Thục Sơn chính là danh sơn lớn thứ tư của Đại Chu.

Nó còn cao hơn Đại Hành sơn một bậc, và chỉ kém Huyền Vũ sơn một chút mà thôi.

Tuy nói nó đứng hàng thứ tư trong số các ngọn núi của Đại Chu. Nhưng trên thực tế, độ rộng của Thục Sơn còn kém xa so với bảy đại danh sơn khác của Đại Chu. Thậm chí, Yến Sơn xếp vị trí thứ bảy cũng còn hơn xa Thục Sơn.

Thục Sơn có thể xếp vị trí thứ tư, chủ yếu là do ngọn núi này có địa hình vô cùng kỳ dị. Dãy núi này chính là một ngọn núi lớn treo ngược trên không trung.

Thục Sơn nằm ở vị trí, ranh giới giữa phía Tây Nam Đại Chu, cùng với Man Hoang Thập Vạn Đại Sơn. Đồng thời, nó cũng rất gần với khởi nguồn của tám con sông lớn của Bát Xuyên Nguyên. Phía dưới Thục Sơn chính là Thập Vạn Đại Sơn liên miên. Nguồn lực lượng mạnh mẽ có thể làm cho một ngọn núi cực lớn như vậy treo lơ lửng giữa không trung, còn là một điều bí ẩn lớn nơi Nhân Gian Giới. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Trên Thục Sơn cũng có không ít môn phái mạnh mẽ.

Mà cường đại nhất chính là Thục Sơn Thiên Kiếm Môn.

Vốn Thục Sơn Thiên Kiếm Môn chính là môn phái võ đạo tầng thứ hai, đứng ngay sau bốn thánh địa võ đạo.

Nó có vô số cao thủ.

Thực lực của môn chủ của Thiên Kiếm Môn trước đây là Nam Cung Phá Thiên, không hề thua kém so với môn chủ của Chân Vũ môn, Trác Tử Dương.

Hắn cũng là cường giả tầng thứ hai đương thời.

Nếu không phải thực lực của Thiên Kiếm Môn còn quá nhỏ bé, ngoại trừ Nam Cung Phá Thiên, số cao thủ Võ Thánh cùng Đại Tông Sư là rất ít, thì dù Thiên Âm môn, bài danh cuối cùng trong bốn đại thánh địa võ đạo cũng phải kém hơn Thiên Kiếm Môn một chút.

Hiện tại, đa số cao thủ Võ Thánh đã tiến vào Thiên Thánh Giới. Mà Dương Thạc biết, Nam Cung Thương của Thiên Kiếm Môn cũng đã đạt đến cảnh giới Võ Thánh, và ở lại thế giới này. Thiên Kiếm Môn có cường giả Võ Thánh toạ trấn, thì tất nhiên sẽ quật khởi, và có khả năng trở thành thánh địa võ đạo trong tương lai.

Lúc đó, thanh danh của Thục Sơn sẽ lan xa.

Mà cái thông đạo hư không đi thông tới Thiên Thánh Giới, chính là nằm trên Thục Sơn sao?

- Vậy mà cái thông đạo này lại không phải do Chân Vũ Đại Đế đả thông, mà nó đã tồn tại từ trước đó ư?

Dương Thạc nghe được lời nói này của Chân Huyền, lông mày không khỏi nhíu lại, trong lòng liền nhanh chóng suy nghĩ.

- Trong Thục Sơn có một lực lượng cường đại thần bí. Phía trên Thục Sơn lại có một thông đạo hư không, cũng không phải là chuyện khó hiểu. Dù sao, Chân Vũ Đại Đế cũng là nhân vật kinh thế tuyệt luân. Từ khi có văn minh nhân đạo đến nay, hơn mười vị Hư Không Võ Thánh đều không phát hiện ra cái thông đạo kia. Nhưng không ngờ, Chân Vũ Đại Đế lại phát hiện ra nó. Đây không chỉ là do Chân Vũ Đại Đế may mắn được.

Dương Thạc nghĩ thầm trong lòng.

Chân Vũ Đại Đế cũng là nhân vật siêu phàm trong những Hư Không Võ Thánh đấy.

Văn minh nhân đạo đã trải qua vạn năm, cũng có hơn mười vị Hư Không Võ Thánh. Nhưng người có thể bằng vào sức của một mình mình mà sáng tạo ra một thánh địa võ đạo, thì cũng chỉ có Chân Vũ Đại Đế mà thôi.

Ở Thiên Thánh Giới, Nhân tộc đã trải qua mấy cuộc chiến với các chủng tộc khác, mà Chân Vũ Đại Đế vẫn còn sống. Điều đó chứng tỏ, thực lực của hắn cũng không bình thường.

Chỉ sợ, cũng chỉ có người mạnh mẽ như vậy, và có thêm vận may thật tốt, mới có thể phát hiện được thông đạo hư không kia.

- Dương Thạc, muốn tìm được thông đạo hư không này thì cần phải có một số phương pháp đặc biệt. Hư không thông đạo này bị một pháp trận cực kỳ huyền diệu che lấp. Trước đây, do Chân Vũ Đại Đế may mắn, và trùng hợp, mới phá giải được trận pháp này, tìm ra hư không thông đạo.

- Trong trí nhớ của Chân Vũ Đại Đế, có lẽ, pháp trận kia không thuộc về thế giới này. Mặc dù trước đây Thiên Cơ môn lưu lại rất nhiều trận pháp, nhưng cộng tất cả chúng lại cũng không bằng một phần vạn sự huyền diệu của trận pháp đó. Nếu với tình huống bình thường, thì dù Chân Vũ Đại Đế hao phí cả vạn năm cũng không phá giải được trận pháp ấy.

Chân Huyền nghiêm mặt nói với Dương Thạc.

- Vạn năm mà cũng chưa chắc có thể phá giải nó sao?

Dương Thạc cùng Dương Địch nhìn nhau, hai người đều hết sức kinh ngạc.

Dương Địch cũng được coi là cao thủ về trận pháp. Nàng có thể phá giải mê trận trong Thiên Hoàng điện ở trong huyệt mộ của Nhân Hoàng. Nói về trận pháp, thì Viêm Thú yêu thánh cũng không thể bằng Dương Địch được.

Nhưng Dương Địch có thể thắng được Viêm Thú yêu thánh, nhưng không nhất định, nàng có thể thắng được Chân Vũ Đại Đế.

Trình độ trận pháp của Viêm Thú yêu thánh tương đối cao. Chủ yếu là do nó đã sống từ 200 – 300 năm, nên có rất nhiều kinh nghiệm.

Nhưng trên thực tế, thiên phú về trận pháp của nó lại rất bình thường.

Mà Chân Vũ Đại Đế thì hoàn toàn khác.

Chân Vũ Đại Đế có được truyền thừa về trận pháp từ thượng cổ Thiên Cơ môn. Hơn thế nữa, hắn có thể dung nhập trận pháp của Thiên Cơ môn vào trong võ đạo của Chân Vũ môn. Điều đó chứng tỏ, trình độ về trận pháp của Chân Vũ Đại Đế rất cao.

Một vị cao thủ về trận pháp như vậy, mà còn phải mất cả vạn năm mới có thể phá giải trận pháp bao phủ hư không thông đạo trên Thục Sơn kia. Vậy nếu Dương Địch gặp được trận pháp đó, thì dù là ba bốn vạn năm, thậm chí là mười mấy vạn năm, nàng cũng chưa chắc có thể phá giải được nó.

- Dương Thạc, ta sẽ nói kỹ càng cách phá giải trận pháp cho ngươi. Các ngươi phải nhớ kỹ lấy.

Chân Huyền không nói nhảm nhiều, trực tiếp bắt đầu giảng giải phương pháp phá giải trận pháp.

Dương Thạc và Dương Địch đều hít sâu một hơi, tập trung tinh thần, cẩn thận nghe, cố gắng nhớ lại phương pháp phá giải trận pháp.

Phương pháp này cực kỳ phức tạp, Chân Huyền phải mất nửa canh giờ mới nói xong. Dương Thạc nghe xong phương pháp phá giải này, liền có một loại cảm giác, như mình hiểu biết sâu thêm về trận pháp vậy. Đây là do thiên phú về trận pháp của Dương Thạc quá kém. Còn Dương Địch sau khi nghe xong phương phá phá giải này, thì đã thu hoạch được rất nhiều, cũng cảm ngộ được rất nhiều về trận pháp hơn.

- Đúng là trận pháp huyền diệu như vậy, không có khả năng thuộc về Nhân Gian Giới được. Trong Thục Sơn này vẫn tồn tại một số bí ẩn chưa được giải đáp.

Dương Địch ghi nhớ toàn bộ phương pháp phá giải này, hít sâu một hơi, nói nhỏ.

Dương Thạc cùng Dương Địch đều có một suy nghĩ, dù là cường giả cấp độ Hư Không Võ Thánh, hay thậm chí là Nhân Hoàng, cũng chưa chắc có thể tạo ra một ngọn núi treo ngược trên không trung như Thục Sơn được.

Đây tuyệt đối là do đại năng cực kỳ mạnh mẽ, mới có thể làm cho Thục Sơn treo ngược được.

Không những thế, trận pháp vô cùng huyền diệu kia, cũng có thể là do đại năng mạnh mẽ đó bố trí đấy.

- Có lẽ, vị đại năng đó cũng là nhân vật kinh thế tuyệt luân trong Thiên Thánh Giới ấy.

Dương Thạc nghĩ thầm.

Với thực lực bây giờ của Dương Thạc, còn chưa đủ tư cách đi tìm đại năng mạnh mẽ bí ẩn kia.

Bây giờ, việc Dương Thạc có thể làm là lợi dụng tài nguyên mà vị đại năng kia lưu lại, để làm lợi cho mình. Hắn có thể lợi dụng thông đạo hư không bị che giấu kia, để giúp mình có thể tiến vào Thiên Thánh Giới. Vậy là đủ rồi.

- Được rồi. Ta đã nói chi tiết về vị trí của thông đạo hư không này cho các ngươi biết rồi. Sau này, nếu các ngươi đột phá cảnh giới Hư Không Võ Thánh thì cũng có thể tìm được vị trí của thông đạo hư không kia, và thử tiến vào Thiên Thánh Giới. Chẳng qua, dù thế nào, các ngươi cũng phải nhớ kỹ, nhất định phải đạt tới cảnh giới Hư Không Võ Thánh mới được. Bởi vì, dù là võ giả cấp độ Võ Thánh lôi âm tầng năm đỉnh phong, nhưng cũng rất khó có thể thông qua thông đạo hư không kia.

- Nếu các ngươi không đạt tới cảnh giới Hư Không Võ Thánh, mà cố tình tiến vào thông đạo hư không kia, thì sẽ bị năng lượng hư không mạnh mẽ xé thành mảnh nhỏ.

Chân Huyền lại khuyên Dương Thạc một câu.

Không đạt tới cảnh giới Hư Không Võ Thánh, thì không thể đi vào thông đạo hư không kia sao?

Dương Thạc tất nhiên hiểu rõ điều này. Điều kiện quan trọng đầu tiên để đi vào thông đạo hư không đến Thiên Thánh Giới, chính là phải đạt tới cảnh giới Hư Không Võ Thánh.

Chỉ có một lần ngoại lệ duy nhất.

Đó chính là lần trong huyệt mộ của Nhân Hoàng, sáu đại Hư Không Võ Thánh từ Thiên Thánh Giới cùng nhau mở ra một thông đạo hư không, rồi để cho Nhân Hoàng trở lại Nhân Gian Giới, giúp mấy chục cao thủ Võ Thánh tiến vào Thiên Thánh Giới.

Lúc đó, Võ Thánh bình thường cũng có thể tiến đến Thiên Thánh Giới, mà không cần phải đạt tới cảnh giới Hư Không Võ Thánh.

Thượng cổ Long Hoàng có thể đi vào Thiên Thánh Giới, đã là cực kỳ may mắn rồi.

Tuy thực lực hắn cường đại, nhưng nhục thể của hắn lại thuộc về Dương Tử Mặc. Cho nên, thân thể cùng thần hồn của hắn không thể phù hợp hoàn mỹ được. Bình thường, dù võ giả đạt tới cảnh giới Hư Không Võ Thánh, cũng khó mà tiến vào Thiên Thánh Giới được. Lần này có Nhân Hoàng giúp đỡ, nên hắn mới có thể miễn cưỡng đi theo Nhân Hoàng đến Thiên Thánh Giới. Mà bây giờ, Chân Huyền muốn tiến vào Thiên Thánh Giới, thì phải tu luyện Chân Vũ bí điển, để thần hồn cùng thân thể hoàn toàn phù hợp, mới có thể tiến vào Thiên Thánh Giới dễ dàng được.

- Ta nói đến thế thôi. Sau này còn gặp lại, Dương Thạc.

Chân Huyền nói xong, cả người liền di chuyển.

VÚT…T…T!

Hắn nhanh chóng biến mất khỏi tầng thứ năm trong khu vực trung tâm Chân Vũ môn này.

Dương Thạc có thể cảm giác rõ ràng được, giờ phút này, Chân Huyền đã rời khỏi Chân Vũ môn. Chắc là hắn chuẩn bị tìm một nơi đoạt xá trùng sinh rồi.

- Hy vọng sau này còn gặp lại Chân Huyền.

Dương Thạc thầm suy nghĩ trong lòng.

- Xong rồi, tiểu Địch, bây giờ cta cũng phải rời đi thôi.

Xoẹt!

Dương Thạc mở ra không gian Thập Phương Ca Sa, để Dương Địch tiến vào trong đó trước. Ngay sau đó, hắn lại dùng Thập Phương Ca Sa, xé mở hư không. Tiếp đó, bóng dáng hắn cũng biến mất khỏi chỗ này.

Một nơi sâu trong rừng rậm, gần khu vực trung tâm núi Huyền Vũ.

Xoẹt!

Hư không bị xé rách, bóng dáng Dương Thạc xuất hiện ở chỗ này.

Dương Thạc đi ra khỏi Chân Vũ môn, cũng không có mục tiêu đi đâu, không biết nên đến chỗ nào. Vậy nên, Dương Thạc liền tiếp tục xé mở không gian Thập Phương Ca Sa, tự mình chui vào trong đó, chuẩn bị bàn bạc với Dương Địch và Lục ca Dương Thành của mình.

- Lục ca, tiểu Địch, Thần Long, Huyết Phi, Ngưng Thúy, còn cả Tiểu Hỏa nữa, mọi người cùng tới đây đi.

Sau khi Dương Thạc tiến vào trong không gian Thập Phương Ca Sa, liền lập tức tập trung những cao thủ này lại, chuẩn bị bàn bạc xem, nên làm gì kế tiếp.

VÚT…T…T! VÚT…T…T! VÚT…T…T! VÚT…T…T! VÚT…T…T!

Mấy người Dương Thành, Dương Địch, Thần Long, đều nhanh chóng bay đến bên cạnh Dương Thạc.

- Được rồi. Tất cả mọi người đã đến đủ. Ta muốn bàn bạc với mọi người xem, chúng ta nên làm gì tiếp theo. Hiện tại, vô số cao thủ Võ Thánh đã đi theo Nhân Hoàng đến Thiên Thánh Giới, để tìm kiếm công pháp mạnh mẽ hơn, và càng nhiều tài nguyên hơn, nhằm tăng lên tốc độ tu luyện. Như Dương Thiên đã đạt đến cảnh giới Hư Không Võ Thánh, nhất định sẽ được Nhân Tộc ở Thiên Thánh Giới chú trọng bồi dưỡng. Cho nên, tốc độ tu luyện của hắn chắc chắn sẽ không quá chậm.

- Chúng ta ở Nhân Gian Giới cũng phải nhanh chóng tu luyện, ít nhất cũng không thể để đám người Dương Thiên bỏ rơi quá xa.

Dương Thạc nghiêm mặt nói.

- Phải tu luyện. Mục tiêu duy nhất của chúng ta bây giờ là phải tu luyện.

- Còn về việc tu luyện như thế nào, tu luyện ở đâu, thì cần mọi người cho ý kiến.

Dương Thạc nhìn lướt qua mấy người ở xung quanh, nói.

- Tiểu gia, hiện tại, chúng ta đã lấy được một số huyền công bí điển như Cửu Dương huyền công, Thuần Dương Vô Cực Công, Chân Vũ bí điển, Vô Thượng Vi Diệu Pháp, Nhân Hoàng Tam quyết, truyền thừa của Đạo Hoàng. Chúng ta muốn tu luyện hết đám công pháp này không chỉ trong một hai ngày là xong. Vậy nên, chúng ta liền tìm một chỗ bế quan, tiềm tu là được rồi.

- Căn cứ của Thiên Âm Môn là ở nơi cực đông của Nhân Gian Giới, phải xuyên qua Lôi Vân Phong Bạo mới có thể đến đó. Đấy tuyệt đối là một chỗ tốt nhất để tiềm tu. Chúng ta trực tiếp đến căn cứ của Thiên Âm Môn là được.

Thần Long nhẹ vẫy cái đuôi, khàn giọng nói.

Việc mà cường giả võ đạo phải làm đương nhiên là tu luyện, đề thăng!

Chỉ có điều trên thế giới này, tập trung tinh thần bế quan tu luyện cũng không phải có thể tu luyện đề thăng được!

Tập trung tinh thần bế quan tiềm tu chính là xa rời thực tế!

Thường thường thành tựu đều có hạn!

Mà tuyệt đại đa số cường giả đều không bế quan tiềm tu mà lưu lạc thế gian, trải qua chém giết, rèn luyện mạo hiểm, từng bước tăng thực lực bản thân lên. Giống như Nam Cung Thương vậy, lần lượt tìm người chiến đấu, thông qua chém giết thì mới có thể tiến vào cấp độ Võ Thánh chỉ trong thời gian ngắn.

Ngoài ra, rèn luyện mạo hiểm trên thế gian này cũng có thể đạt được một số kỳ ngộ, một số thiên tài địa bảo, công pháp bí tịch.

Nếu Dương Thạc chỉ bế quan tiềm tu…

Như vậy hiện tại hắn chỉ tu luyện một bộ Huyền Ưng Kình cộng thêm một bộ Lục Dương Quyết, thực lực cũng chỉ dừng lại ở cấp độ Luyện Khí mà thôi.

Mà hiện tại thông qua đại lượng rèn luyện, nhiều lần kỳ ngộ, Dương Thạc đã chiếm được sáu bảy bộ tuyệt học cấp độ huyền công bí điển thích hợp cho hắn tu luyện như Cửu Dương Huyền Công, Cửu Âm Huyền Công, Chân Vũ Bí Điển, Vô Thượng Vi Diệu Pháp, truyền thừa của Đạo Hoàng, Nhân Hoàng Tam Quyết… độ phù hợp trên dưới mười phần cũng có hai ba bộ!

Ngoài ra hắn cũng nhận được không ít thiên tài địa bảo như Hỏa Diễm Quả, Huyết Tinh Thạch Nhũ, Xá Lợi Tử…

Pháp khí cường đại như Thần Long Liệt Khôn Đao, Ngân Diệu Uy Lực Khải, Man Thần Thủ… cũng có vài kiện!

Thông qua Tử Thử Yêu Thánh lại càng nắm giữ bí pháp Ngân Diệu Không Gian trong tay!

Tất cả kỳ ngộ này đều là do trải qua việc rèn luyện nên mới đạt được!

Nếu xa rời thực tế thì căn bản không thể có được kỳ ngộ bậc này.

Trên thực tế, rèn luyện chém giết cũng là để đạt được công pháp càng mạnh hơn nữa, thiên tài địa bảo tốt hơn, bí bảo pháp khí uy lực mạnh hơn, thông qua các cách khác nhau để tăng thực lực bản thân lên.

Cho nên mới nói đây là phương pháp tu luyện đề thăng phải được coi trọng!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play