Dịch giả: Cô Đơn 1 Vì Sao

“Rất mạnh!” Lý Phù Trần gật đầu, so với Trảo Quỷ Trịnh Huyền mạnh hơn không ít.

Thiên Kiêu sau khi tấn chức đến Địa Sát Cảnh, quả thực như hổ mọc thêm cánh, đạo chưởng phong vừa mới đánh ra tuyệt đối có thể trong nháy mắt giết chết tầm thường Địa Sát Cảnh nhất trọng võ giả.

“Lý Sư Đệ, đây có phải là khoáng thạch không?” Trần Phương Hoa đang muốn nói tiếp đột nhiên dừng lại nhìn về phía mặt đất, bên trong lỗ hổng vừa bị chưởng phong đánh ra mơ hồ có ánh sáng kim loại lấp lóe.

“Ta xem một chút.” Lý Phù Trần ý thức kèm theo chân khí rót xuống dưới nền đất, chỉ ít phút sau, hình ảnh một khối khoáng thạch màu tím bạc sáng bóng, to cỡ vại nước hiện ra ở trong đầu hắn.

“Là Huyền Cấp cấp thấp khoáng thạch Tử Ngân Thiết Khoáng Thạch.” Lý Phù Trần nói.

Không có để ý Lý Phù Trần làm sao mà biết được, Trần Phương Hoa trên mặt lộ ra vẻ vui mừng.

Tử Ngân Thiết Khoáng Thạch 1 cân giá trị khoảng 700 điểm cống hiến, nếu như có một nghìn cân, đó chính là 70 vạn điểm cống hiến, đây là một con số không hề nhỏ chút nào.

Đào ra khối Tử Ngân Thiết Khoáng Thạch, Lý Phù Trần ước lượng một chút, nói: “không sai biệt lắm khoảng hai nghìn cân.”

“Hai nghìn cân là 140 vạn điểm cống hiến.”

Trần Phương Hoa rút ra Ô Kim Kiếm, chém liên tiếp 3 kiếm lên khối khoáng thạch, khối khoáng thạch bị cắt thành hai, một khối lớn và một khối nhỏ, khối nhỏ kia to cỡ chậu rửa mặt, nặng khoảng 2-300 cân.

“Ta lấy khối nhỏ này là được rồi, khối to là của ngươi.”

Không có Lý Phù Trần, nàng không có khả năng sống đến bây giờ, lấy hơn hai trăm cân Tử Ngân Thiết Khoáng Thạch vậy là đủ rồi.

Lý Phù Trần cười cười không nói gì, thu hồi khối Tử Ngân Thiết Khoáng Thạch còn lại.

Tuy rằng sắc trời đã tối, nhưng hai người vẫn chuẩn bị rời khỏi sơn cốc, lấy thực lực của hai người hiện tại, không nói có thể tung hoành ngang dọc khắp Bách Thảo Bí Cảnh, nhưng cũng không khác biệt lắm.

….

“Rốt cuộc cũng đột phá Địa Sát Cảnh nhất trọng cảnh giới.”

Nơi đây là một mảnh rừng cây rậm rạp tươi tốt, trong rừng rậm bên trên một cây đại thụ chọc trời, Liễu Vô Hoàng chậm rãi mở hai mắt ra, khí thế duy ngã độc tôn ầm ầm tản ra, lá cây trong vòng mười thước bị thổi bay tán loạn.

“Chết!”

Cách đó mấy chục thước, một con cấp hai cao giai yêu thú bị hoảng loạn, từ trong huyệt động chui ra, sau một khắc, một đạo kình khí điên cuồng dữ dội, mạnh tựa như hơi thở của rồng, ở trong rừng rậm mở ra một con đường, sau đó hung hăng đánh vào đầu cấp hai cao giai yêu thú này, trực tiếp đem nó đánh thành đống thịt nát.

“Đây là Địa Sát Cảnh nhất trọng cảnh giới sao?” Liễu Vô Hoàng ánh mắt ác liệt kèm theo sự lạnh lẽo.



Cũng trong lúc đó, có rất nhiều người đã đột phá đến Địa Sát Cảnh nhất trọng cảnh giới.

Thương Lan Tông có Tiêu Biệt Ly, Bạch Đào, Lâm Uyển Tình.

Cuồng Đao Tông có sáu người.

Lính Ẩn Tông cũng có sáu người.

Thiên Sát Môn khoảng tám người.

….

Ngày thứ ba, buổi chiều.

“Yến Khinh Vũ, ngươi không thể nào còn sống mà rời khỏi Bách Thảo Bí Cảnh, không bằng trước khi chết, nếm thử mùi vị trở thành đàn bà, như thế nào.” Một gã đệ tử Cuồng Đao Tông cùng Yến Khinh Vũ giằng co. Tên đệ tử Cuồng Đao Tông gọi là Phạm Nhất Đao, hắn giờ phút này đã đột phá Địa Sát Cảnh nhất trọng cảnh giới, khí thế bá đạo không chút kiềm chế, đao phong tựa như rồng cuộn, bao phủ xung quanh Yến Khinh Vũ.

“Bằng ngươi?” Yến Khinh Vũ tay phải đặt ở trên chuôi đao.

“Đúng, chỉ bằng ta, thực lực của ngươi có mạnh hơn nữa, cũng không thể nào là đối thủ của ta, muốn trách cũng chỉ có thể trách bản thân ngươi căn cốt quá yêu nghiệt, Cuồng Đao Tông ta không thể tha cho ngươi sống sót.”

“Giữa ta và ngươi có sự chênh lệch, coi như ngươi là Địa Sát Cảnh nhất trọng võ giả thì đã sao, Hắc Nguyệt Chiếu Thế.” Yến Khinh Vũ xuất đao.

Cùng so sánh hồi mấy tháng trước ở Phi Tuyết Sơn Mạch với hiện tại, Yến Khinh Vũ mạnh hơn đâu chỉ gấp hai lần. Trong mấy tháng này, Hắc Nguyệt Đao Ý của nàng đã đạt tới khả năng thu phóng tùy ý, hơn nữa nàng còn học được một môn bí pháp ba sao gia truyền Yến Phi Vũ, dưới tình huống bình thường, bí pháp này giúp cho thân thể linh hoạt gấp hai lần trở lên.

Vô thanh vô tức, cùng lúc xuất hiện mấy Yến Khinh Vũ ở trong hư không, dùng mắt thường nhìn căn bản không thể nào phát hiện được người nào là chân thân, người nào là phân thân.

“Đây là bí pháp gì vậy?” Phạm Nhất Đao có chút kinh hoảng.

Cây có bóng người có danh, Yến Khinh Vũ có sáu sao căn cốt để cho hắn rất coi trọng.

Xôn xao! Mấy Yến Khinh Vũ cùng lúc xuất đao, chém về phía Phạm Nhất Đao.

“Phá cho ta.” Phạm Nhất Đao tức giận quát lên, thân hình xoay tròn, ánh đao cũng xoay tròn.

Đinh đinh đinh ……

Ánh lửa chói mắt bạo phát, mấy Yến Khinh Vũ cùng lúc lui về phía sau, thân hình trên không đột ngột quay lại, lần thứ hai quơ đao chém về phía Phạm Nhất Đao.

Thời gian uống cạn chung trà trôi qua, Phạm Nhất Đao mồ hôi đầm đìa, trong thời gian này hắn không dám lơ là chút nào, phải toàn lực ngăn cản công kích của mấy Yến Khinh Vũ, điều này làm cho tâm trí của hắn vô cùng mệt mỏi, vừa nãy thậm chí sinh ra một tia ảo giác.

“Chết!” Đột nhiên mấy Yến Khinh Vũ hợp thể, một vệt ánh đao bắn ra, giống như Hắc Nguyệt phá trường không, xỏ xuyên qua đại địa.

Phốc một tiếng! Mặt đất nứt ra một cái vết đao (dấu vết do đao chém), sau một khắc, thân thể Phạm Nhất Đao một phân thành hai.

Nhẹ nhàng rơi trên mặt đất, Yến Khinh Vũ sắc mặt tái nhợt.

Phạm Nhất Đao mặc dù chỉ là phổ thông thiên kiêu, còn không có lĩnh ngộ đao ý, thế nhưng Địa Sát Cảnh cùng Quy Nguyên Cảnh chênh lệch quá lớn, nếu như nàng không nắm giữ bí pháp Yến Phi Vũ, tất nhiên không phải đối thủ của Phạm Nhất Đao.

“Phải tìm được Địa Sát Quả.” Yến Khinh Vũ trong mắt lóe lên vẻ kiên định.

Nháy mắt, bốn ngày trôi qua, mỗi ngày đều là giết chóc, những đệ tử không có đột phá, hoàn toàn trở thành con mồi, tất cả đều cố gắng ẩn nấp.

“Chết tiệt, nếu như không nhanh đột phá, ta nhất định sẽ chết ở đây.” Trong một ngọn núi hoang, Vũ Văn Thiên thập phần lo lắng, hắn bây giờ mới chỉ là Quy Nguyên Cảnh bát trọng cảnh giới, vừa không có lĩnh ngộ kiếm ý, lại tận mắt thấy một gã đệ tử Linh Ẩn Tông bị một gã đệ tử Thiên Sát Môn một chiêu đánh chết, điều này làm cho tinh thần hắn bị khủng hoảng trầm trọng, hắn có năm sao căn cốt, không thể chết trong Bách Thảo Bí Cảnh này được.

“Vũ Văn sư đệ.” Ngay khi Vũ Văn Thiên đang hoảng loạn, cách đó không xa trên một ngọn núi nhỏ, truyền đến một giọng nói quen thuộc.

“Tiêu sư huynh.” Vũ Văn Thiên ánh mắt sáng lên.

“May là sớm tìm thấy ngươi, kế tiếp ngươi liền theo ta đi! Tranh thủ tìm thảo dược giúp ngươi tăng lên cảnh giới”. Tiêu Biệt Ly nói.

“Đa tạ Tiêu sư huynh.” Vũ Văn Thiên là thật tâm từ đáy lòng cảm tạ Tiêu Biệt Ly, hắn có thể nhìn ra được, Tiêt Biệt Ly tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhất trọng cảnh giới, có đối phương bảo hộ, sự an toàn của hắn được bảo đảm ở mức nhất định.

Tiêu Biệt Ly nói: “Là đệ tử cùng tông, phải giúp đỡ lẫn nhau.” Hắn bây giờ muốn đem tất cả đệ tử Thương Lan Tông tập trung lại một chỗ, hành động một mình quá nguy hiểm, cho dù hắn đã tấn chức Địa Sát Cảnh nhất trọng.

Cách núi hoang khoảng 10 dặm, Lý Phù Trần cùng Trần Phương Hoa gặp Cuồng Đao Tông Huyết Đao Lăng Hoang. Huyết Đao Lăng Hoang đã tấn chức đến Địa Sát Cảnh nhất trọng cảnh giới, thực lực so với Trần Phương Hoa mạnh hơn rất nhiều, mà ở giữa hai bên, là một gốc thảo dược tản ra nồng nặc sóng linh khí.

Huyền Cấp trung giai thảo dược Quy Nguyên Thảo.

Gốc thảo dược này có thể trực tiếp giúp cho Quy Nguyên Cảnh võ giả tăng lên một trọng tu vi, hơn nữa không có bất kỳ tác dụng phụ nào, so với việc dựa vào chính mình tăng lên lực lượng, không hề khác nhau chút nào.

“Có vẻ như ngươi rất muốn có được gốc thảo dược này, đáng tiếc, ta sẽ không cho ngươi cơ hội.” Huyết Đao Lăng Hoang toét miệng cười, chăm chú nhìn Lý Phù Trần cùng Trần Phương Hoa, tựa như đang nhìn con mồi.

“Lý sư đệ, ta sẽ ngăn cản hắn, ngươi lấy được Quy Nguyên Thảo liền bỏ chạy.” Trần Phương Hoa nói.

Lý Phù Trần lắc đầu: “Sư tỷ không phải đối thủ của hắn.”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play