Trong phòng khách Vạn Bảo Hiên, Vân Thải Điệp ôm một cái hòm cũng không tính lớn ra, giao cho Trịnh Hạo Thiên.
Khi nàng ôm cái hòm này từ trong nội khố đi ra ngài, sắc mặt Thành quản sự thậm chí còn có chút xanh mét, bởi vậy có thể thấy được, thứ này trong lòng hắn rốt cuộc là có địa vị như thế nào rồi.
Sau khi nhận Thất Thải Liên Hoa cùng Huyết Yến chi tiên, đám người Trịnh Hạo Thiên lập tức cáo từ, rời khỏi nối khố.
Nhìn sắc mặt Thành quản sự, bọn họ đều có chút lo lắng, không biết chừng lão Thành quản sự kia lại đột nhiên phát điên lên, giữ luôn mấy người bọn họ ấy chứ.
Tuy thân phân của Vân Thải Điệp tương đương với hắn, nhưng nơi này dù sao cùng là địa bàn của hắn.
Thành quản sự khổ công kinh doanh ở nơi này mấy chục năm, một khi song phương xảy ra xung đột mệnh lệnh, thì người nơi này rốt cuộc nghe theo ai, dùng mông nghĩ cũng biết đáp án.
Cho nên, khi đám người Trịnh Hạo Thiên nhận xong hàng, cho dù là mấy người Cao Thăng cùng tuyệt không có cái ý định gì với cái nội khố này nửa.
Lúc này, cầm cái rương nhỏ trong tay, trong lòng Trịnh Hạo Thiên có chút cảm khái, hơn nửa lập tức hạ quyết định.
Thất Thải Liên Hoa hắn cũng chẳng để tâm đến, nhưng Huyết Yến chi tiên thì nhất định phải nắm ở trong tay của mình.
Vân Thải Điệp mỉm cười nói: "Trịnh công tử, Thải Điệp vừa nhận được tin tức, tất cả luyện yêu võ giả từ trung phẩm trở lên từ tiểu Linh giới tiến vào đại Linh giới và đám người linh khí sư đã đăng ký xong rồi."
Hai mắt mấy người Trịnh Hạo Thiên lập tức thoáng phát sáng, mà ngay cả ba người Cao Thăng cùng dóng cả hai lỗ tai lên.
"Lần này, trù Hàn Lâm tiểu Linh giới ra, tổng cộng có năm vị cực phẩm luyện yêu võ giả cùng hai vị thượng phẩm linh khí sư." Vân Thải Điệp che miệng cười duyên, nói: "toàn bộ thiên tài của hơn một trăm cái tiểu Linh giới cộng lại cũng không bằng một cái Hàn Lâm tiểu Linh giới. Ha ha, các môn phái khác phải hâm mộ Vạn Kiếm tông chết mất thôi."
Trong mắt ba người Cao Thăng lập tức lộ ra một tia vui mừng, bất quá bên trong nét vui mừng này lại vẫn ẩn ước có một tia lo lắng.
Nếu như đám người Trịnh Hạo Thiên cuối cùng đều lựa chọn gia nhập Vạn Kiếm tông, thì tất nhiên tất cả đều vui vẻ, nhưng nếu bọn họ lại chọn lựa gia nhập môn phái khác, thì tội lỗi của bọn họ cùng quá lớn rồi.
Trịnh Hạo Thiên trầm ngâm một chút, đột nhiên hỏi: "Vân quản sự, khi chúng ta từ tiểu Linh giới các phương tiến vào, phần lớn là do người nào tiếp dẫn?"
Ánh mắt Vân Thải Điệp như vô tình hữu ý mà lướt về phía ba người Cao Thăng một cái rồi nói: "Bình thường liệp vương cùng hạ phẩm luyện yêu võ giả cũng không có người tiếp dẫn, bọn họ cuối cùng đều được phân phối cho các đại môn phái, vận mệnh cuối cùng thế nào thì phải xem vận may của bọn họ rồi, còn về phần luyện yêu võ giả trung phẩm trở lên cùng linh khí sư, bọn họ sẽ tụ tập tại mười địa điểm, cứ mười hoặc hơn mười tiểu Linh giới một chút lại tụ tập vào một địa điểm. Bát đại siêu cấp môn phái cùng rất nhiều đại môn phái trên Phiêu Miễu đại lục sẽ phái người tới làm tiếp dẫn giả, đưa bọn họ vào Anh Tài chi thành."
Trịnh Hạo Thiên lúc này mới chợt hiểu ra, nói: "Vậy bọn họ làm thế nào để phân phối đây?"
"Rút thăm." Vân Thải Điệp chậm rãi nói: "Mười địa điểm, bát đại siêu cấp môn phái, mỗi phương rút một cái, còn hai cái còn lại để cho các đại môn phái tranh giành, phân chia với nhau thôi."
Cao Thăng liên tục gật đầu nói: "Vân quản sự nói không sai, lần trước chúng ta có thể ngẫu nhiên rút thăm được Hàn Lâm tiểu Linh giới, làm người tiếp dẫn cho Trịnh huynh, chứng tỏ Vạn Kiếm tông với Trịnh huynh quả nhiên là có duyên."
Trịnh Hạo Thiên bật cười, Cao Thăng này thật đúng không bỏ sót một cơ hội nào để quảng cáo cho Vạn Kiếm tông.
Dư Uy Hoa đột nhiên thở dài một tiếng, nói: "Liệp vương ở quên hương chúng ta đã tính là tồn tại đỉnh cao rồi. Nhưng thật không tưởng được, sau khi đến nơi này, thậm chí ngay cả kiến hôi cũng không bằng." Hắn lắc lắc đầu, trong ánh mắt có chút bi thương, nói: "Nếu như sớm biết như thế, chỉ sợ sẽ có hơn phân nửa mọi người không muốn tiến vào đại Linh giới nửa."
Vân Thải Điệp khẽ cười, nói: "Dư huynh, nếu như vị liệp vương kia định mai danh ẩn tích cả đời, hơn nửa không sử dụng vũ lực thì đương nhiên có thể không tiến vào đại Linh giới. Nhưng nếu hắn đã để lộ ra tu vi võ đạo liệp vương, thì chuyện này không thể do hắn quyết định nửa rồi."
Thanh âm của nàng nhẹ nhàng mà ung dung, nhưng chẳng biết tại sao, đám người Trịnh Hạo Thiên lại đồng thời cảm nhận được một luồng âm khí đang phả vào mặt.
Dư Uy Hoa khẽ ngây người, nói: "Vân chưởng quỹ. Ở trong tiểu Linh giới cũng có cao thủ cấp liệp vương mà."
Vân Thải Điệp cười nhạt, nói," Trừ giáo đầu võ quán các nơi ra, số lượng tất cả những liệp vương có thể trở về không đến một phần vạn. Nếu là người không có chỗ dựa vững chắc sau lưng thì há có thể bình yên quay trở về."
Đám người Trịnh Hạo Thiên đưa mắt nhìn nhau một cái, tin tức này là lần đầu tiên bọn họ nghe được.
Đột nhiên Lâm Đình sắc mặt khẽ biến, nói: "Vân quản sự, ngài đã từng ở Biền Tây thành một thời gian, xin hỏi có biết Biền Tây thành Lý gia hay không?"
''Một trong tứ đại thế lực Biền Tây thành. Thải Điệp có lý nào lại không biết."
"Vậy ngài có biết bọn họ được nhà nào chống đỡ sau lưng không?" Lâm Đình trầm giọng hỏi.
Sắc mặt mấy người Trịnh Hạo Thiên trong nháy mắt đều trở nên ngưng trọng.
Vân Thải Điệp hơi chắn chữ một chút rồi nói: "Tiền bối của Lý gia là một vị trưởng lão của Hỗn Nguyên môn. Mà Hỗn Nguyên môn chính là một đại môn phái trên Phiêu Miễu đại lục."
Mấy người Trịnh Hạo Thiên nhẹ nhàng gật đầu, bọn họ thầm đem cái tên Hỗn Nguyên môn này ghi tạc vào trong lòng.
Lui lại về phía sau vài bước, Trịnh Hạo Thiên ôm quyền nói."Đa tạ Vân quản sự, mấy người chúng ta xin cáo từ."
Vân Thải Điệp hướng về phía bọn họ khẽ mỉm cười gật đầu, cùng không cố lưu lại, chỉ là ngay sau khi mấy người Trịnh Hạo Thiên rời đi khuất tấm, nụ cười trên mặt nàng lập tức thu liễm trở lại.
"Thành quản sự, ngươi đã đem chuyện này bẩm báo lên trên rồi sao?" Nàng lạnh nhạt nói.
Thành quản sự chẳng biết tự lúc nào đã xuất hiện phía sau nàng, hắn lành đạm nói: "Không sai, chỉ riêng việc ngươi lấy hết hai đại chí bảo trong nội khố, bổn tọa đã đảm đương không nổi rồi." Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL
Vân Thải Điệp dùng một ánh mắt trào phúng mà nhìn hắn, nói: "Thành quản sự, ngươi có biết vì sao ngươi lại phải ở nơi này hơn mười năm, mà vẫn không thể tấn thăng thành ngân bài quản sự không?"
Thành quản sự khẽ ngây người, nhưng ngay lập tức sắc mặt liền trở nên cực kỳ khó coi.
Những lời này của Vân Thải Điệp không thể nghi ngờ đúng là đã đã chạm vào nỗi đau đớn nhất trong lòng hắn.
Khẽ cười cười, Vân Thải Điệp phảng phất như một cơn gió, phiêu lãng bay ra ngoài.
"Thành quản sự, nếu ngươi không muốn ở nơi này cả đời thì hãy đánh bóng lại đôi mắt của mình đi."
Nghe thanh âm vẫn văng vẳng, vang vọng trong hư không, sắc mặt Thành quản sự biến đổi không ngừng. Sau một lát, hắn phảng phất như là lầm bẩm với chính mình: "Chẳng lẽ, lão phu thật sự nhầm rồi?"
Mặt trời dần chuyển về tây, sắc trời cũng dần trở nên có chút âm u.
Sau khi rời khỏi Vạn Bảo Hiên, ba người Cao Thăng trong lòng vẫn có chút kích động không thôi.
Bọn họ vốn chỉ định thuyết phục mấy người Trịnh Hạo Thiên gia nhập Vạn Kiếm tông mà thôi, nhưng thật không nghĩ tới chính là. Trịnh Hạo Thiên lại mang đến cho bọn hắn một kinh hỉ còn lớn hơn nửa.
Được Vương Thiết Thao nhiệt tình mời mọc, mấy người Trịnh Hạo Thiên đành phải đi tới một căn đình viện ở một nơi độc lập trong thành.
Nơi này chính là chỗ ở của Vương Thiết Thao trong Anh Tài chi thành, cũng là sản nghiệp mà Vạn Kiếm tông đặc ý mua về. Nếu như người phụ trách tiếp dẫn phát hiện trong đám người mới đến có hạt giống tốt nào đó thì sẽ lập tức mời bọn họ tới đây ở lại.
Nguyên bản bọn họ còn muốn mời mấy người Trịnh Hạo Thiên ở lại, nhưng mấy người Trịnh Hạo Thiên lại vừa kiên quyết vừa nhã nhặn từ chối. Được cái biểu hiện của Trịnh Hạo Thiên lại làm bọn hắn rất là yên tâm, bởi vì mấy người Trịnh Hạo Thiên đối với Vạn Kiếm tông tỏ ra rất kính trọng và thân cận.
Nếu cứ tiếp tục duy trì mức quan hệ thế này, thậm chí là phát triển hơn nửa, thì nếu không có bất ngờ gì xảy ra, mấy thiên tài ngàn năm khó gặp như bọn họ nhất định sẽ gia nhập Vạn Kiếm tông rồi.
Mà ba người phụ trách việc này là bọn họ cùng sẽ được môn phái khen thường, nhận được những phần thường thật lớn, khiến cho người khác phải ao ước, thèm muốn.
Sau khi tiến vào đình viện, Trịnh Hạo Thiên đem chiếc rương nhỏ đặt lên bàn.
Hắn cười ha ha, nói: "Cao huynh. Vương cô nương, đây là hai kiện bảo vật của Vạn Bảo Hiên." Nói tới đây thì hơi dừng lại một chút.
Cao Thăng lập tức nói: "Trịnh huynh chậm đã."
Trịnh Hạo Thiên khẽ ngây người, ánh mắt mang theo vẻ hồ nghi nhìn hắn.
Cao Thăng vẻ mặt ngưng trọng nói: "Trịnh huynh mới tới đại Linh giới, có thể có điều không biết. Hai thứ này chỉ có Vạn Bảo Hiên mới có thể sản xuất, hơn nửa sản lượng hàng năm đều rất có hạn, căn bản không có khả năng cung cấp cho tu luyện giả toàn bộ đại lục này dùng. Ngươi ở Vạn Bảo Hiên, dùng bảy vạn linh thạch đã mua được năm mươi phần Thất Thải Liên Hoa cùng hai mươi phần Huyết Yến chi tiên, đây tuyệt đối là hỏi lớn rồi. Nếu nguyện ý bán ra, thì tất cả các đại môn phái đều nguyện ý dùng giá gấp mười lần để mua lại."
Vương Nhất Nguyên cũng khẽ gật đầu nói: "Giá cả chúng ta mua được trong Vạn Bảo Hiên đã là thấp nhất có thể rồi, cho nên. Trịnh huynh nên chờ sau khi gia nhập tông môn, đem vật này dâng cho môn phái, trực tiếp đổi lấy Bộc Khí đan cùng Cố Khí đan thì hay hơn."
Cơ thịt trên khuôn mặt Vương Thiết Thao khẽ giật giật mấy cái, trong mắt lộ rõ một tia tiếc nuối không nỡ, nhưng cũng không dám mở miệng phản bác.
Trịnh Hạo Thiên ngạc nhiên đưa mắt nhìn bọn họ kỹ thêm một chút, trong ánh mắt dần dần có nhiều hơn vài phần thân thiết.
Đó gọi là người đối với ta thế nào ta đối với người như vậy, chỉ có thật lòng lo nghĩ cho người khác, hơn nửa thật lòng kết giao thì mới có thể lấy được niềm tin chân chinh của người ta. Lúc này hắn đã bước đầu tiếp nhận Cao Thăng cùng Vương Nhất Nguyên.
Thu chiếc hòm lại, Trịnh Hạo Thiên cất cao giọng nói: "Đa tạ hai vị chỉ điểm. Trịnh mỗ không khách khí nửa." Cao Thăng khiêm tốn nói thêm mấy câu. Lâm Đình đột nhiên cười nói: "Hai vị, nếu cuối cùng chúng ta không lựa chọn gia nhập Vạn Kiếm tông, các ngươi chẳng phải là thiệt thòi lớn sao?"
Cao Thăng cùng Vương Nhất Nguyện nhìn nhau cười, Cao Thăng thản nhiên nói: "Lâm huynh nói không sai, nhưng chúng ta chỉ cần dùng tâm mà làm, còn kết quả cuối cùng thế nào thì cứ để mặc cho số phận đi, chỉ cần tận tâm tận lực, vô oán vô hối là đủ rồi..."
Chân mày Trịnh Hạo Thiên khẽ nhúc nhích, nói: "Hay cho một cái tận tâm tận lực, vô oán vô hối, Cao huynh, cái vỗ tay coi như là ước định của tiểu đệ."
Hắn chậm rãi vươn bàn tay phải ra. Cao Thăng khẽ ngẩn người, nhưng lập tức trở nên vui mừng khôn xiết, cũng đưa tay ra, cùng Trịnh Hạo Thiên vỗ tay một cái thật mạnh.
Hai người nhìn nhau bật cười sảng khoái, trong lòng tràn đầy vui sướng.
Đám người Dư Uy Hoa liếc mắt nhìn lẫn nhau, đối với biểu hiện của đám người Cao Thăng cùng hết sức hài lòng.
Vạn Kiếm tông thật ra cùng rất không tệ, có lẽ một tháng sau, mọi người gia nhập Vạn Kiếm tông cũng là một lựa chọn không tệ.
Nhưng mấy người bọn họ lại không biết.
Hiện giờ Anh Tài chi thành đã bởi vì bọn họ mà trở nên náo nhiệt