"Mặc sư đệ, ngươi xác định Trịnh Hạo Thiên đang ở trong ngọn núi này sao?" Trần Tà ngẩng đầu nhìn ngọn núi trước mắt, hỏi Mặc Không Văn đứng bên cạnh.
VI tránh tai mắt của người khác, hắn và Mặc Không Văn chia nhau, lần lượt rời khỏi Phiêu Miễu Vân Hải.
Đây cũng không phải là lần đâu tiên hai người bọn hắn tham gia hoạt động săn thú. cho nên cùng biết một ít tình huống bên ngoài, hơn nữa bọn hắn lại có thủ đoạn đặc biệt, cho nên chỉ một ngày sau đã thuận lợi tụ hợp lại một chỗ.
Chỉ là chuyên tiếp theo lại không thuận buồm xuôi gió nữa.
Dựa theo Mặc Không Văn nói. hắn đã đừng dùng bí pháp Ma Huyền thuật của Ngũ sát điện, lưu lại trên người Trịnh Hạo Thiên một thứ ấn ký nào đó.
Loại ấn kỷ này có uy lực rất mạnh, hơn nữa cũng chỉ có minh hắn cảm ứng được, có thể cảm nhận mơ hồ vị trí vị trí của Trịnh Hạo Thiên trong một phạm vi nhất định. Nếu như khoảng cách song phương rút ngấn đến một mức nhất định, thậm chí còn có thể xác định vị trí cụ thể của đối phương.
Nhưng từ khi tới đây, cảm ứng của ấn kỳ trên người Trịnh Hạo Thiên lại trở nên như có như không, cực kỳ bất ổn.
Điều này chứng tò trên người Trịnh Hạo Thiên mang theo dị bảo. hơn nữa loại dị bảo này còn có tác đụng ngăn cản thần niệm.
Trần Tà nghe xong trong lòng đại động. Loại bảo vật đặc biệt này có lẽ không nổi bật khi công kích và phòng ngự. Nhưng ở phương điện đào tẩu. nó lại phát huy tác đụng khó có thể tướng tượng.
Loại bảo vật đặc biệt này, nếu có thể đoạt được, tuyệt đối sẽ cớ đất dụng võ.
Bất quá, khiến hẳn cảm thấy lo lắng chính là. thời gian săn thú chỉ có một tháng ngán ngủi, nếu trong một tháng này không thể tìm được Trịnh Hạo Thiên, thi tất cả cố gắng của bọn hắn đều đỗ xuống sõng xuốngbiển rồi.
Cũng may, Mặc Không Vãn dù sao cũng là đệ nhất cường giả trong thế hệ thanh niên Ngũ sát điện, trải qua mấy ngày bôn ba, cuối cùng hắn cũng xác định được phương vị Trịnh Hạo Thiên.
Nghe Trần Tà hỏi, sắc mặt Mặc Không Vãn vẫn không thay đổi, nói: "Ta khẳng định. Nếu ngươi không tin thì hãy trở về đi."
Sắc mặt Trần Tà trầm xuống. Hẳn đường đường là một vị cường giả cửu giai, còn Mặc Không Văn trải qua một trận đại chiến, mặc dù đột phá bình cảnh, tiến giai thành còng, nhưng cũng chỉ là một gã tu luyện giả thất giai mà thôi.ư
Vậy mà đổi phương lại đám dùng khẩu khí như vậy nói chuyện, đương nhiên khiến hắn cảm thấy rất khó chịu.
Bất quá, nhìn ánh mắt lạnh lèo của Mặc Không Vãn, hắn vẫn cố gấng áp chế cơn giận này xuống.
Hậu trường của Mặc Không Văn quá mức thảm sâu. Thậm chí so với Nghiêm Lõi Minh - chỗ đựa của hắn còn lợi hại hơn. Hắn có gan đánh chết phu phụ Trương Ngọc Tản của Hỗn Độn sơn. nhưng cũng không có gan ám toán Mặc Không Văn ở đây.
Nhẹ nhàng phất phất tay, Trần Tà nói: "Mặc sư đệ. ngươi đã khẩng định vậy cứ ở lại đây nghi ngơi đi. Để ngu huynh đi bắt người tới cho ngươi."
Mặc Không Văn lạnh lùng nói: "Ta muốn nhìn ngươi bắt hắn."
Trần Tà nhíu mày, nói: "Chẳng lẽ Mặc sư đệ không tin ngu huynh?"
Thanh âm Mặc Không Văn vẫn không có bất kỳ biển hóa nào. vẫn dùng một thứ giọng điệu đều đều đến điên người nói: "Ta sợ ngươi ngộ thương Dư Uy Hoa. đến lúc đó hai người chúng ta nhất định chẳng yên lành đầu."
Trẳn Tà khẳng định như đỉnh đóng cột: "Ngươi yên tâm. ta tuyệt đối sẽ không thương tồn hắn. Hắc hắc, ta cũng không muốn đối diện với lửa giận của Vạn Kiếm tông đâu."
Hai thiên tài. nếu chết mắt một. trong tông môn còn có thể chẩp nhận được. Nhưng nếu cả hai cùng chết, thì chẳng khác nào chọc tay vào tổ ong vô vẽ. Vạn Kiếm tông tuyệt đổi sẽ không bỏ qua chuyên này.
"Oanh..
Bỗng nhiên từ trên ngọn núi xa xa truyền đến một tiếng hống đỉnh tai nhức óc. đồng thời kéo theo vô số tiếng tiếng nộ hống của đám yêu thú.
Kinh nghiệm của hai người bọn hắn phong phú đến mức nào chứ, lập tức biết đây là có người giao thủ với yêu thú trong núi. hơn nữa còn đánh tới thời điểm sinh tử rồi.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, cũng không dám mạo muội tiến lên, mà lặng lẽ chờ đợi.
Bởi vì Trần Tà có niềm tin mãnh liệt, chỉ cái tên Trịnh Hạo Thiên kia ở trên ngọn núi đó, thì hắn tuyệt đối không chạy thoát khỏi tay minh.
Đây chẳng những là sự tự tin của một cường giả cửu giai, mà còn niềm tin kiên định đối với ngụy pháp khí Khốn Long tác.
Sau một lát, tiếng rống kia dẩn dẩn nhỏ xuống, cuối cùng trở nên yên tĩnh. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Trẳn Tà cười ngạo nghề, nói: "Bọn chúng đánh xong, đến lượt chúng ta rồi."
Trong con ngươi Mặc Không Văn lóe lên một tia tinh mang, bàn tay khẽ vuốt qua mặt. trên mặt lập tức xuất hiện một tẩm mặt nạ. che dung mạo của hắn đi.
Trần Tà hơi do dự một chút, cuối cùng cũng làm như vậy.
Bọn họ là người thường xuyên hành tẩu bên ngoài, trên người đương nhiên đều có vài đạo cụ giúp che giấu, hoặc thay đổi dung mạo. Mặc dù lúc giao thủ chân chính, rất khó che giấu được thân phận, nhưng nếu gặp người xa lạ. thì chúng vẫn rất hữu đụng.
Hai người một trước một sau, nhanh chóngbay tới đỉnh nũi.
Ờ đó. một con cự hùng đang ngồi lên thân thể một con quái thú, miệng thở hồng hộc không ngừng.
Chỉ cần nhìn hoàn cảnh xung quanh là có thể tướng tượng những gì vừa phát sinh. Con cự hùng này và con quái thú đã chết kia nhất định là vừa trải qua một trận ác chiến thảm liệt.
Cự hùng đang há mồm thở hồng hộc, đột nhiên nhảy đựng lên, quay về phía hai người Trần Tà nhe răng trợn mắt. bộ dáng như có vẻ đang uy hiềp đối phương.
Trẳn Tà đảo mắt nhìn quanh, hai hàng lông mày lập tức nhíu lại. Ớ quanh ðây. tựa hồ ngoại trừ con cự hùng kia ra thì chẳng còn một ai cả.
Tuy hắn chưa từng nhìn thấy Trịnh Hạo Thiên và Dư Uy Hoa. nhưng cũng được nghe đến đại danh bọn hắn. vừa thấy con cự hùng toàn thân tràn ngập khí tức dã man trước mắt này, hắn đã có thể khẳng định, đây nhất định lả Dư Uy Hoa rồi.
Thoảng cảm ứng một chút, trong lòng Trần Tà nổi lên một cảm giác hâm mộ và đố kỵ mãnh liệt, thậm chí còn ẩn ước có một tia sát khí.
Tên Dư Uy Hoa quả nhiên cường đại hơn xa cường giả lục giai bình thường. Từ khí tức cường đại trên người hắn truyền tới, có lẽ ngay cả tu luyện giả thất giai cũng không bằng.
Đây chính là thiên phú và thực lực của cường giả siêu phẩm a.
Trần Tà gần như có thể đoán được, đối phương sau này nhất định có thể tấn chức linh thể.
Đem ra so sánh, hắn khổ sỡ tu luyện mắt chục năm mà vẫn không thể đột phá đền thập giai, sự tương phản mãnh liệt này đã khiến hắn bắt đầu nảy sinh sát ý trong lòng.
"Nhớ kỳ lời ngươi hứa hẹn." Một giọng nói lạnh lùng chợt vang lên bên tai hắn.
Trần Tà trong lòng rung lên, lập tức đè nén thật sâu tia sát ý vừa xuất hiện xuống.
Hẩn có thể khẳng định. Mặc Không Văn tuyệt đối sẽ không giữ bí mật cho hắn. trừ phi phải làm thịt Mặc Không Văn. nếu không hắn tuyệt không thể giữ kín được chuyện này.
Nhưng cho dù gan hắn có lớn hơn nữa. hắn cùng không dám làm như vậy.
Nếu đồng thời đắc tội với cả tam đại môn phái, thì cho dù sư tổ hắn có năng lực Bằng trời, cũng không thể bảo vệ an toàn cho hắn nữa rồi.
Hắn hạ thấp giọng xuống, nói: "Trịnh Hạo Thiên đâu?"
''Ta không biết, hẳn là ở gần đây thôi." Mặc Không Văn bộ đáng bình tĩnh như không, nói.
Trần Tà nhịn không được trợn trừng mắt, nói: "Vậy chúng ta bắt tên kia. để xem hắn có chịu ra hay không."
Hắn đương nhiên biết quan hệ giữa Trịnh Hạo Thiên và Dư Uy Hoa. Nếu bắt giữ được một người, người còn lại nhất định sẽ không ngồi yên.
Thân hỉnh thoáng rung lên. hẳn đã vọt thẳng lên phía trước.
Ngay cả đối mặt với kim cương cự hùng trước mặt. Trần Tà vẫn có ngạo khí không gì so sánh được. Thậm chí ngay cả yêu hóa biến thân hắn cùng không thực hiện.
Đây chính là niềm tin cường đại của cường giả cửu giai khi đối mặt với cường giả lục giai.
Kim cương cự hùng nổi giận gầm lên một tiếng, vung cánh tay to lớn. hung hăng đập xuống thân thể đối phương. Nếu từ hình thể song phương mà phán đoán, nếu bị một chướng này vỗ trúng. Trẳn Tà chỉ sợ sẽ bị đánh nát thành đống thịt nhão.
Nhưng Trần Tà vẫn cười lạnh lùng. hắn khẽ quát một tiếng, cánh tay không ngờ chợt bành tnróng. chỉ trong chớp mắt. hai cánh tay của hắn đã trở nên cường tráng mạnh mẽ. chẳng thua kém song chướng kim cương cự hùng chút nào.
Lúc này, bộ đáng của hắn nhìn qua cực kỳ quái dị. Trên thân thể nhân loại đột nhiên xuất hiện một cánh tay to lớn. không hãi hòa như vậy. khiến cho người ta có một cảm giác cực kỳ quỷ dị.
Tiếp đó. Trần Tà đánh ra một quyền. nghênh đón khôngchút yếu thế.
Đây chính là phong cách của một cường giả cửu giai khi đối diện với mọt luyện yêu võ giả lục giai.
Ta chỉ cần dùng một tay cũng đủ đập bẹp ngươi.
"Ầm ầm." Một tiếng nổ lớn vang lên. Thân thể cao lớn của kim cương cự hùng lùi lại phía sau mấy bước, mà Trần Tà cũng chẳng khá hơn chút nào. nghiêng ngả, lảo đảo lùi lại phía sau.
Trong mắt hắn thoáng lóe lên một chút kinh ngạc. Lực lượng con cự hùng này không ngờ đã vượt quá tướng tượng của hắn. siêu phần luyện yêu võ giả quả nhiên không thể phán đoán theo lẽ thường.
Khẽ hừ một tiếng, cước bộ vừa động, cả người hắn đã di động, lướt tới giống như quỳ mị. cánh tay to lớn vồ về phía xương ức cự hùng nhanh như thiểm điện.
Kim cương cự hùng không ngờ cúi đầu. đột nhiên há ngoác miệng, táp thẳng vào cánh tay của hẳn.
Trẳn Tà nhíu mày, nếu hắn thật sự vồ một chướng này xuống, chỉ sợ sẽ đánh cho con kim cương cự hùng này đầu óc nát bét. nhưng vừa nghĩ đến hậu quả....
Roi vào đường cùng, cổ tay hắn đành thu lại, cố gấng đem lực lượng khổng lồ ẩn chứa trong bàn tay bè ngoặt sang một bên.
Nhưng con kim cương cự hùng này lại như đã quyết định liều chết, cả người rướn lên đuổi theo, tựa hồ không cắn được Tran Tà thì nhất định không bỏ qua.
Thân hỉnh Trần Tà né tránh liên tục. nhưng động tác con kim cương cự hùng này cũng nhanh tới cực điểm, hoàn toàn đối lập tức thân hỉnh khổng lồ của nó. thủy chung khiến cho Trần Tà không thể đắc thủ được.
"Hừ."
Phía sau. Mặc Không Văn đột nhiên khẽ hừ một tiếng khinh thường.
Nhưng khi thanh âm này truyền đến tai Trần Tà thì lại trở nên cực kỳ chói tai.
Chỉ một Du Uy Hoa vừa mới bước vào lục giai hẳn còn không bắt được, vậy còn nói gì đền đi bắt Trịnh Hạo Thiên- đệ nhất nhân dưới thất giai chứ.
Trên mặt chợt lóe lên một tia lăng lệ. Trần Tà vươn tay, một sợi dây chớp động quang mang nhù bạch sắc lập tức từ trên người hắn bay ra. đồng thời hóa thành một con bạch xà. quấn quanh người con kim cương cự hùng.
Nếu hẳn muốn giết chết Dư Uy Hoa. đương nhiên là có vô số biện pháp, nhưng nếu muốn băt giữ đối phương, mà lại không được nguy hại tới tính mạng, thì sử dụng Khốn Long tác không thể nghi ngờ chính là lựa chọn tốt nhất.