Tựa hồ cảm nhận được cơn đau đớn lớn lao. Gương mặt Lê Đông Lôi vặn vẹo. Thân hình điên cuồng giãy dụa. Nhưng lão đã liên tiếp bị thương nặng. Hiện nay do mành lưới Lôi Võng trói buộc nên đã không có bất cứ chỗ nào để phản kháng. Lúc này, Lê Đông Lôi trợn trừng đôi mắt tràn đầy nỗi sợ hãi và tuyệt vọng, gắng gượng há ngoác cái miệng muốn kêu to. Nhưng không có chút xíu âm thanh nào phát ra. Dáng dấp kia liền giống như một con con cá sắp sửa chết khát dưới ánh mặt trời nóng bỏng.
- Đông Lôi đại ca!
Nhận thấy được tình trạng bên này. Lê Văn Hội và Lê Viêm Tử đều là quá sợ hãi.
Với linh hồn và lực tâm thần vô cùng khổng lồ của Mộ Hàn hiện nay . Hắn hoàn toàn có khả năng đồng thời thao tác Đạo Khí ngăn hai vị cường giả Vạn Lưu Cảnh, lại phân tâm phát động thế công điên cuồng mãnh liệt đối phó Lê Đông Lôi. Tốc độ công kích càng là đạt đến cực điểm. Từ khi Mộ Hàn thi triển Ngũ Lôi Huyền Quang Chú đến lúc Lê Đông Lôi thổ huyết hắt lên trời. Từ khi Lê Đông Lôi thân hóa thú linh đến thời điểm lão bị Anh Lôi của Mộ Hàn trói buộc. Cả quá trình đều chỉ phát sinh trong mấy lần hô hấp.
Cho nên khi Lê Văn Hội và Lê Viêm Tử nhìn thấy hình ảnh Mộ Hàn hút lấy Tâm Cung của Lê Đông Lôi thì bọn họ vừa mới bức lui được Viêm Long Phá Thiên Kích và Vu Minh Phù Ba Đao kia.
Trong ba người đó. Lê Đông Lôi có tu vi tối cao, thực lực mạnh nhất.
Nhưng mới chỉ qua thời gian ngắn ngủi trong chốc lát. Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên Lê Đông Lôi liền đã đánh mất năng lực phản kháng, chỉ có thể trơ mắt nhìn Tâm Cung của mình bị Mộ Hàn hút ra nuốt chửng. Điều này làm cho trong lồng ngực hai người lập tức dấy lên những cơn sóng ngập trời. Nỗi kinh hãi trong lòng kia quả thực không lời nào có thể hình dung.
Nếu như đối thủ của bọn họ là Vô Cực Thiên Tông Tiêu Dịch Tiên hoặc Lệ Thu Thủy mà xuất hiện kết quả như vậy, cái đó vẫn còn có thể hiểu được. Nhưng kẻ có thể tạo thành tất cả điều này lại chỉ là một tu sĩ Mệnh Tuyền Thất Trọng Thiên. Ba vị cường giả Vạn Lưu Cảnh liên thủ. Chẳng những không hề giết chết được hắn, ngược lại người mạnh nhất là người bị hắn bắt.
Chuyện như vậy mà nói ra. Chỉ sợ không ai chịu tin tưởng.
Mộ Hàn vào lúc ở trong Thiên Tông Võ Hội tuy là đánh bại tu sĩ Vạn Lưu Cảnh , nhưng đều biểu hiện có hơi gượng gạo. Hơn nữa hai người bị hắn đánh bại cũng chỉ là tu vi Vạn Lưu Nhất Trọng Thiên. Đối với Vạn Lưu Tứ Trọng Thiên, Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên bọn họ thì không thể so sánh nổi. Cho tới nay. Bọn họ đều cảm giác chỉ cần chính mình vừa ra tay. Mộ Hàn hẳn phải chết không nghi ngờ.
Nhưng sau khi chân chính giao chiến, Mộ Hàn lại hoàn toàn đảo lộn nhận thức của bọn họ.
- Mộ Hàn. Dừng tay!
- Dám giết Đông Lôi đại ca. Ngươi có chạy trốn tới chân trời góc biển thì Bắc Hải Lê tộc chúng ta cũng phải giết chết ngươi!
Lê Văn Hội và Lê Viêm Tử thân là trưởng lão Bắc Hải Lê tộc. Rốt cuộc là người đã trải qua quá vô số sóng to gió lớn. Sau khi kinh sợ ngắn ngủi đi qua, họ đều bừng tỉnh lại bèn vội vàng gầm lên. Thân hình càng là đồng thời hóa thành thú linh. Một con Hắc Lang to lớn thân thể dài hơn mười thước và một con chim ưng khổng lồ hai cánh trắng như tuyết.
- Ngao!
- Quác!
Trong tiếng rít thê lương chói tai. Cả thân hình Hắc Lang đều giống như hóa thành một vệt ánh sáng lung linh to lớn lao nhanh về hướng Mộ Hàn. Tứ chi thon dài cùng răng nanh sắc bén lại ngoạc nhanh ra từ trong miệng. Giống như bốn thanh kiếm sắc bén nhọn hiện rõ mồn một trên không trung đan vào thành một mảnh tia chớp sáng trắng dày đặc. Cái lạnh lẽo ớn lưng nhanh chóng lan rộng ra.
Còn con chim ưng khổng lồ thì đang trôi nổi trong không trung. Hai cánh dài mấy chục thước vỗ mãnh liệt. Mỗi một lần vỗ đều có hai luồng Phong Nhận thật lớn lượn vòng quét về hướng Mộ Hàn. Chỉ trong khoảnh khắc, đôi cánh của con chim ưng khổng lồ kia đã vỗ bốn mươi tám lần. Chín mươi sáu đạo Phong Nhận lập tức tụ thành Long Quyển Phong ( cơn lốc) thịnh nộ điên cuồng gào thét về hướng Mộ Hàn.
- Vù vù. . .
Lê Viêm Tử và Lê Văn Hội biến thành thú linh. Một dưới mặt đất. Một trên không trung đồng thời phát động công kích. Chỉ một thoáng. Thiên địa này đã đầy cuồng phong gào thét, kình đạo cuốn cuồn cuộn. Tiếng rít kịch liệt ở trên không trung như những cơn sóng cồn điên cuồng mà dập dờn bồng bềnh. Phảng phất như thể long trời lở đất làm cho ngay cả màng nhĩ người ta đều như muốn bị phá vỡ.
- Tới rất hay!
Mộ Hàn thấy thế. Trong lồng ngực hào khí dâng trào. Theo một ý niệm, Bá Vương Điện to lớn đột nhiên thoáng hiện. Cùng Động Huyền Thiên Hồn Thai nhất loạt nện ầm ầm chèn ép về phía Long Quyển Phong. Viêm Long Phá Thiên Kích và Vu Minh Phù Ba Đao chính là đan xen nhau mà chém về phía con Hắc Lang to lớn đang lao tới kia.
Bốn món Đạo Khí siêu phẩm, do Mộ Hàn dùng pháp lực dồi dào thúc dục quả là có uy thế động trời.
Trong lúc nhất thời, những tiếng va đập kịch liệt vang lên liên tiếp, kình khí đột nhiên chấn động lan ra, cuồn cuộn như nước thủy triều.
Lê Viêm Tử và Lê Văn Hội phát động thế công quả là đạo sau mạnh hơn đạo trước, giống như mưa to gió dữ, mang đến cảm giác bị đè nén lớn lao. Nhưng nhờ chúng miễn cưỡng bị bốn món Đạo Khí siêu phẩm như Bá Vương Điện ngăn cản mà quá trình Mộ Hàn nuốt chửng Tâm Cung của Lê Đông Lôi chính là không hề bị bất cứ quấy nhiễu gì.
Lê Đông Lôi sau khi liên tiếp bị thương nặng , dưới sự trói buộc của bốn mươi ba đạo Anh Lôi mà đã không còn sức phản kháng. Nhưng rốt cuộc lão vẫn là cường giả Vạn Lưu Ngũ Trọng Thiên , cái loại bản năng kháng cự khởi nguồn từ chỗ sâu thẳm trong linh hồn quả là phi thường mạnh mẽ , khiến cho tốc độ Mộ Hàn nuốt chửng Tâm Cung một mực không nhanh nổi.
Lê Văn Hội và Lê Viêm Tử thấy chính mình bị Đạo Khí siêu phẩm cuốn lấy, trước sau khó có thể tới gần người Mộ Hàn để cứu viện Lê Đông Lôi, không khỏi trong miệng liên tục quát chói tai. Vừa là nôn nóng vừa là kinh hãi, thông thường Đạo Văn Sư có thể thao tác một kiện Đạo Khí siêu phẩm đối địch đã không tồi, nhưng Mộ Hàn lại phân tâm đồng thời làm những chuyện khác nhau, thao tác bốn món Đạo Khí siêu phẩm. Đã thế lại cũng biểu hiện rất thành thạo, linh hồn và lực tâm thần của hắn rốt cuộc mạnh mẽ như thế nào đây?
- Rốt cục đã xong!
Qua gần một phần mười canh giờ, Tâm Cung của Lê Đông Lôi rốt cục hoàn toàn chia lìa cùng thân thể mà bị Mộ Hàn hút vào Tử Hư Thần Cung. Ý niệm vừa động, bốn mươi ba đạo Anh Lôi liền đã phân tán tách ra. Thân hình Lê Đông Lôi mất đi chỗ đỡ liền lịch bịch rơi xuống trên mặt đất, đã không có bất cứ dấu hiệu sức sống nào.
- Đông Lôi đại ca!
Nhìn thấy hình ảnh này, Lê Văn Hội và Lê Viêm Tử đang biến thành Hắc Lang và Bạch Ưng phẫn nộ dị thường mà hét rầm lên, kình khí chấn động ra từ bên trong thân thể tựa hồ ẩn chứa cơn giận dữ vô cùng vô tận. Đúng là đã trở nên càng thịnh nộ điên cuồng hơn, không ngừng hất những tảng lớn tảng lớn đất cát bốn phía lên đến giữa không trung.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT