Đảo mắt nhìn quanh, mấy thạch thất còn lại vân đóng chặt cửa như trước.
Mấy người Dư Uy Hoa và Cừu Hinh Dư vẫn đang bế quan khổ tu, chờ đợi thời điểm tấn chức đến.
Trịnh Hạo Thiên do dự một hồi lâu, nhưng cuối cùng vẫn không đi tìm bọn hắn nửa. Tuy hiện tại đã qua hơn một tháng, nhưng khả năng mấy người Dư Uy Hoa có thể trong thời gian ngan như vậy, đã đột phát một giai thật sự không lớn.
Hiện giờ tuyệt đối không nên quấy rẩy bọn họ.
Trịnh Hạo Thiên xoay người đi ra ngoài, chỉ trong chốc lát đã rời khỏi khu tu luyện, đồng thời hướng về phía khu vực sinh hoạt mà đi.
Bọn họ được Phượng Sồ phong tiếp dẫn mà đến, bây giờ ở đây bế quan thì Phượng Sồ phong nhất định phải phái người đến lo liệu. Tuy bọn họ sau này chưa chắc đã lựa chọn gia nhập Phượng Sồ phong, nhưng phần trách nhiệm này lại không thể trốn tránh được.
Mà lúc này, người phụ trách của Phượng Sồ phong không thể nghi ngờ chính là Cao Thăng.
Sau khi Trịnh Hạo Thiên đi tới khu vực sinh hoạt không lâu. Cao Thăng lập tức chạy tới.
"Cao sư huynh, những thứ ngươi cần tiểu đệ đã chuẩn bị thỏa đáng, không biết lúc nào ngươi cần." Trịnh Hạo Thiên cười tủm tỉm nói.
Hai mắt Cao Thăng lập tức phát sáng, hắn kinh hô: "Sư đệ đã chuẩn bị xong rồi?"
Chức trách lớn nhất của hắn ở chỗ này chính là chăm sóc cho bảy đệ tử cực phẩm bọn Trịnh Hạo Thiên.
Cho tới hiện giờ, mấy người Cừu Hinh Dư và Dư Uy Hoa vẫn đang ở trong thạch thất bê quan tu luyện. Linh Khí đan và Cố Khí đan đều đưa tới đúng hạn cho bọn họ, chưa từng có một lần sai lầm.
Nhưng chỉ có một mình Trịnh Hạo Thiên là từ đầu đến cuối đều không theo lẽ thường.
Môn phái cung cấp Linh Khí đan, hắn chỉ dùng một viên đã thuận lợi tấn thăng thành nhị giai, hơn nửa sau khi tấn chức, hắn lập tức rời khỏi khu tu luyện, gây nên sóng gió ở thị trường giao dịch, khiến cho cả khu vực trở nên náo loạn.
Đã nhiều ngày trôi qua như vậy, nhưng số người trong ngoài tòa đại lâu vẫn tăng gấp mấy lên. Đó là vì tất cả mọi người đều đang chờ đợi Trịnh Hạo Thiên, vị quang hệ ngọc phù sư bán Sinh Mệnh phù kia xuất hiện một lần nửa.
Không chỉ có rất nhiều đệ tử bình thường muốn tới đại lâu thử vận khí, mà ngay cả các phong đầu có thực lực cũng phải đệ tử tới đây nghe ngóng tung tích và điều tra thân phận Trịnh Hạo Thiên, thử xem có thể hợp tác với hắn hay không.
Quan hệ giữa vạn ngọn núi trong Vạn Kiếm tông với nhau, vừa là hổ trợ vừa là cạnh tranh lẫn nhau. Nếu như một phong nào đó có thể đoạt được một lượng lớn Sinh Mệnh phù, cho dù chỉ là phù lục thấp giai thì đối với sự phát triển của đám môn hạ đệ tử cấp thấp cũng có tác dụng khá lớn.
Bất quá rất hiển nhiên, những người đó phải thất vọng trong thời gian ngắn rồi.
Cao Thăng hít thật sâu một hơi, nói: "Trịnh sư đệ, tốc độ của ngươi thật mau a." Hắn nhìn Trịnh Hạo Thiên đầy thâm ý, đánh giá trong lòng về Trịnh Hạo Thiên lại được để cao lên một bậc.
Trịnh Hạo Thiên khẽ động, hắn thầm cười khổ một tiếng.
Xem ra tốc độ luyện chế phù lục của mình vẫn quá nhanh....
Bất quá, chỉ có mình hắn mới biết, ban đầu tốc độ luyện chế phù lục của hắn kỳ thật cùng không nhanh bao nhiêu. Nhưng khi ấn ký bên trong khí xoáy của hắn càng lúc càng khắc sâu, thì tốc độ luyện chế của hắn thật sự chẳng khác nào được lắp thêm tên lửa vào đít, tăng với tốc độ chóng mặt.
Nếu không phải như vậy. Trịnh Hạo Thiên cùng chẳng thể chỉ dùng ba ngày thời gian đã luyện chế xong toàn bộ gần một ngàn tấm phù lục trắng.
Cao Thăng xoay người, dẫn Trịnh Hạo Thiên vào trong một căn phòng nhỏ ở khu sinh hoạt.
Hắn hơi giảm thấp thanh âm xuống, nói: "Trịnh sư đệ. Phi Thiên phong là thượng phong duy nhất ở bản tông, toàn bộ nơi này đều không thuộc về bất cứ một phong nào, mà là thuộc về cả Vạn Kiếm tông. Phượng Sồ phong chúng ta là một trung mười một toàn trung phong, cho nên ở trong này cũng có quyền sở hữu vài căn nhà vĩnh viễn. Trịnh sư đệ sau này vô luận là lựa chọn gia nhập phong nào, chỉ cần nguyện ý cũng có thể tới bất cứ lúc nào."
Trịnh Hạo Thiên khễ ngây người, nghi hoặc nói: "Sống ở đây thì có chỗ gì tốt sao?"
Cao Thăng bật cười, nói: "Nơi này dù sao cùng là Phi Thiên phong, tuy không phải là một nửa bay trên trời kia, nhưng mức độ linh lực nồng đậm tuyệt đối không dưới động thiên của các trung phong. Cho nên, mỗi một căn nhà ở chỗ này đều rất đáng quý."
Trịnh Hạo Thiên lúc này mới thoải mái, trong lòng hắn hiểu được. Nếu không phải mình đáp ứng đối phương, cung cấp Sinh Mệnh phù cho hắn thì Cao Thăng tuyệt đối sẽ không tặng mình chuyện tốt như vậy.
Hơn nửa loại chuyện này chỉ sợ đến hắn cùng chưa chắc có quyền làm chủ, có lẽ là quyết định của trưởng lão Phượng Sồ phong, hoặc là Văn Nhân Băng Oánh rồi.
Trong lòng hắn cảm khái nhưng động tác hai tay cùng không thể chậm.
Lấy túi không gian ra, hắn thuần thục mở ra, lấy ra một ít phù lục đã chuẩn bị sẵn từ trước.
Trong khoảnh khắc lấy ra, hắn hơi chần chừ một chút, cuối cùng vẫn quyết định bớt đi một chút, chỉ lấy ra trên dưới một trăm tấm Sinh Mệnh phù hỗn hợp nhất, nhị giai.
Vừa rồi nhìn biểu hiện kinh ngạc của Cao Thăng. Trịnh Hạo Thiên trong lòng lập tức sinh cảnh giác, đồng thời quyết định thay đổi kế hoạch, chỉ lấy ra một nửa số phù lục ban đầu chuẩn bị sẵn cho Cao Thăng. Nếu như để Cao Thăng biết chuyện này, chỉ sợ hắn sẽ hối hận muốn chết.
Nhận lấy chồng phù lục, Cao Thăng lần lượt xem xét cẩn thận từng cái từng cái một.
Cùng không phải là hắn không tin tưởng Trịnh Hạo Thiên, mà là chỗ Sinh Mệnh phù này có vai trò quá quan trọng, không thể để xảy ra nửa điểm sai lầm.
Lúc luyện yêu võ giả sử dụng Sinh Mệnh phù thì thường thường đều là bắt đắc dĩ, thậm chí là khi lâm vào hiếm cảnh. Khi đó Sinh Mệnh phù tuyệt đối chính là vật cứu mạng. Nếu như đến lúc đó lời được tấm phù ra, lại đột nhiên phát hiện đó lại là một tấm phế phù, chỉ sợ ngay cả ý giết người cũng có.
Cho nên, cho dù là lo lắng cho môn hạ đệ tử Phượng Sồ phong ra ngoài rèn luyện. Cao Thăng cùng không dám có chút khnh thường đại ý nào.
Một lúc lâu sau. Cao Thăng cuối cùng cũng rời ánh mắt ra khỏi chồng phù lục.
Hắn đứng lên, hướng vẽ phía Trịnh Hạo Thiên mà khom người một cái thật sâu, chân thành nói: "Trịnh sư đệ, đa tạ."
Trịnh Hạo Thiên liên tục xua tay, trong lòng thầm nghĩ, nếu ngươi biết được ta đã cất xén một nửa, không biết có còn cảm kích ta như vậy không.
Cao Thăng than nhẹ một tiếng, nói: "Phù lục do Trịnh sư đệ luyện chế ra không ngờ đều là thượng phẩm và cực phẩm, hơn nửa số lượng cực phẩm so với thượng phẩm lại càng nhiều hơn một chút." Hắn cảm khái nói: "Nếu ngươi không đi làm ngọc phù sư, chỉ sợ ngay cả lão thiên gia cũng không đồng ý."
Trịnh Hạo Thiên khẽ xua xua tay, nói: "Cao sư huynh quá khen." Trong lòng hắn thầm xấu hồ, mình chỉ đưa ra thượng phẩm với cực phẩm phù lục mà đã được đánh giá như thế, nếu như đưa ta cả chồng siêu phẩm Sinh Mệnh phù, không biết phản ứng của hắn sẽ như thế nào.
Đưa tay vào túi không gian lần mò một lúc, Trịnh Hạo Thiên lấy ra hơn hai mươi tấm phù lục, nói: "Chỗ phù lục này là tiểu đệ vừa mới luyện chế, xin Cao sư huynh chỉ giáo nhiều hơn."
Cao Thăng nhận lấy, lật xem vài cái rồi kinh hỉ hô lên: "Linh Quang phù."
Vì số lượng linh khí sư so với luyện yêu võ giả phải ít hơn nhiều lắm, cho nên mỗi một linh khí sư đều rất dáng giá.
Chết một vị linh khí sư, thường thường so với chết mười luyện yêu vỗ giả còn muốn người ta xót một hơn. Cho nên giá trị của Linh Quang phù tuyệt đối hơn xa giá trị Sinh Mệnh phù.
Trong tay Cao Thăng hiện giờ đều là Linh Quang phù thượng phẩm và cực phẩm. Tuy chỉ vẻn vẹn có nhất giai và nhị giai nhưng giá trị cùng rất xa xỉ rồi.
Cao Thăng cảm kích gật đầu một cái, thật cẩn thận cất chỗ Linh Quang phù này vào trong túi không gian của mình. Hắn trịnh trọng nói: "Trịnh sư đệ, đa tạ ngươi đã hào phóng như vậy, không biết ngươi có yêu cầu gì không, chỉ cần nói ra, ngu huynh nhất định sẽ tìm cách thực hiện cho ngươi." Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.
Trịnh Hạo Thiên mỉm cười, hắn thầm nghĩ trong lòng, cái ta muốn, chính là tình hữu nghị với Phượng Sồ phong các ngươi.
Nếu không như vậy, ta đem chỗ phù lục đó bán đứt cho Vạn Bảo Hiên, lợi ích thu về tuyệt đối hơn xa các ngươi, cần gì phải khổ khổ sở sở chạy tới bán cho các ngươi.
Đương nhiên, những lời này hắn chỉ nghĩ trong lòng, làm sao dám nói ra.
Muốn xây dựng được quan hệ với Phượng Sồ phong, chỉ cần có thể cung cấp liên tục không ngừng các loại phù lục là được rồi.
Ho khan một tiếng. Trịnh Hạo Thiên nói: "Cao sư huynh, ta muốn một ít Phong Ma phù phẩm chất tương đối cao, ngươi xem có cách nào không?"
"Phong Ma phù?" Cao Thăng kinh ngạc nói, ''Trịnh sư đệ, ngươi là ngọc phù sư, không phía là luyện khí sư, không phải là cao giai luyện đan sư, lại càng không phải trận pháp sư, vậy cần Phong Ma phù làm gì?"
Trịnh Hạo Thiên trong lòng khẽ động, nói: "Tiểu đệ nghe nói Phong Ma phù có tác dụng rất lớn, nhưng không được rõ ràng lắm, xin Cao sư huynh chỉ điểm."
Cao Thăng xua xua tay, cười nói: "Sư đệ khách khí rồi. Phong Ma phù là phù lục thường được sử dụng nhất trong linh khí sư. Nếu là loại Phong Ma phù thông thường, phách lực phong ấn bên trong không lớn thì chỉ cần hơi luyện chế một chút là có thể trở thành Linh Khí phù cao giai, có thể cung cấp linh khí để đặc chế thần binh. Đây là tác dụng lớn nhất của Phong Ma phù, cũng là nguồn chế tạo Linh Khí phù lớn nhất."
Trịnh Hạo Thiên bừng tỉnh, hắn vẫn cho rằng linh lực trong Linh Khí phù là được lấy từ trong linh thạch mà ra, nhưng bây giờ mới hiểu được, thì ra phần lớn là từ Phong Ma phù mà ra.
Trách không được số lượng Phong Ma phù lại nhiều đến thế, bởi vì chúng có thể chuyển đổi thành tiền tệ giao dịch cơ bản nhất trong đại Linh giới.
"Phong Ma phù chứa phách lực thấp thì có thể chuyển hóa thành Linh Khí phù. Nhưng nếu là Phong Ma phù ẩn chứa phách lực tương đối cao, hoặc là chứa cao giai thiên ma thì giá trị có thể cao lắm." Cao Thăng tiếp tục nói: "Vô luận là chế thuốc, chế khí hay là làm trận phần quan trọng trong trận pháp đều phải sử dụng Phong Ma phù cao giai..''
Trịnh Hạo Thiên chậm rãi gật đầu, bắt đầu có một kiến thức đại khái về tác dụng của Phong Ma phù.
Cao Thăng trầm ngâm một lát, nói: "Nếu sư đệ muốn Phong Ma phù cấp thấp thì hết sức dễ dàng. Môn hạ đệ tử Vạn Kiếm tông chúng ta ngày nào cũng có người tiến vào Trấn Ma tháp săn giết thiên ma, số lượng Phong Ma phù thu hoạch được mỗi ngày rất lớn, muổn bao nhiêu có bấy nhiêu." Hắn hơi dừng lại một chút, vì không muốn khiến cho Trịnh Hạo Thiên hiểu lầm nên nói: "Bất quá nếu sư đệ cần, ngu huynh vô luận thế nào cùng tìm được cho ngươi."
Trên mặt Trịnh Hạo Thiên lộ ra một tia vui mừng, nói: "Vậy đa tạ Cao sư huynh, bất quá tiểu đệ chỉ cần Phong Ma phù nhị giai trở xuống, về phần phẩm chất, đương nhiên là càng cao càng tốt."
"Dưới nhị giai?" Vẻ mặt Cao Thăng trở nên cổ quái, đỡ khóc dỡ cười nói: "Ngu huynh hiểu rồi."
Nếu sớm biết Trịnh Hạo Thiên chỉ cần Phong Ma phù nhị giai trở xuống, hắn đã đáp ứng luôn rồi, làm gì phải tốn nước bọt giải thích như vậy.
Trịnh Hạo Thiên cũng nở một nụ cười sáng lạn. Có đôi khi quan hệ giữa hai bên không nhất định phải biếu tặng mới có thể trở nên sâu sắc.
Nếu để cho đổii phương biết, mình chẳng những có thể giúp đối phương thu được lợi ích, mà cũng cần đối phương hỗ trợ, thì loại kết giao dựa trên lợi ích này mới có thể duy trì lâu dài được.
Hắn tuy không hiểu đạo lý này, nhưng Cừu Đường Cổ lại cực kỳ am hiểu.
Trước khi tiến vào đại Linh giới, hai người đã đàm luận mấy lần, và hiện giờ nó đã phát huy hiệu quả rồi.