Trịnh Hạo ngẩng đầu, trong lòng hắn tràn ngập kinh ngạc.

Khi Vạn Kiếm các từ hư không hiện ra, hắn đã từng có cảm giác này, nhưng mà cảm giác lúc đó cũng không mạnh mẽ, hơn nữa ức vạn kiếm hải thí luyện sắp tới, vì thế hắn cũng bỏ qua.

Lúc nãy, khi hắn vừa đẩy cửa tiến vào, loại âm thanh hô hoán này lại một lần nữa vang lên, đồng thời thanh âm hô hoán càng mạnh mẽ hơn so với trước đây.

Hai tay hắn nắm chặt, hắn mơ hồ cảm thấy âm thanh hô hoán này tràn ngập một cỗ mê hoặc khó có thể hình dung.

Âm thanh này như từ đáy lòng hắn phát ra, khiến hắn không thể khống chế ý nghĩ muốn đi tìm ngọn nguồn cỗ âm thanh này.

Ánh mắt hạ xuống , Trịnh Hạo Thiên nhìn xung quanh.

Tuy rằng hắn biết để có thể lên tầng trên con đường ngắn nhất là đánh tung cái trần nhà này, nhưng đáng tiếc, hắn không cho rằng mình có lực lượng này.

Nơi này là Vạn Kiếm các, không phải phòng ốc trong Bạch Thảo phong.

Một người thực lực tam giai linh khí sư đừng vọng tưởng có thể tạo thành thương tổn ở nơi này.

Trịnh Hạo Thiên tuy rằng tự tin với thực lực của mình, nhưng không phải hắn cuồng vọng.

Chỗ điện phủ này rất lớn, bên trong có thần bình, phòng cụ hay là vài loại vật phẩm khác, mỗi loại đều là thượng phẩm linh khí.

Đây là mấy vạn năm súc tích của Vạn Kiếm các, bởi vậy có thể thấy sự giàu có của các siêu cấp đại môn phái.

Nhưng mà, bảo khí ở đây tuy rằng rực rỡ muôn màu, nhưng Trịnh Hạo Thiên lại không có chút quan tâm đến bất cứ kiện bảo khí nào.

Thượng phẩm bảo khí trong mắt người khác tự nhiên là khó câu, nhưng trên người Trịnh Hạo Thiên đã có cực phẩm bảo khí Thương Long thiền trượng.

Hơn nữa, hắn biết khi thực lực bản thân còn thấp, mạo muội vận dụng bảo khí cao cấp, không những không thể phát huy thực lực chân chính của bảo khí mà trái lại dễ đưa đến họa sát thân.

Vì thế, ngay cả đối mặt với nhiều thượng phẩm bảo khí như vậy, hắn cũng không chút động tâm.

Khiến hắn thực sự hứng thú chính là nơi đang phát ra âm thanh hô hoán kia.

Thân hình hắn chợt run lên, hóa thành một tia sáng lướt đi trong tầng tám Vạn Kiếm các.

Động tác hắn tương đối linh hoạt, tuy rằng tốc độ nhanh đến cực điểm nhưng không có va chạm vào bất cứ thứ gì.

Nhưng mà, sau một canh giờ, hắn bỗng nhiên dừng lên, trên mặt hiện ra vẻ thất vọng.

Tầng tám Vạn Kiếm các tuy lớn, với tốc độ của hắn cũng đủ cho hắn đi lại mấy vòng, nhưng nửa canh giờ hắn chạy đi chạy lại không hề phát hiện bất cứ cửa thông đạo nào.

Đúng thế, phiến cửa lúc hắn bước vào đã biến mất không thấy nữa.

Trịnh Hạo Thiên nhớ rất rõ chỗ đó, đồng thời tìm mấy vòng nhưng khiến kẻ khác kì dị là phiếm đại môn kia đã biến thành thạch bích, hơn nữa xung quanh hoàn toàn ăn khớp với bước tường lúc trước, cho dù tìm kiếm kỹ càng cũng không thể tìm thấy chút vết tích nào.

Hắn lập tức hiểu ra, mình đã tiến vào trong một tòa đại trận siêu cấp, mà muốn rời khỏi nơi này chỉ có một biện pháp đó là chọn một bảo khí bên trong kia, sau đó được truyền tống ra.

Hắn ngẩng đầu nhìn trần nhà, trong lòng tràn ngập không cam lòng.

Hắn mơ hồ nghĩ, vật phẩm đang triệu hoán hắn khẳng định không phải vật phàm tục, chỉ là hôm nay hắn không đủ thực lực tới gần vật kia.

Lẳng lặng ngồi xuống, tâm niệm của Trịnh Hạo Thiên tiến vào trong não vực.

Lúc này, não vực đã có ba mươi khí xoáy chuyển động, mà ấn ký quang ám bên trong càng lóe lên quang mang cường liệt, tựa hồ đang đáp lại cái gì.

Trịnh Hạo Thiên biết hắn sở dĩ có thể nghe thấy âm thanh triệu hoán kia hẳn là do công lao của quang ám ấn ký.

Có thể nói âm thanh kia triệu hoán thực ra là quang ám mầm móng ấn ký trong não vực của hắn.

Chỉ là, hắn là chủ chân của quang ám mầm móng ấn ký, cho nên hắn mới cảm nhận được lực lượng thần bí này tồn tại.

Bên trong não vực, lực lượng quang ám không ngừng giao hòa, giãy dụa, dưới sự kích động của chúng, các khí toàn xoay tròn càng nhanh.

Dần dần, trên người hắn hình thành một dòng suối thật lớn.

Đây là kết quả hoạt động kiệt lực của ba mươi khí toàn, quang ám lực lượng bình thường bị kìm nén, lúc này trở nên táo bạo.

Linh lực trong Vạn Kiếm các tầng tám bắt đầu xoay tròn đồng thời chui vào thân thể Trịnh Hạo Thiên.

Những linh lực này tồn tại không ít năm, do đông đảo khí phách của bảo khí nhiều năm tạo thành linh lực thuần túy, độ đậm đặc của chúng thậm chí còn hơn Phi Thiên phong vài phần.

Nếu như có thể tiến hành tu luyện ở chỗ này với tu luyện giả mà nói chính là có chỗ tốt cực lớn.

Nhưng mà, từ trước tới nay tu luyện giả tiến nhập Vạn Kiếm các, tâm tư đều đặt trên linh khí hoặc bảo khí, cho tới giờ chưa có người nào từng nghĩ ngồi ở đây tu luyện.

Đối với mọi người, thần binh thích hợp mới là chuyện quan trọng, về phần tu luyện...

Kỳ thực không cần gấp như vậy.

Nhưng mà Trịnh Hạo Thiên lại khác, trong lòng hắn không có coi trọng mấy thượng phẩm bảo khí này, hôm nay hắn chỉ tìm cách lên tầng trên Vạn Kiếm các.

Mà hắn cũng không ngờ, khi tinh thần ý niệm tập trung vào não vực, quang ám mầm mống ấn ký tự động vận chuyển, đồng thời dựa theo phương thức tu luyện thu nạp linh giới bên ngoài.

Trong nháy mắt, linh lực khổng lồ đến Trịnh Hạo Thiên cũng vô pháp chống cực tuôn vào.

Những linh lực này thuần túy tới cực điểm, vừa tiến vào thân thể hắn liền có thể lập tức chuyển hóa thành lực lượng của hắn.

Sau một khắc, ba mươi khí toàn cùng quang ám ấn ký trở nên náo động, chúng xoay tròn đồng thời tỏa ra hai chủng lực lượng quang minh, hắc ám bao phủ toàn thân.

Gần như chỉ trong chốc lát, ngoại trừ đan điền là vùng cấm địa, trên người Trịnh Hạo Thiên tràn ngập lực lượng quang ám. Những lực lượng này tương hỗ, dung hợp, ăn mòn, trên cơ thể hắn tạo thành vận động quy mô lớn.

Trịnh Hạo Thiên tâm thần khẽ động, hắn toàn lực tiêu hóa linh lực.

Dần dần, hắn rút cuộc phát hiện ảo diệu trong đó.

Khí toàn mang mầm mống ấn ký quang ám đột nhiên trở nên sinh động, đó là bởi vì hoàn cảnh đặc biệt nơi này tạo nên.

Ở chỗ linh lực không giống bình thường này, chúng phảng phất mang theo một tia lực lượng quang ám, hai chủng lực lượng trong ta có ngươi, trong ngươi có ta, không thể phân tách.

Nếu như linh khí sư gặp chuyện cổ quái như này, ngay cả hấp thu vào trong cơ thể cũng đừng hòng luyện hóa. Nhưng mà những linh lực này sau khi bị hắn hấp thu liền thuận theo sự chuyển động của quang ám ấn ký biến thành linh lực tinh túy cho hắn hấp thu.

Trong lòng Trịnh Hạo Thiên dâng lên một nỗi vui sướng vô hạn.

Lúc này, linh lực đề thăng trong cơ thể hắn có thể dùng mắt thường để nhìn thấy, đa số linh lực tiến vào cơ thể được quang ám lực lượng đồng hóa, dùng hợp đều có thể hấp thu vào cơ thể hắn.

Hắn tấn chức đệ tam giai, trong tu luyện coi như người đều tiên, ngay cả bí mật trên người hắn nhiều như vậy cũng không dám nói là có thể trong thời gian ngắn trùng kích cảnh giới cao hơn.

Thế nhưng lúc này tốc độ tăng trưởng linh lực khiến hắn một lần nữa kích động.

Nếu có thể một mực ở đây tu luyện, chẳng phải phương diện đề cao linh lực sẽ không bị chút cản trở nào sao?

Hít một ngụm khí lạnh, cảm nhận linh lực đang tăng trưởng, Trịnh Hạo Thiên hưng phấn rú lên một tiếng. Nguồn truyện: Truyện FULL

Bên trong thân thể hắn đã hình thành một dòng suối.

Bên trong dòng suối đồng thời chưa hai lực lượng đen trắng, đây chính là quang ám lực lượng, chúng nó tại giờ khắc này tạo thành một cân bằng vi diệu, bằng phương thức thỏa thích hấp thu lực lượng bên ngoài.

Một canh giờ, hai canh giờ.... một ngày, một đêm!

Sau một đêm hấp thu linh lực khổng lồ.

Một cỗ linh lực nồng đậm khiến hắn thoáng cái đạt tới tam giai linh khí sư đỉnh phong, thậm chí tùy thời có thể trùng kích tứ gia cảnh giới.

Trịnh Hạo Thiên trong lòng hô loạn, hắn bị phương thức đề thăng linh lực này làm cho bất an.

Hơn nữa, lúc này hắn cũng phát hiện tình huống có chút không ổn.

Linh khí sư khi tấn giai đều là đại sự, đặc biệt với siêu phẩm linh khí sư như hắn mà nói lại càng phải chuẩn bị thật kỹ.

Có thể dùng linh đan diệu dược hoặc linh khí cụ, phù triện để đảm bảo cho quá trình đột phá.

Nếu bởi vì không chuẩn bị tốt khiến hắn tấn giai mà bị tụt phẩm cấp, hắn chỉ có thể khóc không ra nước mắt.

Nhưng mà, mầm mống quang ám ấn ký lại không ngừng hấp thu linh lực từ bên ngoài, cho dù hắn kiệt lực khống chế thì quá trình này cũng không hề chậm lại.

Cũng không phải hắn không muốn dừng, mà thân thể hắn hiện tại đã trở thành một dòng suối quang ám, mà dòng suối chảy qua cả não vực của hắn.

Phạm vi dòng suối càng lớn, hắn bị hạn chế lại càng nhiều.

Lúc này hắn muốn dừng mà không được.

"Ầm ầm......."

Não vực truyền tới tiếng nổ như tiếng sấm, trên mặt Trịnh Hạo Thiên hiện lên một tia cười khổ.

Linh lực khổng lồ rút cuộc khiến hắn thân bất do kỷ trùng kích cảnh giới tứ giai.

Một đoàn linh lực tuôn vào, chúng đã súc tích đủ lực lượng, ba mươi khí toàn dưới sự duy trì của linh lực khổng lồ dần dần ngưng lại.

Trải qua một quá trình quen thuộc, não vực phảng phất như nổ tung, khí toàn thật lớn ầm ầm hiện ra.

Mà tại lúc này, thân thể Trịnh Hạo Thiên cũng run lên, hắn theo bản năng hú dài một tiếng, thân thể vừa chuyển, hóa thành một con đại bằng, triển khai đôi cánh lớn như vạn mã bôn đằng trùng kích trần nhà.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play