Trong Luyện Võ Trường Thượng, Lý Vân Hải cao bảy xích giơ lên hai tay, nâng một khối đá lớn cao hơn nửa người, cả người cơ thể căng ra, cơ bắp hai tay, cứng rắn như nham thạch.
Ầm ầm!
Buông xuống khối đá lớn, vẻ mặt Lý Vân Hải hăng hái.
Lực lượng trước kia của hắn chỉ hơn hai trăm cân, không khác mọi người là bao, nhưng hiện tại, lực lượng của hắn tăng lên gấp bội, đạt tới bảy trăm năm mươi cân, lực lượng này không yếu hơn so với Nhất cấp Trung giai Yêu thú rồi.
"Tên ngu Lý Phù Trần kia, có cơ hội không biết lợi dụng, muốn làm người tốt, hắn không biết, con đường tu luyện, buông tha bất kỳ cơ hội nào đều mười phần ngu xuẩn. Trước đây ta không nắm chắc chiến thắng hắn, hiện tại hai tên Lý Phù Trần ta cũng không để vào mắt."
Lực lượng bảy trăm năm mươi cân kết hợp với tu vi Luyện Khí cảnh lục trọng, Lý Vân Hà cảm thấy mạnh mẽ chưa từng có.
- Mau nhìn, Lý Phù Trần tới.
Mọi người nhìn soi mói, Lý Phù Trần đang định rời đi.
- Lý Phù Trần.
Lý Vân Hải lại gọi hắn.
- Chúc mừng ngươi xuất quan.
Dừng bước, Lý Phù Trần thản nhiên nói.
Lý Vân Hải đánh giá Lý Phù Trần, khí tức của đối phương mạnh lên không ít.
- Đúng vậy, ta xuất quan, có hứng thú khua tay múa chân vài cái không, ngươi cũng biết, toàn bộ Lý gia, chỉ có người có thể tiếp được mấy chiêu của ta.
- Quên đi, thiên tài chiến sắp bắt đầu rồi, sẽ có cơ hội.
Tuy rằng lực lượng của Lý Vân Hải tăng nhiều, nhưng Lý Phù Trần đối với mình càng có lòng tin, lực lượng lớn cũng không thành vấn đề, chỉ là hắn cảm thấy hiện tại giao thủ cũng không có ý nghĩa gì.
Lý Vân Hải lộ ra biểu tình cười mà không cười, thầm nghĩ:
"Xem ra đối phương sợ, không dám luận bàn cùng ta. Cũng được, hiện tại ép hắn luận bàn, chỉ làm người khác nói xấu ta mà thôi, dù sao ta ngâm Thối Thân Trì, hắn không có. Xem ra chỉ có trên thiên tài chiến, mới có thể diệt sạch kiêu ngạo của hắn.
- Thiên tài chiến, ta chờ ngươi.
Lý Vân Hải cao ngạo nói.
Lý Phù Trần cười cười, không nói gì, xoay người rời đi.
- Ai, đáng tiếc, vốn lấy thực lực của Lý Phù Trần, có thể tranh tài trong thiên tài chiến, hiện tại, khó a!
- Không phải khó, mà là không có hy vọng.
- Không hẳn đi! Năm rồi cũng không phải không có người ngâm Thối Thân Trì lại bị người không ngâm Thối Thân Trì đánh bại, lực lượng lớn không nhất định thắng, chỉ cần năng lực thực chiến mạnh, vẫn có hy vọng.
- Nói là nói như vậy, nhưng người phải biết rằng, tham gia thiên tài chiến cũng không phải chỉ có đệ tử của bốn gia tộc lớn. Vân Vụ Thành có hơn hai mươi vạn người, mà quanh khu vực thuộc Vân Vụ Thành có trên trăm vạn người, trên trăm vạn người, luôn luôn có một ít thiên tài nổi lên, nhiều người như vậy chỉ cạnh tranh năm danh ngạch, độ khó không nghĩ cũng biết.
- Ngươi nói cũng có đạo lý, Quan gia lúc trước đi ra từ một địa phương hẻo lánh, sau đó trong gia tộc có đệ tử vào Thương Lan Tông, mới nhanh chóng quật khởi, trở thành một trong bốn gia tộc của Vân Vụ Thành.
Trong Luyện Võ Trường, mọi người nghị luận ầm ỉ, đáng tiếc thay cho Lý Phù Trần.
Mấy ngày kế tiếp, những đệ tử ngâm Thối Thân Trì của các gia tộc, đều xuất quan.
Nghe đồn, lực lượng của Quan Bằng đạt tới chín trăm cân, mạnh hơn Lý Vân Hải không ít, cái này phải nói tới Quan Bằng trời sinh lực lượng khá mạnh, lúc chưa tiến vào Thối Thân Trì đã có lực lượng bốn trăm cân.
Thân Đồ gia Thân Đồ Tuyệt cũng đạt lực lượng tám trăm cân. Thân Đồ Lượng thấp hơn không ít, chỉ có sáu trăm năm mươi cân. Dương gia Dương Hạo là bảy trăm cân. Lực lượng mạnh nhất là Dương Khai, đạt tới một nghìn cân.
Một nghìn cân là khái niệm gì, ở Luyện Khí cảnh, có thể xưng là thần lực.
Trong truyền thuyết, một số thiên tài có căn cốt siêu cấp, không có ngoại lực trợ giúp, hơn mười tuổi đều có thần lực ngàn cân, ví dụ như Quan Tuyết được sớm tuyển vào Thương Lan Tông, mặc dù chỉ là một nữ hài tử, nhưng lực lượng đã có năm trăm cân, từ bề ngoài không nhìn ra, lực lượng bên trong, cùng ngoại hình không quan hệ.
Đương nhiên, căn cốt cùng lực lượng cũng không phải đi đôi.
Có người chỉ có căn cốt nhất tinh, nhưng lực lượng còn mạnh hơn căn cốt tam tinh.
- Phù Trần, mẹ người cùng ta không thể giúp ngươi cái gì, viên Xích Tuyết Đan này ngươi cầm đi.
Ngày hôm đó, Lý Thiên Hàn đi ra ngoài rốt cục trở về, cũng mang về một viên đan dược.
- Xích Tuyết Đan?
Lý Phù Trần mở nắp bình ra nhìn, bên trong có một viên đan dược trắng như tuyết, dược lực nồng đậm phát ra, chỉ ngửi một cái, Lý Phù Trần liền cảm giác Chân khí trong cơ thể rục rịch.
- Cha, Xích Tuyết Đan là đan dược Hoàng cấp Cao giai, một viên một ngàn kim tệ, quá trân quý.
Lý Phù Trần lắc đầu, một năm Lý gia chỉ thu nhập có hơn mười vạn kim tệ, nhưng Lý gia từ trên xuống dưới, mỗi người đều phải có tiền lương, hơn mười vạn kim tệ còn dư không nhiều.
Mà Lý Thiên Hàn làm tộc trưởng, tiền lương một năm chỉ có ba ngàn kim tệ, mẫu thân Trầm Ngọc Yến tiền lương một năm là một ngàn kim tệ.
Nhìn như rất nhiều, nhưng Lý Phù Trần biết, Võ giả Quy Nguyên cảnh cần dùng rất nhiều đan dược Hoàng cấp Trung giai để gia tăng Chân khí, mà một viên đan dược Hoàng cấp Trung giai cũng có giá mấy trăm kim tệ rồi, bốn ngàn kim tệ chỉ mua được mười hai viên, không cách nào dư kim tệ.
Viên Xích Tuyết Đan này, chỉ sợ phải hao tốn mười năm tích luỹ của cha mẹ hắn.
Lý Thiên Hàn hừ một tiếng, nói:
- Ngươi nghĩ lão cha ta, chỉ biết chiếm tiện nghi của con sao, một chút cũng không dám bỏ ra?
- Cha, ta không có ý nghĩ này.
Lý Phù Trần lập tức nói.
Trầm Ngọc Yến nói:
- Phù Trần, thiên tài chiến đã "lửa sém lông mày", tu vi của ngươi còn thấp, chỉ đột phá tới Luyện Khí cảnh lục trọng, mới có cơ hội tranh đoạt trước năm. Nếu như tất cả đều dựa vào bản thân ngươi, ta và cha ngươi có tư cách gì làm cha mẹ. Những đệ tử thiên tài của gia tộc khác, người nào không phải là trọng điểm bồi dưỡng của gia tộc.
- Đã như vậy, Phù Trần xin nhận.
Lý Phù Trần không thể làm gì khác hơn là nhận lấy Xích Tuyết Đan.
Xích Tuyết Đan giá một ngàn kim tệ, là lễ vật tốt nhất mà hắn thu được, coi như Võ giả Quy Nguyên cảnh đều không nỡ mua dùng. Đương nhiên, một viên Xích Tuyết Đan cũng không có biện pháp làm cho Võ giả Quy Nguyên cảnh tăng lên một trọng, dùng cũng quá lãng phí.
Nhưng mà, Võ giả Luyện Khí cảnh dùng Xích Tuyết Đan, cũng không nhất định sẽ tăng một trọng cảnh giới. Cái đó phụ thuộc vào tâm tình, tâm tình quá thấp, mặc kệ dùng đan dược gì cũng không đủ, ngươi căn bản không thể nắm được Chân khí quá nhiều.
Lý Thiên Hàn cùng Trầm Ngọc Yến là muốn biến hắn từ ngựa chết thành ngựa sống, hy vọng Lý Phù Trần có tâm tình tốt, có thể phát huy phần lớn tác dụng của Xích Tuyết Đan.
Thấy Lý Phù Trần nhận lấy Xích Tuyết Đan, Lý Thiên Hàn hài lòng gật đầu:
- Chờ ngươi trở thành đệ tử của Thương Lan Tông, một ngàn kim tệ chẳng coi vào đâu cả, đến lúc đó ta và mẹ người còn phải dính chút ánh sáng của ngươi đây.
Nếu như Lý Phù Trần có thể trở thành đệ tử của Thương Lan Tông, địa vị của Lý gia ở Vân Vụ Thành sẽ để thăng to lớn, một số lợi ích muốn đưa ra ngoài, nói không chừng có thể lưu lại.
Phải biết rằng, một gia tộc muốn phát triển, cần rất nhiều kim tệ, mà kim tệ đến từ sản nghiệp. Vân Vụ Thành lớn như vậy, từng gia tộc đều muốn sản nghiệp nhiều hơn, cho nên có lúc phải tranh giành, lúc này phải nhìn bối cảnh.
- Cha, mẹ, các ngài yên tâm, ta nhất định sẽ trở thành đệ tử của Thương Lan Tông.
Lý Phù Trần rất có lòng tin, dù không có viên Xích Tuyết Đan này.