Nói tóm lại Nhân Hoàng tam quyết này có độ phù hợp quá thấp với Dương Thạc.
Nếu là võ giả khác thiên phú cao, mặc dù là độ phù hợp sáu phần cũng không tệ, hoàn toàn đáng giá tu luyện. Nhưng thiên phú của Dương Thạc quá kém, không có độ phù hợp trên mười hai phần thì tu luyện sẽ rất chậm.
Cho nên bộ Nhân Hoàng tam quyết này chỉ có tác dụng tham khảo.
Nhưng phát hiện hai bộ công pháp kết hợp, độ phù hợp tăng lên, điều này giúp ích cho Dương Thạc.
Ít nhất là hai bộ công pháp kết hợp tăng mạnh giá trị của chúng.
Dương Thạc không thể tu luyện nhưng có lẽ Dương Địch có thể?
Dương Thạc không thể tu luyện nhưng có Tô Quân Ninh, Tô Thanh Như thậm chí là Huyết Phi, Ngưng Thúy, Tiễn Nguyệt, Minh Kiều, các đệ tử Thiên Âm Môn.
Dương Thạc phỏng chừng sẽ có vài người có độ phù hợp cao với bộ công pháp này.
Nếu như có đệ tử Thiên Âm Môn nào có độ phù hợp cỡ tmasư phụ hần với công pháp này, cộng Nhân Hoàng thông thiên quyết phụ trợ thì độ phù hợp có thể đạt tới chín phần, nếu cách được đến Nhân Hoàng phiên thiên quyết phụ trợ, ít nhất độ phù hợp sẽ tăng lên một cấp nữa, đạt tới mười phần.
Thậm chí rất có thể lên độ phù hợp mười một phần.
Nói tóm lại là độ phù hợp càng cao thì càng tốt.
Nghĩ như vậy, Dương Thạc tiếp tục tập trung đọc, khiến Dương Địch ghi nhớ công pháp này.
Dương Thạc nhìn chằm chằm vào vòng bảo hộ màn sáng màu vàng, Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc cách không xa nghi hoặc không biết tại sao hắn làm như vậy.
Ghen tỵ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều?
Không cần quá vậy đi?
Dù Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều chiếm được truyền thừa của Nhân Hoàng, vũ khí, áo giáp mạnh mẽ, công pháp, bí tịch cường đại nhưng gã chỉ là có được một kỳ ngộ không tệ, muốn chuyển hóa kỳ ngộ thành thực lực của chính mình quá trình cố gắng.
Không phải nói công pháp tốt, vũ khí tốt là có thể hơn người.
Con đường võ đạo bị ảnh hưởng bởi mọi tình huống.
Không nói đâu xa, như Dương Tử Mặc có được bát hoang quyết, được thiên đạo thần hoàng giáp, tam thiên Đạo Hoàng kiếm vân vân, pháp khí mạnh mẽ cuối cùng vẫn gục ngã. Như đám người Thần Quy Vương, Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc, Nam Cung Phá Thiên, bọn họ tu luyện công pháp võ kỹ tuy cũng là thần công bí điển, nhưng so với huỳen công bát hoang quyết thì vẫn kém hơn rất nhiều. Tuy nhiên, bây giờ họ đều là siêu cấp cường giả có sức chiến đấu đệ nhị giai tầng đương thời.
Như Dương Thiên, dù tu luyện bát hoang quyết nhưng đó là do gã nghĩ ra, lúc trước gã tu luyện chỉ là thần công bí điển bình thường như vân hoang quyết. Dương Thiên đã dựa vào bộ công pháp này bước vào ngũ trọng lôi âm Võ Thánh chi cảnh, trở thành đệ nhất cường giả võ đạo đương thời.
Viêm Thú yêu thánh nhìn Dương Thạc, thầm nghĩ:
- Tiểu tử Dương Thạc này nghe nói tu luyện công Cửu Dương Huyền Công, bộ công pháp này là huyền công bí điển. Mặc dù so với ba bộ Nhân Hoàng tam quyết thì kém hơn chút nhưng không xa. Dương Thạc không cần ghen tỵ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều lộ liễu như vậy đi?
Viêm Thú yêu thánh thầm than:
- Rốt cuộc là thiếu niên thành danh, tu luyện tâm cảnh kém chút.
Viêm Thú yêu thánh cảm thấy bây giờ Dương Thạc thấy Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều lấy được Nhân Hoàng tam quyết nên tâm tình không ổn định.
Dù sao lúc trước Dương Thạc tu luyện Cửu Dương Huyền Công tính ra là đệ nhất huyền công bí điển đương thời, dù là bát hoang quyết của Dương Thiên cũng chỉ ngang ngửa.
Bây giờ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều hợp nhất Nhân Hoàng tam quyết, Cửu Dương Huyền Công từ đệ nhất huyền công bí điển đương thời biến thành hạng hai, trong lòng Dương Thạc bất mãn là chuyện rất bình thường. Đừng nói là Dương Thạc, Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc cũng rất ghen tỵ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
- Càn Ngọc Long có được hai bộ công pháp, được Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm, Nhân Hoàng thần giáp, sau khi hắn đi ra dù chúng ta có liên hợp lại chưa chắc làm gì được hắn.
Viêm Thú yêu thánh chậm rãi nói với Hỏa La Vương Đới Lặc:
- May là lúc trước chúng ta chưa bị thương Càn Ngọc Long, hắn muốn đối đầu với chúng ta sẽ phải đắn đo một phen. Chắc lúc này sẽ cho qua mọi chuyện.
Dù Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều thu hoạch rất lớn, Viêm Thú yêu thánh cảm thấy gã muốn tiêu hóa hết còn cần thời gian rất dài.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều tạm thời không tăng vọt thực lực thì không thể chống lại Hỏa La Vương Đới Lặc, Viêm Thú yêu thánh liên hợp. Đương nhiên Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều có Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm, Nhân Hoàng thần giáp cắt hư không tiến lên, Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc muốn đánh bại hoặc giết gã là chuyện rất khó.
Cuối cùng ân oán hai bên rất có thể bỏ dỡ.
Chính vì vậy Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc mới không sợ tiếp tục chờ ở đây.
Một khắc, hai khắc, nửa canh giờ.
Suốt nửa canh giờ đi qua, Nhân Hoàng chấn thiên quyết rốt cuộc hiện ra hết. Dương Thạc đọc bộ công pháp này trọn một lần, khiến Dương Địch nhớ kỹ.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi Nhân Hoàng chấn thiên quyết hiện ra hết rồi thì vòng bảo hộ màn sáng màu vàng nổ tung, hoàn toàn biến mất.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều hiện ra chính giữa Thiên Hoàng Điện.
Giờ phút này, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều vẫn đứng im không nhúc nhích.
- Đây là...
Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc liếc nhau, một người một thú không hành động.
Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc biết Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều có được Nhân Hoàng Hiên Viên kiếm, Nhân Hoàng thần giáp, không phải dễ đối phó, bây giờ mà ra tay với gã thì không đáng.
Viêm Thú yêu thánh, Hỏa La Vương Đới Lặc không ra tay, bên Dương Thạc dĩ nhiên cũng đứng im.
Dương Thạc nhỏ giọng hỏi Dương Địch:
- Tiểu Địch nhớ kỹ chưa?
Dương Địch gật đầu, nói:
- Ừm!
Dương Địch rù rì với Dương Thạc:
- Thiếu gia, quá tình tu luyện Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết dường như liên quan đến thiên đạo hơi thở, có chỗ cộng đồng với thiên đạo thần âm trong đạo hoàng truyền thừa. Ta mơ hồ cảm giác được, ta và hai bộ công pháp này chắc có độ phù hợp khá cao, tu luyện Nhân Hoàng chấn thiên quyết sẽ giúp ích lớn, thậm chí cùng tăng tiến với thiên đạo thần âm.
Dương Thạc nghe Dương Địch nói thì kinh ngạc hỏi:
- Vậy sao?
Dương Thạc bản năng xem xét độ phù hợp giữa Dương Địch và Nhân Hoàng chấn thiên quyết.
Ngay sau đó, độ phù hợp giữa Dương Địch và Nhân Hoàng chấn thiên quyết hiện ra trong đầu Dương Thạc.
Nhân Hoàng chấn thiên quyết, công pháp đẳng cấp huỳen công bí điển, độ phù hợp với Dương Địch là mười phần.
Độ phù hợp mười phần?
- Ui!
Dương Thạc hút ngụm khí lạnh.
Nên biết lúc trước Dương Địch và truyền thừa Đạo Hoàng đạt tới độ phù hợp mười hai phần. xem tại TruyenFull.vn
Nhưng bây giờ Dương Địch có độ phù hợp mười phần với Nhân Hoàng chấn thiên quyết vẫn khiến Dương Thạc vô cùng rung động. Dù sao một người có độ phù hợp mười phần trở lên với hai bộ huyền công bí điển thì thật sự là biến thái hết sức, huống chi người đó là đệ nhất thiên tài trong thiên hạ hiện nay, Dương Địch.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Đây mới chỉ là độ phù hợp với Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết, nếu lại có một bộ Nhân Hoàng phiên thiên quyết, ba bộ công pháp lại thì độ phù hợp sẽ tiếp tục tăng tiến, có thể đạt tới mười một phần, thậm chí là tối cao, độ phù hợp mười hai phần?
Dương Thạc nhỏ giọng nói:
- Tiểu Địch, nàng cảm thấy có thể tu luyện bộ công pháp này thì cứ luyện đi. Còn ta thì thiên phú quá kém, tham thì thâm, ta tập trung tu luyện Cửu Dương Huyền Công là tốt rồi. Lúc này ta đến Nhân Hoàng huyệt mục tiêu hàng đầu là tìm ra Chân Võ bi điển đổi lấy Cửu Dương Huyền Công.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Đang lúc Dương Thạc và Dương Địch nói chuyện thì bỗng trong Thiên Hoàng Điện, một góc thiên địa chợt biến sắc. Xung quanh trận pháp mê ảo đã bị tàn phá trong Thiên Hoàng Điện, thậm chí bị cơ khí dẫn đường chuyển động rầm rầm. Trong Thiên Hoàng Điện như trải rồng một tầng sương mù, như thật như ảo.
- Đây là... Tình huống gì?
- Là có người đột phá? Là Càn Ngọc Long! Hay cho tiểu tử, hắn mới có được hai bộ công pháp của Nhân Hoàng đã đột phá ngay.
Viêm Thú yêu thánh cực kỳ kinh ngạc cất tiếng nói:
- Ngũ trọng lôi âm Võ Thánh thứ hai của Đại Chu triều chính là Càn Ngọc Long rồi!
Càn Ngọc Long đột phá.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều vốn chính là tứ trọng lôi âm Võ Thánh, lúc trước tại Đại Chu triều danh tiếng thiên phú không kém hơn Dương Thiên bao nhiêu.
Lúc này trong Thiên Hoàng Điện, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều chiếm được truyền thừa của Nhân Hoàng, có hai bộ công pháp Nhân Hoàng thông thiên quyết, Nhân Hoàng chấn thiên quyết hỗ trợ cho nhau, khiến gã đột phá. Bây giờ Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều đã vào ngũ trọng lôi âm Võ Thánh chi cảnh!
Ngũ trọng lôi âm Võ Thánh thứ hai của Đại Chu triều.
Dù trên đời này còn có Thượng Cổ Long Hoàng, Thần Quy Vương là hai người ngũ trọng lôi âm Võ Thánh. Nhưng Thượng Cổ Long Hoàng, Thần Quy Vương đã sớm bước vào ngũ trọng lôi âm Võ Thánh. Trong lịch sử trăm năm của Đại Chu triều, chân chính đột phá đến ngũ trọng lôi âm Võ Thánh chi cảnh thì Dương Thiên là thứ nhất, Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều là thứ hai.
- Ha ha ha ha ha ha!
- Dương Thiên, bổn vương rốt cục cũng đột phá đến ngũ trọng lôi âm Võ Thánh, ngươi muốn cả đời cả kiếp đè ép bổn vương, không có khả năng! Ha ha ha ha ha ha!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều mới đột phá liền phát ra tiếng cười dài điếc tai.
Ầm ầm ầm ầm ầm! Ầm ầm ầm ầm ầm!
Hơi thở thiên địa cực kỳ mạnh mẽ quanh quẩn bên người Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều.
Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều mới đột phá, tràn trề tự tin, ánh mắt như thực chất băng đến trước mặt Viêm Thú yêu thánh:
- Viêm Thú, mới rồi ngươi dám cùng Hỏa La Vương Đới Lặc định công sát bổn vương sao?
Viêm Thú yêu thánh trung tâm dãy cung điện, theo bản năng rút lui nửa bước.
- Còn có ngươi, tiểu tử, mới rồi sao các ngươi không ra tay với ta? Ta biết ngươi muốn chờ bổn vương có được truyền thừa của Nhân Hoàng, chờ bổn vương đi ra mới dốc hết tất cả lực lượng công sát bổn vương, cướp lấy truyền thừa của Nhân Hoàng đúng không? Tiếc rằng dự tính của ngươi đã thất bại!
Sau đó ánh mắt của Thần Võ Vương Càn Ngọc Long của Đại Chu triều rơi vào người Dương Thạc, bên trong bắn ra tia sáng đầy sát ý.