đó hai người bắt đầu tiến vào cung điện của ma thần đại nhân dưới ánh mắt hâm mộ của bốn vị thủ vệ.....