- Chân Huyền....
- Ngươi tên là Chân Huyền sao...
Thiên Kiếm Thần Thú chậm rãi nghĩ tới tên của Chân Huyền.
Đột nhiên.
Cái đầu khổng lồ của Thiên Kiếm Thần Thú ngẩng mạnh lên.
Nó nhìn thẳng vào mắt Chân Huyền. Từ trong ánh mắt của nó tỏa ra ánh sáng thù hận vô tận.
- Chân Huyền sao. Ngươi là một phân thân thần hồn của Chân Vũ!
- Năm đó chủ nhân đánh cùng ngươi một trận, bản thân bị trọng thương, cuối cùng đã ngã xuống. Mà sau trận chiến cùng với chủ nhân của ta, ngươi lại lĩnh ngộ thêm được một chút, cuối cùng đi vào cảnh giới Võ Thánh Hư Không. Ngươi là hung thủ hại chết chủ nhân. Hôm nay ta phải giết chết ngươi để báo thù cho chủ nhân!
Một tiếng gầm cực lớn truyền ra từ trong miệng Thiên Kiếm Thần Thú.
Ầm ầm ầm!
Trong chớp mắt, từng nguồn, từng nguồn thần hoang nguyên lực vô cùng mạnh mẽ đột nhiên tỏa ra từ bên trong thân thể Thiên Kiếm Thần Thú.
Vút! Vút! Vút! Vút! Vút!
Luồng thần hoang nguyên lực này vừa tỏa ra từ bên trong thân thể Thiên Kiếm Thần Thú, lập tức hóa thành rất nhiều thanh trường kiếm. Những thanh trường kiếm này giống như tạo thành một trận mưa kiếm, hung hăng lao mạnh về phía thần hồn Chân Huyền cách đó không xa.
Thanh kiếm muốn chém tan thần hồn của Chân Huyền thành những mảnh nhỏ!
- Sao?
- Muốn đánh ta sao?
Nhìn thấy Thiên Kiếm Thần Thú đánh về phía mình, hai hàng lông mày của Chân Huyền nhanh chóng nhăn lại.
Quả thật năm đó Chân Vũ Đại Đế và Nam Cung Kiếm có một chút ân oán. Trên thực tế, tại trận chiến năm đó, đúng là sau khi Chân Vũ Đại Đế đánh bại được Nam Cung Kiếm, địa vị của Chân Vũ Đại Đế ở trên lịch sử võ đạo mới hoàn toàn áp đảo được Nam Cung Kiếm. Nhưng lúc này Chân Huyền không phải là Chân Vũ Đại Đế chân chính. Hắn không thể ngờ Thiên Kiếm Thần Thú này lại bạo ngược đến ám toán. Dường như không chần chờ chút nào, Thiên Kiếm Thần Thú muốn giết chết mình ngay lập tức!
- Thiên Kiếm, ngươi muốn giết ta sao?
- Tiếc rằng thực lực hiện tại của ngươi còn kém ta quá xa!
Vút!
Dường như đúng lúc Chân Huyền đối mặt với trận mưa kiếm đầy trời này.
Vút một cái, thần hồn của Chân Huyền đã biến mất trong hư không!
- Thiên Kiếm, tuy rằng ngươi đã đi vào cấp độ Võ Thánh Hư Không, nhưng dù sao cũng chỉ là dị thú. Thực lực của ngươi so với Nhân Loại còn kém nhiều lắm!
- Tuy ta chỉ là một luồng tàn hồn, tuy ta không đánh thắng được ngươi nhưng ngươi cũng không thể giết chết ta được.
- Ta có thể dễ dàng trốn thoát từ trong tay ngươi.
Tuy thần hồn của Chân Huyền biến mất nhưng tiếng nói của Chân Huyền vẫn truyền vào trong tai của Thiên Kiếm Thần Thú.
- Muốn giết ta sao? Trừ khi ngươi tiến vào trong Thiên Thánh Giới, đến bên trong tộc quần thần thú của ngươi, tiếp nhận dòng họ tẩy lễ. Tới lúc đó, ngươi sẽ đạt được bí pháp mạnh hơn rất nhiều, thực lực càng tiến thêm một bước. Mà hung thủ thật sự hại chết Nam Cung Kiếm chính là Chân Vũ Đại Đế. Lúc này hắn đang ở bên trong Thiên Thánh Giới. Ngươi chỉ có cách tiến vào Thiên Thánh Giới, tăng cường thực lực, mới có khả năng báo thù cho chủ nhân của ngươi!
Tiếng nói của Chân Huyền càng ngày càng bé đi, cuối cùng tiêu tan ở giữa đất trời...
Thiên Thánh Giới sao?
Lễ tẩy rửa của dòng tộc Thần Thú ư?
Mãi cho đến khi tiếng nói của Chân Huyền hoàn toàn biến mất, Thiên Kiếm Thần Thú vẫn còn mơ hồ, chưa hoàn toàn hiểu được hàm nghĩa bên trong lời nói của Chân Huyền.
- Cái thế giới kia gọi là Thiên Thánh Giới sao? Nếu mình tới được Thiên Thánh Giới thì mình có thể tìm được tộc đàn của mình và tiến hành nghi thức tẩy rửa của dòng họ, thông qua đó tìm được bí pháp, làm tăng thực lực sao? Lúc đó mình mới có đủ thực lực đánh bại Chân Vũ Đại Đế, báo thù cho chủ nhân ư?
Dù sao Thiên Kiếm Thần Thú cũng là dị thú cấp độ Hư Không Võ Thánh, trí lực vượt xa người bình thường, nên chỉ mơ hồ một chút liền lập tức hiểu được ý tứ trong lời nói của Chân Huyền.
Hiện tại, tuy Thiên Kiếm Thần Thú đã đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh nhưng nó cũng không thể giết chết Chân Vũ Đại Đế được.
Đừng nói là Chân Vũ Đại Đế mà Thiên Kiếm Thần Thú cũng không giết được Chân Huyền, một tia thần hồn của cường giả Hư Không Võ Thánh. Nếu Chân Huyền muốn chạy trốn thì chỉ cần thi triển bí pháp, lập tức biến mất trước mặt Thiên Kiếm Thần Thú. Như vậy, Thiên Kiếm Thần Thú cũng không thể biết Chân Huyền chạy theo hướng nào được.
Nếu nó phải đối mặt với Chân Vũ Đại Đế mà không phải Chân Huyền thì e rằng nó cũng không thể nào là đối thủ của Chân Vũ Đại Đế mới đi vào cấp độ Hư Không Võ Thánh của nhiều năm trước được.
Bình thường, thực lực của dị thú Hư Không Võ Thánh thường kém hơn so với Hư Không Võ Thánh nhân loại.
Phần lớn Hư Không Võ Thánh dị thú đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh là do dựa vào thiên phú. Còn Hư Không Võ Thánh nhân loại thì lại dựa vào sự tu luyện của bản thân. Bọn hắn đều là cường giả Hư Không Võ Thánh, nhưng mức độ cường giả nhân loại khống chế sức mạnh của, bản thân, hay cách sử dụng sức mạnh của mình, đều hơn hẳn Hư Không Võ Thánh dị thú.
Biểu hiện cụ thể của việc này chính là về mặt bí pháp, vũ kỹ.
Tuy Hư Không Võ Thánh dị thú cũng có một số bí pháp thiên phú, nhưng số đó còn kém vô số bí pháp của Hư Không Võ Thánh nhân loại không chỉ một hai lần.
Tất nhiên, Thiên Kiếm Thần Thú cũng hiểu được tình trạng này.
- Hiện tại, bí pháp của mình quá ít, và quá đơn giản.
Thiên Kiếm Thần Thú chỉ có một bí pháp công kích mạnh nhất là phóng ra Thiên Kiếm khí để tấn công.
Ngoài ra, nó cũng có bí pháp liều mạng hạng nhất. Đó chính là vào lúc gần kề với cái chết, nó sẽ phóng tất cả gai nhọn trên người để tấn công đối thủ.
Lúc đó, độ cứng của những gai nhọn này còn có thể tăng lên một cấp, tốc độ cũng sẽ nhanh đến cực hạn. Dù là cao thủ Hư Không Võ Thánh cũng khó ngăn cản được chiêu này.
Chẳng qua, đó là chiêu liều mạng cuối cùng, thuộc loại đồng quy vu tận. Bình thường, nó sẽ không dùng đến chiêu đó.
- Chỉ khi mình có thể tiến vào Thiên Thánh Giới, tiến hành lễ tẩy rửa của dòng tộc thì mình mới có thể đạt được bí pháp cường đại, có thể tạo thành uy hiếp với cả cường giả Hư Không Võ Thánh. Với tính cách của Chân Vũ, hắn tuyệt đối sẽ không lừa mình. Cho nên hiện tại, mình phải nghĩ biện pháp để nhanh chóng đến được Thiên Thánh Giới.
Hai mắt Thiên Kiếm Thần Thú tỏa ra sánh sáng kiên định.
Nó biết, với thực lực hiện tại của Chân Huyền thì hắn căn bản khinh thường lừa nó. Mà lời nói của Chân Huyền cũng đúng với thực tế. Chỉ khi nó tiến vào được Thiên Thánh Giới và thực hiện lễ tẩy rửa của dòng tộc, đạt được bí pháp thì nó mới có thể giết được Chân Vũ Đại Đế, báo thù cho chủ nhân Nam Cung Kiếm của nó.
- Muốn vào Thiên Thánh Giới thì phải tìm được Hư Không Thạch, tạo thành Hư Không Tinh.
Thiên Kiếm Thần Thú tự nói nhỏ với mình.
Bộp!
Thần niệm của Thiên Kiếm Thần Thú hơi động, một chiếc nhẫn không gian liền xuất hiện và bay lơ lửng ở trước mặt nó.
- Đây là nhẫn hư không của chủ nhân. Trong đó đã có hai viên Hư Không Thạch.
Thiên Kiếm Thần Thú nhìn chiếc nhẫn không gian này, tự nói nhỏ với mình.
Năm đó, vốn Nam Cung Kiếm cũng là một nhân vật kinh thế tuyệt luân. Hắn đã từng lấy được hai viên Hư Không Thạch. Hai viên Hư Không Thạch này được đặt trong nhẫn không gian. Khi Nam Cung Kiếm chết đi, vốn các bảo vật, pháp khí của hắn sẽ được lưu lại cho con cháu của hắn, cũng là đệ tử Thiên Kiếm môn.
Chẳng qua, Nam Cung Kiếm biết Hư Không Thạch cực kỳ quý hiếm. Nó là vật phẩm cực kỳ quan trọng đối với Hư Không Võ Thánh.
Cho nên, để Hư Không Thạch ở lại Thiên Kiếm môn chưa chắc đã là chuyện tốt.
Biết đâu, nó còn có thể trở thành mầm tai họa cho con cháu nữa.
Một số Hư Không Võ Thánh muốn lấy Hư Không Thạch để đến Thiên Thánh Giới sẽ đến Thiên Kiếm môn, cướp đoạt Hư Không Thạch. Lúc đó, Thiên Kiếm môn chắc chắn sẽ gặp tai họa lớn.
Bởi vậy cuối cùng Nam Cung Kiếm đã đưa hai viên Hư Không Thạch này cho Thiên Kiếm Thần Thú.
Năm đó, Thiên Kiếm Thần Thú là cường giả siêu cấp Võ Thánh lôi âm tầng năm, có thể đột phá đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh bất cứ lúc nào. Nếu Hư Không Thạch nằm trong tay Thiên Kiếm Thần Thú, chẳng những khả năng có thể bảo toàn chúng là lớn nhất mà đợi khi Thiên Kiếm Thần Thú đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh, nó cũng có thể sử dụng hai viên Hư Không Thạch này.
- Còn thiếu ba viên nữa.
- Hiện tại, mục tiêu của ta chính là tìm được ba viên Hư Không Thạch nữa, tạo thành Hư Không Tinh, giúp ta đến được Thiên Thánh Giới.
Thiên Kiếm Thần Thú lập tức tìm được mục tiêu cho mình.
- Với thực lực hiện tại của mình hoàn toàn có thể tung hoành trong thế giới này. Mình muốn tìm Hư Không Thạch, không chỉ cần có thực lực mà còn phải có cả vận may nữa. Bản thân mình tìm kiếm quá chậm, cần phải tìm người giúp đỡ nữa. Đúng rồi, Thiên Kiếm Môn, mình có thể tìm đệ tử của Thiên Kiếm Môn, hỗ trợ mình tìm kiếm Hư Không Thạch.
Hai mắt Thiên Kiếm Thần Thú sáng ngời, lập tức ngẩng đầu lên, nhìn về phía Thục Sơn đang lơ lửng trên không trung kia.
Xoẹt xoẹt!
Thiên Kiếm Thần Thú hơi lắc mình, lập tức xé rách hư không, đi về phía núi Thục Sơn.
Sau khi Thiên Kiếm Thần Thú xé rách hư không rời đi, một luồng năng lượng kỳ dị nhanh chóng ngưng tụ lại trong khu vực này. Chỉ trong khoảng nửa khắc, luồng năng lượng này hình thành hư ảnh một ông lão râu tóc bạc trắng.
Đó chính là Chân Huyền. xem tại TruyenFull.vn
Lúc này, hư ảnh của Chân Huyền ảm đạm hơn rất nhiều so với lúc trước.
- Vì để tránh thoát công kích của Thiên Kiếm Thần Thú mà mình đã phải thi triển bí pháp, khiến cho lực lượng của thần hồn tiêu hao không ít. Xem ra, đợi sau khi mình đoạt xá đầu thai, phải tìm kiếm một ít thiên tài địa bảo trước, để tu bổ thần hồn cho tốt.
Chân Huyền thở dài một hơi, lẩm bẩm nói.
Dù sao, hắn cũng không phải Chân Vũ Đại Đế chân chính, không có thân thể nên thực lực bị giảm rất nhiều.
Lúc hắn phải đối đầu với Thiên Kiếm Thần Thú, dù muốn chạy trốn thì cũng phải trả một cái giá lớn, khiến cho thần hồn cực kỳ suy yếu.
Chẳng qua…
Ngay sau đó, khóe miệng Chân Huyền liền hơi mỉm cười.
- Nếu Thiên Kiếm Thần Thú đến Thiên Thánh Giới, đối địch với Chân Vũ Đại Đế thì đây là chuyện rất tốt. Mặc dù nó không giết được Chân Vũ Đại Đế nhưng ít nhất cũng sẽ có thể làm cho hắn sứt đầu mẻ trán.
Ở một góc độ nào đó, Chân Huyền cùng Thiên Kiếm Thần Thú đều có chung một kẻ địch.
Chính vì nguyên nhân này, Chân Huyền mới chỉ điểm cho Thiên Kiếm Thần Thú, để khi nó đến Thiên Thánh Giới sẽ đối địch với Chân Vũ Đại Đế.
Thiên Kiếm Thần Thú cũng biết, ở một mức độ nào đó, nó đã trở thành một quân cờ của Chân Huyền. Nhưng như vậy thì có sao? Vì chủ nhân trước kia của nó, Thiên Kiếm Thần Thú chấp nhận làm một quân cờ này.
Nó chấp nhận đối địch với Chân Vũ Đại Đế sau khi đến Thiên Thánh Giới.
Trên thực tế, đây cũng là nguyên nhân mà Nhân Hoàng trở lại Nhân Gian Giới nhưng không muốn làm cho những cường giả Thú tộc ẩn thế này tỉnh lại.
Dù sao, những cường giả Thú tộc này cũng không phải nhân loại chân chính. Nếu chúng nó đã không phải nhân loại, hắn cũng không cần phải đi đánh thức bọn chúng. Khi hắn dẫn bọn chúng đến Thiên Thánh Giới, chưa chắc bọn chúng đã hỗ trợ nhân loại, chống lại những chủng tộc khác. Ví dụ như Thiên Kiếm Thần Thú vậy. Thậm chí, nó sẽ đối địch với Chân Vũ Đại Đế, làm hại đến nhân loại.
Chính vì nguyên nhân như thế mà lúc trong Nhân Hoàng điện, Lam Mị đã từng nói, còn có một số dị thú ẩn thế cũng đã đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh. Chỉ là Nhân Hoàng không đi triệu hồi bọn chúng mà thôi.
- Thôi, đi đoạt xá đầu thai trước đã.
Chân Huyền nhìn thoáng qua phương hướng Thục Sơn, không hề chần chừ nữa, lập tức lắc mình một cái, nhanh chóng bay nhanh về phía sâu trong Thập Vạn Đại Sơn.
Gần như cùng lúc đó.
Cách nơi đây khoảng vài chục vạn dặm.
Trong biển Đông, ở phía cực đông của Nhân Gian Giới.
Răng rắc! Răng rắc!
Trong một vùng biển rộng được bao phủ bởi vô số Lôi Vân.
Đột nhiên, bên trong Lôi Vân này, từng tia sấm sét chém xuống. Một số khu vực vốn đen kịt, bị sấm sét này chiếu rọi, lập tức trở nên sáng sủa.
Xoẹt xoẹt!
Một cái khe hở đột nhiên xuất hiện trong hư không.
Bóng một người thanh niên xuất hiện trong Lôi Vân Phong bạo này.
- Lôi Vân Phong bạo lại ngưng tụ nữa à? Xem ra, chúng ta muốn tới Thiên Âm Môn thì cần phải xuyên qua Lôi Vân Phong bạo này rồi.
Trong Lôi Vân Phong bạo, vẻ mặt người thanh niên này vẫn bình tĩnh như cũ, giống như Lôi Vân Phong bạo rất bình thường vậy.
Người thanh niên này chính là Dương Thạc.
Dương Thạc khống chế Lôi Đình Phần Chước Thần Hoang Nguyên Lực nên tất nhiên hắn không e ngại Lôi Vân Phong bạo này.
Xoẹt xoẹt! Xoẹt xoẹt!
Sấm chớp lập lòe, đánh trúng trên người Dương Thạc, không ngừng chớp động trên Ngân Diệu Uy Lực giáp của Dương Thạc nhưng cũng không thể gây tổn thương một chút nào cho Dương Thạc.
Vèo!
Dương Thạc trực tiếp bay nhanh về hướng Đông.
Thậm chí, Dương Thạc còn thu được rất nhiều năng lượng trong một số Lôi Điện, làm cho tốc độ phi hành của hắn còn nhanh hơn trước.
Một canh giờ, rồi hai canh giờ trôi qua.
Vèo!
Cuối cùng, Dương Thạc cũng cảm thấy trước mắt sáng ngời, bản thân đã hoàn toàn ra khỏi khu vực Lôi Vân Phong bạo.
- Thiên Âm Môn ở ngay phía trước thôi.
Dương Thạc bay ra khỏi Lôi Vân Phong bạo, trực tiếp dùng Thập Phương Ca Sa, bắt đầu định vị vị trí của Thiên Âm Môn.
- Đi.
Xoẹt xoẹt!
Dương Thạc xé rách hư không, bay thẳng đến chỗ hòn đảo nhỏ của Thiên Âm Môn.
Ngay sau đó, trên không trung, nơi có hòn đảo nhỏ của Thiên Âm Môn, Dương Thạc xé rách hư không, xuất hiện tại nơi này. Dương Thạc hơi lắc mình, xuất hiện phía trên hòn đảo nhỏ đó.
Xoẹt xoẹt!
Không gian Thập Phương Ca Sa mở ra. Vài tiếng vút vút vang lên. Tiếp đó, đám người Dương Địch cùng các đệ tử của Thiên Âm Môn, Man Văn Thiên Tượng, Thần Long… đều đã đứng trên hòn đảo nhỏ này.
- Căn cứ của Thiên Âm Môn coi như còn hoàn hảo. Xem ra, trước đây, Dương Thiên cũng không tìm được chỗ này. Hoặc là, Dương Thiên khinh thường phá căn cứ của Thiên Âm Môn.
Dương Địch nhìn quanh bốn phía, phát hiện căn cứ của Thiên Âm Môn gần như giống với lúc trước, hoàn hảo không bị phá hỏng nhiều. Chẳng qua, trận pháp phòng hộ bên ngoài căn cứ Thiên Âm Môn bị tấn công nhiều lần, nên đã bị phá gần hết, gần như không thể hoạt động được nữa. Cũng vì trận pháp phòng hộ này đã bị phá hủy, nên vừa rồi, Dương Thạc mới có thể trực tiếp định vị vị trí của hòn đảo nhỏ này, rồi trực tiếp dùng Thập Phương Ca Sa nhanh chóng di chuyển tới đây.
- Tiềm tu ở chỗ này cũng rất tốt. Chẳng qua, trận pháp của Thiên Âm Môn đã bị phá hủy, nên chúng ta cần phải bố trí một cái khác. Vừa may, trong Chân Vũ bí điển có ghi lại một số trận pháp. Chúng ta xây dựng một vài đại trận, bảo vệ tốt hòn đảo nhỏ này đi.
Dương Địch nhàn nhạt nói.