- Lần này huyệt mộ Nhân Hoàng mở ra, quả nhiên chư cường tụ tập!
Đại Bằng Kim Sí Vương thở dài một hơi.
- Hả?
Mà tại thời điểm Đại Bằng Kim Sí Vương nghĩ vậy, con Man Văn Thiên Tượng phía dưới kia tựa như cũng cảm nhận được, bộ pháp được di chuyển như bay đột nhiên ngừng lại.
Cái đầu cực lớn lập tức ngẩng lên, con mắt to như chuông đồng nhìn về phía Đại Bằng Kim Sí Vương.
Ánh mắt giống như thực chất, hung hăng nhìn chằm chằm vào người Đại Bằng Kim Sí Vương!
Bị ánh mắt của Man Văn Thiên Tượng này nhìn thẳng, dù là Đại Bằng Kim Sí Vương có thực lực siêu quần, giờ phút này cũng không khỏi có cảm giác áp lực không hiểu nổi.
- Ngươi là người phương nào? Là cao thủ Thú tộc sao? Lần này ngươi cũng muốn tới huyệt mộc Nhân Hoàng tại Huyền Vũ sơn sao?
Man Văn Thiên Tượng nhìn thẳng vào Đại Bằng Kim Sí Vương, chợt mở miệng nói chuyện.
- Cái gì?
Man Văn Thiên Tượng nói một câu này khiến thân thể của Đại Bằng Kim Sí Vương không khỏi run lên.
Con Man Văn Thiên Tượng này không ngờ lại biết nói chuyện sao?
Hiển nhiên giờ phút này, Man Văn Thiên Tượng đã có trí lực cấp độ nhân loại!
Man Văn Thiên Tượng vốn là cự thú hồng hoang thượng cổ, bất đồng lớn nhất với mãnh thú dị thú bây giờ chính là dù không mở ra linh trí cũng có thể tu luyện tới cấp độ cực cao. Mà hiện nay, dị thú mãnh thú muốn đi vào cấp Võ Thánh đều phải mở linh trí ra.
Cái con Man Văn Thiên Tượng này này trăm năm trước còn chưa mở được linh trí.
Tuy lúc đó nó có lực lượng khí huyết siêu cường nhưng không mở miệng nói tiếng người được. Trí lực của nó cũng không hơn mãnh thú bình thường là bao, tối đa chỉ thông minh hơn mãnh thú bình thường một chút thôi. xem tại TruyenFull.vn
Gần trăm năm sau, Man Văn Thiên Tượng xuất hiện trở lại, không ngờ lại biết mở miệng nói tiếng người rồi?
Không cần phải nghĩ, Man Văn Thiên Tượng này nhất định đã mở linh trí rồi!
Cự thú hồng hoang thượng cổ không mở linh trí thì thực lực chỉ có thể gần đạt tới cấp độ Võ Thánh. Nhưng nếu đã mở linh trí thì...
- Sợ là đích thân Dương Thiên tới, muốn áp chế Man Văn Thiên Tượng này cũng rất khó khăn!
Đại Bằng Kim Sí Vương thầm nghĩ.
Tóm lại, bây giờ Đại Bằng Kim Sí Vương nếu chống đối với Man Văn Thiên Tượng này thì tuyệt đối không có phần thắng cao.
Cũng may là Đại Bằng Kim Sí Vương và Man Văn Thiên Tượng này không oán không thù, lần này cũng chỉ vô tình đụng độ. Nếu như Man Văn Thiên Tượng đã mở linh trí, chắc có lẽ không tùy tiện ra tay với Đại Bằng Kim Sí Vương đâu.
- Bổn tọa chính là Đại Bằng Kim Sí Vương đứng thứ hai trong Thập đại yêu thánh trong thiên hạ. Trăm năm trước Man Văn huynh là cường giả Võ Thánh thú tộc, chắc hẳn cũng đã nghe danh bổn tọa. Man Văn huynh ẩn nấp sâu trong Thập Vạn Đại Sơn gần trăm năm, không thể tưởng được lại đã mở linh trí, đi sâu vào cảnh giới yêu thánh, thật sự đáng mừng!
Đại Bằng Kim Sí Vương chắp tay nói với Man Văn Thiên Tượng.
Man Văn Thiên Tượng tuy lợi hại nhưng nếu luận thực lực thì Đại Bằng Kim Sí Vương cũng không kém.
Luận lý lịch, Đại Bằng Kim Sí Vương cũng chẳng thua Man Văn Thiên Tượng. Trăm năm trước, Man Văn Thiên Tượng bị cao thủ Đại Chu truy đuổi chạy toán loạn khắp nơi. Đại Bằng Kim Sí Vương cũng là yêu thánh thứ hai trong thiên hạ. Hiện tại đối mặt với Man Văn Thiên Tượng, Đại Bằng Kim Sí Vương tất nhiên cũng không kiêu ngạo, không siểm nịnh.
- Đại Bằng Kim Sí Vương... Trong trí nhớ của ta có tên của ngươi...
Man Văn Thiên Tượng gật đầu nhẹ.
Trăm năm trước nó còn chưa mở linh trí.
Nhưng mặc dù còn chưa mở linh trí nhưng nó cũng đã nghe tới danh tiếng của Đại Bằng Kim Sí Vương.
Bây giờ Đại Bằng Kim Sí Vương tự giới thiệu, nó lập tức biết rõ. Đại Bằng Kim Sí Vương cũng là cường giả trong thú tộc. Là cường giả thú tộc, Man Văn Thiên Tượng cũng coi như đồng loại của mình.
- Phía bắc... Dường như có thứ tốt.... Có tác dụng với ta.... Cho nên ta muốn đi tới đó. Ngươi cũng qua đó sao? Đại Bằng, ngươi biết bay, tốc độ nhanh hơn ta rất nhiều. Nếu ngươi tới đó trước, nhìn thấy cường giả nhân loại thì giúp ta xem Dương Nghiệp có ở đó không. Ta muốn tìm hắn báo thù...
Tiếng nói của Man Văn Thiên Tượng ông ông như chuông đồng.
Nó vừa mới mở linh trí không lâu.
Tuy đã có trí lực cấp độ nhân loại nhưng bởi kinh nghiệm sống chưa nhiều, hầu như chưa giao lưu với người khác cho nên giờ phút này Man Văn Thiên Tượng cũng chỉ như một đứa trẻ, cũng chưa coi là trưởng thành.
- Ngươi muốn tìm Dương Nghiệp sao?
Đại Bằng Kim Sí Vương hơi nhướn mày.
- Trăm năm trước Dương Nghiệp là Trấn Quốc Công Đại Chu, thực lực tuyệt luân, không kém so với Dương Thiên hiện này bao nhiêu...
- Năm đó ngươi bị Dương Nghiệp đánh bị thương, trốn chạy tới sâu trong Thập Vạn Đại Sơn sao? Đáng tiếc, trăm năm trôi qua, Dương Nghiệp sớm đã không còn ở trên thế giới này nữa...
- Hiện nay Trấn Quốc Công Đại Chu tên là Dương Thiên, chính là hậu thế của Dương Nghiệp. Nếu ngươi muốn báo thù thì tìm Dương Thiên đi. Lần này bổn tọa tiến tới huyệt mộ của Nhân Hoàng, sẽ gửi lời nhắn giúp ngươi!
Đại Bằng Kim Sí Vương nói.
- Ừ!
Man Văn Thiên Tượng gật cái đầu cực lớn của nó, biểu đạt lòng biết ơn với Đại Bằng Kim Sí Vương.
Nó hầu như chưa giao tiếp với người khác, ngay cả hai từ "cảm ơn" cũng không biết nói.
Đại Bằng Kim Sí Vương cũng lơ đễnh, chắp tay với Man Văn Thiên Tượng:
- Man Văn Thiên Tượng, bổn tọa đi trước một bước! Dùng thực lực của Man Văn huynh, đương thời, chỉ sợ Man Văn huynh có thể sớm báo được đại thù thôi! Cáo từ!
Đại Bằng Kim Sí Vương vừa nói, thân thể liền nhoáng lên, vút một cái đã bay biến mất.
Vừa tiến về phía Huyền Vũ sơn, nội tâm của Đại Bằng Kim Sí Vương đang nổi lên sóng to gió lớn.
Vốn đương thời, cường giả đỉnh cầm cũng chỉ có Dương Thiên và Đại Bằng Kim Sí Vương hắn mà thôi. Còn lại như Trác Tử Dương, Huyền Vũ yêu thánh đều phải thua bọn họ hai phần. Huyệt mộ Nhân Hoàng mở ra, Đại Bằng Kim Sí Vương hắn tự nhiên có thể có được rất nhiều lợi ích. Không thể tưởng tượng được, hiện tại trong chiến lực cực hạn đương thời lại có thêm một Man Văn Thiên Tượng nữa.
- Không biết tiền bối thần quy có xuất hiện hay không. Nếu tiền bối thần quy mà xuất thế thì ít nhất sẽ có bốn cường giả chiến lực cực hạn sắp tới huyệt mộ Nhân Hoàng...
Thần sắc Đại Bằng Kim Sí Vương hơi ngưng trọng.
Ở ngoài mấy vạn dặm.
Nội địa Trung Nguyên Đại Chu, trong một vùng núi cao không ngớt.
Vùng núi cao này từ nam tới bắc phải có mấy vạn dặm, diện tích còn lớn hơn cả Đại Hành Sơn. Ở nơi này còn cao nguyên mấy trăm trượng. Cho dù là dãy núi này không tính là cao nhưng thực tế độ cao của nó so với mặt biển còn hơn cả Đại Hành Sơn.
Đệ tam danh sơn, Huyền Vũ sơn!
Huyền Vũ sơn này có một giải đất trung tâm, ba ngọn núi cao vút trong mây chính là Huyền Vũ tam phong.
Ngọn núi phía đông đứng thẳng như trường kiếm, gọi là Huyền Xà phong.
Ngọn phía tây có địa thế tương đối bằng phẳng, tên là Thạch Quy Phong!
Về phần ngọn núi ở giữa được gọi là Chân Vũ phong, thậm chí Chân Vũ môn, thánh địa võ đạo đệ nhất đương thời cũng ở đó.
Hướng nam Chân Vũ môn tám trăm dặm, ở trong một sơn cốc có phạm vi hơn mười dặm, cây cối rậm rạp, hình thành một vùng rừng rậm. Giờ phút này phía trên rừng rậm có bảy bóng người, dùng phương vị bắc đẩu thất tinh đang lơ lửng giữ không trung.
Bảy người này hầu như đều mặc đạo bào màu đen, góc phía trên đạo bào có thêu đồ án âm dương ngư.
Chỉ có một người tóc tím, râu tím, ước chừng năm sáu mươi tuổi, mặc một bộ áo bào màu tím. Người này mơ hồ là người đứng đầu trong bảy người.
Bảy người này cũng không có năng lực phi hành nhưng bọn họ đều là cao thủ cấp độ Võ Thánh, lợi dụng lực lượng lĩnh vực bản thân, lại dựa vào ít pháp khí, phi kiếm nên có thể miễn cưỡng lơ lửng trên không trung.
- Trấn thủ phương vị của mình!
- Huyệt mộ Nhân Hoàng sắp được mở ra hết. Đến lúc đó thì sẽ có lực lượng hư không lớn lao hiện ra. Chúng ta phải đồng tâm hiệp lực, lợi dụng Chân Vũ Thất Sát trận này mới ngăn cản được!
- Tử Ngâm, ngươi có thể chịu đựng được không?
Lão già áo tím, râu tím kia lớn tiếng nói.
- Sư phụ, đồ nhị vẫn chịu nổi!
Một nam tử anh tuấn thoạt nhìn chừng hai tư, hai nhăm tuổi trả lời nhỏ.
- Chẳng qua Huyền Vũ sư bá...
Trên mặt nam tử này lộ vẻ lo lắng.
- Ha ha ha, Tử Ngâm ngươi đừng lo cho bổn tọa. Chỉ là huyệt mộ Nhân Hoàng mở ra, năng lượng hư không tràn ra còn chưa đả thương được bổn tọa đâu.
Một tiếng nói chợt vang lên.
Vút! Vút!
Sau một khắc, một con rùa đen lớn như một quả núi nhỏ xuất hiện cạnh bản vị Võ Thánh mặc đạo bào này nhanh như thiểm điện.
Chân Vũ môn, bảy đại Võ Thánh!
Thần thú trấn phái, Huyền Vũ!
Huyền xà, thạch quy!
Con huyền xà này dài hơn mười trượng, thân to khoảng bảy tám xích, trên người phủ đầy hoa văn màu trắng bạc. Con thạch quy kia cũng cao khoảng ba bốn trượng, hình thể khổng lồ, tuy không thể sánh bằng Thần Quy Vương nhưng cũng được xem như cực thú siêu cấp.
Hai đại mãnh thú Huyền xà cùng Thạch quy này kết hợp với nhau tạo thành thiên hạ đệ tam yêu thánh, yêu thánh Huyền Vũ.
Một thần hồn, hai thân thể là chuyện rất kỳ lạ đối với người bình thường, nhưng đối với cao thủ võ đạo, nhất là cao thủ võ đạo siêu cấp thì lại không phải chuyện lạ gì. Không nói những nơi khác, chỉ tính trong Thiên Âm môn hiện nay thì đã có Dương Thạc, Huyết Phi cùng Ngưng Thuý đều có hai cái thân thể.
Chẳng qua, bản chất của yêu thánh Huyền Vũ khác với đám người Dương Thạc.
Bản thể của Huyền Vũ yêu thánh chính là thạch quy cùng huyền xà. Lúc sinh ra, thần hồn của hắn đã tự chia thành hai phần, phân biệt ở trong hai cái thân thể. Đây là một thiên phú đặc biệt, chứ không giống như Dương Thạc, Huyết Phi, Ngưng Thuý là do tu luyện phân thần hoá niệm mới chia thần hồn thành hai phần.
Lực lượng khí huyết của mỗi một thân thể của Huyền Vũ yêu thánh đều đã đi vào cảnh giới Võ Thánh đỉnh phong.
Còn về cảnh giới võ đạo, thì đều là cảnh giới Võ Thánh lôi âm cấp bốn.
Hơn thế nữa, thạch quy thiên về cương, huyền xà thiên về nhu, cả hai đều có một số thần thông thiên phú. Chỉ tính riêng một cái thân thể cũng có thực lực tương đương với Nam Man Vương rồi.
Nếu hai cái thân thể này cùng kết hợp lại thì uy lực sẽ tăng lên rất nhiều.
Cường giả cấp độ như Nam Man Vương mà chiến đấu với Huyền Vũ yêu thánh thì không có một phần thắng nào.
Có thể nói, mặc dù Huyền Vũ yêu thánh kém thiên hạ thứ hai yêu thánh Đại Bằng Kim Sí Vương một chút, nhưng cũng không kém bao nhiêu, chỉ cách cường giả đỉnh cấp đương thời một tí xíu mà thôi.
- Trác sư đệ, theo bổn toạ thấy, bảy đại Võ Thánh các ngươi dùng Thất Sát trận tập trung lực lượng, để cưỡng ép mở ra hầm mộ của Nhân Hoàng nhưng vẫn kém một chút.
- Mà thôi, bổn toạ cũng là người của Chân Vũ môn.
- Lần này, bổn toạ cũng tham gia vào đó, vậy là có chín đại Võ Thánh, hãy dùng Cửu Chuyển Tinh Cực trận thúc giục toàn bộ lực lượng, để hoàn toàn mở ra hầm mộ của Nhân Hoàng đi.
Sau khi Huyền Vũ yêu thánh xuất hiện, quát khẽ một tiếng rồi nhanh chóng di chuyển đến đứng giữa bảy đại Võ Thánh của Chân Vũ môn.
- Dùng Cửu Chuyển Tinh Cực trận sao?
Trác Tử Dương nghe được những lời này của Huyền Vũ yêu thánh thì hai mắt sáng ngời.
- Nếu thế, vậy làm phiền Huyền Vũ sư huynh rồi.
Trác Tử Dương cảm ơn Huyền Vũ yêu thánh.
Một lát sau, sắc mặt Trác Tử Dương ngưng trọng.
- Thay đổi trận pháp.
Trác Tử Dương quát khẽ một tiếng rồi cùng sáu đại Võ Thánh khác của Chân Vũ môn nhanh chóng di chuyển, thay đổi trận pháp.
Chân Vũ môn nổi tiếng với trận pháp. Một số Võ Thánh Chân Vũ môn, ngoại trừ Trương Tử Ngâm mới nhập môn chưa lâu, còn lại những Võ Thánh khác đều rất am hiểu những trận pháp cao thâm của Chân Vũ môn. Bây giờ, Trác Tử Dương vừa ra lệnh một tiếng, những Võ Thánh này liền nhanh chóng thay đổi vị trí, biến đổi trận pháp.
- Trương sư đệ, ngươi bước năm bước theo hướng tây nam, rồi lại bước thêm hai bước về hướng Lục sư thúc.
Trong đó, một người đàn ông thoạt nhìn khoảng 34 – 35 tuổi, trên cằm lún phún mấy cọng râu, nói nhỏ với Trương Tử Ngâm, chỉ bảo Trương Tử Ngâm thay đổi vị trí.
Chỉ qua khoảnh khắc, trận pháp này đã hiến hoá xong.
Tám đại Võ Thánh, chín thân thể đứng ở chín phương vị.
Trác Tử Dương đứng ở trung tâm.
Còn những cường giả Chân Vũ môn khác đứng xung quanh Trác Tử Dương, người cách gần nhất cũng ngoài hai mươi trượng.
Mà dưới chân Trác Tử Dương, mặt đất không ngừng phát ra những tiếng ầm ầm.
Răng rắc! Răng rắc!
Một số cây cối trong sơn cốc đều bị bẻ gãy răng rắc.
Mặt đất không ngừng rung chuyển, từng khe hở cực lớn xuất hiện trên mặt đất, các khe hở này ngày càng mở rộng. Những luồng ánh sáng chín màu chính là từ trong các khe hở này chiếu sáng ra ngoài.
Mạnh mẽ như Trác Tử Dương cũng phải cẩn thận từng li từng tí trong khu vực này, luôn luôn phải tránh né để không tiếp xúc với những cột ánh sáng chín màu.
Những cột ánh sáng chín màu này đều là lực lượng hư không, tương đương với chiêu tấn công của Hư Không Võ Thánh. Dù là cao thủ đương thời như Dương Thiên cũng không dám tuỳ tiện đón đỡ công kích của tia sáng này.
Không nói những thứ khác, chỉ riêng việc ánh sáng chín màu này mới phát ra một chút mà đã khiến cho các cao thủ ở xa hơn mười vạn dặm cũng có thể thấy, chứng tỏ những tia sáng này cực kỳ mạnh mẽ.
Chẳng qua, bây giờ, trên mặt đất mới xuất hiện mấy cái khe hở, tràn ra một ít ánh sáng chín màu, cũng không tính mộ của Nhân Hoàng hoàn toàn mở ra.
Mà bây giờ, bảy đại Võ Thánh của Chân Vũ môn cùng Huyền Vũ yêu thánh đang triển khai Cửu Chuyển Tinh Cực Trận để hoàn toàn mở ra hầm mộ của Nhân Hoàng.
- Cửu Tinh cửu diệu, PHÁ…!
Trác Tử Dương đứng ở trung tâm Cửu Chuyển Tinh Cực Trận, miệng đọc thần chú, thanh trường kiếm thanh phong dưới chân hắn lập tức "chíu" một tiếng, rồi mạnh mẽ đâm xuống mặt đất dưới chân Trác Tử Dương.
Ngay sau đó.
Trong thân thể tám đại Võ Thánh còn lại ở xung quanh đều phát ra một luồng chân khí màu xanh, mãnh liệt chui vào trong thân thể Trác Tử Dương. Gần như toàn bộ lực lượng của tám đại Võ Thánh này đã ngưng tụ đến trên người Trác Tử Dương, rồi thông qua một kiếm của Trác Tử Dương, phóng xuất toàn bộ ra ngoài.
Ầm ầm!
Trường kiếm như cầu vồng, mạnh mẽ đâm xuống mặt đất dưới chân Trác Tử Dương.
Một tiếng nổ lớn vang lên.
Mặt đất bắt đầu chấn động mạnh, rồi nứt ra. Lúc này, trông nó như miệng núi lửa sắp phun trào vậy, không ngừng xuất hiện các khe hở.