Quan Gia

Chương 805: Bí thư Lưu, tôi sai rồi!


...

trướctiếp

Quan Gia

Tác Giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

-----oo0oo-----

Chương 805: Bí thư Lưu, tôi sai rồi!

Nhóm dịch: PQT

Sưu Tầm By DoctorCrazy --- 4vn.eu

- Bí thư Lưu, tôi sai rồi!

Thiệu Ngân Yến đi vào căn hộ 308 nhà khách Hạo Dương, “bịch” một cái quỳ rạp xuống đất, câu đầu tiên đã nói ra như vậy. Nói xong câu đó, cô cả người đều quỳ rạp dưới đất, dùng tư thế quỳ rạp xuống đất cả đầu và thân này để biểu đạt sự thần phục hoàn toàn

Lưu Vĩ Hồng không đi đỡ cô ta dậy, vẩn là ngồi yên ở sô pha, trầm giọng nói:

- Chủ nhiệm Thiệu, cô đứng lên đi. Ngồi xuống rồi nói

Khi xem xong mục tin tức không lâu, Lưu Vĩ Hồng liền nhận được điện thoại của bảo vệ, nói là có một phụ nữ, tên Thiệu Ngân Yến, tự xưng là cán bộ khu Ngân Yến thị xã Cửu An, yêu cầu gặp Bí thư Lưu.

Lưu Vĩ Hồng đồng ý.

Hắn suy đoán, Thiệu Ngân Yến cũng đã đến lúc tìm đến hắn.

Thiệu Ngân Yến ngẩng đầu, nhưng không đứng dậy, thanh âm khàn khàn nói:

- Bí thư Lưu, là tôi sai rồi. Tôi có mắt không tròng, không biết nhìn người. Anh lúc ấy đã cảnh cáo tôi, nhưng tôi không nghe. Tôi cầu xin anh, hãy giải oan cho em trai tôi…

Thiệu Ngân Yến vừa vào cửa đã quỳ xuống dập đầu, Lưu Vĩ Hồng vẫn chưa nhìn rõ được, khi cô vừa nhấc đầu lên, khiến Bí thư Lưu nhà ta nhảy hết hồn. Khuôn mặt ngày xưa có thể nói là xin đẹp, lại xưng húp như đầu heo, chỗ xanh chổ tím, mắt bầm miệng rách, chợt nhìn, còn tưởng rằng là đang ở lễ hội Halloween của Mỹ

Lưu Vĩ Hồng không khỏi nhấc mày lên, nói:

- Sao thế, bị người ta đánh ư?

Thiệu Ngân Yến cắn răng gật gật đầu, khàn khàn nói:

- Là Bành Anh An đánh, tôi là người tình của gã, ngủ với gã đã 6 năm, có hai mặt con. Sau đó, thì gã hại chết em trai của tôi, lại đánh tôi ra nông nổi này

Nghe ra, thanh âm Thiệu Ngân Yến rất là bình thãn, nhưng dưới giọng điệu bình than này, cất dấu một sự thù hận tận trong xương máu, đập vào mặt mà đến, ngay cả Lưu Vĩ Hồng cũng âm thầm nhíu mày.

Người xưa có dạy, anh đắc tội với ai cũng được, ngàn vạn lần đừng đắc tội đàn bà. Nhất là đừng đắc tội với đàn bà đã ngủ qua với anh. Nếu không, cô ta yêu anh bao nhiêu, thì sẽ hận anh bấy nhiêu!

Hiện tại xem ra, những lời này thật sự là có vài phần đạo lý.

Nếu có khả năng, Thiệu Ngân Yến sẽ không chút do dự cầm lấy con dao đâm chết Bành Anh An, tối thiểu cũng phải đâm bốn năm chục nhát lên đó

Lưu Vĩ Hồng thở dài, nói:

- Cô đứng lên trước, đem tiền căn hậu quả sự tình, nói ra với tôi

Thiệu Ngân Yến quỳ bất động, nói: "

- Bí thư Lưu, cầu xin anh, nhất định phải đồng ý với tôi, vì em trai tôi giải oan, vì tôi báo thù… Bất luận anh muốn tôi làm cái gì, tôi cũng sẽ làm tất cả. Cho dù chết, cũng không sao

“Bất luận anh muốn tôi làm cái gì cũng được”!

Những lời này, trước đó không lâu Thiệu Ngân Yến đã ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng nói qua, cũng là ở trong phòng này. Tuy nhiên vào lúc đó, trong ánh mắt Thiệu Ngân Yến, bao gồm ngôn ngữ cử chỉ, đều đầy ý tứ khiêu khích hàm súc. Thiệu Ngân Yến lúc này, không nói mặt mũi xưng như đầu heo, quần áo cũng vô cùng nề nếp, áo phông cao cổ, quần dài giản dị, rất có quy củ, không có chút ý quyến rũ. Xem ra cô cũng đã biết, Lưu Vĩ Hồng cùng đàn ông khác là khác hẳn nhau, cùng cán bộ khác cũng không giống nhau. Thủ đoạn đối với người khác rất có hiệu quả, nhưng ở trước mặt Lưu Vĩ Hồng, không có tác dụng gì cả

Nhưng mà đàn ông như vậy, mới là đàn ông đích thật, cán bộ như vậy, mới là thật sự vì nhân dân phục vụ. Thiệu Ngân Yến tin rằng, nếu trên thế giới này còn có một người có thể vì cô "Báo thù", người này không thể nghi ngờ chính là Lưu Vĩ Hồng.

Nhiều năm như vậy, cô lần đầu tiên ở bên trong cán bộ thấy được một người đàn ông đầu đội trời chân đạp đất như Lưu Vĩ Hồng vậy

Cho nên Thiệu Ngân Yến không đợi cho thương thế khỏi hẳn, cứ mắt bầm miệng rách như vậy chạy tới Hạo Dương, quỳ gối trước mặt Lưu Vĩ Hồng.

Lưu Vĩ Hồng hai hàng lông mày hơi hơi nhếch lên, nói:

- Thiệu Ngân Yến, tôi sẽ không tùy tiện hứa hẹn với người khác. Nếu cô có tình huống gì muốn phản ánh với tôi, cứ đứng lên mà nói. Tôi không phải Chúa cứu thế, sẽ không ban ân gì đó cho cô. Nhưng tôi là cán bộ đảng viên, chỉ cần tình huống cô phản ánh là chân thật, tôi nhất định sẽ cho cô một câu trả lời hài lòng

Lưu Vĩ Hồng thanh âm cũng bình tĩnh như trước, giọng điệu lại như đinh đóng cột, làm người ta tuyệt không nghi ngờ lời hứa hẹn của hắn.

Thiệu Ngân Yến lại nằm sấp xuống, cung kính cúi lạy Lưu Vĩ Hồng một cái, lúc này mới từ từ đứng dậy, ở một bên sô pha ngồi xuống. Lưu Vĩ Hồng đẩy ly trà pha sẵn đến trước mặt cô ta, nói:

- Từ Cửu An xa xôi đến đây, uống miếng nước đi. Cô chờ một chút, tôi gọi điện thoại nhờ nhân viên phục vụ mang một phần cơm hộp đến đây, vừa ăn vừa nói chuyện

Thiệu Ngân Yến giật mình mở to hai mắt nhìn, nói:

- Bí thư Lưu, anh… sao biết tôi chưa ăn cơm?

Lưu Vĩ Hồng liếc nhìn khuôn mặt sưng như đầu heo của cô, nhẹ nhàng lắc lắc đầu, không nói gì.

Thích chưng diện làm đẹp, người người đều có. Từ cách ăn mặc lần trước của Thiệu Ngân Yến có thể nhìn ra được, cô rất chăm chút cho dung mạo của mình. Bị người đánh thành cái dạng này, dọc đường đi sao có thể không biết xấu hổ mà dừng xe ăn cơm chứ?

Thiệu Ngân Yến tự nhiên lập tức liền hiểu rõ ý tứ của Lưu Vĩ Hồng, không khỏi vừa sợ lại vừa phục, đây là đầu óc gì thế? Xoay chuyển cũng quá nhanh đi!

Thấy Lưu Vĩ Hồng thật sự đứng dậy đi gọi điện thoại, hai mắt Thiệu Ngân Yến trong phút chốc đã ươn ướt.

Người đàn ông này, cứng rắn như sắt đá, hoá ra nội tâm lại mềm như vậy. Cũng phải, giả dụ hắn thật sự tâm can sắt đá, nhìn dân chúng dưới quyền không ra gì, thì sao có thể phạm vào tối kỵ quan trường, lấy thân phận của Bí thư Thị ủy Hạo Dương, đi can thiệp vụ án trị an gây thương tổn của Cửu An chứ?

Lưu Vĩ Hồng nói xong điện thoại, trở lại sô pha ngồi xuống, chậm rãi hỏi:

- Thiệu Minh Chính rốt cuộc là chết như thế nào, cô biết rõ nội tình sao? Tôi cần chính là tin tức xác thực, không phải phỏng đoán.

Thiệu Ngân Yến trên mặt liền lộ ra vẻ khó xử, nói:

- Bí thư Lưu, tôi không có chứng cứ xác thực, chỉ có thể là phỏng đoán! Hồ sơ banh65 án của bệnh viện, tôi không lấy được. Cho dù lấy được, phỏng chừng cũng đã sớm bị động tay chân

Lưu Vĩ Hồng khẽ gật đầu, nói:

- Vậy được, cô hãy nói ra phỏng đoán của cô đi

- Vâng, em trai tôi ở Hạo Dương tự sát, lúc ấy trải qua cấp cứu, cơ thể nó kỳ thật đã dần dần khôi phục, nó còn trẻ mà… Sau khi đến nhập viện bệnh viện nhân dân thị xã Cửu An, thời gian đầu, cũng là đang không ngừng chuyển biến tốt đẹp, cũng đã có thể xuống giường đi lại. Vào mấy ngày hôm trước, bỗng nhiên nói nó vết thương cũ tái phát, bệnh viện lập tức ra thông báo bệnh tình nguy kịch, đến khi chúng tôi chạy tới, nó đã chết rồi, chết trên bàn mổ…

Thiệu Ngân Yến nói xong, trong mắt lại trào ra nước mắt

Dù Thiệu Minh Chính ở trong mắt người khác, tội ác tày trời, chết chưa hết tội, nhưng có thế nào cũng là em trai ruột của Thiệu Ngân Yến, chị em với nhau, tuổi cu chỉ hơn kém nhau một năm, có thể nói là cùng nhau lớn lên, cảm tình tự nhiên sâu đậm.

Lưu Vĩ Hồng hỏi:

- Chết trên bàn mổ? Ai ký tên đồng ý mổ?

- Cảnh sát trông coi của Cục Công an.

Lưu Vĩ Hồng lại gật gật đầu. Xét thấy thân phận của Thiệu Minh Chính đang bị giam giữ, tất nhiên khác với người bệnh bình thường. Gã ta bỗng nhiên vết thương cũ tái phát, không kịp đợi cho người nhà tới ký tên, cảnh sát trông coi quả thật là có thể ký tên đồng ý giải phẫu. Trên trình tự, không có bất cứ cái gì không chính xác. Vấn đề mấu chốt ở chỗ, Thiệu Minh Chính có phải thật sự vết thương cũ tái phát, cần phải lập tức giải phẫu hay không. Nhưng giống như lời của Thiệu Ngân Yến, hồ sơ bệnh án của bệnh viện cô lấy không được, lấy được cũng không nhất định có thể tìm ra vấn đề. Bất cứ hồ sơ nào, đều có thề làm giả cả

Hiện tại thi thể Thiệu Minh Chính cũng đã hoả táng, còn muốn tra ra chân tướng, khó khăn quá lớn.

- Ừ, cô nói tiếp đi

- Bí thư Lưu, tôi muốn hướng anh tố giác! Trùm sỏ lưu manh lớn nhất Thị xã Cửu An, chính là Bành Anh An con của Bành Tông Minh. Nhiều năm đã qua, y ỷ vào thế lực của bố y hoành hành ngang ngược, trên danh nghĩa là cảnh sát, trên thực tế là xã hội đen. Năm đó, chính y dùng thủ đoạn lưu manh ức hiếp tôi, kêu người chuốc say tôi, cưỡng bức tôi, ại bắt buộc tôi làm người tình của y, không cho tôi yêu người khác, cũng không cho tôi kết hôn với ai khác. Nếu tôi không nghe lời của y, thì y lại lấy tính mạng của em trai và cha mẹ ra uy hiếp tôi... Sáu năm rồi, khi đó, tôi vừa mới mới tốt nghiệp từ trường học, phân phối đến làm ở chính phủ khu Ngân Yến…

Thiệu Ngân Yến nghiến răng nghiến lợi nói.

Xem ra cô đối với Lưu Vĩ Hồng là hoàn toàn tín nhiệm, lời gì cũng nói ra hết, tình huống gì cũng không giấu diếm.

Lưu Vĩ Hồng vẫn ung dung thản nhiên như trước, dường như đối với lời của Thiệu Ngân Yến, không cảm thấy hứng thú gì mấy. Sự thật cũng là như thế. Thiệu Ngân Yến nói tình huống này, thật giả rất khó nghiệm chứng. Rốt cuộc là Bành Anh An năm đó cưỡng bức chiếm lấy cô, hay là cô chủ động quyến rũ Bành Anh An, không tiện kết luận. Có lẽ chỉ lả một kiểu tổ hợp ích lợi, theo như nhu cầu. Dù gì Thiệu Minh Chính là đầu xỏ lưu manh nổi danh Cửu An, ngày thường phạm án vô số, nếu không có một hậu trường mạnh mẽ, cho dù dưới sự rối loạn ở Cửu An, e là cũng không chống đỡ được cho tới hôm nay, đã sớm bị pháp luật xử lý rồi

Lưu manh ác bá cũng chia hai loại. Một loại là có hậu trường, còn một loại là không hậu trường. Có hậu trường, tự nhiên thuận buồm xuôi gió, phát triển lớn mạnh, như Thẩm Vân Thiên đó, làm ông chủ, tiến vào Mặt trận Tổ quốc, nghiễm nhiên làm nhân vật thượng lưu. Không có hậu trường, vậy thì chỉ có con đường chết. Chẳng những sẽ trở thành vật hi sinh trong những cuộc đán áp, "trùm lưu manh" Thẩm Vân Thiên cũng sẽ không dễ dàng tha thứ cho bọn họ.

"Tài nguyên" của Thị xã Cửu An nhiều như vậy, thêm một băng đảng lưu manh đến "Chia phần", thì phần nhựng người khác đáng được có sẽ phải ít đi một chút

Ngay cạnh giường há lại chịu để người khác ngáy khò khò sao?

Thiệu Ngân Yến chủ động dựa Bành Anh An, tự hiến thân, cũng có khả năng rất lớn. Hiện giờ phản bội, dĩ nhiên tất cả tội lỗi sai lầm đều đổ lên trên đầu Bành Anh An. Lưu Vĩ Hồng cũng không phải là kiểu người mà người khác nói gì thì sẽ tin cái nấy

Tuy nhiên Thiệu Ngân Yến nói Bành Anh An là đầu xỏ lưu manh lớn nhất thị xã Cửu An, điểm này Lưu Vĩ Hồng thật ra không nghi ngờ. Chứng cớ hiện có, rất nhiều đều chỉ hướng Bành Anh An. Tình thế trị an Thị xã Cửu An ác liệt như thế, không nói trăm phần trăm quy tội cho Bành Anh An, ít nhất y có thể được coi là là một trong những căn nguyên.

- Bí thư Lưu, bọn họ hại chết em trai tôi là có nguyên nhân...

Thấy Lưu Vĩ Hồng ung dung thản nhiên, Thiệu Ngân Yến liền có chút khẩn trương, vội vàng nói.

Đúng lúc này, bỗng vang lên tiếng đập cửa.

- Mời vào!

Lưu Vĩ Hồng cao giọng nói.

Cửa phòng đẩy ra, nhân viên phục vụ tầng trệt đi đến, cầm trong tay hai hộp cơm, tươi cười đầy mặt nói:

- Bí thư Lưu, cơm hộp anh cần đã đến rồi…

- Được, xin cứ đặt đây, cám ơn!

Lưu Vĩ Hồng đứng dậy cười đón chào, cũng không vì đối phương là nhân viên phục vụ liền thiếu cấp bậc lễ nghĩa.

Nhân viên phục vụ ở trước mặt Bí thư Thị ủy, vẫn là có chút thận trọng, thật cẩn thận đặt hộp cơm trên bàn trà, liếc Thiệu Ngân Yến một cái, trong mắt hiện lên một vẻ kinh ngạc, lập tức lui ra ngoài. Hiển nhiên nhân viên phục vụ cũng không ngờ tới ở trong phòng Bí thư Thị ủy lại nhìn thấy một người phụ nữ bị đánh thành như đầu heo thế kia


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp