Động tác Bi Nhĩ nhanh tới cực điểm, trước đó lại không có bắt cứ đấu hiệu nào, quả thực chẳng khác nào đánh lén.
Với thân phận cường giả cửu giai như hắn, hơn nữa còn có thêm một con yêu thú cửu giai hỗ trợ, khi đối mặt với một tu luyện giả nhân loại nho nhỏ lại làm như vậy, quả thực không xứng với thân phận.
Nhưng khi nhìn thấy Đan Ni Nhĩ gật đầu đồng ý, hắn vẫn làm không chút do đự.
Chỉ là khi hắn dùng tốc độ không gì sánh nổi áp sát Trịnh Hạo Thiên, đồng thời trong một khắc khi chạm vào kiếm hải. Ngay cả bản thân hắn cũng không thể khống chế được mà ngừng lại.
Đám kiếm quang này thật sự là quá linh hoạt.
Gẩn như mỗi một đạo kiếm quang đều có sức sống và linh tính của riêng minh, chúng có thể tự động tìm sơ hớ mà đánh vào. giống như có hai trăm vạn người đang đồng thời khống chế đám kiếm quang này vậy, khiến cho mỗi đạo kiếm quang đều phát huy ra uy lực lớn nhất.
Sau khi xâm nhập thế giới kiếm quang. Ai Văn cuối cùng cùng hiểu ra. vì sao Bi Nhĩ và yêu thú của hắn đã tung hết toàn lực mà vẫn roi xuống hạ phong một cách khó hiểu.
Bởi vì khả năng khống chế kiếm quang của đối phương đã đạt tới trình độ không thể tướng tượng nổi. cộng thêm trinh độ vận đụng lực lượng cũng đạt tới cảnh giới đại viên màn.
Cùng giống như hai người choi cờ. Một phương là lính mới, tuy có đủ hết mọi quản cờ. nhưng chỉ hiểu được những cách đi cơ bản nhất. Còn bên kia mặc dù thiêu binh thiêu tướng, nhưng lại là danh thủ dùng vô số năm nghiên cứu cờ đạo.
Lúc mới đầu, tay lính mới có lê sê hùng hổ. điều khiến binh tướng phò thiên cái địa. Nhưng chỉ cần qua một khoảng thời gian, binh lực của hãn sẽ bảt tri bât giác tiêu hao. thậm chí cuối cùng còn roi vào tuyệt cảnh.
Đây là chênh lệch trên nâng lực và ý thức.
Mà tên nhân loại chẳng có gì đáng chú ý trước mặt, không ngờ lại cường đại như thế. Chỉ hai trăm vạn kiếm quang dưới sự khống chế của hắn. lại có thể phát huy thực lực đáng sợ đến như vậy.
Nếu cứ để hắn tiếp tục phát triển, đạt tới thập giai đỉnh phong, hắn sẽ có thành tựu như thế nào nữa đây?
Ý nghĩ này vừa lóe lên trong lòng Ai Văn, sẳc mặt hắn liền trở nên dữ tợn.
Bộ tộc ngư nhãn và nhân tộc đã tranh đấu hàng ngàn năm. thù hận giữa giữa hai bên nhiều không đếm xuể. Hắn đương nhiên không thể trơ mắt nhìn thiên tài của nhân loại thuận lợi trường thành được.
Hắn quát lạnh một tiếng, trong nháy mắt đã hạ quyết định.
Ngón tay đột nhiên xòe ra. từng điểm từng điểm hàn tinh ( sao lạnh) từ trên đầu ngón tay hắn báu ra.
Nhũng điểm hàn tinh này khẽ rung lên toong hư không một chút rỗi biến thành chín chín tám mưoi mốt thanh tiểu kiếm lớn bằng ngón tay cái. Đám tiểu kiếm này vòn bay một vòng xung quanh người hắn. rồi lập tức bắn vụt đi. lao thẳng về phía vô Tận Kiếm Hải.
Trong mắt Trịnh Hạo Thiên lóe lên một tia kinh ngạc.chỉ là bên toong khó tránh mang theo một chút trào phúng.
Vạn Kiếm tông chính là lão tồ tòng choi kiếm, ở trong vô tận Kiếm Hải mà dám sù dụng phi kiếm, thật không biết tên này quá tự tin hay là ngu ngổc nữa.
Nhưng khi tám mốt thanh tiểu kiếm nhìn như nhỏ bé không đáng kể kia va chạm với kiếm quang đây trời, cảnh tượng kỳ dị lại xuất hiện.
Trên thân tiểu kiếm tinh quang đại thịnh, lạp tức đánh cho kiếm quang va chạm với nó vỡ tan thành từng mảnh.
Cho dù kiếm quang có linh hoạt như cá bơi trong nước, nhưng chỉ cần hơi tiếp xúc với những thanh tiêu kiêm kia. chúng lập tức teờ nên ngây dại bát động, mặc cho đôi phương dễ dàng đánh nát.
Vô vụn như vậy cùng không phải do Trịnh Hạo Thiên chủ động khống chế. mà là chân chính bị đánh cho vô nát.
Nói cách khác, trừ phi Trịnh Hạo Thiên một lần nữa kích phát kiếm quang trên bảo khí trường kiêm, nêu không những kiếm quang bị đánh nát kia cứ như vậy mà biên mảt.
"Ba ba ba "
Thanh âm phảng phất như tiếng nổ khi rang đậu liên tục không ngừng vang lên, chỉ sau một lát.chín chín tám mươi mốt thanh tiểu kiếm đã mớ ra một lỗ thủng cực đại trong thế giới kiếm quang.
ít nhất có mấy ngàn kiếm quang vì trở tay không kịp. bị đánh nát, hóa thành hư võ.
Tuy so với hai trăm vạn kiếm quang mà nói. mấy ngàn kiếm quang quả thực chẳng đáng bao nhiêu. Nhưng Trịnh Hạo Thiên vẫn cảnh giác trong lòng. Nếu cứ tiêu hao đần dần như vậy, có lẽ có chút khó giải quyết.
Hấn hừ lạnh một tiếng, chậm rãi nói: "Tới hay lắm..."
Chân khí trong cơ thể đột nhiên dâng lên cuồn cuộn, chúng nghịch chuyển mà lên. dẩn dẩn cùng linh lực trong khí xoáy dung hợp lại với nhau, từ trong hư không tràn ra ngoài, trong nháy mắt đã sát nhập vào vô Tận Kiếm Hải đang bay lượn đẩy trời.
Chân khí....
Linh lực
Hai loại lực lượng của hai hệ thống bắt đồng, không ngờ vào giờ khắc này thông qua thế giới Kiếm Hải Vô Tận. đã kết hợp hoàn mỹ với nhau.
Lẳn này An An tấn chức cảnh giới linh thể, thu hoạch lớn nhất của Trịnh Hạo Thiên đương nhiên chính là bắt được mấy con Thiên ma thập giai, trợ giúp Hắc Ám Tòa Liên thăng cấp thành công trở thành ngụy pháp khí.
Nhưng thứ hắn lĩnh ngộ sâu sắc nhất trên vô đạo lại chính là lực lượng thế giới quang ám. cùng thủ đoạn dung hợp chân khí và linh lực.
Chân khí và linh lực....
Trước kia hắn vẫn luôn nghiên cứu, phải làm thế nào mới có thể đồng thời vận dụng cả hai loại lực lượng này.
Nhưng đảng tiếc là vô luận hắn có suy nghĩ thế nào, cũng giống như một con ruồi bọ không đầu, bay loạn không có nửa điểm mục tiêu rõ ràng.
Nhưng khi An An tấn chức, chân khí của nàng và linh lực của Trịnh Hạo Thiên đã hoàn toàn dung hợp. Điều này đối với hắn mà nói. tuyệt đối là một loại cơ duyên cực lớn, không thể nào hình dung được.
Lúc này, hắn đang sử dụng loại cảm ngộ này. kích phát chân khí trong đan điền của mình rồi dung hợp với linh lực trong hư không, đem chân khí cường đại thông qua lực lượng của thế giới kiếm hải, dung hợp với từng đạo kiếm quang. Lập tức khiến hai trăm vạn kiếm quang đều toát lên vẻ sáng bóng như kim loại.
Tuy thân thể chúng vẫn vô hỉnh như trước, nhưng lúc này đã ẩn ước mang theo một vẻ cườngliệt.
Chân khí Trịnh Hạo Thiên tuy cường đại. nhưng tuyệt đối không có khả năng cung cấp cho toàn bộ kiếm quang. Bất quá, được thế giới kiếm hải trợ giúp, toàn bộ kiếm trận lại một lần nữa lưu chuyển thông suốt, chân khi cường đại cùng lưu chuyển không ngừng, phảng phất như trên mỗi đạo kiếm quang đều có một tầng lực lượng phòng hộ cường hãn.
"Đi "
Hắn vừa quát nhẹ một tiếng, vô tận Kiếm Hải lại một lần nữa tràn về phía Ai Văn.
Ai Văn hừ lạnh một tiếng, chín chín tám một thanh tiểu kiếm trong tay hắn chính là một bộ bảo vật hoàn chinh. Một khi liên hợp thi triển, lập tức phát huy uy lực khôn cùng. Đặc biệt là đám phi kiếm này sắc bén vỏ cùng, quả thực là không gì không phá nổi. Bất cứ thứ gì bị chúng phá hủy. gằn như là băng liệt hoàn toàn, không thể nào chữa trị được nữa.
Lúc này, nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên vẫn chưa tinh ngộ, lại một lần nữa khống chế kiếm hải đầy trời xông tới, bộ dáng giống như không giết chết hắn tuyệt không bỏ qua. Hẳn không khỏi cười lạnh một tiếng nói: "Tự tìm đường chết...."
Chín chín tám một thanh tiểu kiếm phóng lên cao. Lần này quang mang tỏa ra trên thân tiểu kiếm lại ẩn ước có một loại lực lượng phong tòa không gian. Loại lực lượng này cũng không quá cường đại. nhưng muốn giam cẩm những đạo kiếm quang không có thực thế của Trịnh Hạo Thiên thì vẫn thừa sức.
Chỉ cần có thể khiến kiếm quang đỉnh trệ một lát. thì tiểu kiếm có thể mạnh mẽ đánh tan đám kiếm quang mà không thể nào ngưng tụ trở lại.
Ngay sau đó, hai loại phi kiếm đã kịch liệt va chạm với nhau. Quang mang cẩm cố này quả nhiên không khiến Ai Văn thất vọng, lập tức khiến cho đám kiếm quang khựng lại trong giây lát.
Ai Văn cất tiếng cười dài. điều khiến phi kiếm thừa thắng xông lên.
Nhưng rồi tiếng cười của hắn lập tức cứng lại.
"Đỉnh đỉnh đỉnh.
Vô số tiếng kim loại va chạm thanh thúy vang lên.
Đám kiếm quang không có hỉnh thể này không ngờ lại giống như bảo kiếm chân chính, khi va chạm với tiểu kiếm liền phát ra tiếng kim loại giao kích không ngừng.
Trên mặt Ai Văn lộ vẻ ngạc nhiên, mà đôi mắt cũng trợn tròn lên rồi. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Tiểu kiếm thật thể của hắn. không ngờ không thể đánh tan kiểm quang vô ảnh của đối phương.
Một ý niệm cực kỳ quỷ dị lóe lên trong lòng hắn. "đám kiếm quang này rốt cuộc là thứ gỉ?"
Chân khí. linh lực....
Khi hai thứ này cùng kết hợp lại với nhau, uy lực phát ra đâu chỉ gia tăng, mà có thể nói là bội tăng rồi.
Chân khí bát giai lưu chuyển như nước trong kiếm trận, tạo thành một lớp bảo hộ cường đại mà chắc chắn cho kiếm quang. Đồng dạng, uy lực đám kiểm quang cũng được mạnh mẽ đề cao tới cực hạn.
"Phá cho ta...."
Trịnh Hạo Thiên quát lớn một tiếng, lại có càng nhiều kiếm quang xông tới, cuốn lấy chín chín tám một thanh tiểu kiếm vào bên trong.
Kiếm quang tựa như thủy triều vô cùng vô tận chém xuống, chỉ sau chốc lát, tám mốt thanh tiểu kiếm đã bị chém nát tung, biến thành một ðống phế liệu linh khí.
Sắc mặt Ai Văn tái nhợt, trong mắt lộ vẻ sầu thảm.
"Không chơi với các ngươi nữa." Trịnh Hạo Thiên sảng khoái cười lớn, nói: "Ngàn vạn kiếm quang, đi..."
Tù trên người hắn lập tức tràn ra ngàn vạn kiếm quang vô cùng vô tận. Tất cả kiếm quang trong nháy măt đã khuẽch tán ra ngoài, lập tức cuôn lảy tất cả đám hai lên ngư nhân và yêu thú vội vàng chưa kịp chuẩn bị vào bên trong.
Tuy lúc này số lượng kiếm quang đã lên tới ngàn vạn. nhưng Trịnh Hạo Thiên khống chế vẫn có vẻ nhuần nhuyễn, thành thạo vô cùng.
Bởi vì hắn không chỉ đơn thuần khống chế từng đạo kiếm quang, mà đem những kiếm quang này vận hành thành một thế giới hoàn chinh, vào giờ khắc này, hắn chinh là thần của thế giới này. trong phạm vi kiếm quangbao phủ. hắn có thể nắm giữ tất cả trong tay minh.
Chấn khí cường đại phối với hoàn mỹ với thế giới kiếm quang, lập tức phát huy uy lực vô Tận Kiếm Hải tới mức cực hạn.
"Hẳn chính là Trịnh Hạo Thiên..."
"Chạy mau...."
Mấy tiếng kinh hô lằn lượt vang lên.
Sau khi nhìn thấy ngàn vạn kiếm quang. Ai Văn lập tức đoán ra lai lịch đối phương.
Linh khí sư siêu phẩm tu luyện Vạn Kiếm quyết. còn không phải là tên thiên tài nhân tộc mà trong tộc lưu truyền hay sao.
Nếu có thể đem tin tức này trở về, nhất định sẽ được thái trượng trưởng lão khen ngợi.
Nhưng, vẻ vui mừng trong mắt hắn còn chưa kịp xuất hiện thì đã bị sự tuyệt vọng thay thế.
Ngàn vạn kiếm hải giống như một dải ngân hà trên bầu trời cuồn cuộn đỗ xuống, trong nháy mắt đã nhắn chìm bọn han. Mà những kiếm quang này vô luận là đơn lè hay là chỉnh thể. uy lực đều đạt tới mức không tướng tượng nổi.
Chỉ sau thời gian một nén nhang, những tiếng kêu la thảm thiết và hoảng sợ đã từ trong kiếm trận vang lên.
Thân thể Ai Văn, Bi Nhĩ đã vỡ nát. bị vô số kiềm quang xuyên thủng mà chết, về phần hai con yêu thú cường đại cũng khó thoát khỏi số phận, cả hai đều bị đục thủng lồ chỗ. trên người không còn chút khí tức sinh mệnh nào nữa.
Kiếm quang hơi ngưng lại. Trịnh Hạo Thiên đã cước đạp Độn Thiên châu, xuất hiện trước mặt Đan Ni Nhĩ....