Trong sơn cốc u tĩnh, đột nhiên lóe lên mấy trăm đạo kiếm quang rực rỡ.
Chúng tự do bay lượn trong hư không, giống như có mấy trăm con chim nhỏ, không ngừng bay lượn trong một khu vực nhỏ hẹp. Giữa chúng tựa như có một mối liên hệ kỳ dị nào đó, vô luận tốc độ bay lượn, nhảy múa có phức tạp. nhanh đến thế nào,nhưng từ đầu đền cuối đều chưa từng phát sinh hiện tượng va chạm vào nhau, giống như có mấy trăm người có cùng một bộ não, đồng thời khống chế bọn chúng vậy.
Trịnh Hạo Thiên khẽ vươn tay, điểm ra một chỉ, trong miệng khẽ quát lên: "Đi...."
Mấy trăm đạo kiếm quang lập tức tụ tập lại, từng đạo từng đạo chồng chất lên nhau, tựa hồ như muốn áp súc thành một thanh kiếm quang khổng lồ vậy.
Tốc độ kiếm quang đã chậm lại, chúng gần như đã đứng lên giữa không trung, không hề nhúc nhích một tí nào. Tiếp đó hai đạo kiếm quang chậm rãi di động, dần dần xích lại. Giữa kiếm quang và kiếm quang dường như có một liên hệ tinh thần thần bí nào đó, chúng giống như hai cục nam châm, cùng có hai cực chính phản.
Vừa hấp đẫn lẫn nhau, lại vừa bài xích lẫn nhau.
Đây là bởi vì chúng đều do khí xoáy tương liên mà kích phát ra, cho nên cũng có được đặc điểm kỳ dị của khí xoáy.
Muốn khiến cho kiếm quang xích lại, đồng thời dung hợp thì cực kỳ khó khăn. Không phải là chuyện linh khí sư cấp thấp có thể mơ tưởng tới.
Nhưng lúc này, dưới sự khống chế của Trịnh Hạo Thiên, hai đại kiếm quang ở giữa không trung đang chậm rãi xích lại gần nhau, đến cuối cùng, không ngờ lại thật sự ép chặt vào làm một.
Mặc dù ở giữa hai đạo kiếm quang còn có một kẽ hở bằng mắt thường khó có thể nhận ra, nhưng thành tích như thế này cũng đã là rất xuất sắc rồi.
Nếu để cho một linh khí sư kiến thức rộng rãi nhìn thấy cảnh tượng này, hắn nhất định sẽ không nhịn được mà thất thanh kêu lên.(á.aaaaaaaaaaaaaaaa)
Loại bí thuật chồng chất kiếm quang lên nhau này không phải là kiếm trận, mà là một loại kỹ xảo đặc thù, thậm chí so với kiếm trận bình thường còn nổi tiêng và khó khăn hơn.
Ngưng Kiếm thuật...
Cửa ải mà tất cả những người tu luyện Vạn Kiếm quyết nhất định phải vượt qua và nắm giữ sau khi tu luyện tới cảnh giới đỉnh phong.
Bởi vì chỉ có vượt qua cửa ải này, chân chính cô đọng kiếm quang thành một, mới có thể đột phá cực hạn. bước lên một tầm cao mới.
Nhưng cho dù là thiên tài tu luyện trên đời hiếm thấy như Văn Nhân Băng Oánh, cũng phải đợi đến sau khi đạt tới thập giai, mới chính thức luyện loại kỹ xảo.
Lúc trước, Vân Thương Hải cùng Cừu Hinh Dư chiến một trận, cũng từng thi triển kiếm thuật cùng loại.
Nhưng đó không phải là chồng chất dung hợp chân chính, mà chỉ xâu chuỗi kiếm quang lại với nhau, khiến chúng công kích liên tục trong thời gian ngắn mà thôi.
Hiện giờ tuy Trịnh Hạo Thiên còn chưa thể thực sự khiến hai đạo kiếm quang dung hợp làm một. nhưng khoảng cách giữa hai đạo kiếm quang đã rút ngắn đền gần như không có, chỉ thiếu chút nữa là có thể đạt tới tiêu chuẩn ngưng tụ thành một rồi.
Từng tiếng huýt dài từ trong miệng Trịnh Hạo Thiên phát ra.
Trong nháy mắt. năm trăm đạo kiếm quang bắt đầu chồng chất lên nhau, chỉ trong chốc lát, số lượng của chúng không ngờ đã giảm đi một nửa, chỉ còn hai trăm năm mươi đạo kiếm quang.
Hai mắt thoáng sáng ngời. Trịnh Hạo Thiên khẽ vươn tay. hướng lên không trung mà vẫy mộtcái.
Ngay lập tức, hai đạo kiếm quang đã ép sát với nhau, gần giống như một đạo kiếm quang, liền lập tức hạ xuống, bay lượn quang quanh người Trịnh Hạo Thiên.
Lập tức. trên người hắn bùng lên một vầng quang mang, giống như bị một cột sáng bao phủ vậy, tỏa ra vô tận quang huy. Tiếp đó đạo kiếm quang cuốn theo Trịnh Hạo Thiên, đột nhiên hướng về phía xa xa, dùng tốc độ không gì so sánh nổi mà bay đi.
"Oanh..."
Trong không trung truyền đến một tiếng xé gió lăng lệ. phảng phất như sấm sét giữa trời quang, ầm ầm vang lên.
Ngay sau đó, hắn đã xuyên một khu vực rộng lớn, đi tới phía trước một bức thạch bích nho nhỏ cách đó rất xa.
Kiếm quang tiêu tán. lộ ra Trịnh Hạo Thiên đang mỉm cười vui vẻ. hơn nữa còn pha lẫn một tia đắc ý.
Một tháng, hắn đã ở lại cái sơn cốc hoang vu không người này trọn một tháng thời gian.
Ở nơi này, hắn không hề lãng phí một giây một phút nào. mà toàn tâm toàn ý đắm chím vào trong tu luyện.
Tuy chưa thể tu luyện tới cực hạn tam giai siêu phẩm linh khí sư - xuất ra một ngàn đạo kiếm quang. nhưng hiện giờ số lượng kiếm quang hắn có thể năm giữ cùng lên tới năm trăm đạo rồi.
Không chỉ như vậy. càng khiến Trịnh Hạo Thiên cảm thấy vui mừng chính là, tiềm lực cường đại của siêu phẩm linh khí sư đã từng bước từng bước thể hiện ra rồi. Kiếm quang do hắn kích phát ra chỉ cần thoáng tu luyện một chút đã có thể chuyển hóa thành kiếm quang hạch tâm rồi.
Được ý niệm cường đại chỉ đẫn. hắn có thể khống chế chuẩn xác bất cứ một đạo kiếm quang nào. khiến hắn có cảm giác, hình như kiếm quang vốn đã là một phần của thân thể hắn. có thể tiến hành khống chế tùy tâm sởdục.
Cũng chính bởi vì như vậy cho nên hắn mới có thể làm cho hai đạo kiếm quang ép sát lại với nhau, đạt tới trình độ gần như dung hợp làm một.
Vừa rồi, hắn đã sử đụng hai đạo kiếm quang chồng chất lên nhau, kết hợp với kỹ xảo Phù Quang Lược Ảnh học được trong ngọc bài , tiến hành di chuyển.
Tuy loại tốc độ này không thể so sánh với yêu hóa biến thân Thiên Bằng,nhưng trong những linh khí sư đồng bậc. đây tuyệt đối là số một rồi.
Chỉ cần hắn có đủ linh lực, cho dù là luyện yêu võ giả loại phi cầm cũng chưa chắc đã có thể đuổi kịp hắn.
Đây chính là ưu thế lớn nhất khi hai đạo kiếm quang kết hợp, gần như dung hợp thành một thể, có thể khiến cho uy lực kiếm quang phóng thích ra trong nháy mắt tăng lên một khoảng lớn, mà ngay cả tốc độ phi hành sát mặt đất cũng tăng gấp đôi.
Nếu như sau này tu luyện tới cảnh giới thập giai, đem toàn bộ mười tỷ đạo kiếm quang cô đọng làm một, thì tạm thời chưa đề cập đến uy lực nó ra làm sao, chỉ nói riêng về tốc độ phi hành, chỉ sợ đã có thể phân cao thấp với yêu hóa Thiên Bằng của hắn rồi.
Sau khi thân hình bình ổn, khẽ vung một tay lên, hai đạo kiếm quang kia lập tức rời khỏi người hắn, quay trở về đại gia đình hai trăm năm mươi đạo kiếm quang, đồng thời bắt đầu lưu chuyển giữa hư không như những dòng nước.
Từng đạo từng đạo kiếm quang bay múa không ngừng, hợp thành một kiếm trận kỳ dị, sau khi thoáng biến hóa giây lát rồi lại tiêu tán, rồi lại một lần nữa ngưng tụ thành một cái kiếm trận mới.
Chỉ trong ngắn ngủi một khắc đồng hồ, kiếm quang trên bầu trời đã không ngừng thiên biến vạn hóa. tổ hợp ra mấy kiếm trận khác nhau.
Mỗi một cái kiếm trận đều có huyền cơ và ảo diệu khác nhau, có thể thích ứng với những trường hợp và cục diện khác biệt.
Đối với linh khí sư tu luyện Vạn Kiếm quyết mà nói. số lượng kiếm trận mà bọn họ có thể nắm giữ có liên quan rất chặt chẽ tới uy lực kiếm trận có thể phóng thích ra và lực chiến đấu của bọn họ.
Trịnh Hạo Thiên chỉ mới là một linh khí sư tam giai, hơn nữa kiếm quang còn chưa tu luyện ra hết, mà đã nắm giữ mấy kiếm trận. Loại năng lực này cho dù là trong toàn bộ Vạn Kiếm tông cũng là rất hiếm thấy.
Cuối cùng, hắn thở ra một hơi thật dài. hai tay khẽ ngưng lại, nói: "Tán."
Mấy trăm đạo kiếm quang trên bầu trời lập tức nổ tung, tạo ra một cơn mưa ánh sáng thật lớn. giống như một quả pháo hoa mỹ lệ nhất vỡ òa giữa không trung, sau đó chậm rãi tiêu tán.
Thò tay vào túi không gian lấy ra một tấm nhị giai Linh Quang phù, sau đó nhẹ nhàng vỗ lên người, vô số quang điểm rực rỡ cuồn cuộn dung hợp vào thân thể. linh lực của hắn nhanh chóng khôi phục lại trạng thái đỉnh phong.
Tuy hiện giờ hắn đã tấn thăng đến cảnh giới tam giai, đồng thời có tư cách luyện chế Linh Quang phù tam giai. Nhưng vấn đề là hiện giờ trong tay hắn không có phù triện trắng tam giai cùng Huyết Mặc trấp tương ứng. cho nên đành phải sửdụng Linh Quang phù nhị giai để thay thế thôi.
Kỳ thật, hắn chỉ cần một tháng thời gian ngắn ngủi đã đạt được thành quả to lớn như thế, tất nhiên có một phần vì linh khí nơi đây quá nồng đậm, nhưng quan trọng nhất là do hắn sử dụng Linh Quang phù không hề keo kiệt chút nào.
Một khi xuất hiện tình trạng thiếu linh lực. hắn lập tức vỗ một tấm Linh Quang phù lên người.
Luôn duy trì linh lực trong cơ thể ở trạng thái sung mãn nhất, điều này khiến cho hắn tiết kiệm được rất nhiều thời gian khôi phục linh lực trong quá trình tu luyện.
Đại Linh giới mặc dù cao thủ như vậy, tài phú của bọn họ cũng hoàn toàn vượt xa Trịnh Hạo Thiên lúc này. nhưng muốn tiến hành tu luyện xa xỉ như thế, chỉ sợ chẳng mấy ai có thề làm được.
Ánh mắt lưu luyến lướt qua một vòng quanh sơn cốc. hai chân hắn khẽ dùng sức đã nhảy vọt lên. đứng lơ lửng giữa không trung.
Thân hình trong nháy mắt đã yêu hóa biến thân thành Thiên Bằng.
Hai cánh giang rộng, khẽ vỗ một cái. hắn hướng thẳng phía đường về mà bay đi.
Bốn phía xung quanh sơn cốc đều có rất nhiều sương mù. nhưng trong sương mù lại không ẩn chứa độc tính hoặc lực lượng tạo thành thương tổn đối với con người, cho nên hắn có thể thoải mái phi hành ở trong này.
Nhưng chỉ một khắc đồng hồ sau, thân hình Trịnh Hạo Thiên đột nhiên khựng lại.
Hắn quả thật đã bay ra khói mây mù, nhưng cảnh tượng trước mắt lại vò cùng quen thuộc, bói vì hắn đã từng tu luyện ở đây một tháng thời gian.
Chẳng biết tại sao. hắn phi hành trên không trung một khoảng thời gian, không ngờ lại quay trở về chỗ cũ. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Hắn lắc lắc đầu, dụi mắt. trên mặt tràn đầy vẻ không tin tưởng. Nhưng cảnh tượng trước mắt vẫn không hề thay đổi. Hắn nghiến răng, lại một lẳn nữa giương đời cánh lên. bay thẳng vào trong đám mây mù. Lần này. hắn tập trung hết tinh thần để quan sát, cố gắng cam đoan hướng phi hành chính xác.
Nhưng chỉ một khác đồng hồ sau. cảnh tượng hiện ra trước mắt lại thực sự khiến hắn hoảng sợ.
Không ngờ hắn lại một lần nữa quay về chỗ cũ.
Hít một hơi thật sâu, cố gắng bình tĩnh trở lại.
Đảo mắt nhìn quanh một vòng. Trịnh Hạo Thiên mơ hồ có chút minh bạch.
Trong đám sương mù này nhất định có chỗ cổ quái.
Có thể nói, người ở bên ngoài muốn tiến vào thì còn khó hơn cả lên trời, và ngươi ở bên trong muốn đi ra ngoài cũng khó khăn khôngkém.
Trong lòng hắn chợt bừng tỉnh.
Nếu không phải hắn sử dụng biến thân Thiên Bằng, dùng tốc độ không gì so sánh nổi phá tan phòng hộ để tiến vào, thì e rằng trong toàn bộ Luyện Yêu động tầng hai. chẳng ai có thể tiến vào cả.
Nghĩ thông suốt nguyên nhân bên trong, hắn tất nhiên tìm được đối sách giải quyết.
Hai cánh bắt đầu chắn động kịch liệt, bên ngoài lớp lông chim lại một lần nữa hiện lên những hoa văn kỳ dị, chân khí trong cơ thể điên cuồng vận chuyển, đồng thời dung nhập vào trong những hoa văn bên ngoài thân thể.
Trên người Thiên Bằng đột nhiên vùng lên một vầng quang mang chói mắt. đây chính là kết quả do toàn bộ hoa văn cùng bị kích phát trong nháy mắt.
Ngay sau đó. thản thể Thiên Bằng bắt đầu trở nên mơ hồ. không gian xung quanh tựa hồ cũng bị ảnh hưởng cực lớn mà hơi khẽ đao động.
Cuối cùng, đôi cánh mạnh mẽ, khổng lồ kia cũng vỗ xuống, Thiên Bằng lập tức hóa thành một tia sét, lao thẳng vào trong lớp sương mù dày đặc bao phủ sơn cốc.
"Chiu "
Phảng phất như đã xé rách một thứ gì đó. thân hình Thiên Bằng run rẩy kịch liệt.
Nhưng thân thể yêu thú vốn cường hãn hơn nhân loại gấp trăm lần,vẫn có thể gắng gượng chống đỡ đợt trùng kích mãnh liệt này.
Đám sương mù dày đặc phảng phất như vô biên vô tận. ẩn chứa vô số cổ quái, vào giờ khắc này rốt cuộc cũng xuất hiện một khe hở.
Đây chính là khe hở do tốc độ tuyệt đối tạo thành, khiến cho lưới phòng hộ của đám mây mù bị chọc thủng trong nháy mắt.
Trước mắt chợt sáng ngời. Trịnh Hạo Thiên cuối cùng cũng vượt qua vùng sương mù dày đặc, một lần nữa trở lại Luyện Yêu động tầng hai.