... Tỏa ...
Trịnh Hạo Thiên cùng Mộng Yểm gần như cùng gầm lên.
Ức vạn kiếm hải hắc ám đại trận cùng Hắc Ám Tỏa Liên không ngờ đều phóng thích toàn bộ lực lượng hắc ám, trói chặt từng đám từng đám huyết quang cường đại kia lại.
Mà gần như cùng lúc đó, Trịnh Hạo Thiên điều khiển tinh thần ấn ký của mình, muốn chống lại lực lượng của bộ xương.
Vào giờ khắc này, hắn biết mình đã trúng kế của bộ xương rồi.
Bộ xương lâm vào trùng vây, mắt thấy khó có thể thoát được, không ngờ lại dùng một bí thuật quỷ dị nào đó giả vờ tự bạo. Đương nhiên, loại bí thuật này nhất định là có hạn chế rất lớn, nếu Trịnh Hạo Thiên cùng Mộng Yểm có thể dùng lực lượng hắc ám giằng co, thì chỉ sau một khoảng thời gian, ý thức và lực lượng của nó sẽ tự động hủy diệt.
Nhưng, Trịnh Hạo Thiên lại dùng Huyết Quang kích hấp thu cỗ lực lượng này, kết quả là để hắn thừa cơ xâm nhập.
Huyết Quang kích, dù sao cũng là thần binh mà bộ xương từng sử dụng. Tuy tinh thần ấn ký trong khí phách chi linh hiện giờ đã là của người khác, nhưng bộ xương hiển nhiên vẫn còn thủ đoạn nào đó, có thể qua đánh lừa khí phách chi linh, đoạt lấy quyền khống chế. Mà khi hắn vừa thành công, liền lập tức tấn công tinh thần lạc ấn của Trịnh Hạo Thiên lưu lại.
Chỉ cần có thể diệt trừ cái ấn ký này, thì kiện thần binh này sẽ trở thành thân thể của hắn rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Có lẽ, dựa vào lực lượng bùng bổ không gì sánh nổi của Huyết Quang kích, còn có thể thuận tay giết chết Trịnh Hạo Thiên cũng chưa biết chừng.
Bộ xương này khi còn sống nhất định là kẻ rất tài giỏi, có thể tính toán tất cả trong thời gian cực ngắn như vậy. Chứng tỏ kinh nghiệm chiến đấu phong phú hơn Trịnh Hạo Thiên nhiều.
Lực lượng hắc ám cường đại tuy có thể tạm thời phong tỏa Huyết Quang kích, nhưng không thể nào áp chế hoàn toàn được. Mà ấn ký trong khí phách chi linh cũng càng ngày càng nới lỏng, khiến cho Trịnh Hạo Thiên càng nóng lòng như lửa đốt.
"Luyện hóa nó." Mộng Yểm đột nhiên kêu lên.
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, nói: "Cái gì cơ?"
"Luyện hóa nó đi." Mộng Yểm gào lên: "Bỏ kiện ngụy pháp khí này, luyện hóa nó thành linh thể phân thân của ngươi. Chỉ có như vậy mới có thể xóa sạch ý thức của hắn."
Mộng Yểm là ảo thuật sư cường đại nhất trong thiên hạ, hơn nữa hiểu biết của chúng về linh hồn và ý thức cũng được công nhân là chủng tộc số một số hai.
Mộng Yểm biến dị sau khi tấn chức Ma vương đã nhận được rất nhiều tri thức truyền thừa từ ký ức viễn cổ huyết mạch. Có lẽ ứng biến khẩn cấp thì không kịp, nhưng luận tới hai chữ uyên bác, thì lại hơn xa Trịnh Hạo Thiên.
"Luyện hóa... ngụy pháp khí linh thể sao?" Trịnh Hạo Thiên khẽ lắp bắp nói: "Ngươi có biết phương pháp luyện chế không?"
"Biết, ở trong truyền thừa của ta có ký ức như vậy. Sau khi ta tấn chức Ma vương đã mở ra được rồi." Mộng Yểm nói không chút do dự.
"Được, nói cho ta biết." Trịnh Hạo Thiên chợt quát lên.
Lúc này, hắn đã dần dần mất quyền khống chế Huyết Quang kích, mà cái khí phách chi linh kia cũng không biết bị động tay động chân gì mà trở nên ngây dại, không hề nhúc nhích mảy may.
Nếu cứ tiếp tục như vậy, hắn nhất định sẽ mất quyền khống chế Huyết Quang kích. Mà một khi như vậy, không bằng bỏ luôn kiện ngụy pháp khí này, liều mạng một lần.
Nếu mình đã không có được thì thà rằng phá hủy nó, cũng quyết không cho bộ xương đoạt được.
Trịnh Hạo Thiên nhe răng trợn mắt, hét lớn một tiếng, chân linh lực trên người dâng trào cuồn cuộn.
Tất cả kiếm quang, tất cả lực lượng hắc ám, vào giờ khắc này đều trở nên sôi trào. Chúng phảng phất như đã hóa thành một ngọn lửa màu đen, không ngừng luyện hóa Huyết Quang kích.
"Hừ, muốn luyện hóa bổn tọa, nằm mơ." Bộ xương gào lên, huyết quang vô cùng vô tận kia càng lúc càng mãnh liệt, không ngờ mạnh mẽ ngăn cách hắc ám chi hỏa ra ngoài.
Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên khẽ biến, đột nhiên trong đầu nảy lên một ý niệm quỷ dị.
Hắn lén lút thả lỏng lực lượng của mình, để cho một tia huyết khí hung sát lăng lệ xuyên qua thân thể, tiến vào trong đan điền.
Nếu như là người bình thường, làm vậy cũng chẳng khác gì tự sát. Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại cẩn thận khống chế, dẫn cỗ lực lượng này về phía trung tâm đan điền.
"Nha...."
Trong đan điền, một con chim lửa khổng lồ mà xinh đẹp, trên người tràn ngập khí tức uy nghiêm đang đậu trên một cây đai thụ, nhắm mắt dưỡng thần.
Tuy tứ đại yêu phách đã xuất chiến, đánh nhau đến long trời lở đất ở ngoài, nhưng tàn phách phượng hoàng vẫn làm như không hay biết. Phảng phất như ở trong cả thiên địa này, cũng chỉ có cây ngô đồng bên người là có thể hấp dẫn sự chú ý của nó.
Song khi một tia khí lực lượng mang theo khí tức huyết sát xâm nhập vào địa bàn của nó, đôi mắt vẫn khép hờ của tàn phách phượng hoàng chợt bừng mở.
Nó ngửa đầu, hót dài một tiếng. Một đạo hỏa diễm không tính là quá to lớn từ trong miệng nó phun ra.
Đây là phượng hoàng chi hỏa, hơn nữa còn là phượng hoàng niết bàn chi hỏa cường đại nhất.
Khi cỗ hỏa khí này bắt đầu tràn ra, lập tức áp chế toàn bộ lực lượng còn lại trong đan điền. Một tia huyết quang sát khí vừa mới xâm nhập tới đan điền, còn chưa kịp làm gì thì đã đụng phải phượng hoàng niết bàn chi hỏa, thứ đã biến mất không biết bao nhiêu năm rồi trong Đại Linh giới.
"Phanh...."
Phảng phất như ngọn lửa gặp phải dầu hỏa, một tia huyết quang sát khí kia lập tức hóa thành ngọn lửa phừng phừng, hoàn toàn trở thành chất dinh dưỡng của niết bàn chi hỏa.
Hơn nữa, cỗ hỏa khí này này còn không chịu bỏ qua, chúng cháy dọc theo tia sát khí truyền tới, giống như lửa cháy theo dây.
"Vù vù vù...."
Thanh âm phảng phất như tiếng xé gió truyền tới tai, hai mắt Trịnh Hạo Thiên sáng lên.
Niết bàn chi hỏa của phượng hoàng không ngờ lại có lực lượng khó tin như thế. Ngay cả huyết sắc sát khí cũng không thể ngăn cản ngọn lửa có thể nung trời đốt biển này.
Chỉ trong giây lát, đại hỏa đã từ trong cơ thể hắn bùng cháy ra ngoài, đồng thời nuốt trọn toàn bộ Huyết Quang kích.
"A...." Bộ xương rú lên một tiếng thê thảm.
Lúc này không phải là giả bộ nữa, mà là vì nó thật sự sợ hãi rồi.
Ngọn lửa này lại có thể thiêu cháy huyết quang sát khí từng tung hoành hành thiên hạ... Đây rốt cuộc là thứ lửa gì?
Bỗng nhiên nó chợt nghĩ tới một thứ, không khỏi điên cuồng gào lên: "Không, không thể nào, tại sao người lại có phượng hoàng chi hỏa."
Trịnh Hạo Thiên cất tiếng cười dài, nói: "Các hạ quả nhiên kiến thức rộng rãi. Nếu đã nhận ra phượng hoàng chi hỏa, vậy hãy yên nghỉ đi thôi."
"Không, tha cho ta, xin hãy tha cho ta." Bộ xương vội vàng cầu xin: "Chỉ cần người tha cho ta, ta nguyện làm nô bộc cho ngươi." Trong thanh âm của hắn đã tràn đầy vẻ hoảng sợ: "Ta cam đoan, so với Ma vương kia, ta sẽ hữu dụng hơn."
Trịnh Hạo Thiên lạnh lùng nhìn Huyết Quang kích trong hỏa diễm. hắn chậm rãi lắc lắc đầu, nói: "Ngươi thật sự quá nguy hiểm, ta không dám giữ nô bộc như ngươi bên người, cho ngươi cơ hội đánh lén ta bất cứ lúc nào, thậm chí còn mất mạng vào tay ngươi."
Thực lực và năng lực của bộ xương này khiến Trịnh Hạo Thiên cực kỳ kiêng kỵ. Khi nó còn sống, nhất định là cường giả cấp bậc đại linh giả trở lên. Hơn nữa còn có thần thông bí pháp khống chế ngụy pháp khí Huyết Quang kích. Nô bộc như vậy, cho dù Trịnh Hạo Thiên có to gan lớn mật hơn nữa cũng không dám nhận.
"Phượng hoàng chi hỏa, cháy lên đi...."
Cùng với tiếng hiệu triệu của Trịnh Hạo Thiên, liệt hỏa hừng hực càng lúc càng cháy mãnh liệt.
Tiếng kêu la thảm thiết của bộ xương càng lúc càng thê lượng. Nó tựa hồ muốn thoát ra Huyết Quang kích, nhưng dưới sự thiêu đốt của phượng hoàng niết bàn chi hỏa, nó đã không còn đường trốn chạy nữa rồi.
Sau một hồi lâu, tiếng kêu của nó càng ngày càng nhỏ đi, cuối cùng dần dần biến mất.
Trịnh Hạo Thiên thả ra thần niệm, ra soát trong trung tâm liệt hỏa.
TOàn bộ huyết quang đã hóa thành liệt hỏa rực rỡ, nhưng dưới sự thiêu đốt của liệt hỏa, Huyết Quang kích lại không hề bị hòa tan, mà chỉ đỏ rực lên thôi.
Không chỉ như vậy, lực lượng ẩn chứa bên trong Huyết Quang kích đã đạt tới mức bão hòa rồi.
Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn có một loại cảm giác. Nếu Huyết Quang kích có thể tiến thêm một bước nữa, có lẽ nó sẽ vượt qua được cực hạn, trở thành pháp khí chân chính rồi.
Trong lòng hắn thầm hô may mắn. Thì ra sau khi hấp thụ năng lượng của huyết hải, Huyết Quang kích đã cường đại tới mức này. May mà có phượng hoàng chi hỏa thiêu đốt, hủy diệt hoàn toàn bộ xương. Nếu không thật sự để bộ xương khống chế được kiện thần binh này, đồng thời tiến hóa thành pháp khí, thì kẻ xui xẻo lại chính là hắn rồi.
Tâm niệm vừa động, Trịnh Hạo Thiên lập tức tìm kiếm khí phách chi linh trong Huyết Quang kích.
Bất quá, khí phách chi linh lúc này gần như đã hóa thành hư vô rồi. Cũng không biết bộ xương đã thi triển thủ đoạn gì, mà có thể khiến khí linh của ngụy pháp khí biến thành bộ dáng như thế.
Đưa ý niệm và tinh thần của mình truyền tới, hắn lẳng lặng cảm nhận.
Nhưng chỉ một lát sau, hắn lại bất đắc dĩ thở dài một tiếng, bỏ qua ý định cứu chữa.
Nếu như là Nghiêm Cảnh Nhất hoặc là Lỗ đại sư, có lẽ còn có biện pháp khiến cho khí phách chi linh của kiện ngụy pháp khí này khôi phục. Nhưng hắn tuyệt đối không có năng lực như thế.
Mắt thấy khí phách chi linh sắp tiêu tán, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cũng hạ quyết định.
Hắn quát khẽ một tiếng, giữa trán lập tức nứt ra, một con mắt đen huyền giống như hư vô chợt hiện ra.
Tam mục thần công, công pháp giúp tạo ra thần mục ngưng tụ toàn bộ lực lượng của tam đại yêu phách vào giờ khắc này đã được thi triển.
Một đạo tinh quang xuyên thấu qua biển lửa, chiếu lên Huyết Quang kích.
Lập tức, biển lửa, thần mục chi quang, và Huyết Quang kích đã dung hợp lại với nhau, hơn nữa dưới sự kích thích của thủ đoạn thần bí nào đó, nó đã xảy ra biến hóa thần kỳ.
Dần dần, sắc mặt Trịnh Hạo Thiên bắt đầu trở nên trắng bệch. Trên trán hắn rịn ra mồ hôi lấm tấm, vô luận là lực lượng tinh thần hay là chân khí linh lực đều đã tiêu hao tới mức độ cực hạn.
Mà cùng lúc đó, trong liệt hỏa, Huyết Quang kích cũng dần dần mềm. Nó giống như khối bột mì, chậm rãi bị nhào nặn thành hình dáng nhân loại.
Chỉ là, bộ dáng nhân loại này cũng chỉ là cơ bản mà thôi, ngay cả ngũ quan cũng không có.
Nhưng cho dù là thế, cũng khiến Trịnh Hạo Thiên đang kiệt sức thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Hắn khẽ đưa tay, điểm một chỉ về phía trước, nói: "Đến...."
Hình người lay động vài cái, bộ mặt chậm rãi biến hóa, cuối cùng biến thành khuôn mặt giống hắn như đúc.
Linh thể ngụy pháp khí.
Đây chính là phương pháp luyện chế của Mộng Yểm. Hi sinh một kiện ngụy pháp khí làm giá, luyện chế ra một linh thể cường đại.
Linh thể này khác với linh thể mà đám linh giả ngưng luyện ra, nó không hề tiêu hao chân linh lực của chủ thể, mà chỉ sử dụng một tia ý niệm để khống chế là được.
Nhưng cái giá phải trả cũng không nhỏ chút nào.
Ngụy pháp khí cường đại Huyết Quang kích từ nay về sau sẽ biến mất, biến thành một linh thể phân thân.
Thần niệm Trịnh Hạo Thiên lướt qua linh thể, lặng lẽ cảm ứng dao động linh lực trên người nó.
Dần dần, trên mặt hắn lộ ra vẻ khiếp sợ cùng mừng rỡ không thể che giấu nổi.