"Vân chưởng quỹ, xin cho ta Không Bạch phù triện ngũ giai trở lên và mực nước tương ứng của nó." Bên trong Vạn Bảo Hiên, Trịnh Hạo Thiên khẽ cười nói.
Vân Thải Diệp mang vẻ mặt kinh ngạc, nói: "Trịnh công tử, ngài cần những đồ này làm gì?"
Nếu như Trịnh Hạo Thiên chỉ muốn Không Bạch phù triện ngũ giai, thì nàng có lẽ sẽ phỏng đoán. Trịnh Hạo Thiên đã tấn thăng lên ngũ giai. Mặc dù tốc độ này có chút khó tin, nhưng đã quen thuộc với những kỳ tích trên người hắn, thì tựa hồ cũng không phải không có khả năng.
Nhưng lần này Trịnh Hạo Thiên lại cần Không Bạch phù triện ngũ giai trở lên, Vân Thải Diệp cũng có chút đau đầu.
Chỉ sợ cho dù trí tưởng tượng của nàng phong phú đến đâu, cũng không tin Trịnh Hạo Thiên đã một bước lên trời, tấn thăng đến cảnh giới thập giai.
Trịnh Hạo Thiên cười hắc hắc, trên mặt hắn mang theo tia đắc ý cùng tươi cười không che giấu được: "Vân chưởng quỹ, Trịnh mỗ cần những thứ này, chẳng qua là để dự trữ mà thôi, bởi vì Trịnh mỗ tin tưởng, ngày sau mình nhất định có thể tấn thăng thập giai đỉnh phong." Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Thần tình trên mặt Vân Thải Diệp có chút cổ quái, nàng biết, đây nhất định là Trịnh Hạo Thiên qua loa trả lời cho xong, nhưng nếu hắn không muốn nói, thì nàng cũng không thể làm gì. Hờn dỗi xem xét Trịnh Hạo Thiên, trên mặt Vân Thải Diệp tràn đầy phong tình động lòng người.
Nếu đổi lại là một người trẻ tuổi bình thường, cho dù miễn cưỡng trấn trụ được tâm tình, nhưng linh hồn khẳng định cũng bị câu đi một nửa. Nhưng mà Trịnh Hạo Thiên và Cừu Hinh Dư ở chung lâu ngày, hơn nữa bên cạnh có một Trang Mạt Mạt vô địch mị hoặc, cho nên lúc này hắn không hề sợ hãi, mà như không thấy sắc đẹp động lòng người này, ngay cả nhịp tim hay ánh mắt đều không có chút biến hóa.
Vân Thải Diệp than nhẹ một tiếng, thành thành thật thật nói: "Được rồi, nếu Trịnh công tử cần thì Thải Diệp làm theo là được." Nàng phân phó cho người chuẩn bị vật phẩm, đồng thời nghiêm nghị nói: "Trịnh công tử, buổi đấu giá một tháng sau, ngài có muốn tham gia hay không?"
"Dĩ nhiên tham gia." Trịnh Hạo Thiên không chút do dự nói, hắn đối với vật phẩm trong buổi đấu giá này, trong lòng đã chờ mong thật lâu.
Vân Thải Diệp khẽ động, nói: "Trịnh công tử, nếu như người muốn tham gia, nhất định phải trong mười ngày tích góp được ít nhất là một ngàn linh bảo điểm sổ, đây là ngưỡng cửa thấp nhất trong buổi đấu giá."
Trịnh Hạo Thiên thấy buồn cười, nói: "Vân chưởng quỹ yên tâm, trong vòng mười ngày, ta nhất định mang phù triện tới đây."
Hiện tại, hắn tràn đầy tự tin đối với năng lực luyện chế phù triện của mình, mà loại tự tin này hóa thành một cỗ khí thế tự nhiên xuất ra ngoài.
Vân Thải Diệp đưa mắt nhìn Trịnh Hạo Thiên rời đi, cũng không biết trong lòng nàng dự tính như thế nào, đôi mắt như mặt nước dần dần mơ hồ đi…"
………
Lúc Trịnh Hạo Thiên trở về Bạch Thảo Phong, mới phát hiện ra gian phòng lộn xộn đã được sửa sang thỏa đáng.
Hắn xấu hổ chắp tay tạ ơn về phía Vương Vũ cùng Hoắc Khánh Cương, mặc dù hai người bọn họ cam tâm tình nguyện trở thành người truy tùy cho hắn. Nhưng để cho hai vị tu luyện giả tứ giai đi làm chuyện này, cũng thật sự là quá kinh người.
Vương Vũ khẽ khoát tay, nói: "Trịnh huynh, chúng ta đã thu thập những vật trong đó thỏa đáng, huynh xem một chút, có cần lại vật nào không, nếu mà không có thì chúng ta liền bỏ chúng đi."
Trong lòng Trịnh Hạo Thiên âm thầm dựng ngón tay cái lên, tâm tư Vương Vũ quả thật cẩn thận, vượt xa người bình thường có thể so sánh, chỉ là hai bên còn đang trong giai đoạn hòa hợp nhau, nếu mà muốn hoàn toàn tín nhiệm, cũng tuyệt không phải một sớm một chiều.
Lần nữa đóng cửa phòng lại, Trịnh Hạo Thiên lấy ra Không Bạch phù triện ngũ giai.
Trải tấm phù triện lên mặt bàn, lòng Trịnh Hạo Thiên có chút kích động.
Ngọc phù sư tứ giai, cư nhiên muốn luyện chế phù triện ngũ giai, loại chuyện này nếu mà truyền ra ngoài, chỉ sợ không có mấy người tin tưởng.
Bất quá, lúc này lòng Trịnh Hạo Thiên lại tràn đầy tự tin, lòng tin này mãnh liệt đến cực điểm.
Bởi vì khi hắn vận hành Ngưng Tâm bút lần nữa, hắn đã mơ hồ cảm thấy, biến hóa trên nó, khi lực lượng quang minh cùng hắc ám trong cơ thể mình kết hợp lại, liền sinh ra quan hệ cộng hưởng với linh bút.
Ba bên hỗ trợ lẫn nhau, trong một khắc phảng phất như tạo thành một chỉnh thể hoàn hảo.
Nhưng đáng tiếc là, Không Bạch phù triện tứ giai không đủ khả năng thừa nhận, cho nên ngay thời khắc cuối cùng, cả phù triện toàn bộ bạo liệt ra.
Bất quá, lúc này trải trên mặt bàn, lại là một tấm Không Bạch phù triện ngũ giai, so với phù triện tứ giai, nó có đủ khả năng dung nạp linh khí khổng lồ.
Lòng chậm rãi bình tĩnh lại, hắn lấy linh bút ra, thả linh thạch lên, lần nữa bắt đầu chế tạo.
Tịnh Tẩy phù triện hệ Hắc Ám đối với hắn mà nói, đã không còn bất kỳ khó khăn, chuyện làm hắn không nắm chắc duy nhất là, lúc chế cần phóng ra bao nhiêu linh lực, hơn nữa cuối cùng trở thành phù triện cấp mấy.
Đương nhiên, đẳng cấp càng cao, bán ra càng được giá, mà Trịnh Hạo Thiên muốn trong thời gian ngắn nhất gom góp được nhiều linh bảo điểm sổ, hắn nhất định phải luyện chế Tịnh Tẩy phù triện hệ Hắc Ám có đẳng cấp cao nhất.
Linh lực khổng lồ dọc theo Ngưng Tâm bút rót vào Không Bạch phù triện, từng giọt từng giọt linh lực tản ra, làm cho phù triện trở nên linh động.
Lúc này Trịnh Hạo Thiên cầm linh bút trên tay, giống như một con thần vật, đang giao tính mạng cùng ý chí vào trong phù triện….
Đây là Trịnh Hạo Thiên từ trong một khắc Thần Ky tiễn bạo liệt ra mà học được.
Luyện khí sư kiệt xuất chân chính không chỉ có thể chế tạo ra linh khí và bảo khí cường đại, mà bọn họ thậm chí còn có thể rót ý chí của mình vào trên linh khí được tạo ra.
Giống như trận đồ dưới Thần Ky tiễn từng giọt từng giọt rót linh khí vào, bọn nó đã làm Thần Ky tiễn cường đại lên không biết bao nhiêu lần, trong nháy mắt giao tất cả ý chí cả đời lên trên Thần Ky tiễn.
Mà lúc Lỗ đại sư chế tạo Ngưng Tâm bút, cũng tận tâm tận sức, dùng ý chí cùng tâm huyết quán thâu vào nó.
Cho nên linh bút này mới có thể sinh ra năng lực cộng hưởng cùng Trịnh Hạo Thiên, để lúc hắn luyện chế phù triện, có thể đạt được đột phá.
Mà lúc này, khi Trịnh Hạo Thiên khắc phù triện, cũng không còn theo dạng rập khuôn, mà đã không ngừng quán thâu tâm ý mình vào nó.
Ngay thời khắc hắn luyện chế phù triện kia, cũng giống như đồng thời tôi luyện ý chí cùng kiên nhẫn của mình, đối với tu luyện ngày sau có chỗ tốt rất lớn.
Một tia chân khí vận hành trong linh bút, cố định đường đi của linh lực vào Không Bạch phù triện.
Loại lộ tuyến này mặc dù thoạt nhìn đơn giản dễ dàng, nhưng nếu như không phải là ngọc phù sư, không trải qua vô số lần khắc tạo, không có thiên phú trong Ám Hệ, như vậy chỉ sợ hắn nghĩ toạt da đầu ra, cũng không cách nào bắt chước được.
Cuối cùng, Tịnh Tẩy phù triện hệ Hắc Ám tứ giai đã hoàn thành.
Đột nhiên, vào thời khắc này, Ngưng Tâm bút cũng không đình chỉ lại, mà chợt cong về phía trước, lần nữa khắc lên.
Ấn ký trong não vực càng rõ ràng thậm chí còn chớp động lên hào quang nhàn nhạt, làm cho người ta thấy sống động, giống như tùy thời đều có thể phóng ra ảo giác.
Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn có một loại cảm giác, nếu mà lúc này hắn vung tay lên, thì ấn ký phù triện có thể từ khí xoáy tụ nhảy ra, hơn nữa còn phiêu đãng quanh người hắn.
Linh bút trong tay khẽ run, loại run rẩy này có tần số cố định, theo mỗi lần run lên, đều có một chút linh lực giống như thiện nữ u hồn rơi vào trên phù triện, mỗi một giọt linh lực rơi vào, lại hoàn toàn bào trùm linh lực rơi vào ban đầu.
Một tầng chồng lên một tầng, không sai chút nào.
Cũng chỉ có ấn ký phù triện tạo thành trong khí xoáy tụ, mới có thể làm được khống chế chuẩn xác kinh khủng như thế.
Cuối cùng, khi tầng linh lực bao trùm lên lần nữa hoàn thành, Trịnh Hạo Thiên bỗng nhiên dừng lại, thu hồi linh bút. Mặc dù vào thời khắc này, hắn cảm thấy vẫn còn dư lực, nhưng cũng quyết đoán ngừng lại, loại phương thức vẽ chồng lên này dù sao cũng đã thử một lần, có thể thuận lợi chồng lên một tầng đã đủ cho hắn vui mừng quá đỗi rồi.
Về phần nhiều thêm, thì phải thử từng bước, không thể hy vọng xa vời một ngụm ăn sạch như một tên mập mạp.
Thần tình kinh hỉ nhìn phù triện này, Trịnh Hạo Thiên mạnh mẽ áp chế tiếng rống to trong lòng, hắn từ trong túi không gian lấy ra dụng cụ giám định.
Dùng Thủy Tinh Cầu nhẹ nhàng ngắm ngay phương hướng phù triện, tia sáng yếu ớt trên phù triện đảo qua, lúc này Thủy Tinh Cầu liền hiện lên một hàng chữ.
Tịnh Tẩy phù triện ngũ giai hệ Hắc Ám.
Ngũ giai.
Quả nhiên là ngũ giai….
Lòng Trịnh Hạo Thiên vui đến mức cơ hồ muốn bể ra.
Chồng lên một tầng thì gia tăng một cấp, như vậy hai tầng, ba tầng thì sao….
Nếu mà có thể chồng đủ bảy tầng, đây chẳng phải trở thành đại phù triện thập giai sao.
Hít sâu một hơi lãnh khí, Trịnh Hạo Thiên không chút chần chờ, lập tức lấy ra một tấm Không Bạch phù triện thập giai, hắn như trước cầm lấy Ngưng Tâm bút, bắt đầu chế tạo.
Dưới sự giúp đỡ của ấn ký phù triện ở trong não vực. Hắn dễ dàng hoàn thành tầng linh lực thứ nhất, mỉm cười, hắn tự nhiên khắc tiếp tầng thứ hai. Làm tầng thứ hai xong, hắn cũng không ngưng bút, mà tiếp tục khắc. Chỉ chốc lát sau, tầng thứ ba hoàn tất.
Bỗng nhiên vào lúc này Trịnh Hạo Thiên đột ngột nổi lên một cảm giác kiệt lực.
Hắn cắn răng một cái, tiếp tục kiên trì, tầng linh lực thứ tư lần nữa chồng lên.
Nhưng mà, sắc mặt hắn lập tức thay đổi.
Linh lực tầng thứ tư chồng lên, cư nhiên gây cho hắn áp lực rất lớn, một cỗ linh lực mãnh liệt không ngừng trùng kích vào thân thể hắn, làm cho cả người hắn cũng cảm nhận được loại cảm giác tê dại mãnh liệt này.
Hắn lập tức hiểu ra, chồng tầng thứ ba đã là cực hạn, mà chồng tầng thứ tư, tuyệt đối không phải hắn bây giờ có thể thừa nhận.
Thân thể lập tức bành trường lên, sau một khắc hắn đã hoàn toàn yêu hóa biến thân Cuồng Bạo Hùng Vương.
Khi thân thể hắn biến thành yêu thú xong, một chút trùng kích của linh lực này đối với hắn mà nói, cũng không thành vấn đề gì.
Bất quá cho dù là thế, sau khi linh lực tầng thứ tư chồng lên hoàn tất, Trịnh Hạo Thiên cũng quyết đoán ngừng lại.
Khôi phục thân thể nhân loại, hắn thử một chút, quả nhiên không ngoài dự liệu, trải qua bốn tầng, phù triện này đã thành Tịnh Tẩy phù triện thất giai.
Hắn thở dài một hơi, trải qua kinh nghiệm lần này, hắn rốt cuộc cũng khảo nghiệm ra cực hạn của mình ở đâu.
Lục giai là cực hạn của thân thể nhân loại, mà thất giai nhất định phải vận dụng yêu hóa biến thân.
Bất quá, đối với hắn mà nói, Không Bạch phù triện lục giai đã là quá dư rồi.
Hắn lấy một tấm Không Bạch phù triện lục giai ra, tiếp tục cố gắng.