Kiếm quang lượn một vòng, cuối cùng toàn bộ đều thu liễm quang mang lại. rồi nổ tung giữa không trung, hóa thành hư ảo.
Trịnh Hạo Thiên nhìn chín thi thể năm la liệt trên mặt đất. không nhịn được thở dài một tiếng.
Thật ra những người này cũng có chỗ đáng thương. Mấy người bọn họ đều là hạ phẩm luyện yêu võ giả. hơn nữa tuổi cũng không còn nhỏ. hy vọng có thể tiến giai thêm đã trở nên quá xa vời.
Cho nên bọn họ mới sinh ác niệm trong lòng, bắt đầu mưu hại đồng môn. cướp đoạt tài vật.
Có lẽ trước kia bọn họ đã thành công một hai lần. nếm được tư vị ngon ngọt nên càng lúc càng lún sâu thêm.
Chỉ là, một khi bọn hắn gặp phải cường giả chân chính, thi chỉ có đường diệt vong thôi.
Hồi tưởng lại những cảnh tượng trên đường tới đây. Trịnh Hạo Thiên cuối cùng cũng hiểu ra. trước khi tiến vào sơn cốc. vì sao lại có nhiều người kêu gọi đệ tử cùng phong gia nhập tổ đội rồi.
Hơn nữa. những tu luyện giả cấp thấp khi tiến vào Luyện Yêu động trên cơ bản đều kết thành tổ đội mà đi. tối thiểu cũng có hai người đi với nhau, còn lẻ loi đi một mình như hắn tuyệt đối là cực kỳ hiểm thấy.
Bởi vì hoàn cảnh hoang vu như thế này tuyệt đối là nơi giết người cướp của tốt nhất.
Ngay cả có không muốn giết người khác thì cũng khó mà bảo đảm người khác không giết mình. Cho nên những người lão luyện, già dặn luôn rất cẩn thận, hơn nữa phần lớn đều tìm những sư huynh đệ đáng tin cùng đồng hành.
Người nhiều lực lớn, trừ để đối phó yêu thú ra. cũng có thể đối phó với bất cứ chuyện gì bất ngờ xảy ra.
Khẽ lắc đầu. Trịnh Hạo Thiên thu ánh mắt từ trên thi thể đối phương về.
Chăm chú nhìn bản đổ trong ngọc bài một hồi lâu, Trịnh Hạo Thiên xác định chuẩn phương hướng rồi cất bước, lướt đi trên mặt đất.
Những người này phục kích đồng môn là vì tài vật trên người đối phương. Nhưng Trịnh Hạo Thiên hoàn toàn không có nữa điểm hứng thú với những thứ đó.
Vô luận là linh khí hay là linh thạch phù triện trong những người này, hắn đều không để vàomắt.
Một canh giờ sau. ở gần đó lại có một đạo tinh quang lóe lên.
Tiếp đó. mười người đột nhiên xuất hiện.
Bọn họ vừa xuất hiện, trên người không hẹn mà cùng tỏa ra quang huy chói mắt. bao phủ hoàn toàn khu vực xung quanh thân thể bọn họ.
Đây là linh khí chi quang, hơn nữa là phòng ngực tráo do hơn mười kiện linh khí các loại đẳng giai phóng thích uy năng mà tạo thành.
Lại nói, đa số những tu luyện giả nhị giai của Vạn Kiếm tông phải tiến vào Luyện Yêu động lăn lộn đều không có cuộc sống như ý muốn, số người có linh khí trong tay ngay đến hai phần cũng chưa tới.
Nhưng không ngờ những người này đều có linh khí trong tay. hơn nữa vừa xuất hiện đã lập tức phóng thích linh khí chi quang tiến hành phòng ngự. tựa hồ cực kỳ kiêng kỵ khu vực này.
Ớ tầng hai Luyện Yêu động, đại đa số yêu thú đều là nhị giai. Bất quá, cũng có một số yêu thú may mắn đột phá đẳng giai bản thân, may mắn trở thành yêu thú tam giai.
Nhưng đây cũng là cực hạn rồi. Một khi có yêu thú tấn chức tứ giai.. nó sẽ tỏa ra uy thế và gây ra thiên địa dị tượng, kinh động đến những người thủ vệ tầng thứ hai. Khiến chúng bị truy tìm, hoặc giết hoặc bắt. không hề có một ngoại lệ.
Cho nên, yêu thú cường đại nhất nơi này chỉ là tam giai đỉnh phong mà thôi
Mà lúc này. phòng ngự tráo do mười người vừa tiến vào liên thủ bố trí chính là lực lượng của tất cả lực lượng của bọn họ ngưng tụ lại. hoàn toàn có thể chống cự một kích toàn lực của yêu thú tam giai đỉnh phong.
Quang mang chớp lóe một lát. một tiếng nói thâm trầm vang lên.
"Nơi này an toàn, không có tung tích con súc sinh kia..."
Sau khi thanh âm này vang lên. vầng quang mang bao phủ cả một khu vực kia lập tức tiêu tán. hóa thành vô số quang điểm rồi biến mất không thấy tung tích.
Sau khi hào quang tiêu tán. đề lộ ra hình dáng mười người.
Trang phục trên người bọn họ đều giống nhau, trong tay mỗi người đều có một thanh trường kiếm. Những thanh trường kiếm này liên tục tỏa ra quang mang u tối. chớp động không ngừng, rõ ràng đều là bảo vật cấp bậc linh khí.
Tuy ở trong Đại Linh giới, người sử dụng bảo kiếm linh khí rất nhiều, nhưng nếu có một môn phái sử dụng bảo kiếm thuần một màu như thế này. thì tám chín phần mười đều là Vạn Kiếm tôngrồi.
Không chỉ như vậy. ở giữa nhóm người này là hai nam tử trẻ tuổi, trên người bọn họ thậm chí còn có từng đạo từng đạo kiếm quang lăng lệ bay lượn xung quanh thân thể..
Đây chính là kiếm quang do tuyệt học Vạn Kiếm tông - Vạn Kiếm quyết phóng thích ra.
Trong mười người này không ngờ có tới hai vị linh khí sư. Nếu những người tiến vào Luyện Yêu động nhìn thấy, nhất định họ sẽ bỏ mặc hình tượng mà trợn mắt há hốc miệng.
Nếu như Trịnh Hạo Thiên ở đây lúc này. thì chỉ cần liếc mắt một cái là có thể nhận ra. một trong hai linh khí sư đó chính là Cảnh Hồng Xuyên - kẻ đã từng giao thủ với hắn. nhưng thắt bại. Vi linh khí sư nhị giai thượng phẩm này trời sinh tính tình cao ngạo, mắt đặt cao hơn đầu. cho dù đối diện với tam giai luyện yêu võ giả thì sắc mặt cũng không đổi chút nào.
Nhưng lúc này. hắn lại ôm tay khom người đứng bên cạnh một linh khí sư khác, dè dặt cười bồi, nói: "Hàn sư huynh, con súc sinh đó chắc chắn không rời khỏi vùng hoang vu này đâu. nhưng muốn tìm được nó ở chỗ này. cũng không phải dễ dàng...."
Người được gọi là Hàn sưhuynh kia hừ lạnh một tiếng,, nói: "về điểm này thì ngươi không phải lo, sư tôn đã ban cho ta linh khí truy tung, chỉ cần con súc sinh này xuất hiện cách chúng ta mười dặm. nhất định sẽ bị chúng ta tìm được..."
Chỉ là tốc độ của nó được xưng tụng đệ nhất thiên hạ. nếu nó muốn bỏ chạy...." Cảnh Hồng Xuyên chần chừ nói.
Khóe miệng hàn sư huynh hơi nhếch lên. tựa hồ như đang cười khẩy, nói: "Ngươi nghĩ chúng ta mang theo Hồn Độn liên tâm là để làm cảnh sao? Chỉ cần nó cảm ứng được Liên Tâm. nhất định sẽ liều mạng bay tới." Hắn hơi dừng lai một chút, khẽ thở dài: "Chỉ là nếu con súc sinh kia thủy chung không tiến vào bán kính mười dặm quanh chúng ta. vậy thì đúng là không xong rồi..."
Cảnh Hồng Xuyên vội vàng nói: "Sư huynh. nơi này ít người lui tới. chỉ cần chúng ta từ từ tìm kiếm thì nhất định có thể tìm được..."
Hàn sư huynh bắt mãn liếc mắt nhìn hắn một cái. nói: "Tin tức này trước mắt chỉ có Bá Vương phong chúng ta biết, nhưng không thể kéo dài được, nếu để cho các phong khác biết, thậm chí là môn phái khác nhận được tin tức. Hừ. thì việc này không còn thuận lợi nữa đâu."
Nói đến đây , hắn vung tay lên. nói: "Chúng ta thăm dò bốn phía một chút, tốt nhất là đừng để người nào phát hiện ra chúng ta."
"Vâng!"
Bảy trong số tám gã luyện yêu võ giả lập tức đồng thanh trả lời, rồi tỏa ra. bắt đầu tìm kiếm.
Chỉ cần nhìn động tác nhanh nhẹn, gọn gẽ và trang phục trên người bọn họ là biết thân thủ của bọn họ cực cao.tuyệt đối không phải là trung hạ phẩm luyện yêu võ giả bình thường, mà là thượng phẩm luyện yêu võ giả hàng tinh anh của Bá Vương phong.
Vị luyện yêu võ giả duy nhất còn lại thì vẻ mặt âm trầm, đứng ở yên ở chỗ cũ. không nói mộtlời.
Hàn sư huynh không ngờ không hề nói gì, mà híp mắt, dùng ánh mắt như thiểm điện liếc nhìn bốn phía xung quanh, cũng không biết là đang nghĩ cái gì. mà cả người tựa hồ cũng rơi vào trong trạng thái âm trầm quỳ dị.
Cảnh Hồng Xuyên đứng cạnh hai người bọn họ. không ngờ đến thở cũng không dám thở mạnh.
Đột nhiên có người kêu lớn: "Hàn sư huynh, nơi này có mấy cỗ thi thể..."
Sắc mặt Hàn sư huynh khẽ biến, kiếm quang trên người đột nhiên lóe lên. không ngờ đã lướt đi như bay trên mặt đất.
Tuy làm như vậy không thể bằng ngự kiếm phi hành, nhưng tốc độ cũng cực nhanh, tuyệt đối không chậm hơn luyện yêu võ giả họ báo bao nhiêu.
Trong con người Cảnh Hồng Xuyên hiện lên một tia hâm mộ. Với thực lực của hắn hiện giờ thì không thể làm được điều này. Tuy cũng có thể phóng xuất ra kiếm quang, đồng thời phá không bay đi. nhưng tốc độ rõ ràng chậm hơn rất nhiều.
Thân hình đang lướt đi của Hàn sư huynh đột nhiên ngừng lại. hắn ám trầm quan sát.
Trên mặt đất. nằm ngổn ngang mấy cỗ thi thể. trong đó có mấy cỗ thi thể đầu lìa khỏi cổ.
Rất nhanh, Tất cả mọi người đã chạy tới nơi này. Bọn họ nhìn những thi thể trên mặt đắt. sắc mặt có vẻ hơi kinh ngạc.
Cảnh Hồng Xuyên trầm giọng nói: "Hàn sư huynh. những người này đều là đệ tử bổn môn. bọn họ làm sao lại chết ở chỗ này? Chẳng lẽ lại gặp phải con súc sinh kia...."
Hàn sư huynh khẽ lắc đầu. chậm rãi nói: "Từ miệng vết thương của bọn hắn. có lẽ không phải do nó tạo thành. Hắc hắc... những người này có lẽ định đánh cướp một vị linh khí sư. nhưng thực lực đối phương quá mạnh mẽ, vừa xuất thủ đã tiêu diệt sạch bọn hắn. Hừ, thật là chết chưa hết tội...."
Người này mắt thần như điện, tâm từ mẫn tuệ, đối với các loại tình huống trong Luyện Yêu động lại càng quen thuộc.
Lúc này vừa nhìn thấy hình đáng mấy cỗ thi thể đã đoán ra được đại khái.
"Hàn sư huynh. ngài làm sao lại nhìn ra được?" Cảnh Hồng Xuyên vẻ mặt ngưỡng mộ hỏi.
Hàn sư huynh đắc ý cười nói: "Bọn họ đều chết dưới kiếm quang do Vạn Kiếm quyết phân hóa ra. Mà quần áo trên người lại có mấy vết thủng. Người giết bọn họ thậm chí ngay cả linh khí trên người bọn họ cũng không thèm lấy đi. hắc hắc với độ tuổi và trình độ yêu hóa biến thân của bọn hắn mà nói, đời này khó mà tiến thêm được bước nữa. Vì thế mới kết bạn tiến vào Luyện Yêu động, còn mục đích thì khỏi phải nói. Nơi này có chín cỗ thi thểkhẳng định là còn có một người rời đi. Người đó hẳn là linh khí sư tiêu diệt bọn hắn."
Cảnh Hồng Xuyên cùng tám vị luyện yêu vỗ giả đều liên tục gật đầu. phảng phất như bừng tỉnh ngộ, nhưng trong lòng bọn hắn lại không hẹn mà cùng cười khẩy.
Mọi người ở đây ai chẳng hiểu rõ Luyện Yêu động, chẳng lẽ còn cần ngươi giải thích sao?
Bất quá. căn bản là không có ai dám đứng trước mặt Hàn sư huynh nói ra miệng cả.
Cảnh Hồng Xuyên trầm ngâm một chút, nói: "Hàn sư huynh, nếu như nơi này đã có người tới rồi, sẽ không ảnh hưởng đến kế hoạch của chúng ta..."
Hàn sư huynh cười lạnh một tiếng, nói: "Chỉ là một tên linh khí sư nhị giai thôi, có gì phải kiêng kị, nếu không gặp được hắn, thì coi như vận khí hắn tốt. Còn nếu gặp phải hắn. thì thuận tay giải quyết luôn." Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Trên người hắn cũng chỉ phóng thích ra hai tầng quang mang mà thôi, nhưng khẩu khí của hắn lại rất lớn. nghe khá kinh người, không ngờ không để những linh khí sư nhị giai khác để vào trongmắt.
Mà càng làm người ta kinh ngạc chính là, đám người Cảnh Hổng Xuyên nghe hắn nói như vậy nhưng trên mặt không hề có vẻ dị sắc nào. ngược lại đều lộ vẻ tất nhiên là như thế.
Loại vẻ mặt này không phải là ra vẻ. mà lộ ra rất tự nhiên.
Điều này chứng minh, bọn họ đều thừa nhận từ đáy lòng, người này có tư cách không để nhị giai linh khí sư vào trong mắt.
Hàn sư huynh vung tay lên nói: "Làm sạch sẽ một chút, rồi chúng ta lên đường."
Mấy người kia cung kính ứng tiếng, tiến tới lột đồ trên mấy thi thể? tiếp đó tất cả mau chóng rời khỏi nơi này. hướng về phía mục tiêu định trước mà tiến tới.
Nhưng có lẽ ý trời khó tránh.
Phương hướng mà bọn họ đi tới. không ngờ cũng chính là phương hướng Trịnh Hạo Thiên đã lựa chọn....