Vội vàng trở về hậu viện Cừu gia. Trịnh Hạo Thiên đóng chặt cửa phòng lại, lấy túi không gian ra.

Đầu tiên hắn ngưng thần dòng tai lắng nghe, sau khi xác định không có người nào rồi mới mở túi không gian, lấy ra tất cả những thứ vừa mua được.

Một chiếc linh bút long lanh trong suốt, một tập phù triện trắng tiêu chuẩn, còn có một bình Huyết Mặc trấp đặc chế lớn.

Nhìn mấy thứ này. Trịnh Hạo Thiên hài lòng gật gật đầu.

Bất quá, hắn cũng không lập tức bất đầu luyện chế phù lục, mà tiếp tục thò tay vào túi không gian lấy ra một món đồ nửa.

Đây là một viên đá màu vàng, chỉ lớn bằng nắm tay thôi. Vừa xuất hiện ra ngoài ánh sáng, viên đá liên lập tức tỏa ra ánh huynh quang nhàn nhạt, tựa hồ ngay cả không gian xung quanh cũng chịu ảnh hưởng.

Trịnh Hạo Thiên than nhẹ một tiếng, thầm cảm khái cho vận khí của mình.

Viên đá này vốn là đồ của Lý Mậu Sương. Hắn lấy thứ này đánh cược với mình, kết quả chẳng những thua bảo vật, mà ngay cả tính mệnh cũng đánh mắt.

Trong bảo điển gia truyền nhà hắn có ghi chép rất nhiều về những bảo vật thần kỳ trong thiên hạ. Nếu như hắn không nhìn nhầm, viên đá này hắn là một trong số đó.

Huân thạch, màu vàng chói, tác dụng không nhiều, nhưng nếu ngâm vào trong Huyết Mặc trấp thì có thể tăng cường lượng linh khí ẩn chứa bên trong Huyết Mặc trắp.

Thứ này là một loại bảo vật mà ngọc phù sư rất thích, tuy cũng có thể dùng đề rèn binh khí, có tác dụng rất tốt, nhưng đại đa số người sử dụng vẫn là ngọc phù sư.

Đi vào trong phòng lấy ra một chiếc nghiên tròn. Trịnh Hạo Thiên đồ một ít Huyết Mặc trấp vào, tiếp đó đề Huân thạch vào trong.

Huyết Mặc trắp có màu vừa đỏ vừa đen, bên trong có ẩn chứa linh lực cường đại. Đây là hỗn hợp được điều chế từ máu tươi của yêu thú và chất dịch của một số thực vật đặc biệt mà thành.

Giống với tiêu chuẩn da ma thú đề đặc chế phù triện trắng. Huyết Mặc trấp cũng được phân chia thành nhiều đẳng cấp.

Thứ Trịnh Hạo Thiên đang có chính là loại bình thường nhất, chỉ có thể dùng đề luyện chế phù triện nhất giai thôi.

Linh khí sư giống luyện yêu võ giả, cũng có thập giai ngũ phẩm, mỗi khi tăng lên nhất giai đều có thể khiến cho thực lực được tăng lên trên diện rộng.

Đồng đạng, đại đa số phù triện cũng được chia làm thập giai ngũ phẩm, muốn luyện chế ra nhất giai phù triện thì cấp độ của linh khí sư luyện chế nhất định phải là nhất giai trở lên.

Trịnh Hạo Thiên hiện giờ tuy cũng có khí xoáy, nhưng chưa từng tu luyện linh khí bí quyết, chưa phân liệt khí xoáy, miễn cưỡng chỉ có thể được coi là một con gà mới nhập môn, phẩm cấp nhất giai cũng chưa đến, mà đây cũng là nguyên nhân lớn nhất khiến Vân Thải Điệp coi thường hắn.

Phẩm chất của linh khí sư có tác dụng cực kỳ quan trọng, linh khí sư phẩm chất càng cao thì khi luyện chế phù triện cũng chiếm ưu thế càng lớn. Hay nói theo cách khác, trong những ngọc phù sư đồng cấp, chỉ có linh khí sư phẩm cấp cao mới có thể luyện chế ra phù triện phẩm chất cao.

Đương nhiên, luyện chế phù triện không thể nào nắm chắc thành công một trăm phần trăm được. Bình thường thỉnh thoảng cũng xuất hiện tình huống ngọc phù sư phẩm cấp thấp đột nhiên bùng nổ, luyện chế ra phù triện phẩm cấp cao, mà ngọc phù sư phẩm cấp cao lại luyện chế ra phù triện phẩm cấp thấp, thậm chí còn có cả chuyện luyện chế thất bại vớ vẫn.

Mấy chuyện như vậy đều là chuyện hết sức bình thường. Bất quá, nói ngắn gọn, ngọc phù sư phẩm cấp cao, xác suất luyện chế ra phù triển phẩm cấp cao lớn hơn ngọc phù sư phẩm cấp thấp rất nhiều.

Mà cái loại linh khí sư không có phẩm cấp như Trịnh Hạo Thiên lại muốn thử nghiệm luyện chế phù triện, đây tuyệt đối là một chuyện cực, cực kỳ hiếm thấy, sổ toẹt ra, đây quả thực là điền hình của người không biết lượng sức mình.

Cái này cũng không trách được Trịnh Hạo Thiên. Hắn từ nhỏ đến giờ chẳng được ai chỉ điểm, chỉ hấp thụ tri thức đơn giản trong bảo điển gia truyền thôi, nên làm như vậy cũng chẳng có gì là lạ.

Nếu như Trịnh Hạo Thiên có người dạy dỗ thì tuyệt đối không thể nào đi luyện chế phù triện dưới tình huống này.

Câu nói đầu tiên của ngọc phù sư lão sư hầu hết thường là, muốn luyện chế phù triện thì trước hết phải tu luyện linh khí sư bí quyết, có đẳng cấp thượng phẩm rồi hãy nói.

Bởi vậy có thể thấy được, không có cấp bậc thượng phẩm, trên căn bản là không có tư cách đề trở thành một nó hợp cách.

Bất quá Trịnh Hạo Thiên vẫn hồn nhiên không biết gì cả.

Đây gọi là điếc không sợ súng. Hắn yên lặng chờ đợi một hồi lâu, lẳng lặng quan sát biến hóa trong nghiên mực.

Dần dần. Huyết Mặc trắp vừa đỏ vừa đen đã xảy ra biến hóa kỳ diệu. Trong cái màu sắc khó coi này không ngờ đột nhiên lại có thêm một màu vàng mờ nhạt.

Mà biến hóa của khối Huân thạch kia lại càng thêm rõ ràng.

Trên tăng đá màu vàng không ngờ bất đầu xuất hiện một tầng quang mang hoàng sắc nhàn nhạt. Vầng quang mang hoàng sắc này tựa hồ có một lực lượng khiến lòng người chấn động, khiến người ta không tự chủ được cứ nhìn chằm chằm vào nó, không thể dứt mắt ra được.

Sau một hồi lâu. Trịnh Hạo Thiên thở ra một hơi thật dài, cuối cùng thu hồi ánh mắt ra khỏi vầng quang mang bên ngoài Huân thạch.

Lúc này hắn có thể khẳng định, thứ này đúng là Huân thạch được ghi lại trong bảo điển gia truyền.

Chăng quả khiến hắn không nghỉ tới chính là, bảo bối như vậy không hiểu sao lại rơi vào tay Lý Mậu Sương. Còn Lý Mậu Sương lại cầm đó đi đánh cược với linh khí....

Điều này khiến cho Trịnh Hạo Thiên cực kỳ nghi hoặc, chẳng lẽ hắn không biết giá trị chân chính của thứ này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại T.r.u.y.e.n.y.y chấm cơm.

Lắc lắc đầu. Trịnh Hạo Thiên thu liễm tâm thần lại. Mặc kệ vì sao nó rơi vào tay Lý Mậu Sương, dù sao hiện giờ cũng đã là đồ của hắn, nhu vậy là được rồi.

Thật cẩn thận đặt một tấm phù triện trắng lên mặt bàn. Trịnh Hạo Thiên cầm linh bút lên.

Trên đầu linh bút có khắc hai chữ nhỏ" Liễu Phong."

Trịnh Hạo Thiên chậm rãi đưa linh lực vào trong linh bút, ngay lập tức, trên linh bút phóng ra quang mang sáng ngời.

Cẩn thận cảm ứng quá trình dung hợp giữa linh lực của mình và linh bút. Trịnh Hạo Thiên hài lòng gật đầu.

Không hề có cảm giác linh bút bài xích linh lực của mình, song phương phối hợp rất ăn ý.

Linh khí sư tuy gần như có thể sử dụng tất cả các linh bút, nhưng nếu muốn khiến linh bút phát huy được uy lực lớn nhất, cách tốt nhất vẫn là đem linh lực của mình dung hợp với linh bút.

ít nhất, song phương không thể có hiện tượng bài xích lẫn nhau, nếu không cho dù có thể khống chế thì tuyệt đối cũng không thể phát huy được uy lực lớn nhất.

Nhúng đầu bút vào trong Huyết Mặc trắp, chậm rãi nhắc lên.

Khi linh bút chứa đầu linh lực chạm vào Huyết Mặc trắp, dao động linh lực xung quang tựa hồ càng trở nên mạnh mẽ, mà Huyết Mặc trấp lại giống như một nước keo, bám chặt lên ngời linh bút, không ngờ không chảy xuống một giọt.

Đây là tác dụng của linh bút, Văn phòng tứ bảo bình thường hoàn toàn thua xa, không thể so sánh được.

Trịnh Hạo Thiên vừa lật cổ tay đã lấy ra một khối linh thạch chuẩn bị sẵn từ trước. Hắn cầm linh thạch, đặt lên phía trên ngời bút mấy tắc.

Khí xoáy trong não vực bất đầu xoay tròn kịch liệt, một cổ linh lực tràn ra, tập trung vào linh thạch và linh bút.

Lấy linh lực bản thân làm đường, dựng lên một cây cầu nối thông linh bút và linh thạch.

Ngay sau đó, một cổ linh khí mênh mông lập tức từ trong linh thạch tràn ra. ồ ạt tiến vào trong linh bút.

Chậm rãi đặt ngời linh bút lên trên phù triện, một vầng hào quang lập tức từ trên phù triện dần dần hiện ra.

Linh bút và phù triện tiếp xúc, giống như hai thanh tuyệt thế bảo nhận va chạm với nhau, bắn tóe ra vpp số đóa hoa lửa huyền lệ rực rỡ.

Đương nhiên những đóa hoa lửa đó chẳng qua chỉ là ảo ảnh thôi, không hề tọa ra bất cứ thương tổn nào cho linh bút, hơn nửa, khi những đóa hoa lửa đó dung nhập vào trong tấm phù triện, liền tự động tạo thành một lực lượng phong ấn kỳ dị, phong ấn tất cả linh khí vào trong phù triện.

Khí xoáy trong não vực Trịnh Hạo Thiên chuyển động càng lúc càng nhanh, thậm chí đã mãnh liệt tới mức độ khi kích phát bảo khí hóa hình ngày trước.

Sắc mặt hắn dần dần từ đỏ bừng chuyển sang trắng bệch, giống như có người đang từ từ rút cạn hết máu trong cơ thể hắn vậy.

Mà trên thực tế lại đúng là như vậy. Hắn vô luận thế nào cũng không thể nghỉ tới, duy trì cây cầu nối thông linh thạch và linh bút lại cần đến một lượng linh lực khổng lồ đến thế.

Tốc độ tiêu hao như thế này, quả thực chẳng khác nào đang trực tiếp sử dụng bảo khí hóa hình. Nếu như là Cừu Hinh Dư có chín khí xoáy, có lẽ hắn chẳng phải đề ý đến tốc độ tiêu hao này. Nhưng đối với người chỉ có một khí xoáy như Trịnh Hạo Thiên mà nói, đó thật sự là một gáng nặng khó có thể thừa nhận nổi.

Hắn cắn chặt ràng, kiệt lực duy trì.

Đối với lần thử nghiệm đầu tiên của mình. Trịnh Hạo Thiên tuyệt đối không muốn dễ dàng chịu thất bại. Cho dù hắn biết lần này đến tám chín phần là thất bại, nhưng tận trong đây lòng hắn vẫn ôm một tia hi vọng may mắn cuối cùng.

Có lẽ chỉ cần kiên trì, cố gắng thêm một chút nữa là có thể thành công.

Trịnh Hạo Thiên mặc dù là linh khí sư, nhưng hắn còn là một võ giả.

Trên con đường tu luyện võ đạo, hắn phải chịu đựng rất nhiều đau đớn thống khổ, cho nên đã sớm rèn luyện ý chí của mình trở nên cứng cỏi như núi đá. Chỉ cần có một tia hi vọng, hắn tuyệt đối không chịu buông bỏ.

Chỉ nói về điểm này, đại đa số linh khí sư đều không thể so sánh với hắn.

Những sự thật quá tàn khốc, ảnh hưởng do thiếu hụt linh lực càng lúc càng lớn, cuối cùng, ngay cả đến cánh tay cầm linh bút của Trịnh Hạo Thiên cũng trở nên hơi run rẩy.

Khi linh khí sư tiêu hao quá nhiều linh lực, cũng có ảnh hưởng nhất định tới thân thể. Nếu như là linh khí sư bình thường, lại liều mạng như Trịnh Hạo Thiên, thì giờ phút này có lẽ đã sớm lăn ra đất hôn mê bất tỉnh rồi.

Nhưng Trịnh Hạo Thiên không những là linh khí sư mà còn là một luyện yêu võ giả, trình độ cường hãn của thân thể hoàn toàn vượt xa linh khí sư, cho nên mặc dù linh lực của hắn đã gần như cạn kiệt sạch sẽ, nhưng hắn vẫn gắng gượng tiếp tục duy trì được.

Chỉ là, đến giờ phút này, hắn cuối cùng cũng bất lực.

Hít một hơi thật sâu. Trịnh Hạo Thiên phát hiện, lực lượng quang minh trong não vực của mình đã suy nhược tới cực điểm, không thể nào phóng thích ra linh lực, câu thông linh thạch và linh bút nửa rồi.

Vừa rồi hắn thừ luyện chế Sinh Mệnh phù triện.

Đây là một loại phù trong những phù triện quang minh hệ, cho nên từ đầu đến cuối hắn đều sử dụng lực lượng quang minh trong khí xoáy. Nhưng lúc này, lực lượng trong khí xoáy đã gần như bị lực lượng hắc ám chiếm cứ, không thể rút ra bất cứ chút linh lực quang minh nào nửa.

Linh bút trong tay dừng lại, cây cấu nổi thông linh bút và linh thạch đã trở nên như có như không. Đến lúc này, cho dù thân thể Trịnh Hạo Thiên có thể tiếp tục chịu đựng thì hắn cũng chẳng làm gì được.

Đúng lúc hắn đang nản lòng thoái chí, muốn buông bỏ thì khí xoáy trong não vực đột nhiên lại bất đầu xoay tròn kịch liệt hơn...

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play