Trời dần chuyển về tây, phóng mắt nhìn ra xa. chỉ thấy tầng tầng mây mù bay lượn lờ quanh non xanh núi biếc bị trời chiếu nhuốm màu đỏ ửng, dệt nên một bức tranh phong cảnh động lòng người. Trên đường về còn có một vầng trăng mờ mờ ảo ảo, như ẩn như hiện phía sau rừng cây làm bạn.
Nơi này chính là một trong vạn ngọn núi của Vạn Kiếm tông - Bạch Thảo phong.
Có lẽ trước kia, nơi này chẳng có chút danh tiếng. ngay cả trong Vạn Kiếm tông cũng chẳng có bao nhiêu người nhớ được tên của nó. Nhưng có thể khẳng định một điều, từ nay về sau. tên tuổi ngọn núi này nhất định sẽ vang vọng khắp cả tông môn.
Hơn nữa uy danh của nó không những không tiêu tan theo thời gian, mà càng ngày càng phát triển, cho đến khi chấn động của Phiêu Miễu đại lục.
Sau khi từ biệt với bằng hữu ở đinh Phi Thiên phong, phụ tử hai người bọn họ không hề vội vàng chạy đi tranh giành đệ tử mới nhập môn như lúc trước, mà dẫn theo mấy người Trịnh Hạo Thiên trở về Bạch Thảo phong.
Tuy Bạch Thảo phong trong Vạn Kiếm tông không có tiếng tăm gì. nhưng dù sao cùng là một ngọn núi, dùng một câu non xanh nước biếc đề miêu tả cùng không quá.
Dẫn mấy người Trịnh Hạo Thiên tới trước một căn biệt viện. Truyện Phàn Cao cười xin lỗi, nói: "Các vị. đây là căn biệt viện mà cha con chúng ta ở. các ngươi cứ tạm thời ở lại đây một thời gian ngắn. Truyện mỗ sẽ lập tức lệnh cho đệ tử môn hạ xây dựng phòng xá mới., nhất định sẽ không đề cho các ngươi chịu nửa điểm thiệt thòi...."
Dư Kiến Thăng liên tục xua tay, nói: "Phàn Cao sư đệ quá khách khí rồi. Chúng ta không phải là mấy tên công tử bột được nuông chiều từ bé. Chỉ cần có chỗ nghi ngơi, tu luyện là được rồi "
Truyện Phàn Cao than nhẹ một tiếng: "Ta biết các ngươi là nể mặt mũi Cừu sư huynh. cho nên mới chịu gia nhập Bạch Thảo phong chúng ta không biết. Hắn ngập ngừng, nói: "Không biết các vị có biết đãi ngộ giữa các phong trong Vạn Kiếm tông khác biệt nhau thế nào không?'
Trịnh Hạo Thiên trầm giọng nói: ''Xin Truyện sư thúc chỉ điểm."
Trên mặt Truyện Phàn Cao hiện lên một tia xấu hổ, nói: "Tất cả các phong của bổn môn đều chia làm cấp... xếp ở vị trí đầu tiên tất nhiên chính là Phi Thiên phong.
Vô luận là Phi Thiên hạ phong hay là Phi Thiên thượng phong, linh khi ở đó đều vô cùng nồng đậm nhất trong toàn môn phái. Tiếp đó tất nhiên là các trung phong rồi. Mức độ nồng đậm của linh khí ở trong các trung phong xếp sau thượng phong, nhưng ở trong trung phong vẫn có một số nơi có linh khí nồng đậm không kém hơn thượng phong là bao..."
Hắn hơi dừng lại. thở dài một hơi rồi tiếp tục nói: "Một trăm mười một tòa hạ phong được xếp hàng thứ ba. hàng thứ tư là những ngọn núi vô danh chưa từng được xếp vào hàng ngũ hạ phong trong vòng ba trăm năm. Hàng thứ năm thi chính là những ngọn núi hơn ba trăm năm. hoặc là chưa bao giờ được đứng vào hàng ngũ hạ phong giống như chúng ta."
Đám người Trịnh Hạo Thiên khẽ gật đầu. linh khí nồng đậm hay không ảnh hướng rất lớn đến tốc độ tu luyện của bản thân. Bất quá điểm này cùng không phải không có cách nào bù lại được. Chỉ cần có đầy đủ Chân Khí đan và Linh Khí đan dùng thì linh khí có nồng đậm hay không cũng chẳng quan trọng lắm.
Chỉ là khi tu vi mấy người bọn hắn bình cảnh, sắp sửa tắn chức thì vẫn yêu cầu mức độ linh khí sư nồng đậm rất cao. mà dựa theo lời Truyện Phàn Cao. ngọn núi này không thể trợ giúp bọn họ tấn chức quá nhiều. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
Con ngươi Lâm Đình thoáng lóe lên tinh quang, đột nhiên hỏi: "Sư thúc, chẳng lẽ mức độ linh khí nồng đậm của các phong có thể điều tiết được sao?"
Truyện Phàn Cao khẽ gật đầu. chỉ tay lên không trung, nói: "Có Phi Thiên phong ở trên Vạn Kiếm tông, mức độ nồng đậm linh khí của các phong có thể tùy ý tiến hành điều tiết...."
Sắc mặt mọi người lập tức hơi biến đổi, đây mới thực sự là đại năng lực không thể tưởng tượng nổi a. Đem ra so sánh, mấy người bọn hắn đâu chỉ kém xa vạn dặm.
Truyện Phàn Cao nhìn mọi người, trầm giọng nói: "Linh khí chênh lệch thì thôi, mà ngay cả phân phối đan được cũng có khác biệt rất lớn. Trên Phi Thiên phong. Chân Khí đan và Linh Khí đan được cung cấp không hạn lượng. Ngươi có thể luyện hóa bao nhiêu thì được cung cấp bấy nhiêu. Nhưng lượng Chân Khí đan và Linh Khí đan cung ứng cho Bạch Thảo phong chúng ta lại bị hạn chế rất nhiều, môn hạ đệ tử mồi tháng chỉ được phát một viên."
Mấy người Trịnh Hạo Thiên bất động thanh sắc. tựa hồ không có ý kiến về chuyện này.
Tác dụng của đan dược đối với luyện yêu võ giả có thể nói quan trọng nhất, cho dù là mức độ nồng đậm của linh khí cũng không thể so sánh được.
Truyện Phàn Cao cắn răng một cái, nói: "Bất quá các ngươi cứ yên tâm. hai phụ tử chúng ta vẫn có chút tích góp, nhất định sẽ bảo đảm cho các ngươi, mồi ngày nhận được một viên Chân Khí đan hoặc Linh Khí đan..."
Cái này đối với hạ phong mà nói, có lẽ không tính là gì. nhưng đối với hai phụ tử bọn hắn mà nói đã là một khoản tài phú rất lớn rồi.
Trịnh Hạo Thiên bật cười, nói: "Sư thúc, chúng ta từ trước vẫn tích cóp được không ít đan được? cho nên không cần sư thúc phải lo lắng đâu..."
Dư Kiến Thăng cũng cười lớn. an ủi nói: "Đúng đó. Truyện sư huynh, vắn đề đan được thì Hạo Thiên có thể tự giải quyết được."
Hiện giờ mọi người đã biết giá trị của Sinh Mệnh phù và Tịnh Tầy phù. cho nên không hề lo lắng đến vấn đề đan dược chút nào. Chỉ cần Trịnh Hạo Thiên có thể luyện chế phù triện thì bắt kể giao dịch với nha nào thì những đan dược này cũng cuồn cuộn mà đến, vĩnh viễn không bao giờ dứt.
Truyện Phàn Cao kinh ngạc nhìn bọn họ. chỉ thấy đối phương ai nấy đều mỉm cười thoải mái. không hề có chút ý tứ đùa giỡn nào. trong lòng không khỏi vừa mừng vừa sợ.
Du Uy Hoa lắc lắc đầu. Ồm Ồm nói: "Sư thúc, ta muốn tu luyện. Động phủ chuyên tu luyện với lựa chọn công pháp ở chỗ nào vậy?"
Sắc mặt Truyện Phàn Cao đỏ bừng, nói: "Chắc là ngươi đang nói đến Thánh Địa tu luyện trong Phi Thiên phong, nơi đó ta cũng từng nghe nói đến. nhưng vẫn chưa có tư cách tiến vào."
Dư Uy Hoa chóp chớp mắt. nói: "Vậy nếu chúng ta muốn học tập bí truyền công pháp mới thì phải làm thế nào?"
Truyện Phàn Cao cười khổ. nói: "Nếu chúng ta muốn học tập bí truyền công pháp mới thi phải tới Truyền Công đường trong Phi Thiên phong tiến hành khảo hạch. Sau khi hoàn thành còn phải trả một số lượng lớn linh thạch mới được truyền thụ công pháp."
Dư Uy Hoa kinh ngạc nói: "Vì sao khi chúng ta ở đỏ lại không có quy định đó?"
Truyện Phàn Cao cười khổ không nói. Đám người Trịnh Hạo Thiên tức giận trừng mắt nhìn hắn một cái. Lâm Đinh thấp giọng nhắc nhờ: "Khi đó là pháp chỉ của chưởng giáo chân nhân, tự nhiên là được ngoại lệ."
Dư Uy Hoa suy nghĩ một lát, cuối cùng nói: "Sư thúc, ở đây chắc là có cách kiếm ra linh thạch chứ?"
Trịnh Hạo Thiên trầm giọng nói: "Uy Hoa, chuyện linh thạch cứ giao cho ta. các ngươi không cần quan tâm."
Dư Uy Hoa lắc đầu liên tục nói, vẻ mặt nghiêm nghị nói: "Ta muốn tự minh kiếm linh thạch, nếu như không đủ mới mượn ngươi."
Trịnh Hạo Thiên mở miệng, đang định nói thì chợt Lâm Đình lên tiếng: "Không sai. ta cùng như vậy."
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, ánh mắt lướt qua mấy người bọn họ. chỉ thấy tất cả đều nhẹ nhàng gật đầu.
"Hạo Thiên, hảo ý của ngươi chúng ta hiểu. Nhưng nếu đã tới đại Linh giới thì nhất định phải tự mình cố gắng phấn đấu." Nhạc Mãnh mỉm cười, nói: "Năm đó ở Linh giới, ta có thể bằng vào hai bàn tay trắng gây dựng một mảnh thiên địa thì ở đại Linh giới ta cũng có thể."
Dư Uy Hoa gật đầu liên tục, nói: "Ngươi yên tâm. chúng ta sẽ lượng sức mà làm. nếu như linh thạch không đủ, cho dù ngươi không đưa thì cùng ta sẽ tự minh tới cướp."' Vừa nói đến đây. hắn liền đổi giọng, như cười như không, nói: "Còn nữa, trước tiên mau đưa Chân Khí đan ra đây. thứ này chúng ta kiếm không ra."
Trịnh Hạo Thiên dở khóc dở cười, trừng mắt nhìn hắn một cái. nhưng trong lòng lại rất vui mừng.
Chỉ cần bọn họ có suy nghĩ như vậy, ngày sau cho dù không có mình trợ giúp thì nhất định vẫn có thành tựu.
Dù sao bọn họ cũng đã có cơ sỡ cực kỳ vừng chắc, cực phẩm luyện yêu võ giả. chỉ cần cố gắng tu luyện thi vượt lên trên mọi người gần như là chuyện có thể thấy trước.
Truyện Phàn Cao nghi hoặc nhìn Trịnh Hạo Thiên, nghĩ thế nào cùng không ra. vì sao vị Trịnh sư điệt này mới chân ướt chân ráo bước vào đại Linh giới lại có nhiều linh đan và linh thạch như vậy.
Bất quá hắn vẫn nhanh chóng thu liễm tinh thần lại. nói: "Trong bổn tông, có rất nhiều cách để kiếm linh thạch. Nhưng trừ linh khí sư ra. luyện yêu võ giả muốn kiếm được linh thạch nhanh nhất thì chỉ có cách tiến vào Trấn Ma tháp phong ấn Thiên ma hoặc là tiến vào Luyện Yêu động liệp sát yêu thú.
"Sư thúc, hai cái đó rốt cuộc là ở đâu. tình huống bên trong như thế nào?" Lâm Đinh trầm giọng nói.
"Trấn Ma tháp và Luyện Yêu động chẳng qua chỉ là một cách gọi. VỊ trí cụ thể của chúng thì không ai biết cả." Truyện Phàn Cao cười khỏi nói: "Hai nơi này là do bát đại siêu cấp môn phái chúng ta mở ra. tạo không gian cho môn hạ đệ tử tiến hành thí luyện. Vô luận là Trấn Ma tháp hay là Luyện Yêu động đều được chia làm mười tầng, môn hạ đệ tử có giai vị nào thì chỉ có thể đi tiến hành thí luyện trong tầng tương ứng. Ở trong đó tất nhiên là có hung hiềm, nhưng chỉ cần chuẩn bị thỏa đáng, không tham công liều lĩnh thi chẳng những có thể kiếm được rất nhiều tài phú mà còn có thể rèn luyện bản thân."
"Bát đại siêu cấp môn phái?" Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ run lên. nói: "Ở trong đó có thể gặp phải đệ tử môn phái khác?"
'Tất nhiên." sắc mặt Truyện Phàn Cao trở nên ngưng trọng, nói: "Ớ Trấn Ma tháp và Luyện Yêu động, mồi một tầng đều rộng lớn vô cùng, nhưng người vào đó thí luyện lại nhiều không đếm xuể. Ở đó, các ngươi không chỉ phải đối mặt với thiên ma yêu thú mà còn phải đối đầu với đệ tử các môn phái khác, thậm chí ngay cả đệ tử đồng môn cũng có thể hạ thủ các ngươi."
Đám người Trịnh Hạo Thiên đưa mắt nhìn nhau. Lâm Đình khẽ nói: "Chẳng lẽ ở đó. ngay cả người mình cũng phải đề phòng?"
Truyện Phàn Cao nhẹ nhàng lắc đầu. thờ dài nói: "Con đường tu luyện vốn là nghịch thiên. Trấn Ma tháp và Luyện Yêu động đều là nơi vô pháp vô thiên, ở trong đỏ mồi ngày đều có hàng ngàn vạn người mất mạng, nếu chuyện chuẩn bị tâm lý thật kỹ. các ngươi không nên vào đó."
Nhạc Mãnh khẽ mỉm cười, nói: "Sư huynh yên tâm. chúng ta sẽ không hành động thiếu suy nghĩ đâu. Nhưng nếu có người động vào chúng ta. vậy thì chúng không bó tay chịu chết đâu."
Hắn phiêu bạt nửa đời. kinh nghiệm phong phú. năng lực tiếp thụ sự thật hoàn toàn vượt xa mấy người Trịnh Hạo Thiên.
Trịnh Hạo Thiên cũng nhẹ nhàng gật đầu. Từng cảnh tượng, từng người mà hắn từng gặp ở tiểu Linh giới lần lượt hiện lên trong lòng hắn.
Cũng bởi vì tham dục hoặc là các loại nguyên nhân khác mà phát sinh xung đột với bọn họ. Có lẽ tranh đấu như vậy vĩnh viễn không thể nào tránh được rồi...
Đột nhiên một giọng nói sang sảng đột nhiên từ chân núi truyền tới: "Phượng sồ phong Cao Thăng cầu kiến Truyện phong chủ."
Mọi người vào vào đây ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào