"Mộng Yểm...."
Hai mắt Vũ Phong đột nhiên trợn tròn , không thể kiềm chế nổi mà kinh hô lên.
Kiến thức của linh giả bảy sao quả nhiên không tầm thường. Vừa nhìn thấy một đám khí tức hắc sắc liền trực tiếp thốt ra lai lịch của nó.
Bất quá, cũng chính bởi vì như vậy, cho nên trong lòng Vũ Phong càng lúc càng kinh ngạc, thậm chí còn có chút cảm giác bất an rồi.
Hắn cùng Kiệt Ca hai người liên thủ, đây chính là tổ hợp của hai cường giả bảy sao cường đại đó. Hơn nữa còn có uy lực trận pháp, thực lực như vậy, cho dù có gặp phải linh giả tám sao cũng có thể đánh một trận.
Trịnh Hạo Thiên mặc dù gần đây danh chấn nhân tộc, nhưng thời gian hắn tấn chức linh thể dù sao cũng còn quá ngắn. Hơn nữa tạo nghệ trên phù triện chi đạo của hắn cũng hoàn toàn không hợp với tuổi tác, khiến cho hào quang xung quanh hắn càng chói mắt. Ngay cả cường giả như Vũ Phong cũng phải sơ sót, không nắm được thực lực chân chính của hắn.
Dù sao, ở trong mắt hắn, một nhân vật vừa mới tấn thăng linh giả thật sự không đáng để tốn nhiều tâm tư.
Nhưng sau khi Vũ Phong cùng Kiệt Ca liên thủ lại tập kích Trịnh Hạo Thiên, bọn hắn mới phát hiện, kẻ này kỳ thực còn cường đại hơn xa tưởng tượng của mình.
Thực lực Huyết Quang kích linh thể đương nhiên là cường đại rồi. Cho dù là lang yêu Kiệt Ca bảy sao cũng không thể đánh bại trong thời gian ngắn. Mà hiện giờ từ trên người Trịnh Hạo Thiên lại xuất hiện thêm một tên gia hỏa khủng bố nữa.
Mộng Yểm, hoàng tộc trong Thiên ma bộ tộc... cứ như vậy phát ra những tiếng cười quái dị, chói tai, đồng thời sử dụng một kiện ngụy pháp khí thuộc tính hắc ám quấn chặt linh thể hắc hùng của hắn lại.
"Hắc hắc, Vũ Phong, không phải các ngươi muốn giết ta sao? Vậy chúng ta cùng xem xem, ai mới là người cười cuối cùng." Trong con ngươi Trịnh Hạo Thiên chợt lóe lên một tia sát khí. Hắn vốn đã muốn rời khỏi đây, nhưng đối phương cứ dây dưa, cuối cùng cũng khơi lên lửa giận trong lòng hắn.
Lúc này, hắn đã hoàn toàn thay đổi quyết định, thà tung toàn bộ những con bài sát thủ ra cũng phải giết sạch đối phương.
Thân hình nhoáng lên một cái, Trịnh Hạo Thiên đã sải bước tiến tới. Khi hắn vừa mới sải chân bước ra, toàn bộ thân hình đã lướt qua khoảnh cách mấy trượng, đi tới trước người Vũ Phong. kim cương biến thân hét lớn một tiếng đã lấy ra Thương Long thiền trượng, đồng thời vung cao rồi giáng xuống.
Vũ Phong vẻ mặt lạnh lùng, cổ tay vừa lật, ở trong cặp hùng chưởng không ngờ đã có thêm một đôi Lưu Tinh chùy. Hai tay hắn huy vũ, Lưu Tinh chùy bị hắn vũ động tựa như phong hỏa luân, cùng giao đấu với Thương Long thiền trượng.
Lúc này, ở trong phạm vi mười dặm mà trận pháp yêu tộc bao phủ, song phương đã đấu đến thiên hôn địa ám, cát bay mù mịt.
Vô số nhân ảnh thủy hệ bị trăm ức kiếm hải công kích tan biến rồi lại khôi phục, cuồn cuộn không ngừng. Tuy chúng không thể uy hiếp được tới Trịnh Hạo Thiên, nhưng lại khiến hắn phải chịu một gánh nặng tiêu hao linh lực lớn vô cùng.
Mà Huyết Quang kích linh thể cũng giằng co với lang yêu bảy sao Kiệt Ca không ngừng.
Tuy thực lực Kiệt Ca tựa hồ nhỉnh hơn một chút, nhưng công kích của hắn lại không thể nào thương tổn tới bản thể của Huyết Quang kích linh thể. Mà cho dù là trong không gian bị trận pháp bao phủ này, Huyết Quang kích linh thể cũng có thể xé rách không gian, di chuyển trong một phạm vi nhỏ. Chính điều này đã khiến hành tung của nó trở nên quỷ dị khó lường, làm Kiệt Ca đau đầu vạn phần.
Giữa không trung, cự kiếm do năm ngàn đạo quang minh chi kiếm hợp thành giao phong bất phân thắng bại với hai cơn cuồng phong. Lốc xoáy do hai cơn cuồng phong hợp lực mà thành, sinh ra một lực giằng xé cường đại, muốn xé tan cự kiếm thành từng mảnh, nhưng từ trong cự kiếm lại không ngừng phóng thích ra lực lượng quang minh tinh túy, chẳng những hủy diệt lực giằng xé mà còn ẩn ước đâm sâu vào trong trung tâm cơn lốc, muốn phá hủy nó.
Về phần Trịnh Hạo Thiên, lại hóa thân thành kim cương cự thú, dựa vào lực lượng không gì so sánh nổi, cùng giao chiến với Vũ Phong.
Trên người Vũ Phong có dây đằng uy lực cường đại trợ giúp, mỗi một lần lay động đều tạo thành những quỹ tích quỷ dị trong hư không. Dưới sự tập kích của vô số dây đằng, cho dù Trịnh Hạo Thiên có ba đầu sáu tay đi nữa, cũng không thể phong tỏa hoàn toàn được.
"Ầm....."
Một sợi dây đằng rốt cuộc cũng đột phá thành công tầng phòng hộ của Trịnh Hạo Thiên. Lực lượng cường đại hung hăng trùng kích cơ thể hắn.
Hai mắt Vũ Phong sáng ngời. Hắn cất tiếng cười điên cuồng, nói: "Trịnh Hạo Thiên, cho dù ngươi kỳ tài ngút trời, nhưng thời gian tấn chức quá ngắn, làm sao có thể là đối thủ... hả?"
Tiếng cười điên cuồng, tràn đầy đắc ý chợt cứng khựng lại. Bởi vì hắn đột nhiên phát hiện, một đòn này tựa hồ không mang tới cho Trịnh Hạo Thiên nhiều phiền toái lắm.
Thân thể tên thanh niên đáng sợ này chỉ hơi nhoáng lên một cái, đã đững vững vàng trở lại. Hơn nữa khí tức trên người hắn lại càng không vì thế mà bị ảnh hưởng chút nào.
Trong lòng Vũ Phong vừa kinh vừa giận. Tâm niệm hắn xoay chuyển thật nhanh, kêu lên: "Chiến giáp của ngươi...."
Trịnh Hạo Thiên cất tiếng cười lớn, nói: "Không sai, chiến giáp của Trịnh mỗ chính là do khí đạo đại linh giả đỉnh phong cẩn thận luyện chế. Cho dù so với chiến giáp do khí đạo tông sư luyện chế cũng chưa chắc đã kém hơn bao nhiêu. Chỉ bằng vào mấy cái dây đằng rách của ngươi, há làm gì được ta."
Miệng hắn cười, nhưng trong lòng lại thầm hô may mắn.
Nghiêm Cảnh Nhất đại sư quả nhiên là danh bất hư truyền.... Không hổ là khí đạo đại linh giả đỉnh phong sắp bước chân vào cảnh giới tông sư. Mà bộ khải giáp này lại là một trong những tác phẩm hắn đắc ý nhất. Lực lượng phòng ngự của nó quả thực là cường đại đến mức khó tin.
Dây đằng trên người Vũ Phong có lực lượng của hắc hùng, cho dù là linh giả tám, chín sao cũng không dám dùng thân thể máu thịt mà ngạnh kháng với nó.
Nhưng có bộ chiến giáp này thủ hộ, lực lượng như vậy đối với Trịnh Hạo Thiên mà nói, tối đa cũng chỉ khiến hắn thoáng lảo đảo, mất trọng tâm mà thôi, căn bản không thể tạo thành thương tổn chân chính.
Bất quá, cũng may mà như thế, nếu không khi đối phó với loại yêu hóa biến thân cổ quái như Vũ Phong, hắn đúng là có vài phần đau đầu.
"Khặc khặc khặc khặc....."
Trong miệng Mộng Yểm phát ra những tiếng cười quái dị khiến người ta rợn tóc gáy. Con quái vật lai tạp giữa hắc hùng và dây đằng bị vô số hắc ám tỏa liên vây chặt, cuối cùng động tác cũng trở nên chậm chạp.
Trong mắt nó toát lên một vẻ mờ mịt. Thân thể hắc hùng dần dần biến lớn, mà dây đằng cũng chậm rãi thu nhỏ lại. Mà càng quan trọng hơn là ở chỗ, khi dây đằng co rút lại, lực lượng của nó cũng trở nên yếu ớt hơn rất nhiều.
Sắc mặt Vũ Phong đại biến, gầm lên một tiếng tràn đầy giận dữ.
Sau khi nghe được tiếng gầm này, hắc hùng tựa hồ hơi tỉnh táo lại một chút, động tác của nó lại một lần nữa trở nên linh hoạt. Mà thân thể hắc hùng cũng cũng xảy ra biến hóa vi diệu, dây đằng càng trở nên to lớn hơn, lực lượng cũng gia tăng được một chút.
Tổ hợp này sở dĩ cường đại như vậy cũng là vì dây đằng hấp thu được lực lượng của hắc hùng, khiến vô số dây đằng nhìn giống như xúc tu biến ảo khôn lường kia có thể mang theo lực lượng khổng lồ của hắc hùng.
Khi lực lượng và khả năng biến ảo tổ hợp lại với nhau, uy lực đương nhiên bạo tăng rồi.
Nhưng nếu như là song phương bị chia lẻ ra, thì lực chiến đấu của chúng chắc chắn sẽ giảm sút nghiêm trọng, thậm chí còn không đáng để nhắc tới.
Mộng Yểm không hổ là mộng ảo sư cường đại nhất thế gian. Cho dù là linh thể, dưới sự hấp dẫn của nó cũng phải thất thần. Bất quá, con hắc hùng này dù sao cũng là do linh lực của Vũ Phong biến thành, tương thông tâm ý với hắn. Dưới sự kích thích của Vũ Phong, nó lập tức nhanh chóng khôi phục lại bình thường. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
"Hắc hắc...." Mộng Yểm cười trào phúng, nói: "Muốn đọ kiên nhẫn với ta sao, được thôi!"
Nó nhẹ nhàng huy động song thủ. Một cỗ lực lượng bằng thường không thể nhìn thấy được đã tràn ngập xung quanh người linh thể hắc hùng. Cảnh tượng ở nơi đó đột nhiên biến đổi, vây khốn hắc hùng vào một thế giới giống như ảo ảnh.
Trịnh Hạo Thiên cảm ứng được động tác của Mộng Yểm, hắn đột nhiên thét dài một tiếng, móc ra một tấm phù triện, vỗ lên người không chút do dự.
Lập tức, trên người hắn bùng lên một vầng quang mang khổng lồ không gì so sánh nổi. Từng cỗ từng cỗ lực lượng quang minh mãnh liệt tràn ra.
Cực phẩm, Đại quang minh Thánh Linh phù triện...
Đây không phải là Đại quang minh Thánh Linh phù triện bình thường, mà là một tấm phù triện cực phẩm chân chính.
Trong một khắc khi tấm phù triện này vừa bị kích phát, trên người hắn lập tức tỏa ra một cỗ lực lượng khổng lồ không cách nào hình dung được.
Đại quang minh Thánh Linh phù triện không chỉ giúp khôi phục chân khí linh lực, mà còn có thể khiến lực lượng người sử dụng tăng vọt trong một thời gian ngắn.
Trên người Vũ Phong tuy cũng dùng một tấm Đại quang minh Thánh Linh phù triện, nhưng phù triện của hắn bất quá chỉ là thượng phẩm mà thôi.
Thượng phẩm, có thể khiến lực lượng của hắn tăng lên năm thành, nhưng cho dù như vậy, làm sao có thể so sánh với Đại quang minh Thánh Linh phù triện cực phẩm đây.
"Oanh, oanh, oanh...."
Ba quyền liên tiếp đánh ra, Vũ Phong liên tục lui lại, bị Trịnh Hạo Thiên dùng lực lượng khủng bố oánh bay ngược ra ngoài.
"Ha ha, chết đi, chết đi....."
Mộng Yểm phát ra một tiếng cười quái dị cực kỳ đắc ý. Mà theo thanh âm của hắn truyền ra, cái linh thể quái dị do hắc hùng dung hợp với dây đằng tạo thành lập tức nổ tung.
Sau khi mất đi trợ lực của Vũ Phong, cái linh thể này rốt cuộc cũng không thể chống cự lực hấp dẫn của Mộng Yểm, bị loại lực lượng quỷ dị này dẫn nổ.
"Không...."
Vũ Phong lòng đau như cắt, điên cuồng rống lên.
Tuy linh thể có thể bồi dưỡng lại một lần nữa, nhưng vì bồi dưỡng cái linh thể này, hắn đã tiêu phí mấy chục năm thời gian, mới có thể tạo ra một linh thể mạnh mẽ thế này.
Hiện giờ tất cả đều biến thành hư vô, đương nhiên là khiến hắn khó mà chấp nhận nổi.
Hai mắt hắn đỏ lừ, nhìn chằm chằm vào Trịnh Hạo Thiên, đột nhiên kêu lên: "Kiệt Ca, ngươi còn do dự cái gì nữa, nếu không sử dụng một chiêu kia, chỉ sợ chúng ta không sống qua được ngày hôm nay đâu."
Kế hoạch ban đầu của hai người Vũ Phong vốn là đánh bại rồi bắt sống Trịnh Hạo Thiên, bắt hắn luyện chế Đại quang minh phù triện cho mình.
Nhưng cho tới lúc này, Vũ Phong đã hoàn toàn từ bỏ cái ảo tưởng này rồi.
Hắn chỉ còn một ước mong duy nhất, đó chính là muốn giết chết tên địch nhân đáng sợ này ngay lập tức.
Nếu như hôm nay để hắn chạy thoát, thì với độ tuổi của tốc độ phát triển của kẻ này, chỉ sợ hai người bọn hắn sẽ không còn ngày yên ổn nữa.
Kiệt Ca phát ra một tiếng soi tru khủng bố, nói: "Được, hủy diệt hắn."
Thân thể hắn đột nhiên ngừng lại, hai tay giao vào nhau, tạo thành một thủ thế cực kỳ cổ quái. Một cỗ lực lượng quỷ dị từ trên người hắn tràn ra, đồng thời dung nhập vào không gian xung quanh.
Đám nhân ảnh đang giao chiến với trăm ức kiếm hải đột nhiên ngừng lại. Chúng cứ như vậy đứng ngây ra tại chỗ, mặc cho vô tận kiếm hải xuyên thủng phá nát thân thể bọn chúng, nhưng lại không hề ngưng tụ lại nữa.
Trịnh Hạo Thiên nhíu mày, trong lòng ẩn ước xuất hiện một cảm giác nguy hiểm mãnh liệt.
Ngay sau đó, trên hư không lại vang lên từng đợt tiếng nổ đinh tai nhức óc.
Tất cả nhân ảnh đều biến mất, mà khiến người ta cảm thấy tuyệt vọng là ở chỗ, phòng hộ tráo bao phủ phạm vi mười dặm không ngờ bắt đầu ro rụt lại, tốc độ nhanh đến mức bằng mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Ở trên phòng hộ tráo sáng lên từng đạo từng đạo quang mang sóng nước kỳ dị. Chúng hòa lẫn, hội tụ với nhau, càng ngày càng nhỏ.
Tiếp đó, khí tức khủng bố giống như huỷ thiên diệt địa từ bốn phương tám hướng chợt phô thiên cái địa mà đến...