Sau đó, ánh mắt Mộ Hàn liền chuyển hướng về phía hư vô đại môn đang mở rộng trong điện đường.
Tư Không Chiếu và bọn người Tiêu Dịch Tiên đã vào được một hồi rồi, nhưng thủy chung không có bất kỳ người nào đi ra, cũng không truyền ra động tĩnh dị thường nào, không biết bên trong tình hình như thế nào nữa?
Vèo!
Nghĩ xong, Mộ Hàn liền bắn mạnh tới.
Trong hư vô đại môn, khí tức hơi nước trắng mịt mờ nồng đậm ngưng tụ thành một đầu hư không thông đạo cao chừng 2m. Mộ Hàn vừa tiến vào trong đó, liền có một cổ lực đạo bàng bạc từ bốn phương tám hướng mãnh liệt mà đến, lách vào thân thể dùng một loại tốc độ khiến cho người kinh hãi không ngừng tiến về phía trước.
Phảng phất đã qua ngàn vạn năm, lại như chỉ trong nháy mắt...
Mộ Hàn rốt cục cũng có cảm giác đã đến nơi, cảnh tượng trước mắt cũng theo đó đại biến, màu trắng hư vô nhạt nhòa không thấy, thay vào đó là một mảnh huyết hồng chướng mắt.
Hai mắt quét qua, Mộ Hàn liền lắp bắp kinh hãi, huyết hồng hư không ở xa xa lại có hai đạo nhân ảnh bay nhanh mà đến.
Bọn họ đều là cường giả Vạn Lưu cảnh tiến vào "Giới trong giới" lúc trước, nhưng giờ phút này một người hai tay bị đoạn tận gốc, tên còn lại còn thảm hại hơn, lồng ngực nhiều hơn cái lỗ máu to chừng cái bát, sắc mặt đều là một mảnh hôi bại, trong ánh mắt lộ ra ý sợ hãi, tựa hồ mới gặp phải chuyện gì đó khủng bố vậy.
- Hai vị tiền bối...
Mộ Hàn cao giọng kêu to.
Hai gã cường giả Vạn Lưu cảnh kia cũng đã nhận ra Mộ Hàn, lại không đợi hắn nói câu kế tiếp khỏi miệng đã kinh hoàng mà hô:
- Chạy mau, chạy mau...
Trong chớp mắt, đã bay vút qua bên người Mộ Hàn, chui vào phiến hư vô đại môn phía sau hắn.
Mộ Hàn trong nội tâm khiếp sợ. Trong "Giới trong giới" này đến cùng đã xảy ra chuyện gì, lại khiến hai gã cường giả Vạn Lưu thất trọng thiên sợ hãi thành bộ dạng này? Bất quá, đã đến tình trạng như vậy, trốn có ích gì, có thể chạy ra "Giới trong giới" này, nhưng chẳng lẽ có thể chạy thoát khỏi "Sâm La Thần Điện" đã bị phong bế bên ngoài kia sao?
Nghĩ lại, tâm thần Mộ Hàn đã khuếch tán ra bốn phía.
Tình huống giống như đúc lúc ở "Sâm La Thần Điện" lúc trước, tâm thần vừa ra Tâm Cung liền có một cổ áp lực cực lớn liên tục không ngừng từ bốn phương tám hướng bức bách mà đến. Bất quá có "Tử Hư Thần Cung" ở đây, Mộ Hàn rất nhanh đã đột phá loại áp lực bày bao phủ, nhanh chóng lan tràn khắp bốn phía.
Cũng không lâu lắm, một hình ảnh khiến cho người kinh tâm động phách đã hiện ra ngay trong đầu Mộ Hàn.
Trong hư không huyết hồng kịch liệt chấn động, một đầu Phượng Hoàng cự đại thân dài vượt qua trăm mét đang giương cánh bay lượn, từ xa nhìn lại, tựa như một đoàn lửa khói hừng hực thiêu đốt vậy. Tư Không Chiếu tiến vào "Giới trong giới" sớm nhất giờ phút này đang xếp bằng ở trên lưng Phượng Hoàng, thần sắc mừng rỡ như điên
Càng khiến người giật mình chính là chỉ mới qua chút thời gian như vậy, tu vị Tư Không Chiếu đã từ Vạn Lưu thất trọng thiên đột phá đến Linh Trì nhất trọng thiên.
Loại đột phá này của hắn khác với Tư Không Như Ý mượn nhờ "Huyết Hồn Tổ Trùng" chi lực. Bất kể là tu vị cảnh giới hay là thực lực vốn có, hắn đều chính thức đạt đến tiêu chuẩn Linh Trì cảnh. Nháy mắt khi phát hiện ra hắn, Mộ Hàn liền từ trên người hắn cảm ứng được một cổ khí tức mênh mông bàng bạc.
Tư Không Chiếu hiện giờ tuyệt đối mạnh hơn Tư Không Như Ý được "Huyết Hồn Tổ Trùng" phụ thể không ít.
Mà ở chung quanh Tư Không Chiếu và Phượng Hoàng thì rải tầm mười đạo thân ảnh, đúng là bọn người Tiêu Dịch Tiên và Lệ Thu Thủy lúc trước tiến vào "Giới trong giới". Lúc này, bọn hắn cơ hồ trên người đều mang vết thương, nhất là tông chủ Thần Tiêu Thiên Tông Ngọc Tâm Hạc, toàn thân da tróc thịt bong, huyết nhục mơ hồ.
- Ha ha. Cho dù người nhiều hơn nữa thì đã sao, hôm nay các ngươi toàn bộ đều phải chết!
Trên người Phượng Hoàng, Tư Không Chiếu hoa chân múa tay vui sướng, điên cuồng dữ tợn cười rộ lên:
- Hồng Nguyệt Phượng Hoàng, giết bọn chúng đi! Ta sẽ khiến ngươi giải thoát!
- Hồng Nguyệt Phượng Hoàng?
Mộ Hàn ngẩn người, "Sâm La Giới" này là do Tâm Cung của "Hồng Nguyệt Phượng Hoàng" biến thành, bất quá nó không phải đã sớm chết rồi sao, sao lại xuất hiện?
- BOANG... --
Đúng lúc này, Hồng Nguyệt Phượng Hoàng kia phát ra một tiếng đê minh cao vút mà bén nhọn, trong thanh âm phảng phất ẩn chứa thống khổ vô tận. Mà nháy mắt khi Phượng Hoàng lên tiếng, một đoàn hỏa diễm liền từ trong cái miệng mở lớn của nó bắn ra, như thiểm điện bắn đến đám cường giả Vạn Lưu cảnh ở đối diện.
Hô!
Hỏa diễm tựa như lưu tinh, lôi cuốn lấy nhiệt khí khủng bố, trong khoảnh khắc đã đến trước người Thang Thần.
Thang Thần cuống quít nghiêng người né tránh, đoàn hỏa diễm kia cơ hồ lướt qua vai trái hắn, sau tích tắc, trong miệng Thang Thần liền phát ra một tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế, dù chưa bị hỏa diễm do Phượng Hoàng phun ra chính diện đánh trúng, nhưng nhiệt ý rừng rực kia lại đốt cho toàn bộ bả vai hắn đều thành tro bụi.
Hô!
Hô!
"... "
Hỏa diễm như hàng loạt mũi tên liên tục không ngừng từ trong miệng Phượng Hoàng phụt ra, khiến những cường giả Vạn Lưu cảnh ở chung quanh phải chật vật né tránh. Chỉ sau mấy giây ngắn ngủn liền lại có một bộ phận của hai người bị đốt trọi.
Mọi người đồng thời khi né tránh cũng đang không ngừng phát động công kích về phía Tư Không Chiếu. Nhưng đáng tiếc chính là, đều bị "Hoàng Cực Quyển" trong tay hắn đánh tan mất, cái này công kích của bọn hắn đều trở nên vô dụng công, tình huống trở nên càng ngày càng không ổn. Trên sống lưng Phượng Hoàng, Tư Không Chiếu thấy thế càng đắc ý, tiếng cuồng tiếu thỉnh thoảng chấn động hư không.
- Trưởng lão, Phượng Hoàng này là thế nào?
Mộ Hàn nhíu mày, thân hình chạy như bay về phía trước, tâm thần cường đại cũng đã gào thét hàng lâm xuống dưới, ngưng tụ thành một đạo hư ảnh bay xuống bên người Lệ Thu Thủy. Lệ Thu Thủy lúc này cũng là phi thường chật vật, chân trái máu tươi đầm đìa, lông mi râu ria và tóc đều bị hơi nóng đốt trụi.
- Mộ Hàn, ngươi đã đến rồi?
Cảm ứng được khí tức cường đại bên người, Lệ Thu Thủy lắp bắp kinh hãi. Lúc ở "Sâm La Thần Điện", cho dù hắn đã ẩn ẩn đoán được chủ nhân cổ tâm thần Linh Trì cảnh xuất hiện trong "Sâm La Thần Điện" lúc trước kia chính là Mộ Hàn, nhưng giờ phút này tận mắt thấy vẫn nhịn không được cảm thấy rung động.
Bất quá hiện giờ cũng không phải lúc ngạc nhiên, một lát sau lệ Thu Thủy liền phục hồi tinh thần lại, gấp giọng nói:
- Mộ Hàn, trong ‘ giới trong giới ’ này bảo tồn lấy thân thể ‘ Hồng Nguyệt Phượng Hoàng ’ vô số năm trước, Tư Không Chiếu sau khi đi vào, cắn nuốt một giọt bổn mạng tinh huyết cuối cùng lưu lại trong cơ thể Hồng Nguyệt Phượng Hoàng, chẳng những lập tức đột phá đến Linh Trì cảnh, còn khống chế cổ thân thể này, hơn nữa cưỡng ép dẫn ‘ Phượng Hoàng Tinh Hồn ’ vào trong cơ thể nó, khiến cho nó một lần nữa phục sinh...
Lệ Thu Thủy nói cực nhanh, hiển nhiên là Tư Không Chiếu sau khi cảm giác được đại cục đã định, nhất thời đắc ý nên đã tiết lộ không ít bí mật, lục này mới khiến Lệ Thu Thủy hiểu rõ toàn bộ mọi chuyện.
- Hồng Nguyệt Phượng Hoàng phục sinh đã mạnh đến nổi không hợp thói thường, hơn nữa sau khi đột phá đến Linh Trì nhất trọng thiên, Tư Không Chiếu còn cường đại hơn cả Tư Không Như Ý, lần này chúng ta chỉ sợ thật sự là chạy trời không khỏi nắng rồi!
Chuyện đến nước này, dù là Lệ Thu Thủy, đáy lòng cũng nhịn không được sinh ra một tia bi quan.
- Vậy cũng chưa hẳn.
Mộ Hàn vừa mới lắc đầu, Tư Không Chiếu trên lưng Phượng Hoàng đã nhìn qua, trong mắt phảng phất như lộ ra sát cơ như thực chất, cười lạnh nói:
- Mộ Hàn, ngươi tới đúng lúc lắm, dứt khoát chết cùng bọn hắn đi. Ngươi phải hảo hảo cảm tạ ta, có nhiều người như vậy làm bạn, sau khi ngươi chết nhất định sẽ không tịch mịch!
Lời còn chưa dứt, "Hồng Nguyệt Phượng Hoàng" bên dưới Tư Không Chiếu đã quay đầu lại, một đoàn hỏa diễm cực nóng rít gào bắn đến Mộ Hàn và Lệ Thu Thủy.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT