Cuốn thư tịch thật dày lơ lửng trên không, phát ra từng vòng bạch quang màu trắng sữa mắt thường có thể nhìn thấy được.
Thánh Quang Thứ phù triện…
Trên không trung ngưng tụ thành năm chữ lớn, chúng tản ra quang mang lực lượng toàn ngập sự thần thánh, làm cho người ta không cách nào nhìn thấu.
Trịnh Hạo Thiên hơi hơi nheo mắt lại, mục quang hướng về phía này.
Giống như những lần trước, mỗi lần đẳng giai linh lực của hắn tăng lên một bậc thì bảo điển gia truyền này lại sinh ra phù triện mới để hắn học tập. Tuy rằng uy lực của phù triện có lớn có nhỏ, tác dụng không giống nhau, nhưng chưa bao giờ khiến hắn thất vọng.
Hắn không hề bỏ sót chút nào, đem nội dung này khắc ghi sâu trong não hải, đôi mắt của Trịnh Hạo Thiên dần dần phát sáng.
Thánh Quang Thứ phù triện, thật ra giống với Quang Đạn phù triện, đều ghi lại một môn pháp thuật quang hệ có lực công kích cường đại.
Chẳng qua Qụang Đạn phù triện có uy lực lớn nhất là bạo liệt, một khi đánh tới thân thể địch nhân sẽ bất ngờ nổ tung, lấy lực lượng bạo liệt đánh địch nhân thành mảnh vụn. còn Thánh Quang Thứ thì khác hắn, tác dụng của nó là dùng quang minh lực cường đại tụ thành một tia ánh sáng lớn, tia ánh sáng này cũng không có tác dụng nổ tung, nhưng nó có khả năng xuyên thấu rất lớn, có thể xuyên thấu tuyệt đại đa số vòng phòng ngự của bảo vật hoặc là công pháp phòng hộ.
"Xuyên thủng". Đây là đặc điểm lớn nhất của Thánh Quang Thủ phù triện.
Trên mặt Trịnh Hạo Thiên lộ ra ý cười, cái phù triện này xuất hiện thật đúng lúc.
Quang Đạn phù triện tuy có uy lực cường đại, nhưng đối với bát giai, thậm chí là thập giai cường giả, trên người bọn họ đều có lực phòng hộ mạnh mẽ của thần binh. Trông chờ vào lực lượng bạo liệt làm tổn thương loại cấp độ cường giải này, trêĩi căn bản là chuyển không thể xảy ra.
Nhưng mà Thánh Quang Thứ thì khác, uy năng chính của nó chính là 'Xuyên thủng, nếu như ngưng tụ lực lượng của bát giai quang hệ linh khí sư, thì nàng lực xuyên thâu này sẽ đáng sợ cỡ nào. Ngay cả vòng phòng hộ của thập giai cường giả cũng chưa chắc có thể ngăn cản được loại trùng kích mãnh liệt này.
Mà một khi phòng hộ tráo hoặc là phòng hộ thần binh của bọn họ bị hao tổn, thì hàng triệu kiếm khí trong kiếm hải đến thời điểm phát huy rồi.
Đương nhiên, uy năng của loại phù triện này còn phải đợi Trịnh Hạo Thiên luyện chế ra rồi thử nghiệm sau đó mới có thể xác định, nhưng căn cứ vào kinh nghiệm trong quá khứ của hắn, uy lực của phù triện trong bản bảo điển gia truyền này ghi lại từ trước đến giờ chưa bao giờ khoa trương, phù triện này mười phần có thể trở thành đòn sát thủ hạng nhất của hắn.
Hắn nhẹ nhàng vung tay lên, bạch sắc quang mang trên bảo điển gia truyền lập tức tiêu tán.
Mà tiếp đó một cỗ hắc ám lực lượng tinh túy dũng mãnh toàn vào, lập tức hắc sắc từ trong bảo điển gia truyền toàn ra, đồng thời trong hư không lại hình thành một cái phù triện.
Bát giai Hắc Ám phù triện.... Khu sử phù triện.
Sau khi Trịnh Hạo Thiên đọc lời thuyết mình, hắn không nhịn được mà bật cười ha hả.
Khu sử phù triện, tên như ý nghĩa, tất nhiên là một loại phù triện có tác dụng giúp hắn điều khiển một sinh mệnh.
Mà đối tượng sử dụng của phù triện này là Thiên Ma, sau khi đẳng giai của hắn đạt tới ngũ giai lập tức có năng lực nuôi dưỡng Thiên Ma. Theo thời gian nuôi dưỡng càng tăng, thực lực của Thiên Ma sẽ càng lúc càng cường đại, mà giữa hắc ám linh khí sư cùng Thiên Ma sẽ sinh ra một cảm ứng vô cùng ăn ý.
Lúc này sử dụng Khu sử phù triện nhập vào linh phách của Thiên Ma, là có thể khống chế Thiên Ma như cánh tay của mình, khiến nó vì mình mà chiến đấu.
Cách làm như vậy mới chính là đạo tu luyện của hắc ám linh khí sư, mà chỉ có khi phối hợp Hoãn Dưỡng phù triện cùng Khu sử phù triện thì mới có thể phát huy uy năng của ám hệ linh khí sư tới mức tận cùng.
Nhưng mà, phù triện này đối với Trịnh Hạo Thiên có phần thừa thãi rồi. Bởi vì trên người của hắn có sự tồn tại của Mộng Yểm, thủ đoạn sử dụng Thiên Ma của nó hơn xa hắn, vô luận là số lượng hay chất lượng sử dụng Thiên Ma, thì linh khí sư không cách nào bì kịp.
Cho dù là quái thai như Trịnh Hạo Thiên cũng không thể so sánh.
Nhưng mà, Trịnh Hạo Thiên cũng không có vì vậy mà thất vọng, hắn lấy ra linh bút cùng với phù triện trắng, lần lượt chế luyện hai loại phù triện này.
Với trình độ của hắn về phù triện, đã có thể luyện chế ra hai hai loại phù triện này rồi, mà ở trong không gian trang bị của hắn đã sớm chuẩn bị tài liệu luyện chế phù triện từ nhất gia đến thập giai rồi.
Cứ như vậy, ở trong phòng hắn không ngừng cố gắng, suốt mười ngày luyện chế một lượng lớn Thánh Quang Thứ phù triện cùng với một ít Khu sử phù triện từ bát giai đến thập giai.
Khu sử phù triện tuy rằng nhìn qua đối với hắn không có tác dụng, nhưng nếu đem ra để buôn bán thì tuyệt đối là rất đắt hàng.
Nếu không phải hắc ám linh khí sư, mà sử dụng Hoãn Dưỡng phù triện cùng Thiên Ma để tác chiến thì chắc chắn hao phí rất lớn.
Nhưng mà trên thế giới này cũng không thiếu những kẻ giàu có, tài lực hùng mạnh. Bọn hắn có thể vì đề cao năng lục chiến đấu mà dùng bất cứ thủ đoạn gì.
Hoạn Dưỡng Phù triện cùng Khu sử phù triện tuyệt đối là một trong những phù triện được người ta yêu thích nhất.
Mười ngày sau, Trịnh Hạo Thiên lại một lần nữa lấy bảo khí trường kiếm từ trong Ôn Dưỡng Hồ ra.
Trồi qua mười ngày điều dưỡng, bảo khí trường kiếm hấp thụ một lượng lớn phách lực cùng Ma thạch chỉ lực, một lần nữa khôi phục trạng thái đỉnh phong.
Hơn nữa, khiến cho Trịnh Hạo Thiên cảm thấy kinh hỉ chính là: Trên thân kiếm toàn ngập quang huy, quang huy này càng lúc càng đậm, dường như phẩm chất đã cao hơn so với trước kia một chút.
Tuy chỉ một chút bé nhỏ không đáng kể như vậy, nhưng cũng đã đủ làm cho hắn kinh ngạc.
Phải biết rằng, thượng phẩm bảo khí đã là bảo vật cực kỳ khó có được rồi, cho dù là ở siêu cấp đại phái như Vạn Kiếm tông, đại đa số thần binh trong tay thập giai cường giả chỉ từ hạ phẩm đến cực phẩm báo khí mà thôi, về phần siêu phẩm bảo khí ở trung phong hạ phong thì chỉ một vài cường giả thập giai hạch tâm mới có.
Về phần ngụy pháp khí, thì trừ khi là đệ tử chấp hành thực hiện nhiệm vụ đặc thù mới có, nếu không trên căn bản là không có khả năng được thưởng.
Cho nên, khi Trịnh Hạo Thiên nhìn thấy bảo khí trường kiếm có thể tiến thêm một bước, sắp tấn thăng lên cực phẩm bảo khí, trong lòng tự nhiên là vui sướng vạn phẩn.
Nhưng mà...
Hắn lắc đầu than nhẹ, mặc dù có chút đáng tiếc, nhưng chuyện quan trọng nhất lúc này cũng không phải là khiến nó tấn chức cấp bậc, mà là phải trong thời gian ngắn nhất kiếm đủ hàng tỷ kiếm quang.
Hắn cong ngón tay búng một cái, từng đạo linh lực bay ra, mà trong bảo khí trường kiếm cũng bắn ra vô số kiếm quang như ngọc. Hai loại hòa lẫn, chiều sáng căn phòng giống như ban ngày.
Một canh giờ say, khi khí xoáy của Trịnh Hạo Thiên có thêm ba ngàn vạn kiếm quang thì quang mang trên bảo khí trường kiếm lại một lần nữa mờ đi.
Trịnh Hạo Thiên không dám chậm trễ lập tức cho nó vào Ôn Dưỡng Hồ, tùy ý để nó điên cuồng hấp thu lực lượng, bù đắp thiếu hụt.
Thật ra ở Vạn Kiếm tông nội, cho dù là cường giả như Văn Nhân Băng Oánh sau khi tấn chức cũng cần thời gian mới từ từ kích phát kiếm quang.
Tuy rằng không thể giống như Trịnh Hạo Thiên đem số lượng kiếm quang cực hạn bồi dưỡng thành kiếm quang hạch tâm, nhưng có thể kích phát từ trước, đồng thời khiến kiếm quang này bám vào bản mạng bảo khí, làm như vậy khi chiến đầu phóng thích ra kiếm quang tuy sẽ tiêu hao một phần lực lượng của bảo khí, nhưng lại không tạo thành ảnh hưởng trí mạng.
Hơn nữa, làm như vậy đối với bảo khí cũng có chỗ tốt rất lớn, có thể làm cho lực lượng của bảo khí từng bước đề cao, thậm chí là cùng với chủ nhân đồng thời tiến bộ.
Cường giả linh thể sau khi tấn chức linh thể, đại bộ phận đều biết luyện chế ngụy pháp khí thuộc riêng về mình, mà bổn mạng thần binh của bọn họ thường là món thần binh đầu tiên mà họ lựa chọn.
Sau khi thu liễm tâm thần, Trịnh Hạo Thiên lại tiếp tục luyện chế phù triện và ma họp kiếm trận của ngàn vạn kiếm quang kia.
Đối với người đã từng dùng ánh mắt cường giả thập giai, thậm chí là cường giả bán linh thể để quan sát thể giới quang ám như Trịnh Hạo Thiên mà nói, muốn đem sáu ngàn vạn kiếm quang hình thành thế giới kiếm hải hoàn mỹ cũng không có gì là khó.
Dù sao, kiếm quang ở đây đều toàn ngập lực lượng quang minh cùng hắc ám, hắn chỉ đem lý giải của mình đối với quang ám thế giới dung nhập vào trong đó thôi.
Chỉ mấy ngày thời gian, đã đủ cho hắn thích ứng với biến hóa khổng lồ như vậy rồi. Qua mười ngày tiếp theo, Trịnh Hạo Thiên lại một lần nữa kích phát kiếm quang của bảo khí trường kiếm, nhưng lúc này hắn giảm số lượng, chỉ kích phát chừng hai ngàn vạn liền đừng lại.
Tiếp đó lại qua năm ngày, khi Trịnh Hạo Thiên lần thứ tư kích phát kiếm quang của bảo khí trường kiếm, cuối cùng hắn cũng gom đủ một trăm triệu kiếm quang.
Số lượng kiếm quang khổng lồ đó được đưa toàn bộ vào tám mươi khí xoáy để bồi dưỡng, đồng thời được chân khí linh lực giao hòa đào tạo trở nên càng lúc càng cường đại.
Qua mấy ngày nữa, một gã đệ tử của Lỗ đại sư đưa tới một hộp gấm cùng một phong thư.
Lão đã đừng đáp ứng với Trinh Hạo Thiên trong ba tháng sẽ luyện chế thành công bảo vật kia, quá nhiên ông ta nói được thì làm được, khi ba tháng sắp kết thúc cuối cùng đã đưa vật này tới tay Trịnh Hạo Thiên.
Trịnh Hạo Thiên nhận lấy hộp gấm, ở trong phòng một mình mở thư ra xem.
Khi hắn đọc từ đầu tới cuối bức thư một lượt, trong mắt hiện lên vẻ mừng như điên. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Thủy Quang tráo, vật này là bảo vật cực kỳ nổi tiếng trong bộ tộc ngư nhân, vốn dĩ nó cũng không chỉ có thể dùng làm thủ sơn đại trận của một môn phái, mà nó còn có một công năng đặc thù, hơn nữa năng lực này vô cùng cường đại, nhưng mà muốn kích phát năng lực này ra cũng không phải là một chuyện đơn giản. Trừ phi là Lỗ đại sư tự mình ra tay, nếu không đừng nói là ba tháng, cho dù là ba mươi năm cũng không có cách nào khiến bảo vật phát ra loại năng lực này.
Nhưng mà nếu vật ấy có loại năng lực này thì lúc này trong vạn phong đại bỉ Trịnh Hạo Thiên cũng không còn phải lo lắng nữa.
Hắn thở một hơi thật dài, cẩn thận đem bảo vật này tiến nhập vào nội thể, đồng thời lại khắc lạc ấn tinh thần của mình lên đó.
Suốt một ngày hắn mới thuận lợi hoàn tất việc xử lý bảo vật này.
Sau khi hắn làm xong tất cả mọi việc, chợt nghe thấy ngoài cửa truyền tới âm thanh trò chuyện. Khóe miệng lộ vẻ cười, hắn biết rằng ba tháng thời gian đã sắp tới, mà vạn phong đại bỉ đã ở ngay trước mắt.
Trịnh Hạo Thiên đứng đậy đẫy cửa đi ra. Ngay khi đẫy cửa đại môn. ánh mắt trời chiếu vào. lúc này trong lòng hắn dâng lên cảm giác khoan khoái mãnh liệt không gì sánh nổi.