Dương Thành mới được Dương Thạc cứu về leiefn muốn luyện hóa thần hoàng nguyên lực của Dương Thiên, còn việc Dương Thạc đánh nhau với Dương Thiên thì Dương Thành không rảnh quan tâm. Không phải Dương Thành không quan tâm Dương Thạc, chủ yếu là bởi vì lúc ấy gã bị thần hoàng nguyên lực của Dương Thiên trói buộc, không có chút sức chiến đấu, dù có lo lắng Dương Thạc thì không cách nào ngăn cản, giúp đỡ được.
Dương Thành là người rất lý trí, nếu không thể giúp Dương Thạc thì gã dứt kháot mặc kệ tình hình bên ngoài.
Dương Thành dốc sức luyện hóa thần hoàng nguyên lực của Dương Thiên, đột phá.
Chỉ có đột phá đến Đẳng cấp Võ Thánh thì Dương Thành mới giúp Dương Thạc được.
Nếu Dương Thành quan tâm cuộc chiến Dương Thạc đấu Dương Thiên thì sẽ lo lắng cho hắn, từ đó bản thân bị ảnh hưởng, tâm tình không thể bình thản. Điều này không tốt cho Dương Thành luyện hóa thần hoàng nguyên lực của Dương Thiên.
Không luyện hóa được thần hoàng nguyên lực thì sẽ không có thể đúng lúc giúp đỡ Dương Thạc.
Tình huống của Dương Thạc càng nguy hiểm hơn.
Đây là tuần hoàn ác tính, Dương Thành hiểu rất rõ.
Đến bây giờ Dương Thành hoàn toàn luyện hóa thần hoàng nguyên lực của Dương Thiên, đột phá đến Đẳng cấp Võ Thánh mới nghĩ tới quan tâm Dương Thạc. Chẳng qua lúc này Dương Thạc đã hoàn toàn thoát khỏi tay Dương Thiên.
Mắt Dương Thành sáng ngời nhìn Dương Thạc, chân thành nói:
- Đáng tiếc, ta vốn tưởng mình đã tích đủ lực lượng, trong thời gian ngắn có thể luyện hóa thần hoàng nguyên lực của Dương Thiên, khi đó ta sẽ giúp được ngươi. Nhưng không ngừo ta đã xem thường Dương Thiên, luyện hóa thần hoàng nguyên lực của Dương Thiên làm ta hao phí một, hai canh giờ. May mắn ngươi thoát khỏi tay Dương Thiên.
Ở trước mặt lục ca của mình, Dương Thạc rất là hào khí, dường như không để Dương Thiên vào mắt:
- Ha ha ha ha ha ha! Dương Thiên chưa thể ngăn được ta!
Dương Thạc không thèm quan tâm nói:
- Mặc dù ta bị hắn làm bị thương đôi chút nhưng vết thương không đáng ngại. Khí huyết của ta đạt tới đẳng cấp hư không Võ Thánh, huyết nhục diễn hóa, mặc dù Dương Thiên chém nát người ta ra chỉ còn lại có cái đầu thì ta vẫn có thể lại sinh trưởng ra một khối thân thể.
Hư không Võ Thánh, huyết nhục diễn hóa đúng là có công hiệu mạnh mẽ như vậy.
Tất nhiên Dương Thạc có khuéch đại một chút.
Nếu Dương Thạc thật sự bị Dương Thiên chém nát người chỉ còn cái đầu, không có khí quan chủ yếu trong thân thể thì một cái đầu không thể nào sinh tồn lâu, chưa kịp diễn hóa ra thân thể hoàn toàn mới đã mất đi sức sống. Tất nhiên bên Dương Thạc có thượng cổ hắc hùng huyết trì, nếu chỉ còn một cái đầu vẫn có thể sinh tồn lâu trong thượng cổ hắc hùng huyết trì.
- Hư không Võ Thánh, huyết nhục diễn hóa sao?
Nghe Dương Thạc nói, mắt Dương Thành sáng ngời.
Dương Thành thở phào, cảm thán rằng:
- Trước kia ta được đến một ít truyền thừa, người để lại truyền thừa đó là một vị hư không Võ Thánh. Có chút hiểu biết huyết nhục diễn hóa. Không ngờ mới một, hai năm ngắn ngủi mà Dương Thạc nhà ngươi đã tu luyện đến cảnh giới này, so sánh thì tốc độ tu luyện của lục ca quá chậm.
Dù Dương Thành cảm tháng mình tu luyện chậm như rùa nhưng Dương Thạc nghe gã thì hút ngụm khí lạnh.
Lúc trước lục ca Dương Thành được truyền thừa là đến từ một vị hư không Võ Thánh?
Cường giả đẳng cấp hư không Võ Thánh từ văn minh nhân đạo vạn năm nay tối đa là mười mấy vị.
Chân chính được xác nhận đi vào hư không Võ Thánh chi cảnh, đi vào thế giới khác thật ra chỉ có sáu, bảy vị, còn lại là Võ Thánh mơ hồ. Ví dụ thượng cổ Nhân Hoàng, Phật tổ, đều là loại tình huống này. Dựa theo suy luận thì bọn họ đều đi vào đến hư không Võ Thánh chi cảnh, nhưng không ai khẳng định tin tức này được.
Chỉ giống như Chân Võ đại đế, đứng đàu một phái, được mọi người nhìn chăm chú đi vào đẳng cấp hư không Võ Thánh, mới được đến khắp nơi đón nhận.
Hư không Võ Thánh chỉ rải rác mười mấy người, Dương Thành có được truyền thừa lại là đến từ một vị hư không Võ Thánh?
Hèn chi tốc độ tu luyện của Dương Thành nhanh như vậy.
Dương Thạc thầm nghĩ:
- Dương Địch, Huyết Phi, Ngưng Thúy coi như là chiếm được truyền thừa hư không Võ Thánh. Bây giờ bọn họ chỉ là đẳng cấp đỉnh đại tông sư, so với lục ca thì hơi kém.
Dương Địch, Huyết Phi, Ngưng Thúy đều đi vào đỉnh đại tông sư, nhưng cách Võ Thánh chi cảnh còn kém một bước ngắn.
Đương nhiên Dương Địch, Huyết Phi, Ngưng Thúy muốn vào đẳng cấp Võ Thánh phỏng chừng khoảng một, hai tháng gần đây, thậm chí trong, một hai ngày rất có thể sẽ bước vào Võ Thánh chi cảnh.
Dương Thạc cười khẽ, nói với Dương Thành:
- Lục ca, tốc độ của ngươi đã không tính chậm quá, bây giờ dù ta có lực lượng khí huyết đẳng cấp hư không Võ Thánh nhưng đó chỉ là bí pháp do Cửu Dương Huyền Công mang đến. Thực lực của ta chỉ là đẳng cấp Võ Thánh, còn là sơ giai cấp thấp Võ Thánh. Chắc chưa tới một, hai tháng là lục ca sẽ vào đẳng cấp trung giai, cao giai Võ Thánh, sẽ bỏ xa ta.
Dương Thạc tiếp tục tâng bốc Dương Thành:
- Ví dụ như nhóm Dương Địch bây giờ còn chưa đến Võ Thánh chi cảnh, phải nói tốc độ tu luyện của lục ca đã rất nhanh rồi.
Dương Địch là đệ nhất thiên tài của Thiên Âm Môn, có thể nói là thiên phú đệ nhất thời đại này.
Tốc độ của Dương Thành vượt qua Dương Địch là đủ tự hào rồi.
- Ha ha ha ha ha ha! Dương Thạc, chúng ta không cần mèo khen mèo dài đuôi.
Dương Thành hỏi Dương Thạc:
- Thời đại này kỳ ngộ không ngừng, chúng ta hết sức bắt lấy, cố gắng tăng lên là được. Ai tạm thời cường đại hơn ai không là gì. Dương Thạc, bây giờ chúng ta còn ở trong Thiên Hoàng Điện sao? Tình hình hiện tại như thế nào?
Dương Thạc kể đại khái cho Dương Thành nghe.
Dương Thạc nói sơ chuyện kết minh với Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh cho Dương Thành nghe.
Dương Thành gật đầu đồng ý hành động của Dương Thạc:
- Kết minh với Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh sao? Hai vị này là tuyệt đỉnh cao thủ, lúc trước Dương Thiên ở trong Nê Thạch Chi Hải chiếm được hư không chi tinh liền đụng phải hai vị này. Dương Thiên còn sợ bọn họ ra tay cuopws hư không chi tinh của mình nên lập tức rút đi, chỉ nói điểm này đủ chứng minh thực lực của Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh. Hợp tác với Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh, được lắm.
Tử Thử yêu thánh, Ngân Diệu yêu thánh ở trong Nê Thạch Chi Hải đúng là có tư cách chống lại Dương Thành. Nguồn tại http://Truyện FULL
Dương Thành không dám đối địch với chúng nó là chuyện rất bình thường.
- Tử Thử yêu thánh nói rất đúng, chờ khi hơi thở hàn băng, dung nham vân vân trong Thiên Hoàng Điện hoàn toàn tán đi thì chắc sẽc lộ ra bộ mặt thật sự của Thiên Hoàng Điện.
- Khi đó cướp đoạt báu vật Thiên Hoàng Điện, sẽ là một trận long tranh hổ đấu đây.
Dương Thành nói thêm:
- Bây giờ chúng ta tiềm tu ở đây tranh thủ tăng cường thực lực bản thân đi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Khi Dương Thành vừa dứt lời thì trong không gian thập phương cà sa, thiên địa lại biến đổi, lôi âm cuồn cuộn vang lên.
Dương Thạc cảm giác khí thế này, mắt sáng ngời:
- Ủa? Lại có người đột phá đến Đẳng cấp Võ Thánh, không biết là Tiểu Địch hay Huyết Phi, Ngưng Thúy.
Lại là thiên địa biến sắc, lôi minh cuồn cuộn.
Trong tiếng sấm ẩn chứa hơi thở lôi âm của đệ tam trọng hổ báo lôi âm, hễ loại hơi thở này xuất hiện bình thường là dự triệu có người đột phá đến Đẳng cấp Võ Thánh. Rõ ràng trong không gian thập phương cà sa lại có một vị cường giả đột phá đến Đẳng cấp Võ Thánh!
Trong không gian thập phương cà sa có vô số cao thủ, Thiên Âm Môn có không ít người.
Trước kia, khi Dương Thạc giao truyền thừa Đạo Hoàng cho Thiên Âm Môn thì cao thủ Thiên Âm Môn liên tục đột phá. Một số đệ tử đẳng cấp đỉnh đại tông sư, đại tông sư cao giai trải qua một đoạn thời gian tu luyện cơ hồ đều đi vào đẳng cấp Võ Thánh.
Nhưng bây giờ truyền thừa Đạo Hoàng dần bị đám đệ tử Thiên Âm Môn tiêu hóa hết, tần suất đệ tử Thiên Âm Môn đột phá giảm mạnh.
Trước mắt trong số đệ tử Thiên Âm Môn có một ít là võ giả cao giai, đỉnh đại tông sư.
Nhưng những võ giả cao giai, đỉnh đại tông sư này đều là vừa đột phá không lâu, chắc sẽ không mau chóng đột phá nữa.
Chỉ có ba người có hy vọng đột phá.
Dương Địch, Huyết Phi, Ngưng Thúy.
Ba người đều là thiên phú tuyệt luân, lại có truyền thừa của mãnh thú ác điều đẳng cấp hư không Võ Thánh, rồi còn thượng cổ Đạo Hoàng, muốn đột phá đến Đẳng cấp Võ Thánh là chuyện vô cùng đơn giản.
Cho nên giờ phút này Dương Thạc lập tức đoán ra người đột phá tới đẳng cấp Võ Thánh chính là ai trong số ba nữ nhân này.
- A? Đúng là có người đột phá.
Giờ phút này, Dương Thành nhíu mày sau đó giãn ra, khóe môi cong lên.
Dương Thành lên tiếng:
- Dương Thạc, xem ra các nàng Tiểu Địch không cam lòng tuột hậu, ta vừa mới đột phá không lâu, các nàng cũng muốn gắng sức đuổi theo sao... Cũng tốt, sau khi các nàng đột phá sẽ tăng mạnh sức chiến đấu, thực lực phe ta tăng cường, muốn tranh cướp báu vật trong Thiên Hoàng Điện sẽ có xác suất lớn hơn.
- Ủa? Là Tiểu Địch?
Dương Thạc cũng cảm giác rõ hơi thở sắp đột phá đến Võ Thánh chi cảnh là của Dương Địch.
Dương Thạc ở trong không gian thập phương cà sa, mọi thứ nằm trong vòng khống chế của hắn, chút gió thổi cỏ lay không thể lừa gạt được hắn. Rốt cuộc là ai đột phá, Dương Thạc chỉ cần động thần niệm liền tra được ngay.
Lúc này người đột phá chính là Dương Địch.
Vù vù vù vù vù!
Ngay sau đó, như chứng thật điều Dương Thạc nói, thiên địa trừ bỏ lôi âm cuồn cuộn ra còn có sóng âm kỳ lạ.
Sóng âm run rẩy, vèo một tiếng bay vào trán Dương Địch khoanh chân ngồi gần đó.
Thiên đạo thần âm!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Dương Địch chợt mở mắt ra.
Hai luồng thần quang bắn ra từ mắt Dương Địch, dù mạnh như Dương Thạc đụng phải thần quang kia cũng chấn động tinh thần, tâm tình cực kỳ vững vàng dường như bị ảnh hưởng một chút.
Dương Thạc nhíu mày lầm bầm:
- Hình như cường độ thần hồn Tiểu Địch rất cao.
- Grao grao grao grao grao!
- Grao grao grao grao grao!
Lúc này, Man Văn Thiên Tượng nằm sấp bên cạnh Dương Thạc vụt đứng dậy rú to, hình như mừng cho chú nhân mình đột phá.
Lúc trước Man Văn Thiên Tượng bị Dương Thiên đánh trúng một đấm, gân cốt bẻ gẫy, bay ngược đi ra ngoài. Nhưng Man Văn Thiên Tượng là tu vi đẳng cấp hư không Võ Thánh, ngang ngửa với lực lượng khí huyết của Dương Thạc. Đừng nói là gân cốt gãy, dù gãy tay đứt chân cũng không là gì với Man Văn Thiên Tượng. Mới nãy Dương Địch tiềm tu đột phá, Man Văn Thiên Tượng nằm bên cạnh vì hộ pháp cho nàng.
Bây giờ Dương Địch đột phá đến Võ Thánh chi cảnh, dĩ nhiên Man Văn Thiên Tượng rất hưng phấn.
Vù vù vù vù vù!
Không biết Thượng Cổ Thần Long từ đâu chui ra, cười hì hì chúc mừng Dương Địch:
- Hắc hắc, tiểu nãi nãi, cung hỉ cung hỉ!
Thượng Cổ Thần Long trải qua một đoạn thời gian tu chỉnh, thực lực đã hoàn toàn hồi phục.
Tiễn Nguyệt, Minh Kiều, thậm chí là Tô Quân Ninh, Tô Thanh Như, các đệ tử Thiên Âm Môn đều chạy tới.
Tiễn Nguyệt nắm tay Dương Địch, chúc mừng:
- Dương Địch, tốt quá, không ngờ ngươi mau chóng đạt tới Đẳng cấp Võ Thánh, ở trong Thiên Âm Môn ngươi thật sự là đệ nhất thiên tài, ta và sư thúc, hai sư tỷ của ngươi đều kém xa ngươi.
Dương Địch mỉm cười.
Dương Địch đưa hết công lao đột phá lên người Dương Thạc:
- Sư phụ, thật ra lúc này đột phá cũng nhờ Dương Thạc. Lúc trước Dương Thạc và Dương Thiên đánh nhau, gần như bị Dương Thiên giết. Khi đó tâm cảnh của ta có gợn sóng, bị kích thích mạnh, tương đương với chính mình đã trải qua một phen sinh tử luân hồi. Chính vì vậy mới khiến ta hiểu được, cuối cùng đột phá đến Đẳng cấp Võ Thánh!
Dương Thạc nhìn chằm chằm vào Dương Địch, không nói gì thêm.
Dương Thạc hiểu ý Dương Địch nói.
Bởi vì Dương Địch giao cả trái tim cho Dương Thạc nên khi hắn trải qua sinh tử luân hồi thì nàng cũng vậy.
Giờ phút này, Dương Thạc càng cảm nhận sâu hơn về tình ý của Dương Địch đối với mình.
Dương Thành liếc Dương Thạc, cười to bảo:
- Ha ha ha ha ha ha! Dương Thạc, ngươi và Tiểu Địch sắp tu thành chính quả đúng không? Nay các ngươi đều có tu vi đẳng cấp Võ Thánh, muốn cùng một chỗ thì không ai ngăn cản được. Vừa lúc, lần này lục ca ở đây, chờ khi nào chúng ta ra khỏi Nhân Hoàng huyệt, tìm một thời gian, lục ca làm chủ hôn cho các ngươi kết thành vợ chồng!
Dương Thạc không vòng vo, trực tiếp cảm ơn Dương Thành:
- Vậy đa tạ đại ca.
Hôn nhân đại sư có mệnh phụ mẫu, lời mai mối. Dù Dương Thạc có phụ thân Dương Thiên nhưng nay đã thành người xa lạ, thậm chí có thù hận sâu, tất nhiên không thể để Dương Thiên chủ trì hôn sự cho hắn. Dương Thành là huynh của Dương Thạc, huynh trưởng như cha, cũng là có thể làm trưởng bối Dương gia chủ trì hôn lễ cho Dương Thạc, Dương Địch.
Dương Địch thì Thiên Âm Môn là nhà mẹ đẻ.
Mặt Dương Địch đỏ hồng, cúi đầu.
Dương Thạc vươn tay nhẹ nắm Dương Địch, dù hai người không nói gì nhưng ngầm hiểu.
Thượng Cổ Thần Long ở một bên trêu ghẹo vừa nghiêm túc hỏi Dương Địch:
- Hắc hắc, tiểu gia và tiểu nãi nãi đúng là trời sinh một đôi. Phải rồi, tiểu nãi nãi, mới nãy lão long ta thấy mắt ngươi bắn ra thần quang rất khiếp người, không lẽ lực lượng thần hồn của tiểu nãi nãi tăng lên?
Dương Địch gật đầu, nói:
- Ừm!
Dương Địch nói:
- Bây giờ cường độ thần hồn của ta đã cỡ tứ trọng lôi âm Đẳng cấp Võ Thánh. Bình thường tứ trọng lôi âm Võ Thánh như Từ Thanh Dương, Triệu Kiếm Dương có lẽ lực lượng thần hồn không mạnh bằng ta. Dù là đám người Trác Tử Dương chắc chỉ hơn ta một chút.
- Tứ trọng lôi âm Võ Thánh, thần hồn cường đại như vậy?
Nghe Dương Địch nói, Dương Thạc và Dương Thành liếc nhau, rất là kinh sợ.
Nên biết là trong tay Dương Địch có đại thần âm linh đang, hễ ai có cường độ thần hồn thấp hơn nàng thì không quan tâm phòng ngự thần hồn gì trực tiếp sử dụng đại thần âm công kích giết chết đối thủ.
Dưới loại tình huống đó, ý nghĩa thần hồn cường đại không nhỏ.
Hiện tại thần hồn của Dương Địch có thể đạt tới tứ trọng lôi âm Võ Thánh chi cảnh, cao hơn Từ Thanh Dương, Triệu Kiếm Dương, nói cách khác nếu sau này gặp phải bọn họ thì nàng sử dụng đại thần âm công kích, trực tiếp giết chết họ. Nói cách khác, bây giờ Dương Địch có sức chiến đấu đẳng cấp tứ trọng lôi âm Võ Thánh.