Khi đạo quang mang kia lóe lên ở phía chân trời xa xôi. Trịnh Hạo Thiên lập tức cảm nhận được một cỗ áp lực khổng lồ. giống như mày đen áp đỉnh, cuồn cuộn tràn tới.

Trong lòng hắn khẽ động, không dám chậm trễ. lập tức thu thi thể Thiên Bằng cùng yêu đan vào trong túi không gian, đồng thời thân hình nhoánglên một cái, đã lui ra ngoài mấy trượng.

Kiếm quang trên người thoáng hiện, chỉ trong chốc lát dưới chân hắn đã xuất hiện thêm một cái hố khá sâu. Hắn không chút do dự lấy ra một tấm ván gỗ. Phủ bùn đấy lên ngụy trang, sau đó nhảy vào trong hố. đậy tấm ván gỗ lên.

Cơ quan thuật đối với Trịnh Hạo Thiên hiện giờ mà nói thì quá dễ dàng. Hắn đã tu luyện tới mức lô hỏa thuần thanh, chỉ cần trong thời gian vài hơi thở đã có thể lợi dụng kiếm quang, làm ra một cái bẫy. cơ quan hoàn mỹ vô khuyết.

Đương nhiên cái cơ quan này cũng có tác dụng ẩn nấp.

Sau khi nhận được một bài học từ Chương Đào, Trịnh HạoThiên hiểuđược,cái cơquan nàyvẫn không thể nào tránh được tra xét bằng khứu giác.Nhưng sau khi nhìn thấy tốc độ của đạo quang mang phía chân trời,hắnliềnhiểuđược, mìnhtuyệt đối không thể chạy thoát trước mặt người kia.So với bị người ta đuổi giết không tha. không bằng buông tay đánh cược một lần. Thử xem có qua mắt được đối phương không.

Hắn không tin, trên thế giới này người nào cùng có cái mũi chó giống như Chương Đào.

Trịnh Hạo Thiên vừa mới ẩn nấp được không lâu. quang mang trên bầu trời đã bay tới nơi. Hơn nữa bay tới không phải là một đạo quang mang như Trịnh Hạo Thiên vẫn nghĩ, mà là hai đạo phi hành song song.

Chúng lơ lửng trên bầu trời, xoay tròn một vòng rồi mới hạ xuống, hơn nữa khi hạ xuống lại hướng thẳng tắp về phía thi thể Hách Khuynh Thụ.

Trịnh Hạo Thiên nấp trong hố sâu, vội vàng bế chặt hô hấp, chân khí toàn thân tận hết khả năng thu liễm vào trong đan điền, mà ngay cả khí xoáy trong nào vực cũng bị hạt nhân quang ám can thiệp, khiến tốc độ giảm tới mức thấp nhất.

Vô luận là lực lượng đan điền hay là hạt nhân quang ám. tựa như đều cảm nhận thấy nguy hiểm mà tiến hành biến hóa, ứng đối tình huống.

Lúc này, hắn phảng phất như đã dung nhập với đại địa hoàn toàn thành một thể.

Trên bầu trời, hai đạo quang mang chợt hạ xuống, một trong hai người đó không thể nghi ngờ chính là Chân trưởng lão, mà người còn lại lại là một thanh niên, mặt đầy khí tức dương quang. Thân hình của hắn cao lớn thẳng tắp. một đôi mắt thâm sâu khôn lường, mênh mông giống như biển lớn.

Ánh mắt Chân trưởng lão thoáng nhìn thi thể trên mặt đất. tiếp đó một giọng nói tràn ngập lửa giận vang lên.

"Cái quái gì thế này? Sau hắn lại chết?'

Người thanh niên kia hơi nhíu mày. nói: "Chân huynh. trước tiên cứ thử xem thứ kia còn ở trên người hắn hay không?"

Chân trường lão giật mình nói: "Tiết huynh nói không sai." Hắn vừa sải bước thì đã đi tới trước thi thể. mặc kệ máu tươi dính lên người.. bắt đầu kiểm tra thi thể. Chỉ là sau khi kiểm tra một lúc,sắc mặt hắn càng lúc càng trở nên khó coi.

"Chân trưởng lão, chẳng lẽ không tìm thấy thứ đó?" Người thanh niên họ Tiết sắc mặt cũng không tốt lắm. Khi hắn nói chuyện, thậm chí ngay cả cách xưng hô cũng có thay đổi.

Chân trưởng lão hừ lạnh một tiếng, nói: "Không sai. đồ đã bị người ta cướp đi rồi."

Sắc mặt thanh niên họ Tiết trầm xuống, nói: "Chân trưởng lão, nếu như như đồ đã không còn. vậy điều kiện ta đáp ứng người đều phải hủy bỏ rồi."

Chân trưởnglão nhướng mày, nhìn xung quanh một vòng, nghiến răng ken két. nói: "Ngươi yên tâm, ta xem có lẽ hắn cùng vừa mới chết thôi. Người giết hắn nhất định còn chưa kịp chạy xa đâu. Chỉ cần chúng ta truy tìm một lát, nhất định có thể tìm được hắn."

Tiết trưởng lão khẽ nhếch miệng lên, nói: "Chỉ mong được như lời ngươi nói. Bất quá, nếukhông thấy yêu đan Thiên Bằng, ngươi trước tiên cứ trả lại ta một nửa kia đi."

Khí tức trên người Chân trưởng lão ẩn ước phát lạnh, nói: "Tiết Càn Khôn, tâm pháp tu luyện cường đại nhất của Kim Quang động các ngươi chính là Kim Quang thần mục. nhưng muốn tu luyện tới đỉnh phong thì nhất định phải có yêu đan loại thiên cầm. Hơn nữa thiên cầm càng cao cấp càng tốt. Con đại bằng mà lão phu giết chính là một con Thiên Bằng con - một trong yêu ma tinh quái thập nhị tứ thánh. Giá trị của nó đối với ngươi thế nào. chắc ngươi hiểu rõ. Cho nên bây giờ tốt nhất là ngươi cùng lão phu tìm kiếm, nếu bởi vì tranh chấp lẫn nhau mà xảy ra sơ xuất. Hắc hắc, đến lúc đó không biết ai mới là người phải hối hận đâu."

Sắc mặt Tiết Càn Khôn khẽ biến, nói: "Chân Cừu nhà ngươi được lắm. Quả nhiên có tài ăn nói. Được rồi. thứ đó tạm thời gửi ở chỗ ngươi, nếu như tìm được yêu đan Thiên Bằng. ta chắc chắn sẽ thực hiện lời hứa, đưa một nửa còn lại cho ngươi. Nhưng nếu không tìm thấy, hừ hừ. ngươi nên biết hậu quả đó."

Hắn vừa dứt lời. Thân hình đã bay thẳng lên trời, bay lòng vòng phía trên cánh rừng rậm. cố gắng tìm kiếm mục tiêu.

Chân Cừu cười lạnh một tiếng, bất quá trong lòng hắn cũng tràn ngập tức giận, chỉ hận không thể xé xác cái tên giết Hách Khuynh Thụ thành trăm ngàn mảnh.

Mũi chân khẽ phát lực. Hắn đã nhảy lên giữa không trung, sử dụng linh khí phi hành trên bầu trời, cũng bắt đầu tìm kiếm.

Hai người bọn họ đều tự xưng mắt thần như điện, sau khi tìm kiếm một lúc mà không có phát hiện, liền lập tức liếc mắt nhìn phía sâu trong biển rừng, mà không tiếp tục tìm kiếm ở vùng phụ cận nữa.

Bọn họ có niềm tin cường đại. cho rằng không ai có thể qua mắt được bọn họ.

Nhưng hàm tịnh thuật và cơ quan thuật Trịnh Hạo Thiên học từ bảo điển gia truyền tuy đơn giản, nhưng lại rất thực dụng. Cho dù là hai người bọn họ. trong thời gian ngắn đừng hòng tìm ra được manh mối.

Bất quá, lúc này đang nấp trong hố sâu. Trịnh Hạo Thiên cũng phát lạnh cả người.

Chỉ cần nghe thấy cuộc trò chuyện của bọn họ là biết, yêu đan Thiên Bằng đối với bọn họ đã là tình thế bắt buộc.

Tiết Càn Khôn tính cách thế nào thì khó đoán, nhưng Chân Cừu lại là kẻ tâm ngoan thủ lạt. là người lạnh lùng quyết đoán. Nếu như hắn không tìm thấy, chắc chắn sẽ không dễ dàng buông tha. Không lật tung cả cánh rừng này lên. hắn tuyệt đối không chịu bỏ qua.

Kế hoạch đợi bọn họ rời đi rồi mới bỏ trốn, chỉ sợ khó mà thành công được.

Trong nháy mắt, vô số kể hoạch khác không ngừng lóe lên trong đầu hắn. Nhưng những kế hoạch này lần lượt bị hắn phủ quyết.

Chênh lệch thực lực giữa hắn và hai người đối phương quá lớn. Trịnh Hạo Thiên tin tưởng, chỉ cần mình vừa ló đầu ra là bị bọn họ phát hiện ngay lập tức. Đến lúc đó tất chết chẳng phải nghi ngờ.

Bởi vì bọn họ tuyệt đối không thả mình ròi đi trăm phần trăm sẽ giết người diệt khẩu. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Trong lòng hắn thầm nén giận. Nơi này rõ ràng tầng thứ hai Luyện Yêu động, chỉ dành cho tu luyện giả cấp thấp, nhưng có cường giả như vậy tiến vào, chẳng lẽ bát đại siêu cấp môn phái không lý đến ư?

Tiếp tục suy nghĩ thêm một hồi lâu, trong con ngươi Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc hiện lên một vẻ quyết đoán.

Hắn lại mở túi không gian, dùng tốc độ nhanh như chớp lấy yêu đan Thiên Bằng ra.

Viên yêu đan được bao phủ bởi một lớp sương mù nhàn nhạt này chỉ dừng lại trong không trung chưa tới một giây đã bị Trịnh Hạo Thiên nuốt vào trong bụng.

Nếu đằng nào cũng phải chết thì hắn thà phá hủy yêu đan Thiên Bằng chứ tuyệt đối không để cho hai kẻ này. Yêu đan vừa nuốt vào trong bụng, chân khí trong cơ thể bắt đầu trở nên sôi trào.

Chân khí vốn bị đan điền giam cầm tựa hồ cũng được phóng thích ra. dần dần tràn về phía yêu đan. đồng thời bắt đầu luyện hóa thuần thục.

Nếu như Chân Cừu và Tiết Càn Khôn còn ở chỗ này. một chút dao động chân khí của Trịnh Hạo Thiên dưới hố sâu nhất định không thể qua mắt được bọn họ.

Nhưng đáng tiếc là, lúc này bọn họ lại đang ở trăm trượng trên không trung, dùng mắt và thầnniệm của bọn họ tìm kiếm trong cánh rừng gần đó,đồng thời còn không ngừng mở rộng phạm vi tìmkiếm.

Nơi này đã ra khỏi vùng đồng bằng hoang vu. không còn là địa bàn của Thiên Bằng nữa.

Trong rừng cũng có không ít yêu thú cấp hai. Chúng cảm ứng được hai tồn tại cường đại trên bầu trời, cho nên bắt đầu hướng về phương xa mà bỏ chạy.

Động tác những con yêu thú này hấp dẫn phần lớn lực chú ý của hai người Chân Cừu. Bọn họ không ngừng điều khiển linh khí chi quang, giết từng con từng con yêu thú.

Thà giết nhầm một vạn chứ không thể bỏ sót một con.

Khi bọn họ ra tay. không ngờ không có lấy một chút do dự. Máu lạnh khiến người ta phải sợ hãi.

Tuy Trịnh Hạo Thiên ẩn thân trong hố sâu, nhưng thính lực của hắn lại rất cường đại. Nghe tiếng yêu thú kêu gào thảm thiết không ngừng bên ngoài truyền đến. hắn lập tức minh bạch thủ đoạn của hai ngươi kia. Trong lòng lập tức không ôm chút hy vọng may mắn nào nữa.

Thu liễm tâm thần, hắn kiệt tâm kiệt lực khống chế chân khí vận hành.

Luyện hóa yêu đan không phải là chuyện dễ dàng. Mà lúc này, trong quá trình luyện hóa. Trịnh Hạo Thiên cũng không thể để mặc chân khí hoạt động tự do, nếu không sẽ khiến cho hai kẻ kia cảm ứng được sự tồn tại của hắn. Đúng là đã khó lại càng thêm khó.

Bất quá, phảng phất như biết hắn đang lâm vào hiềm cảnh. Lực lượngtrong đanđiền vàhạtnhân quang ám trong khí xoáy không ngờ lại bắt đầu phối hợp với nhau.

Từng luồng từng luồng chân khí từ từ tràn ra, cuốn lấy yêu đan. Hơn nữa những luồng chân khí này chỉ được duy trì ở mức vừa đủ để luyện hóa yêu đan thôi.

Nó bình tĩnh, lặng lẽ. phảng phất như biển cả mênh mông, sâu không lường được.

Đây chính là lực lượng của đan điền. Khi Trịnh Hạo Thiên tập trung tinh thần cao độ,đã kích phát tiềm lực và sử dụng nó vô cùng nhuần nhuyễn.

Yêu đan dần dần bị hòa tan. từng đạo từng đạo yêụ lực và phách lực dung nhập với thân thể Trịnh Hạo Thiên, dung nhập vào huyết mạch trong cơ thể hắn.

Khi luyện hóa yêu đan cuồng bạo hùng vương nhị giai. Trịnh Hạo Thiên thậm chí còn không có bất cứ cảm giác nào.

Nhưng lúc này, khi hắn luyện hóa yêu đan Thiên Bằng tam giai, cảm giác đau đớn đến cực điểm không ngờ lại đột nhiên xuất hiện.

Đây là một nổi thống khổ gần như không ai có thể chịu đựng được, giống như cầm cả người hắn ném vào trong lửa, thiêu sống hắn.

Sắc mặt Trịnh Hạo Thiên dồn máu đỏ bừng, nhưng hô hấp của hắn vẫn không thay đổi, như có như không.

Những tiếng kêu rú thảm thiết bên ngoài không ngừng vọng vào tai hắn, như muốn nhắc nhỡhắn....

Thế giới bên ngoài, rất nguy hiểm....

Từng luồng lực lượng kỳ dị dần dần thẩm thấu vào khắp nơi trong cơ thể hắn. Trong bất tri bất giác, thân thể Trịnh Hạo Thiên đã xảy ra biến hóa cực kỳ rõ ràng.

Hắn đã từ từ yêu hóa biến thân, nhưng lúc này đây, yêu thú do hắn biến thành không còn là cuồng bạo hùng vương nữa, mà là hồng hoang cổ thú trong truyền thuyết, một trong yêu ma tinh quái thập nhị tứ thánh - Thiên Bằng.

Dưới nách của hắn, chậm rãi mọc ra hai chiếc cánh chim thật lớn, mỗi một chiếc lông chim đều thuôn dài, mọc chỉnh tề, cứng rắn như sắt thép. Chiều dài của một chiếc cánh thậm chí còn dài hơn thân thể Trịnh Hạo Thiên nhiều.

Chân khí trong cơ thể dần dần sôi trào. Khi yêu đan đã hoàn toàn bị luyện hóa, lực lượng sinh ra đã khiến hắn không thể ấn nấp, và cũng chẳng cần giấu diếm nữa

Đôi cánh giang rộng, Trịnh Hạo Thiên đột nhiên phá đất lao ra, trong nháy mắt đã bay lên bầu trời xanh cao vợi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play