Bầu trời không gợn mây, một màu xanh dương bao trùm cả một vùng hoang vu không có điểm đầu và điểm cuối. Mà màu sắc bầu trời cũng rất có trình tự, bắt đầu từ đỉnh đầu trở xuống dưới, dần dần nhạt đi, đến khi chạm tới đường chân trời. Màu sắc xanh dương đã hoàn toàn biến thành một màu xanh mờ mịt.

Sau khi cơn lốc xoáy khổng lồ bất thình lình biến mất, toàn bộ bầu trời lại khôi phục như cũ, không còn nhìn thấy hình cảnh cuồng phong thổi quét tứ phía nữa.

Cơn cương phong khổng lồ có thể mang tới hủy diệt cho vô số người, đối với toàn bộ không trung mà nói, lại có vẻ nhỏ bé như thế.

Sau khi Trịnh Hạo Thiên hoàn thành nét họa cuối cùng, hắn lập tức thu lại tất cả kiếm quang bên ngoài.

Không còn lốc xoáy kiếm quang hấp dẫn, và linh phù hấp thu, thiên địa dị tượng cũng dần dần biến mất. Bất quá, khiến Trịnh Hạo Thiên phải cười khổ chính là, khi hắn ngẩng đầu lên, lại phát hiện sáu con mắt xanh biếc, sâu thẳm đang nhìn chằm chằm vào tấm phù lục vừa mới hoàn thành trước mặt, bên trong còn không thể che dấu nổi vẻ tham lam của mình.

Khẽ cau mày, Trịnh Hạo Thiên vẫy vẫy tay, Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục lập tức bay lên, rơi vào trong tay hắn.

Ba tên cường giả dị tộc bốn sao tuy đều nhìn chằm chằm vào tấm phù lục, nhưng cũng không có người nào chịu xuất thủ trước.

Sau một lát, yêu báo há mồm quát lớn: "Tên tiểu tử nhân tộc một sao, mau kính dâng phù lục cho Báo Thiên Tôn đại gia. Ta sẽ tha cho ngươi một mạng."

"Báo Thiên Tôn, hắc hắc, khẩu khí cũng cuồng vọng đấy." Địa ma vỗ vỗ ngực, phát ra một thanh âm ầm ầm như lôi đình trống trận: "Bổn tọa địa ma vương tộc - Hoa Nhĩ Thứ. Tiểu tử nhân tộc, còn không mau dâng phù lục cho ta."

Hai người bọn hắn lần lượt lên tiếng uy hiếp, bộ dáng sát khí đằng đằng.

Kỳ thật, một tên linh giả một sao nhân tộc còn chưa đáng để bọn hắn để vào mắt. Nếu không phải kiêng kỵ lẫn nhau, bọn hắn đã sống xông lên trực tiếp cướp đoạt rồi.

Trịnh Hạo Thiên bật cười, hắn vừa mới giết chết một tên linh giả năm sao, đương nhiên không thèm để mấy tên cường giả dị tộc bốn sao này vào trong lòng rồi.

Bất quá, hắn còn chưa kịp mở miệng thì Phong linh đã chậm rãi nói: "Bằng hữu nhân tộc, xin đừng kinh hoảng, Tại hạ Phong Chi Tinh, nguyện ý giúp đỡ ngươi."

Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, ù ù cạc cạc nhìn đối phương.

Phong linh, chính là một chi nhánh trong linh tộc nhất mạch, nổi danh là thực lực cường hãn. Bất quá, hắn còn chưa bao giờ nghe tới, lại có tên Phong linh nào tâm địa bồ tát....

"Phong linh, rốt cuộc ngươi muốn làm cái gì?" Địa ma Hoa Nhĩ Thứ giận dữ, hét lên: "Có hai người chúng ta, ngươi đừng mơ độc chiếm."

Hai con ngươi Báo Thiên Tôn đảo một vòng, hắn giống như chợt nhớ ra điều gì đó, nói: "Ta hiểu rồi, hắc hắc, nhân loại, tấm Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục này là do ngươi vừa luyện chế phải không?"

Hoa Nhĩ Thứ lặng đi một chút, trong con ngươi lập tức tỏa ra hào quang mãnh liệt.

Có thể tấn cấp tới bốn sao trên chiến trường, tuyệt đối không phải hạng ngu ngốc. Sau khi được Báo Thiên Tôn nhắc nhở, Hoa Nhĩ Thứ dang bị lợi ích che mắt lập tức bừng tỉnh.

Trong tay tên nhân loại này mặc dù là một tấm Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục giá trị liên thành, nhưng nếu đem nó so sánh với người luyện chế ra nó, thì giá trị cũng chênh lệch như trời với đất vậy

Cho dù đoạt được tấm phù lục này thì cũng chỉ là một tấm mà thôi. Nhưng nếu có thể bắt lấy tên nhân tộc kia, thì chẳng phải sau này sẽ có vô cùng vô tận phù lục trong tay sao.

Vừa nghĩ tới đây, ánh mắt Báo Thiên Tôn và Hoa Nhĩ Thứ lập tức rời khỏi tấm phù lục, đồng thời rơi xuống người Trịnh Hạo Thiên.

"Tiểu tử nhân tộc, ngươi theo bổn tọa trở về yêu tộc chúng ta thôi." Báo Thiên Tôn ồm ồm nói: "Ta cam đoan, trong yêu tộc chúng ta, ngươi có thể hưởng thụ đãi ngộ tốt nhất, thậm chí còn tốt hơn cả bổn tọa."

"Đừng, theo bổn tọa về Ma tộc tốt hơn." Hoa Nhĩ Thứ mở to hai mắt, cặp mắt đen kịt chớp động hào quang khiến lòng người rét lạnh, nói: "Địa ma bộc tộc chúng ta mới là chủng tộc cường đại nhất thế gian. Thiên phú của ngươi, chỉ có ở trong ma tộc chúng ta mới có thể phát huy hoàn toàn..."

"Ha ha, ha ha, ha ha...."

Báo Thiên Tôn ôm bụng cười ngặt nghẽo.

Hổ Bá Thiên thẹn quá hóa giận, nói: "Ngươi cười cái gì?"

Báo Thiên Tôn chỉ vào hắn, thở không ra hơi, nói: "Nhân loại này tu luyện quang minh hệ phù lục. Mà Ma tộc các ngươi lại thờ phụng lực lượng hắc ám. Nếu hắn theo các ngươi về chỗ đó, chỉ sợ kiếp này khó mà tiến thêm nửa bước, há có thể giúp hắn phát huy hoàn toàn lực lượng...."

Hoa Nhĩ Thứ cứng họng một hồi lâu, cuối cùng nổi giận hét lên: "Ta đếch cần hắn tinh tiến gì gì. Chỉ cần hắn có thể không ngừng cung cấp Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục là được rồi."

Báo Thiên Tôn khẽ cười, dụ dỗ: "Nhân loại, trong báo tộc chúng ta cũng có tiền bối tu luyện quang minh hệ. Nếu ngươi đi theo ta, ta cam đoan tu vi của ngươi sẽ đột tăng, mạnh mẽ hơn quá khứ gấp bội.."

"Bằng hữu nhân tộc. Hai người này tâm ngoan thủ lạt, linh giả nhân tộc chết trong tay bọn chúng nhiều vô kể." Phong Chi Tinh vội vàng kêu lên: "Ngươi ngàn vạn lần không được tin bọn chúng. nếu không sau này hối cũng không kịp đâu."

Báo Thiên Tôn cùng Hoa Nhĩ Thứ trên mặt đều lộ vẻ giận dữ, nhìn chằm chằm về phía Phong Chi Tinh. Khí thế trên người đột nhiên tăng vọt.

Trịnh Hạo Thiên đảo mắt nhìn một vòng, trên mặt lộ ra một vẻ như cười như không.

Nếu như mình không phải là ngọc phù sư quang minh hệ, hơn nữa còn có thể luyện chế Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục, thì trong một khắc khi những kẻ này vừa nhìn thấy mình, e rằng đã lập tức hạ sát thủ làm thịt mình, sau đó đoạt lấy tấm phù lục trân quý này rồi.

Ở trên chiến trường, loại chuyện giết người cướp của thế này nhiều vô kể, không chỉ thường xuyên phát sinh giữa dị tộc mà ngay cả trong đồng tộc cũng có không ít.

Nhưng, sau khi biết thân phận ngọc phù sư quang minh hệ của mình, thái độ ba tên cường giả này lập tức xoay ngoắt 180 độ.

Bọn hắn không ngờ chẳng thèm để ý tới khác biệt chủng tộc mà dụ dỗ, kết giao với hắn.

Hắn khẽ lắc lắc đầu, thầm cảm khái. Khí sư linh giả sở trường phụ tu chi đạo vô luận đi tới nơi này, cũng là tồn tại được hoan nghênh nhất.

"Uỳnh, uỳnh, uynh...." Ba cỗ khí tức khác nhau đột nhiên bộc phát. Ba tên cường giả bốn sao đến từ ba chủng tộc khác nhau không hẹn mà cùng xuất thủ.

Ở trên người bọn hắn, lập tức xuất hiện những tầng phòng hộ quang tráo màu sắc khác nhau, mà chiêu số xuất thủ lại càng hung hãn vô cùng, chiêu nào chiêu nấy đều lộ ra khí thế lăng lệ.

Có thể tấn cấp tới bốn sao trên chiến trường, đều là cường giả thân kinh bách chiến cả.

Trên tay bọn hắn nhất định đã nhuốm máu tươi của vô số linh giả dị tộc. Đồng dạng, sau khi chém giết nhiều cường giả như vậy, thần binh bảo vật trên người bọn hắn cũng phải tầng tầng lớp lớp.

Lúc này, ba cường giả dị tộc vừa khai chiến, đều cho thấy thực lực không hề tầm thường.

Bất quá, tuy ba người bọn hắn chém giết lẫn nhau, nhưng lại ẩn ước vây quanh Trịnh Hạo Thiên chính giữa, hơn nữa khi xuất thủ cũng rất khắc chế, tận lực không để dư ba linh lực oanh kích lên người Trịnh Hạo Thiên.

Cúi đầu nhìn tấm phù triện trong tay, Trịnh Hạo Thiên trong lòng có chút kinh ngạc. Hắn ẩn ước cảm thấy, giá trị tấm phù triện này chỉ sợ còn lớn hơn cả tưởng tượng của hắn.

Hắn trầm ngâm một hồi lâu, dứt khoát ngồi luôn xuống. Cánh tay khẽ vung lên, xung quanh người hắn lập tức xuất hiện một tầng kiếm quang. Được tầng kiếm quang này bảo vệ, dư ba linh lực của ba tên cường giả dị tộc kia căn bản không thể tổn thương tới hắn.

Nếu như ba người bọn hắn nguyện ý đánh nhau, thì hắn đương nhiên cầu còn không được.

Cổ tay vừa lật, lại một lần nữa lấy ra ngọc thạch. Trịnh Hạo Thiên đắm chìm vào trong đó, mải mê nghiên cứu loại phù triện này.

Tuy hắn vừa luyện chế thành công một tấm Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục, nhưng tấm phù triện này còn chưa đạt tới siêu phẩm, mới chỉ đạt tới cực phẩm mà thôi.

Nếu đổi lại là một linh phù sư khác, nếu đạt được thành tích này đã mừng như điên rồi, nhưng Trịnh Hạo Thiên còn lâu mới thỏa mãn.

Đây là lần đầu tiên khi hắn đã toàn lực ứng phó, lại không thể luyện chế ra phù triện siêu phẩm. Nếu không thể giải quyết tình huống này, thì sẽ tạo thành chướng ngại rất lớn cho hắn sau này.

Chậm rãi, tâm thần của hắn càng dồn nhiều hơn vào trong ngọc thạch, đối với cuộc chém giết bên ngoài lại chẳng thèm để ý chút nào.

Ba vị cường giả dị tộc kia đều kinh ngạc, thần nghĩ trong lòng, cường giả nhân loại này có thể luyện chế thành công Đại quang minh Kim Thủ Chỉ phù lục quả nhiên là có nguyên nhân.

Xem ra hắn là một người chuyên tâm nghiên cứu phù đạo. Chỉ cần cho hắn hoàn cảnh chuyên tâm nghiên cứu phù đạo, thì hắn có thể bỏ mặt tất cả đều vùi đầu nghiên cứu.

Có lẽ, cũng chỉ có nhân vật như vậy, mới có thể khiến loại phù triện nghịch thiên này tái hiện trên thế gian.

Chỉ là, khiến bọn hăn cảm thấy khó hiểu chính là, nhân vật như vậy vô luận xuất hiện trong chủng tộc nào cũng là đối tượng được toàn lực bảo vệ, sao lại có thể một thân một mình xuất hiện ở chỗ này.

"Ầm, ầm, ầm...."

Tam đại linh giả chiến đấu càng lúc càng kịch liệt. Tuy đều là cường giả bốn sao, nhưng thực lực cũng có phân chia cao thấp.

Phong Chi Tinh dựa vào thân pháp biến hóa đa đoan, tự do di chuyển tránh né trước lực lượng cường hoành của hai vị linh giả, dần dần chiếm cứ thượng phong. Thực lực Báo Thiên Tôn tuy hơn kém hơn một chút, nhưng cũng đánh ra miếng ra đòn, còn tên địa ma kia ngược lại dần dần có vẻ không thể chống cự nổi nữa.

Trên mặt Hoa Nhĩ Thứ chợt lộ vẻ dữ tợn, hắn rống lớn nói: "Thứ ta không chiếm được, các ngươi đừng hòng đọat được." Dứt lời, không ngờ hắn bỏ mặc luôn hai đối thủ trước mặt, mà vung tay, chém ra một đạo quang hoa hắc sắc khổng lồ về phía Trịnh Hạo Thiên đang hết sức chăm chú nghiên cứu phù triện.

Báo Thiên Tôn và Phong Chi Tinh đều hoảng sợ biến sắc, bọn họ không hẹn cùng hét lớn: "Đừng, cẩn thận...."

"Uỳnh...."

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên bên người Trịnh Hạo Thiên.

Đạo quang hoa hắc sắc hung hăng đánh lên quang quyển phòng ngự mà Trịnh Hạo Thiên đã bố trí trước đó, đồng thời gây ra một vụ nổ lớn. Lực lượng sôi trào và dư ba trùng kích cường đai vượt xa khỏi tưởng tượng của ba người bọn hắn, ngay cả ba vị linh giả bốn sao cũng giật mình kinh hãi.

"Hoa Nhĩ Thứ, ngươi muốn chết." Báo Thiên Tôn lửa giận công tâm, rống lên.

Sắc mặt Phong Chi Tinh cũng trở nên âm trầm, nhìn chằm chằm vào tên địa ma

Dưới vụ nổ kinh thiên như thế, cho dù là bọn họ, nếu dưới tình huống bất ngờ không đề phòng, e rằng cũng chẳng sống sót nổi. Nguồn truyện: Truyện FULL

Mà linh giả nhân loại đang một lòng một dạ nghiên cứu phù triện kia chỉ có tu vi một sao, làm sao có thể thoát chết chứ.

Hoa Nhĩ Thứ cất tiếng cười dài, nói: "Ta nói rồi, thứ ta không chiếm được, bất luận kẻ nào cũng đừng hòng đoạt được."

Nhưng đúng vào lúc này, một thanh âm lạnh lẽo từ trong sương khói vang lên: "Được lắm, một khi đã vậy, ta sẽ khiến ngươi mất sạch tất cả..."

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play