Ngữ pháp văn tự hai nước này hầu như hoàn toàn giống hệt ngữ pháp văn tự Đại Chu, cho nên chỉ cần nhớ từ ngữ cũng tính là dịch thô văn tự hai nước rồi.

Dùng thiên phú của Tiểu Địch, chắc hẳn dùng hai tháng là đủ để hoàn toàn học xong văn tự hai nước.

- Ngươi đã hiểu văn tự Ni La Quốc, qua xem một chút, trên Đại Phạm Âm Chung này rốt cục có phải Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật không.

Dương Thạc nói.

- Ừm.

Dương Địch khẽ gật đầu.

Nàng đi một vòng xung quanh Đại Phạm Âm Chung này, dường như là đang phần văn tự mở đầu.

Đi vòng một lát, Dương Địch mới dừng lại trong một góc nhỏ.

- Hình như bắt đầu từ chỗ này. Thiếu gia, ta đọc cho ngươi nghe nhé.

Dương Địch nói, bắt đầu đọc cho Dương Thạc.

Trên Đại Phạm Âm Chung có khoảng chừng ba bốn vạn văn tự, nhưng muốn đọc xong ba bốn vạn văn tự này cũng không cần nhiều thời gian. Dương Địch vừa dịch vừa đọc, tốc độ hơi chậm nhưng nửa canh giờ là đủ. Hơn nữa, đợi đến khi nàng đọc xong những văn tự này, nàng cũng nhớ kỹ nội dụng rồi.

Dương Thạc thì là vừa nghe, vừa cố gắng ghi nhớ.

Trong phút chốc, Dương Địch đọc ba bốn trăm chữ.

- Đại Thiên Thị Thuật, công pháp cao giai. Độ phù hợp chân thân: bảy phần. Độ phù hợp thân thể: hai phần!

Một ý niệm nhanh chóng hiện lên trong đầu Dương Thạc.

- Đây là Đại Thiên Thị Thuật, xem ra Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật này đã chia làm hai bộ phận. Một là Thiên Thị, một là Địa Thính.

Dương Thạc thì thào nói.

Dương Địch sững sờ:

- Thiếu gia, ta mới đọc mấy trăm chữ mà thôi. Ngươi biết cái này sao?

Phải biết rằng mấy trăm chữ này chẳng qua là một quy tắc chung mà thôi, thậm chí trong đó còn xen lẫn một chút thuyết pháp phật lý, căn bản không hiểu ra rốt cục là thứ gì. Nhưng chỉ nghe xong mấy trăm chữ ngắn ngủi này, Dương Thạc rõ ràng đã đoán được đây là Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật, hơn nữa là Đại Thiên Thị Thuật trong đó. Đối với điều này, Dương Địch tự nhiên hơi kinh ngạc.

- Tiếp tục đi.

Dương Thạc mỉm cười, không giải thích thêm.

Năng lực xem xét độ phù hợp trong đầu là bí mật lớn nhất của Dương Thạc. Hắn chưa từng nói qua với Dương Địch.

Cũng không phải do Dương Thạc không tín nhiệm Dương Địch.

Chỉ có điều mỗi người đều có bí mật nhỏ của bản thân, cho dù những người quan hệ thân mật nhất như cha mẹ vợ chồng thì cũng không thể không giữ lại gì mà nói hết cho đối phương.

Dương Địch hơi nghi hoặc liếc nhìn Dương Thạc, lúc này mới tiếp tục đọc văn tự trên Đại Phạm Âm Chung.

Hai khắc sau, Dương Địch đã gần như đọc xong một vạn bảy tám ngàn chữ.

- Ồ, thật đúng là chỉ có Đại Thiên Thị Thuật. Đại Địa Thính Thuật ở một mặt khác.

Đọc xong những văn tự này, Dương Địch cũng trực tiếp ghi nhớ những văn tự này trong đầu. Nội dung của văn tự này quả thật là bộ phận Đại Thiên Thị Thuật kia.

Nàng lại sang một mặt khác đọc Đại Địa Thính Thuật.

- Đại Địa Thính Thuật, công pháp cao giai. Độ phù hợp chân thân: hai phần. Độ phù hợp thân thể: bảy phần.

Độ phù hợp của công pháp hạng nhất này lại hiện ra trong đầu Dương Thạc.

- Thiên Thị Địa Thính… Cửu Dương Chân Thân của ta tuân theo uy thế thiên đạo, độ phù hợp hơi cao với Đại Thiên Thị Thuật, thân thể thì trái lại.

Đối với độ phù hợp này, Dương Thạc cảm giác vẫn tương đối bình thường.

Nhưng cho dù là Đại Thiên Thị Thuật hay Đại Địa Thính Thuật thì độ phù hợp cũng đều chỉ có chín phần, nhìn thấy khá cao nhưng nếu so sánh với khác của Dương Thạc độ phù hợp mười ba mười bốn phân thì vẫn chênh lệch một chút.

- Hai bộ công pháp này. Thiên Thị Địa Thính, tập trung vào một người bên ngoài ngàn vạn dặm, thực ra không khác nhiều lắm so với hai đại pháp môn nhập địa trên Thập Phương Ca Sa. Hiệu quả hơi lặp lại, ta cũng không cần phải tu luyện hai bộ công pháp này rồi!

Dương Thạc thầm nghĩ trong lòng.

- Nhưng tu luyện hai bộ công pháp này hình như có một hiệu quả, có thể để ý niệm thần hồn rời khỏi thân thể trong thời gian ngắn.

Dương Thạc phát hiện ra hai bộ công pháp này còn chứa đặc hiệu bậc này.

Bình thường ý niệm thần hồn phải dựa vào thân thể để tồn tại.

Mặc dù không nắm thân thể thì cũng phải dựa vào các loại Kim Thân, chân thân và các loại thể xác.

Tồn tại một mình trong thiên địa thì rất dễ bị cắn nát, đánh tan!

Mà Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật này có thể khiến thần hồn ý niệm rời khỏi thân thể, không sử dụng ngũ giác như thính giác, thị giác, khứu giác mà dùng thần hồn trực tiếp cảm ứng thiên địa, liên kết với thiên địa, bởi vậy có thể xác định được địch nhân bên ngoài ngàn vạn dặm.

Thần hồn thoát khỏi thân thể này, công pháp hạng nhất này có chút đặc biệt.

- Đáng tiếc. Thi triển Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật, thần hồn chỉ rời khỏi thân thể tối đa hai ba trượng, xa hơn nữa sẽ gặp nguy hiểm, không thể nào thần du vật ngoại…

Dương Thạc thầm than.

Thần du vật ngoại…

Chỉ sợ chỉ có đại năng thượng cổ, thần hồn ý niệm gần như thực chất mới có thể làm được!

Lại là hai ba khắc sau, bộ phận Đại Địa Thính Thuật này cũng đã đọc xong rồi.

- Hai bộ công pháp này, Tiểu Địch ngươi có thời gian thì có thể tu luyện chơi một chút, phối hợp với Đại Phạm Âm Chung, công hiệu cũng không tệ đâu!

Dương Thạc nói.

Về phần bản thân Dương Thạc lại càng cảm thấy hứng thú với bộ phận Đại Phạm Âm Chưởng trong Đại Phạm Âm Chung kia.

- Xem thử trong đây có công pháp Đại Phạm Âm Chưởng không?

Nói xong, Dương Thạc trực tiếp đẩy ngã Đại Phạm Âm Chung cao hai trượng này xuống đất.

Uỳnh!

Đại Phạm Âm Chung ngã xuống đất, miệng chuông hướng về phía Dương Thạc, Dương Địch.

Hai người cũng không khách sáo, trực tiếp đi vào.

Hô!

Quanh thân Dương Thạc bỗng nhiên nổi lên Thái Dương Chân Hỏa, chiếu sáng trong chuông lớn tối om này.

- Quả nhiên có một ít văn tự!

Sau một khắc, Dương Địch lập tức phát hiện trong Đại Phạm Âm Chung này cũng có ghi mấy ngàn văn tự Ni La Quốc.

Tìm được văn tự mở đầu, Dương Địch bắt đầu đọc cho Dương Thạc.

- Đại Phạm Âm Chung luyện đến cao thâm có thể đánh vào thần hồn ý niệm của địch nhân, bỏ qua thân thể và pháp thân phòng ngự, trực tiếp chấn tan thần hồn ý niệm địch nhân?

Dương Địch chẳng qua mới chỉ đọc một đoạn ngắn quy tắc chung. Trong quy tắc chung đã nói rõ uy lực của Đại Phạm Âm Chung. Dương Thạc và Dương Địch liếc mắt nhìn nhau, đều cảm thấy Đại Phạm Âm Chung này hoàn toàn chính xác cường thế!

Nàng tiếp tục đọc.

- Đại Phạm Âm Chung, công pháp cấp độ thần công bí điển. Độ phù hợp chân thân: mười phần. Độ phù hợp thân thể: ba phần!

Đồng thời độ phù hợp của bộ công pháp kia trực tiếp hiện lên trong đầu Dương Thạc.

Bên trong pháp khí Đại Phạm Âm Chung vậy mà thật sự có một bộ công pháp Đại Phạm Âm Chưởng.

Hơn nữa, độ phù hợp của bộ công pháp này với Dương Thạc, chân thân đạt tới mười phần, thân thể ba thần, tổng cộng độ phù hợp mười ba phần, đã là cực cao. Nhất là độ phù hợp chân thân mười phần, cách độ phù hợp cao nhất hoàn toàn cũng chỉ chênh lệch hai phần mà thôi.

Bộ công pháp kia càng đáng giá tu luyện hơn so với Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật.

Bởi vì đã có Thập Phương Ca Sa nên đối với Dương Thạc, Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật hầu như không có lợi gì.

Mà Đại Phạm Âm Chưởng này lại là công pháp loại hình công kích.

Công pháp loại hình công kích, chỉ cần độ phù hợp cao đầy đủ thì tự nhiên càng nhiều càng tốt!

Huống chi bộ công pháp này cùng cấp độ với Đại Thiên Âm Chưởng của Thiên Âm Môn, đều là công pháp cấp độ thần công bí điển, giá trị cao hơn không ít so với Đại Thiên Thị Địa Thính Thuật.

- Chưởng pháp này hầu như có thể bỏ qua phòng ngự, trực tiếp đánh vào thần hồn địch nhân, đánh tan thần hồn địch nhân.

Đối với công hiệu cường đại của bộ công pháp kia, Dương Thạc cũng hơi hiếu kỳ.

Dương Thạc tiếp xúc với các loại công pháp. Cho dù là Huyền Ưng Kình cấp thấp nhất hay là Cửu Dương Huyền Công cấp cao nhất, hầu như toàn bộ đều tu luyện các loại lực lượng, dùng lực lượng cường đại công kích thân thể địch nhân. Tiêu diệt thân thể địch nhân, thần hồn địch nhân tự nhiên cũng sẽ không có chỗ dựa, cuối cùng hoàn toàn tiêu tán…

Mà Đại Phạm Âm Chưởng này lại đi một con đường trái ngược!

Trực tiếp công kích thần hồn!

Thần hồn đã bị đánh tan, như vậy cho dù thân thể có cường thịnh trở lại thì cũng chỉ có thể như thi thể Huyền Ưng thượng cổ kia hoặc thi thể Hắc Hùng thượng cổ, trở thành vật chết!

Hồng Phi, Lục Thúy, hai thị nữ này của Dương Thạc chính là tình huống như vậy.

Tuy thân thể thật sự có sinh cơ nhưng thực ra hai người các nàng đã hồn phi phách tán, đã chết rồi.

- Nếu Đại Phạm Âm Chưởng này thật sự có thể trực tiếp công kích thần hồn địch nhân, đánh tan thần hồn địch nhân thì đúng là một công pháp vô cùng cường đại!

Dương Thạc thầm nghĩ.

Rất nhiều võ giả, có lẽ thực lực không phải đặc biệt mạnh mẽ nhưng lực phòng ngự thân thể lại vô cùng cường đại.

Như Hắc Hùng!

Khí huyết khổng lồ, thân thể mạnh mẽ, nếu muốn chém giết, mặc dù tu sĩ cao hơn nó một hai giai cũng khó có thể làm được.

Mặt khác, bản thân Dương Thạc cũng thuộc về loại hình này, nhất là sau khi biến thân Huyền Ưng Đệ Nhị Trọng, thân thể trở thành thần binh hình người nhị cấp. Trừ phi có lực lượng mạnh mẽ cấp độ Võ Thánh hoặc có thần binh lợi khí vô cùng cường đại, bằng không nếu muốn đuổi giết Dương Thạc sau khi biến thân thành Cửu Dương Chân Thân thì hầu như không có khả năng.

Huống hồ mặc dù đánh tan Cửu Dương Chân Thân, hắn cũng có thể lập tức ngưng tụ!

Trên thế giới này, người tu luyện thành Cửu Dương Chân Thân chỉ có một mình Dương Thạc. Nhưng khó đảm bảo không có một số cường giả siêu cấp, người mang các loại bí pháp, thân thể đánh nát không tiêu tán, vô cùng khó chơi.

Mà nếu dùng Đại Phạm Âm Chưởng công kích những cao thủ này, một chưởng đánh ra trực tiếp phá hủy linh hồn đối phương, cho dù thân thể hắn có cường đại, cho dù có chín cái mạng, đánh tan thân thể có thể lập tức ngưng tụ, chém đứt thân thể có thể lập tức tái sinh, nhưng chỉ cần đánh tan thần hồn thì sẽ xong hết mọi chuyện, chết đến mức không thể chết nữa rồi!

- Đại Phạm Âm Chưởng này rất có giá trị tu luyện.

Dương Thạc thầm nghĩ trong lòng.

- Từ trước đến nay, Phật Môn tu luyện đều coi trọng minh tâm kiến tính, trực tiếp công kích bản tâm, ở phương diện tu luyện thần hồn có chỗ độc đáo. Mật Tông Phật Sống thậm chí có thể khiến thần hồn không tiêu tán, chuyển thế trùng sinh. Công pháp trực tiếp công kích thần hồn địch nhân này chỉ sợ cũng chỉ có Phật Môn, thánh địa Kim Phật Tự mới có thôi…

Võ học Phật gia chú trọng tu luyện tâm tính.

Tâm tính kiên định, thần hồn kiên cường dẻo dai, bình thường khó có thể dao động.

Chính bởi vì võ học Phật gia chú trọng tu luyện tâm tính thần hồn nên cũng sẽ có công pháp chấn tan thần hồn.

- Bộ công pháp này nhất định phải tu luyện cho tốt!

Dương Thạc quyết định.

Rất nhanh chóng, mấy ngàn chữ của Đại Phạm Âm Chưởng này đã được Dương Địch phiên dịch toàn bộ một lần.

- Không thể tưởng tượng được. Đại Phạm Âm Chưởng này dĩ nhiên có thể trực tiếp đánh tan ý niệm thần hồn trong thân thể. Bàn về cấp độ, xem ra còn cao hơn một chút so với Đại Thiên Âm Chưởng của Thiên Âm Môn chúng ta. Đại Thiên Âm Chưởng, ngoại trừ công kích thân thể địch nhân bên ngoài thì còn có thể chấn tan lực lượng chân khí bên trong thân thể địch nhân, khiến đại lượng lực lượng tổn hại. Tu luyện đến cực hạn, một chưởng đánh ra, chân khí trong thân thể địch nhân bị đánh tan toàn bộ, mất hết công lực. Nhưng nói cho cùng vẫn không bằng Đại Phạm Âm Chưởng hoàn toàn chấn tan thần hồn!

Sau khi phiên dịch xong công pháp Đại Phạm Âm Chưởng này, Dương Địch thở ra một hơi thật dài, chậm rãi nói.

- Đại Thiên Âm Chưởng, chấn tan chân khí?

Trong lòng Dương Thạc khẽ động.

Lúc trước, Kim Thân Đại Nhật Như Lai của đại sư Dũng Tín là do chân khí cấu thành.

Bị một chưởng của Tô Quân Ninh gần như đánh tan toàn bộ!

Về sau Dương Thạc đại náo Ngọc Mạt Lâu, Kim Thân xuất khiếu bị Tô Thanh Như kích thích dây đàn, suýt chút nữa đã đánh tan Kim Thân. Trên Biển Đông, Tiểu Nguyệt và ngũ đại Võ Thánh Thiên Âm Môn công kích Kim Thân Ẩn Giao Vương cũng dùng Đại Thiên Âm Chưởng. Như vậy, võ học Thiên Âm Môn quả thật có tác dụng đánh tan chân khí.

- Thiếu gia, ở đây đã có công pháp Đại Phạm Âm Cưởng, ta sẽ nói công pháp Đại Thiên Âm Chưởng cho ngươi. Hai bộ công pháp này, ngươi kết hợp tu luyện rất tốt!

Dương Địch cúi đầu suy nghĩ một chút, chợt cắn răng một cái, nói với Dương Thạc.

Từ trước đến nay, công pháp Thiên Âm Môn đều không truyền ra ngoài.

Dương Địch muốn truyền Đại Thiên Âm Chưởng này cho Dương Thạc, đây coi như tuyệt đối phá vỡ quy tắc, gần như là khi sư diệt tổ rồi!

- Không cần đâu Tiểu Địch!

Nhưng lúc này chỉ thấy Dương Thạc chậm rãi lắc đầu.

- Tham thì thâm. Có Đại Phạm Âm Chưởng này đã là rất tốt rồi. Công pháp sóng âm của Thiên Âm Môn các ngươi, nói thật là không hợp với ta, tu luyện chưa hẳn có lợi.

Dương Thạc nói.

- Nhưng…

Dương Thạc nói, chuyện hơi lòng vòng.

- Tuy ta không cần tu luyện Đại Thiên Âm Chưởng. Nhưng Tiểu Địch, ngươi có thể thi triển thử Đại Thiên Âm Chưởng cho ta một chút không? Ta muốn mở mang kiến thức xem uy lực của bộ công pháp này.

Dương Thạc năn nỉ nói với Dương Địch.

- Đương nhiên là có thể. Giờ muốn thử luôn không?

Dương Địch gật gật đầu, không chút do dự đồng ý.

- Ừ, luôn bây giờ đi.

Dương Thạc cũng không có nửa phần chần chờ, gật đầu nói.

Tạch tạch tạch!

Tâm niệm vừa động, Cửu Dương Chân Thân bản thân lại bao phủ thành áo giáp đen. Đây là trạng thái phòng ngự mạnh nhất của Dương Thạc. Đoán chừng cho dù Tô Thanh Như có đến đây thì cũng chưa chắc có thể đơn giản đánh tan Cửu Dương Chân Thân này của Dương Thạc.

Dương Địch cũng biết rõ đặc tính Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc, cho dù một chưởng đánh nát cũng có thể lập tức ngưng tụ. Cho nên Dương Địch cũng không quá lo lắng.

- Thiếu gia, xem trọng rồi!

Trong miệng khẽ quát một tiếng, thân thể Dương Địch khẽ động, đánh một chưởng về phía Dương Thạc.

Uỳnh!

Hung hăng đánh vào ngực Dương Thạc.

Rầm…! xem tại TruyenFull.vn

Âm thanh nổ vang lập tức vang lên. Giờ phút này, Dương Thạc có thể cảm giác rõ ràng Đại Thiên Âm Chưởng này đã tỏa ra sóng âm, không dừng lại ở hàng phòng ngự giáp cứng mà tiến vào trong thân thể hắn. Trong thân thể hắn, Thần Ưng Quyết, Thần Hùng Quyết tu luyện được dung hợp thần hoang nguyên lực, dưới sóng âm của Đại Thiên Âm Chưởng chấn động, dĩ nhiên nhanh chóng giảm xuống hơn một thành!

- Quả nhiên Đại Thiên Âm Chưởng có thể làm giảm chân khí lực lượng. Cho dù thần hoang nguyên lực này là một loại chân khí đặc thù thì cũng bị giảm xuống!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play