Mặc dù Ngự Kiếm Thuật tứ giai cũng không tính là gì, nhưng Trịnh Hạo Thiên cũng đã cảm thấy mỹ mãn rồi. Dù sao hắn cũng có Yêu Hóa biến thân, cho nên Ngự Kiếm Thuật chỉ dùng để che mắt mọi người thôi.
Suy nghĩ trong chốc lát, hắn từ trong túi không gian lấy ra Ôn Dưỡng Hồ.
Nhẹ nhàng lay động một chút, Trịnh Hạo Thiên đưa linh lực vào.
Ở trong Ôn Dưỡng Hồ là một không gian không tính là rộng lớn. Nhưng trong không gian này chứa đựng một người một rồng đàng ngủ triền miên.
Linh lực của Trịnh Hạo Thiên đảo qua người bọn họ, ngay lập tức xuất hiện một tia dị thường.
Theo mỗi lần hô hấp của bọn họ, phách lực quanh người cũng kịch liệt chấn động. Trước đó, Trịnh Hạo Thiên đã cung cấp đầy đủ phách lực cho Ôn Dưỡng Hồ. Nhưng mà lúc này một người một rồng trong Ôn Dưỡng Hồ đã hấp thu phách lực rất nhanh chóng. Hơn nữa tốc độ càng lúc càng cao.
Hắn âm thầm dò xét, Thương Long thiền trượng cũng không có gì, nhưng mà Trang Mạt Mạt càng lúc càng hấp thu nhanh lên, thân hình nhỏ nhắn như một cái động không đáy, dường như không bao giờ hấp thu phách lực tràn đầy được.
May mà linh lực Trịnh Hạo Thiên lúc này đã đột phá một bậc, có thể chế tạo ra phân giải phù tứ gian. Ở phân giải phong ma phù triện cũng được tính là trung cấp. Nếu không như vậy, hắn mỗi ngày đều phải dùng toàn bộ thời gian luyện chế phân giải phù cho hai người bọn họ.
Phảng phất như cảm ứng được linh lực của Trịnh Hạo Thiên, Trang Mạt Mạt cùng Thương Long Thiện Trượng cũng từ từ tỉnh dậy.
Ở trong cảm thụ của hắn, Thương Long Thiện Trượng lập tức phóng xuất ra một cỗ khí tức thân thiết, giống như là sủng vật không muốn xa rời chủ nhân của mình. Mà Trang Mạt Mạt thì nghiêng đầu lại hiện ra khuôn mặt tươi cười làm hắn kinh tâm động phách.
Mặc dù nàng không có chủ tâm câu dẫn người, nhưng mà vẻ mặt đó dưới mắt Trịnh Hạo Thiên, đáng sợ giống như Hồng Thủy mãnh thú vậy.
Hồng nhan họa thủy như vậy, tuyệt đối không thể mang ra ngoài.
Bất quá, lai lịch nữ nhân này thần bí khó lường, cư nhiên có thể giống như linh lực biến hóa tự do, thậm chí còn hấp thu phách lực ở trong Ôn Dưỡng Hồ. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn
Biểu hiện như vậy làm cho Trịnh Hạo Thiên cực kỳ hoài nghi, nàng đến tột cùng có phải là nhân loại chân chính hay không.
"Ca ca, ngươi đến tìm muội sao?" Trang Mạt Mạt mỉm cười hỏi, mà trí mạng chính là, thanh âm của nàng vô tình còn mang theo một tia lực lượng câu dẫn lòng người.
Trịnh Hạo Thiên vội vàng thu liễm tâm tình, hắn xấu hổ cười, nói: "Ta có việc tìm Thương Long, muội cứ ngủ đi."
Đối mặt với tiểu muội muội này, hắn cũng không dám trêu chọc.
Trang Mạt Mạt lên tiếng, rồi nằm xuống tiếp, cuộn thân thể lại một chỗ, nhắm đôi mặt tựa hồ như đang hưởng thụ giấc ngủ. Mà theo hô hấp của nàng, phách lực trong Ôn Dưỡng Hồ cũng chậm rãi giảm bớt. Mặc dù đối với phách lực chứa đựng trong hồ lô không tính là nhiều, nhưng nếu cứ tiếp tục duy trì, thì phách lực trong hồ lô tuyệt đối không thể chịu đựng trong vài tháng.
Tiêu hao như vậy nếu đổi lại là một Ngọc Phù sư ám hệ tứ giai bình thường, thì khẳng định ăn không tiêu nổi, cho dù hắn có táng gia bại sản, hay là mệt nhọc hộc máu, cũng rất khó cam đoan cung cấp được cường độ hấp thu phách lực kiểu này.
Nhưng Trịnh Hạo Thiên lại vui vẻ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn tươi cười đang ngủ say kia, trong lòng hắn đột ngột dâng lên một cảm giác thỏa mãn mãnh liệt. Tựa hồ chỉ cần có thể làm cho nàng bảo trì loại tươi cười này, thì cho dù hắn có phải nỗ lực kịch liệt cũng rất đáng giá.
Lắc đầu, hắn cố gắng bỏ đi ý nghĩ này, trong lòng hắn có chút chờ mong, ngày sau nếu Cừu Hinh Dư tu luyện Cực Âm Nội Mị thuật đến cực hạn rôi, thì có thể tạo ra mị lực như vậy hay không?
Ngẫm lại một chút chuyện này cũng rất đáng chờ mong mà.
"Ngao…."
Thương Long Thiện Trượng ở trong Ôn Dưỡng Hồ nhẹ kêu một tiếng, tựa hồ như muốn nhắc nhở hắn.
Trịnh Hạo Thiên như trong mộng bừng tỉnh lại, hắn vội vàng bỏ qua ý niệm này.
Mặc dù giờ phút này Thương Long Thiện Trượng biểu đạt ra khí tức có cường độ gần tiếp cận cực phẩm bảo khí, nhưng mà khí phách thương long cũng đã triển lộ ra không giống bình thường.
Trịnh Hạo Thiên cũng không coi nó như vật không có trí tuệ, mà coi nó là một đối tượng nói chuyện ngang hàng.
Linh lực trao đổi với thương long một lát, thương long lại rống dài một tiếng, thân thể lóe lên, đã bay ra khỏi miệng hồ lô.
Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, cổ tay nhẹ nhàng vung lên, đại lượng linh lực tinh túy nhất thời dũng mãnh tiến vào trong thiện trượng. Sau một khắc, từ trong Thương Long Thiện Trượng nhất thời phân ra bốn ngàn đạo kiếm quang.
Kiếm quang này xoay chuyển trên hư không, mặc dù tạo ra uy thế cực lớn, nhưng chung quy cũng không đụng vào bốn vách tường.
Trịnh Hạo Thiên hơi giật mình với thành công này, nhưng đã trải qua thời gian dài rèn luyện nên cũng quen thuộc, hắn điều khiển không chút lúng túng.
Há miệng ra thật to, Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc hộc ra một ngụm nguyên khí tinh túy.
Sau khi thở ra, tinh thần hắn lập tức uể oải.
Đây là bổn nguyên khí của hắn, từ trong các khí xoáy tụ đề luyện ra...ngụm nguyên khí tinh túy này. Bất quá, ngụm nguyên khí nọ đụng vào trên bốn ngàn kiếm quang, lập tức sinh ra biến dị cực lớn.
Kiếm quang tựa hồ như dừng lại trên hư không, sau đó vặn vẹo từng hồi.
Chúng nó cư nhiên hóa thành những con thương long nhỏ nhắn, rồi bay vòng xung quanh người Trịnh Hạo Thiên.
Tại thời khắc này, con thương long tựa hồ đã có tính mạng, trở nên cực kỳ linh hoạt.
Trên mặt Trịnh Hạo Thiên lộ ra một tia hài lòng, hắn há miệng, hít một hơi thật sâu.
Bốn ngàn con thương long nhất thời phóng vào miệng hắn, gần như trong chốc lát, hắn đã nuốt toàn bộ tiểu long vào miệng. Lúc này, Trịnh Hạo Thiên cũng không có yêu hóa biến thân, mà cho dù hắn yêu hóa biến thân, cũng không thể chính thức có thể nuốt vào bốn ngàn tiểu long vào.
Những tiểu long này nhìn như đang dũng mãnh chui vào bụng hắn, nhưng thật ra đang trốn vào trong khí xoáy tụ ở não vực hắn.
Bốn mươi đoàn khí xoáy tụ, trong mỗi đoàn khí ẩn dấu một ngàn con tiểu long.
Làm xong tất cả, Trịnh Hạo Thiên mới thở một hơi thật dài, hắn gật đầu với Thương Long Thiện Trượng một cái, nhẹ giọng nói: "Long huynh, đa tạ."
Thân hình khổng lồ của thương long lay động một chút, sau đó lại thu nhỏ chui vào trong Ôn Dưỡng Hồ.
Nói chung, linh khí sư dưới thất giai mà có một kiện linh khí cực phẩm là quá thừa.
Cho dù là linh khí sư lục giai thượng phẩm cũng không nhất định có thể kích phát ra uy lực linh khí cực phẩm, bảo khí như vậy ở trong tay bọn họ, uy năng mười phần hết chín đã lãng phí rồi.
Nhưng mà, người có tu vi đạt tới thất giai, lại có thể điều khiển bảo khí.
Bởi vì sau khi đạt tới cảnh giới này, đại đa số linh khí đã không thể chống đỡ lực điều khiển của họ, mà chỉ có bảo khí dưới tình cảnh bọn họ dùng hết khả năng mới có thể phóng ra uy lực lớn nhất.
Bất quá Trịnh Hạo Thiên không giống người thường. Hắn là một vị linh khí sư vị phẩm, nhưng sau khi tu luyện Vạn Kiếm quyết, tuyệt đối có thể làm được chuyện này.
Cho nên, lúc hắn đột phá lên tứ giai, lập tức kích phát uy năng của cực phẩm bảo khí Thương Long Thiện Trượng, hơn nữa còn tiến hành nuôi dưỡng bảo khí chi quang.
Đây mới là lực pháp chính thống bồi dưỡng kiếm quang hạch tâm.
Trong lúc giao chiến đột nhiên xuất hiện kiếm quang hạch tâm hóa thành bốn ngàn tiểu long, tuyệt đối có thể thay đổi càn khôn, chuyển bại thành thắng.
Hài lòng xuất ra một nhóm phong ma phù triện nhị giai, Trịnh Hạo Thiên lại móc ra phân giải phù tứ giai, hắn lấy phân giải phù áp vào trên một nhóm phong ma phù triện nhị giai, sau đó cổ tay vung lên, đặt bên ngoài Ôn Dưỡng Hồ.
Trong nháy mắt, vô số vụ khí phách lực từ phân giải phù và phong ma phù triện tản mát ra, chúng nó hóa thành sương khói tràn ngập ra ngoài
Nhưng mà, ở chung quanh Ôn Dưỡng Hồ tựa như có một lực hút thần kỳ, cư nhiên thôn phệ tất cả sương khói này không còn một giọt.
Làm xong tất cả, Trịnh Hạo Thiên lần nữa cất giấu Ôn Dưỡng Hồ, sau khi trong khí xoáy tụ ẩn chứa bốn ngàn tiểu long, Trịnh Hạo Thiên đã hoàn toàn an tâm.
Bởi vì sắp tới là trận chiến đấu…hắn ít nhất có được thực lực bảo vệ mình.
Cuối cùng, hắn xuất ra một cặp Không Bạch phù triện, bắt đầu chế luyện phù triện tứ giai.
Sau khi đột phá tứ giai, bảo điển gia truyền lại có thêm hai loại phù triện, Quang Hệ Thất Minh phù triện và Ám Hệ Suy Nhược phù triện.
Ở tam giai, Ám Hệ phù triện đã xuất hiện Trì Hoãn phù triện có tính chất phụ trợ công kính, mà đến tứ giai, Quang Minh Hệ mới có phù triện mang tính chất phụ trợ công kích.
Hai loại phù triện này mặc dù đẳng cấp không cao, nhưng mà giá trị trong thực chiến không phải thấp. Lúc này đại chiến sắp đến, hắn đương nhiên muốn hảo hảo chuẩn bị tất cả.
Chỉ là, quá trình luyện chế phù triện cũng không hết sức thuận lợi.
Mặc dù ngay từ đầu hắn cũng đã yêu hóa biến thân Cuồng Bạo Hùng Vương, hơn nữa trải qua mấy trăm lần luyện chế mới có thể khắc ấn ký của hai phù triện này vào khí xoáy tụ.
Từ nay về sau, cho dù hắn không yêu hóa biến thân, cũng dễ dàng luyện chế được hai loại phù triện này. Nhưng mà, mọi thứ cũng không phải hoàn mỹ.
Bởi vì linh bút của hắn lúc luyện chế đã có chút lực bất tòng tâm.
Lúc luyện chế phù triện tam giai, linh bút của hắn còn có thể miễn cưỡng lợi dụng, nhưng mà làm phù truyện tứ giai, linh bút rốt cuộc đã hao hết tiềm lực, không còn chỗ hữu dụng. Nếu như không phải Trịnh Hạo Thiên có được yêu hóa biến thân, lại trực tiếp dùng ấn ký tiến hành luyện chế mà nói, thì căn bản không thể thừa nhận phản chấn của linh lực cường đại như thế. Bất qua cũng bởi vì vậy, ngược lại làm cho Trịnh Hạo Thiên có chút mong đợi linh bút làm theo yêu cầu của Lỗ đại sư.
Lấy thân phận khách khanh của Lỗ đại sư tại Vạn Kiếm Tông, luyện chế mỗi kiện thần binh đều hoàn mỹ. Nếu mà thật sự chuyên tâm vì mình luyện chế một kiện linh bút. Ít nhất cũng có thể cam đoan đủ cho mình dùng đến linh khí sư đệ thập giai. Mấy ngày sau, cửa phòng gian mật thất rốt cuộc vang lên tiếng gõ cửa.
Trịnh Hạo Thiên thu thập một chút, mở cửa phòng ra, lập tức nghe được ngoài thành vang lên tiếng sóng từng hồi từng hồi đánh vào không dứt.