Lúc này, trong lòng Trịnh Hạo Thiên chấn động vô cùng. Sau khi đọc được lời giới thiệu về Vạn Kiếm tông, hắn rốt cuộc cũng biết, vì sao Vạn Kiếm tông lại coi trọng cực phẩm linh khí sư như vậy rồi.
Hơn nửa đối diện với một cực phẩm linh khí sư tấn chức ở tiểu Linh giới, thậm chí còn có thể tiến thêm một bước, trở thành siêu phẩm linh khí sư như Cừu Hinh Dư, bọn họ lại hứa hẹn một điều kiện hấp dẫn mê người - cho phép tùy ý tiến vào Phi Thiên phong.
Nguyên nhân cơ bản, chính là vì số lượng khí xoáy.
Tất cả các linh khí sư, chỉ cần hắn có thể kiên trì, không ngừng cố gắng tu luyện, cộng thêm có đan được trợ giúp, tăng lên cấp bậc cũng không phải là chuyện quá khó khăn.
Ít nhất, linh khí sư ở giai đoạn này, muốn từ nhất giai tăng lên tới thập giai, cũng hoàn toàn có thể thành công.
Nhưng phẩm chất thiên phú thì cho dù là ai cũng không thể nào bù đắp nổi.
Một hạ phẩm linh khí sư, hắn ban đầu sẽ có được ba tới bốn luồng khí xoáy, cùng với cấp bậc không ngừng tăng lên, cho tới khi hắn đạt tới thập giai thì số lượng khí xoáy của hắn sẽ đạt tới ba mươi đến bốn mươi cái.
Nếu như là ba mươi luồng khí xoáy, cùng tu luyện Vạn Kiếm quyết, cộng thêm tu luyện đến cảnh giới lô hỏa thuần thanh, thì ba mươi khí xoáy chia làm mười cấp độ khác nhau, số lượng sản sinh ra là ba mũ mười.
Tuy Trịnh Hạo Thiên cũng không biết ba mũ mười là bao nhiêu, nhưng điều này cũng không cản được hắn bắt đầu tính toán.
Sau một lát, hắn cũng đã tính ra được kết quả, ba mươi luồng khí xoáy, có thể trong nháy mắt xuất ra hơn năm vạn chín ngàn đạo kiếm quang (ngất, đầu thăng này là siêu máy tính hay sao mà ba mù mười cũng tính được. 59049)
Gần sáu vạn đạo kiếm quang trong nháy mắt bạo phát, uy lực như thế nào ai cũng có thể tưởng tượng được.
ít nhất với thực lực trước mắt của mấy người bọn Trịnh Hạo Thiên, nếu gặp phải đối thủ như vậy thì chỉ có một lựa chọn duy nhất, đó chính là xoay người bỏ chạy. Nếu thoát được mạng, đó chính là vận khí, nhưng nếu trốn không thoát thì chờ đợi hắn chỉ có một con đường chết mà thôi.
Bất quá gần sáu vạn đạo kiếm quang chỉ là thập giai linh khí sư kém cỏi nhất.
Cùng là hạ phẩm linh khí sư, nếu có đủ bốn mươi luồng khí xoáy, thì hắn có thể phóng ra hơn trăm vạn đạo kiếm quang rồi.
Trăm vạn kiếm quang...
Cảnh tượng hùng vĩ như vậy, chỉ cần nghĩ thôi cũng khiến cho người ta nhiệt huyết sôi trào rồi.
Trung phẩm linh khí sư đến thập giai sẽ có được từ năm mươi đến sáu mươi khí xoáy, thượng phẩm linh khí sư sẽ có bảy mươi tới tám mươi luồng khí xoáy.
Còn cực phẩm linh khí sư thì sao?
Sau khi có được chín mươi luồng khí xoáy, người ta có thể phóng ra bao nhiêu đạo kiếm quang đây?
Trịnh Hạo Thiên giơ ngón tay lên bấm bấm, nhưng lại bắt ngờ phát hiện, mười đầu ngón tay của mình không ngờ lại run rẩy.
Cố gắng hết sức làm cho mình bình tĩnh trở lại, nhưng hắn tính đi tính lại nhưng vẫn thể nào tính ra được một con số cụ thể.
Chín mươi luồng khí xoáy thì phải là chín mũ mười đạo kiếm quang, con số này rốt cuộc là bao nhiêu?
Rốt cuộc là một trăm triệu hay là một tỷ đây, (Thì ra siêu nhân cũng không bằng máy tính, có 3 tỷ rưỡi chứ mấy, hehe)
Tính đi tính lại, mười ngón tay của hắn thật sự không đủ dùng.
Một lát sau hắn thở dài thật sâu một hơi, cuối cùng đành bỏ qua cái để toán bất đắc dĩ này.
Trong phút chốc, hắn tựa hồ lại được nhìn thấy Văn Nhân Băng Oánh thi triển ra cả vô lượng kiếm hải, bao phủ cả nửa bầu trời kia.
Đến tận lúc này, hắn mới hiểu ra được, vì sao Văn Nhân sư tỷ lại có thể phóng xuất ra nhiều kiếm quang như vậy. Đó là vì số lượng khí xoáy của nàng đủ nhiều, cho nên sau khi thi triển sẽ phóng ra một số lượng kiếm quang không thể tính toán nổi.
Dùng một mảnh kiếm hải khổng lồ như vậy oanh kích xuống, cho dù là bất cứ địch nhân gì cùng bị chém thành thịt vụn trong tích tắc
Chỉ là hắn lại không giống vậy, hắn có tới mười luồng khí xoáy.
Nếu có thể tiếp tục bảo trì ưu thế này, thì sau khi hắn tấn thăng tới thập giai, là có thể cùng lúc phóng ra....mười tỷ đạo kiếm quang rồi.
Mười tỷ đạo kiếm quang đó!
Hẳn tin tưởng, bất cứ thứ gì dám đứng ngăn cản trước mặt hắn, đều lập tức bị phá hủy tựa như củi mục cành khô.
Hắn có tự tin mãnh liệt, bản thân mình nhất định sẽ đạt tới cảnh giới như vậy.
Nhưng ngay lập tức toàn bộ tạp niệm trong lòng nhanh chóng bị hắn ném lên chín tầng mây.
Mười tỷ kiếm quang tuy ràng mê người, nhưng dù sao cùng chỉ là tương lai xa vời. Nguồn truyện: Truyện FULL
Mà hắn hiện tại chỉ là một tên linh khí sư nhất giai nho nhỏ, cho dù cố gắng đến sống đến chết cùng chỉ có thể phóng ra mười đạo kiếm quang, trong khi một tên nhị giai linh khí sư đã có thể phóng ra chín đến mười sáu đạo kiếm quang rồi.
Lúc này hắn căn bản chẳng có bao nhiêu thực lực cả....
Điều hắn phải làm duy nhất hiện giờ chính là phải không ngừng tu luyện, khiến cho bản thân nhanh chóng đạt tới cảnh giới thập giai. Không chỉ như vậy, hắn còn phải tu luyện Vạn Kiếm quyết, tu luyện khả nâng khống chế, vận chuyển cùng phối hợp các khí xoáy tới cảnh giới đăng phong tọa cực.
Nếu không, cho dù hắn có được một năm luồng khí xoáy, nhưng không thể tu luyện Vạn Kiếm quyết tới cảnh giới đỉnh phong thì cũng vô pháp phóng xuất ra mười tỷ đạo kiếm quang.
Hai mắt chậm rãi đóng lại, cảnh tượng trước mắt lập tức biến thành hỗn độn, hắc ám. Vào lúc này, trái tim của hắn nhanh chóng hoàn toàn bình tĩnh trở lại.
Mười luồng khí xoáy trong não vực vẫn duy trì một tốc độ xoay tròn không nhanh không chậm như trước.
Từ sau khi phân liệt ra, những luồng khí xoáy này cứ dựa theo công pháp hắn tu luyện mà không ngừng vận chuyển
Đại Quang minh Thánh Linh pháp quyết tuyệt đối là quang minh pháp quyết đứng hàng đầu thiên hạ, nhưng cùng với việc hắn không ngừng nổ lực tu luyện, lực lượng quang minh trong mười luồng khí xoáy càng lúc càng tăng mạnh.
Lúc này, khi tinh thần của hắn tập trung đến nào vực, nơi đó lập tức bừng lên ánh sáng rực rỡ.
Đây thuần thúy là lực lượng quang minh, nó đã phát triển đến mức độ hoàn toàn áp chế lực lượng hắc ám.
Nếu chỉ liếc mắt nhìn qua, nơi này tựa hồ đều bình thường. Nhưng bên trong lực lượng quang minh tuyệt đối kia lại có một lực lượng hắc ám khổng lồ không gì so sánh nổi ẩn nấp.
Nhưng chẳng biết tại, trong lòng Trịnh Hạo Thiên lại đột nhiên ẩn ước cảm giác được có điều gì đó không thỏa đáng. Nhưng trước mắt, hắn cùng không có biện pháp nào giải quyết.
Có lẽ, lúc trước khi ở trước thạch bích, hắn nên tìm liếm một môn bí pháp ám hệ cực phẩm để tu luyện. Bất quá ý nghĩ này vừa lóe lên trong đầu hắn liền lập tức biến mất.
Trước tiên chưa nói đến có thể tìm được ám hệ công pháp tương xứng với Đại Quang minh Thánh Linh pháp quyết hay không, cho dù là tìm được rồi, hắn tuyệt đối cũng không có khả năng tu luyện vào lúc này.
Lúc này, điều hắn phải làm chính là nhanh chóng tu luyện thành công Vạn Kiếm quyết.
Tinh thần càng lúc càng tập trung, dựa theo bí pháp thần kỳ ghi trong Vạn Kiếm quyết. Trịnh Hạo Thiên bắt đầu ngưng tụ linh lực trong khí xoáy.
Khí xoáy trong nào vực bốn đang dựa theo một tốc độ nhất định mà không ngừng xoay tròn. Mỗi một lần xoay tròn nó đều hấp thu một lượng linh khí từ ngoại giới tiến vào bổ sung bản thân, đồng thời khiến cho khí xoáy không ngừng lớn mạnh, trưởng thành.
Đây là một quá trình lâu dài, nếu là dùng linh khí đan thì được lực sẽ thông qua thân thể, trực tiếp tiến vào khí xoáy, hóa thành linh lực tinh túy nhất, cung cấp chất dinh dưỡng sung túc hơn cho khí xoáy phát triển.
Dần dần, trong khí xoáy đã có một chút nhúc nhích.
Trịnh Hạo Thiên mừng rỡ trong lòng. Trong Vạn Kiếm quyết có đoạn ghi, Muốn từ trong khí xoáy ngưng tụ ra linh lực tương ứng không phải là chuyện đơn giản, phải không ngừng thử nghiệm mới có thể thành công.
Nếu ai có thể trong vòng một tháng mà thành công từ trong khí xoáy ngưng tụ ra linh lực, có thể phân hóa linh khí chi quang, cùng tính là thành tích tương đối khá rồi
Cho dù là thiên tài trong linh khí sư cũng phải mắt trên dưới ba đến năm ngày thời gian mới có thể ngưng tụ ra luồng linh lực đầu tiên.
Thầm hít sâu một hơi. Trịnh Hạo Thiên rốt cuộc cùng xác định, hắn thật sự thành công, không phải bởi vì nguyên nhân nào đó mà sinh ra ảo giác.
Hai mắt mở bừng, tuy rằng chỉ là ngưng tụ ra luồng linh lực đầu tiên, nhưng hắn đã có chút hưng phân, muốn thử nhìn uy lực Vạn Kiếm quyết thế nào rồi.
Cổ tay vừa lật hắn đã lấy bảo khí thiền trượng đặt bên hông xuống.
Cẩn thận nhìn một hồi lâu, hắn chợt thở dài tiếc nuối một hơi, lại đem thiền trượng cất đi thật kỹ, thay bằng một trưởng kiếm cấp bậc linh khí.
Vạn Kiếm quyết tuy rằng lấy kiếm làm tên, nhưng là thần binh gì cũng có thể thi triển. Chỉ dáng tiếc là bảo khí thiền trượng của hắn, trong trận chiến với Hàn Lũy Nguyên đã bị hắn tiện tay đánh tan khí phách trong bảo khí.
Tuy rằng không thực sự đến mức làm cho bảo khí hồn phi phách tán, nhưng cũng đã chịu thương tổn nhất định.
Nên lúc này còn gắng gượng vận dụng thì tất sẽ kéo dài thời gian khôi phục khí phách.
Ánh mắt dừng trên thanh linh khí trưởng kiếm chợt lóe. Trịnh Hạo Thiên khẽ vung tay lên, lập tức một luồng lực lượng vô hình vô sắc mới sản sinh từ trong khí xoáy lập tức men theo cánh tay hắn phòng ra ngoài.
Thanh linh khí trưởng kiếm nắm trên mặt đất kia khẽ nhúc nhích, tiếp đó quang mang đại thịnh.
Trịnh Hạo Thiên sắc mặt nghiêm trọng, hắn biết, mình có thể thành công hay không là dựa vào giờ khắc này.
Ngón tay nhẹ huy động, hắn quát khẽ một tiếng, ''Đi.''
Trong nháy mắt, đạo quang mang trên linh khí lập tức phàn liệt ra, giống như cảnh tượng phân liệt khí xoáy ngày trước, từ trên linh khí bảo kiếm tách ra.
Trịnh Hạo Thiên lập tức lộ rõ vẻ vui mừng trên mặt.
Đạo kiếm quang này khiến cho hắn có một cảm giác rất thân thiết, tựa như thân nhân sống bên cạnh hắn nhiều năm vậy, không ngờ còn khiến cho hắn ẩn ước có một cảm giác huyết mạch tương liên.
Hắn biết, điều này thực chất là do tương liên giữa linh lực trong cơ thể hắn và linh lực trong kiếm quang.
Liên hệ giữa hắn và kiếm quang càng thân thiết, uy lực kiếm quang có thể phát ra lại càng cường đại.
Ánh mắt, ngón tay chỉ loạn bốn phía, hắn tựa như một đứa trẻ vừa nhận được một môn đồ chơi yêu thích nhất, hoàn toàn vứt bỏ mọi thứ xung quanh, toàn tâm thể nghiệm cái cảm giác thần kỳ này.
Cùng không biết là bao lâu sau, một tiếng đập cửa nặng nề đã đánh thức hắn.
"Trịnh sư đệ, có người tìm ngươi." Thanh âm của Cao Thăng khẽ truyền vào.