- Chỉ có cảnh giới siêu thoát còn chưa đủ, cần phải có lực lượng siêu thoát!

Lời của Diệp Vô Tâm khiến cho trong lòng Lục Thanh thoáng như bừng ngộ. Diệp Vô Tâm lại nói tiếp:

- Hiện tại con đã có Kiếm Hồn Kinh có thể ngưng luyện nguyện lực hương hỏa, nguyện lực hương hỏa chính là lực lượng thần bí nhất của thế giới Thiên Đạo này, cũng là lực lượng mà chỉ có Thánh Giả chúng ta mới có thế cảm ứng và vận dụng được. Nguyện lực hương hỏa chính là nguyện niệm của chúng sinh ngưng tụ, có thể làm cường tráng thân thể, có thể chuyển hóa nguyên khí, thậm chí có thể phá vỡ gông cùm xiềng xích, làm lực Thế Giới lớn mạnh. Đây chính là cái mà Kiếm Vực của Kiếm Thánh chúng ta cần nhất.

Nhưng nếu chỉ dựa vào bản thân chúng ta mà ngưng luyện, muốn phát triển Kiếm Vực thành thế giới hoàn chỉnh, không có trăm vạn năm là không được. Đáng tiếc là thế giới Thiên Đạo tính đi tính lại cũng chỉ có năm vạn năm, thời gian không đợi con người.

Diệp Vô Tâm ngừng một chút sau đó nói tiếp:

- Hiện tại chuyện con cần làm là nhanh chóng luyện hóa nguyện lực hương hỏa, khiến cho Kiếm thể lớn mạnh. Nếu vi sư tính toán không sai muốn chống lại Kiếm Thần và Kiếm Ma, tối thiểu con phải đột phá tới tầng thứ mười lăm, luyện Kiếm thể tới đỉnh phong, lúc ấy ắt không gì mà không phả nổi. Cho dù không thắng được hai người kia, tối thiểu cũng đứng vào thế bất bại. Mà muốn vượt qua bọn chúng, thậm chí có đủ lực lượng siêu thoát, có lẽ con cần phải đạt tới tầng thứ mười chín.

- Tầng thứ mười chín...

Lục Thanh lẩm bẩm, kiếm quang chợt lóe lên trong mắt:

- Vượt qua Thánh Kiếm!

- Không sai vượt qua Thánh Kiếm!

Trong mắt Diệp Vô Tâm có khí Phong Mang vô biên bắn ra:

- Vượt qua Thánh Kiếm.., chuyện này chưa từng xuất hiện qua ở thế giới Thiên Đạo. Con có thể đạt tới trình độ như vậy hay không, vi sư không dám khẳng định, nhưng khả năng chân chính siêu thoát chắc chắn sẽ bao trùm đương thế.

- Vượt qua Thánh Kiếm phải là bất tử bất diệt!

Trong lòng Lục Thanh cũng sinh ra chiến ý mênh mông. Đỉnh Phong Kiếm Đạo như vậy chính là cái mà hắn theo đuổi đạt tới bất tử bất diệt, tới tầng thứ mười chín, đó chính là Bất Diệt Kiếm Thể!

-Bất Diệt Kiếm Thể...

Diệp Vô Tâm than nhẹ, trong mắt thấp thoáng có ánh sao:

- Giỏi cho một Bất Diệt Kiếm Thể, chỉ cần con có thế đẩy mạnh Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh của vi sư lên tới độ cao như vậy, cho dù là vi sư thân tử đạo tiêu, cũng không oán không hối!

Thủy Thần lặng lẽ nhìn hai thấy trò trước mặt, bỗng nhiên bà có cảm giác trước mặt mình không phải là hai người, mà là hai thanh thần kiếm ngạo tuyệt thiên địa, sắc bén vô cùng, không gì cản nổi.

Chấn động kịch liệt trên hai đại lục vẫn kéo dài vài tháng mới hoàn toàn khôi phục lại. Ngoại trừ tông vực các tông ra, đất đai đồi núi sông suối ao hồ đều bị hủy diệt từ năm thành trở lên. Sinh linh đồ thán, vạn vật điêu linh, tử khí chết chóc ngập tràn. Cho dù là tông vực các tông cũng tổn thương không ít. Lực chấn động kia tràn đầy cả hai đại lục, đừng nói là kiếm trận Thiên giai, cho dù là kiếm trận Hoàng giai cũng không thể hóa giải hoàn toàn.

Ở Mộ Chúng Thánh.

Tuy rằng thế giới Động Hư mở ra cũng phải bị chấn động, vài tầng kiếm mộ đã bị tồn thương gần như hủy diệt. Tầng bốn kiếm mộ sóng dậy ngập trời, các đảo chìm hết. Bất quá cũng may các tông đều có bố trí kiếm trận Động Hư ở các tầng kiếm mộ, ngoại trừ vòng ngoài bị phá hư, phần lớn an toàn rút lui về các tông.

Điện Thủy Thần.

Ba người Lục Thanh khoanh chân ngồi xuống, ý chí của hai vị Thánh Giả, thêm vào Kiếm Ý Phong Mang của kẻ siêu thoát như Lục Thanh không hề kém hơn Thánh Giả, đã bảo vệ một khoảng không gian mười mấy vạn dặm. Điện Thủy Thần không thương tổn mảy may, rõ ràng đối lập với ngoại giới.

Trong mấy tháng qua, ba người ở điện Thủy Thần ngưng luyện Kiếm thể và Kiếm Vực. Kiếm Hồn Kinh thần diệu vô cùng, cho dù là cả đại lục bị Đạo Linh thiết lập cắm chế, tất cả nguyện lực hương hỏa đều chỉ có thể hội tụ về phía Kiếm Thần sơn, nhưng Lục Thanh vẫn có thể hấp thu nguyện lực hương hỏa của Kim Thiên tông hắn. Tất cả nhưng tông dân bằng lòng thở phụng hắn, nguyện lực hương hỏa của bọn họ cũng không thể bị cướp đi, chỉ theo sự dẫn dắt của tâm pháp cảnh giới Hư Thần Kiếm Hồn Kinh, rơi vào tay hắn. Đáng tiếc là tâm pháp cảnh giới Hư Thần của Kiếm Hồn Kinh chỉ có thể dùng kiếm bi Bản Nguyên mà truyền thừa. Mà lúc trước, kiếm bi Bản Nguyên đã bị Đạo Linh lấy đi, cho nên Lục Thanh không thể nào truyền thụ Kiếm Hồn Kinh cho hai người Diệp Vô Tâm.

Dù là như vậy, Lục Thanh vẫn chia ra hai thành nguyện lực hương hỏa truyền cho hai người Diệp Vô Tâm ngưng luyện Kiếm Vực, vốn hắn muốn chia ra bốn thành, nhưng hai người Diệp Vô Tâm nhất định không chịu, chỉ muốn dành cho hắn đột phá, cho nên chỉ chịu tiếp nhận mỗi người một thành mà thôi.

Dù là như vậy. Kiếm Vực khô cạn đã mấy vạn năm của bọn họ sau khi được bổ sung một thành nguyện lực hương hỏa của Lục Thanh, lập tức trở nên bừng bừng sức sống. Đây là lượng nguyện lực hương hỏa khổng lồ mà hai người Diệp Vô Tâm chưa từng được hấp thu, thế giới Kiếm Vực của bọn họ lập tức nhanh chóng được ngưng luyện.

Theo như cách nói của hai người, giữa Kiếm Thánh với nhau, chênh lệch là do mức độ ngưng luyện Kiếm Vực quyết định. Mà toàn bộ nguyện lực hương hỏa của thế giới Thiên Đạo đều bị Kiếm Thần và Kiếm Ma nắm giừ trong tay. Cho nên số Kiếm Thánh xuất thế trong năm vạn năm hiện tại chênh lệch vợi nhau cũng không nhiều. Chỉ có lãnh ngộ Kiếm Đạo có thế hơn kém nhau một bậc, nhưng lực lượng trên cơ bản ngang nhau. Chỉ có một số ít Kiếm Thánh từ thời thượng cổ còn tới ngày nay, từng hấp thu nguyện lực hương hỏa trước khi Kiếm Thần và Kiếm Ma hấp thu, cho nên hùng mạnh hơn Kiếm Thánh thông thường không ít.

Mà sau khi nhận được hai thành nguyện lực hương hỏa của Lục Thanh, thực lực của hai người về mức độ ổn định đã vượt qua số Kiếm Thánh xuất thế trong năm vạn năm hiện tại, tiến lên gần bằng số Kiếm Thánh xuất thân từ thời thượng cổ. Thêm vào sự huyền ảo của Kiếm Hồn Kinh, lập tức bọn họ càng thuần thục tinh thâm hơn nữa trong việc luyện hóa nguyện lực hương hỏa.

Gần như Kiếm thể của Lục Thanh lớn mạnh từng ngày, Thức Kiếm được nguyện lực hương hỏa nuôi dưỡng ngày càng khỏe mạnh trưởng thành, không ngừng lớn mạnh, so với lúc trước thêm được một phần khí tức thần Thánh. Mà lãnh ngộ của hắn đối với Kiếm Đạo Thời Không, cho dù là hắn không cố ý, nhưng có thể cảm giác được tốc độ tăng lên rất rõ ràng.

Đây là sự thần kỳ và hùng mạnh của nguyện lực hương hỏa.

Thời gian trôi qua, Lục Thanh càng thêm kiêng kỵ với sự hùng mạnh của Kiếm Thần và Kiếm Ma. Hai tên này đã chiếm lấy tất cả nguyện lực hương hỏa của cả hai đại lục trong thời gian năm vạn năm qua, tuy rằng bị Ma Đạo nhị Linh áp chế, thủy chung không thể ngưng kết Kiếm Vực trở thành thế giới chân chính, nhưng không thể phủ nhận, sự kiên cố của Kiếm Vực, sự hùng mạnh của lực Thế Giới bọn chúng nhất định vượt qua đám Kiếm Thánh thượng cổ rất xa, đừng nói tới Ma Đạo nhị Linh còn hơn xa bọn chúng.

Chuyện này càng thôi thúc Lục Thanh mong chờ đột phá. Nguyện lực hương hỏa rèn luyện Kiếm thể tinh thuần hơn nguyên dịch màu tím rất nhiều. Có được hàng trăm vạn tông dân Kim Thiên tông làm căn bản, nguyện lực hương hỏa đều tích lũy từng ngày. Ngoại trừ mỗi ngày chia cho hai người Diệp Vô Tâm hai phần nguyện lực hương hỏa, còn lại tám thành, mỗi ngày Lục Thanh cũng chỉ có thể tiêu hao ba thành mà thôi

Năm thành nguyện lực hương hỏa còn lại chứa đựng tất cả bên trong Thần Đỉnh thức hải. Chờ đến khí tích lũy đủ số, lúc ấy là lúc Lục Thanh sẽ đột phá Tử Hoàng Kiếm Thân Kinh tầng mười lăm.

Khoan nói tới chuyện ba người Lục Thanh hiện tại một lòng tu luyện, không hỏi chuyện đời, bên ngoài Mộ Chúng Thành thế giới Thiên Đạo đã xuất hiện một cảnh tượng làm chấn động lòng người.

Từ lúc trời long đất lở trước kia tới nay đã trải qua thời gian bốn tháng. Tới lúc này, chấn động kia mới hoàn toàn tiêu tan, chỉ có mặt đất còn hơi có dư chấn. Lúc này, Kiếm Tôn cái thế các tông khống chế thế thiên địa, ngự kiếm bay lên trời.

- Đây là....

Xuất hiện trước mặt Kiếm Tôn cái thế các tông là một vùng đất tròn trĩnh, vùng đất này kín mít không có khe hở, bao trùm hàng vạn dặm, thậm chí còn vượt hơn cả Kiếm Ma đại lục và Kiếm Thần đại lục hợp nhất.

Mảy khí Hạo Nhiên và tiên thiên ma vẫn đã đồng thời tiêu tan. Hạo Nhiên Chính Khí và Tiên thiên Ma khí dung hợp, hóa thành một cỗ khí tức Hỗn Độn lan tràn trên đại lục mới tròn trĩnh này.

Trên chín tầng trời, chín tầng Cương Phong lúc trước vốn đã bị phá tan đã ngưng tụ lại. So với trước kia, lúc này chín tầng Cương Phong lại có thêm Lôi Hỏa mênh mông, trở nên hung hiểm vô cùng. Chín tầng Cương Phong lại có chín tầng Lôi Hỏa, cho dù là tầng Lôi Hỏa bình thường nhắt cũng đủ cho một tên Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn phải trọng thương.

Bất quá cũng phải nói Đại sư cảnh giới Kiếm Hồn không ai lên tới độ cao như vậy, thứ nhất là không chịu nổi tiêu hao kiếm nguyên, thứ hai cũng không ai nhãn rỗi đi tìm chết. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Chín tầng trời như vậy cao hơn lúc trước rất nhiều, ngay cả khoảng cách mặt trời cũng xa hơn lúc trước. Sự hung hiểm của chín tầng Cương Phong Lôi Hỏa, dù là Kiếm Tôn cái thế cũng chỉ có thế nhờ thế thiên địa bay lên chín tầng trời mà thôi. Muốn đột phá chín tầng Cương Phong, trừ phi là Kiếm Tôn cái thế viên mãn đỉnh phong mới có thể làm được.

Dù là như vậy, Kiếm Tôn cái thế các tông cũng phát hiện ra, chín tầng Cương Phong Lôi Hỏa này sau khi hai đại lục sát nhập, sinh ra khí tức Hỗn Độn, đúng là có công hiệu làm tinh thuần kiếm nguyên hơn. Lên mỗi một tầng, có thể khiến cho kiếm nguyên trong thân thể cao hơn một tầng. Ngay cả thế thiên địa cũng lãnh ngộ được nhiều hơn khi trước.

Trừ chuyện này ra, tuy rằng hai đại lục đã hợp nhất, cũng không có hành động gì khác thường. Nhưng các tông đều cảm ứng được, ngày đó cũng không còn xa nữa.

Thời gian gàn đây, trên Kiếm Thân đại lục trước kia, các tông đều có hanh động tấp nập. Kiếm Giả từ cảnh giới Kiếm Phách trở lên của các tông hội tụ về một hướng hết sức kinh người, không biết đang mưu đồ chuyện gì.

Ở Kim Thiên tông, trên Tử Hà Kiếm Phong.

Thán sắc mười bòn người Lạc Tâm Vũ tỏ ra vô cùng ngưng trọng, cả bọn đang đứng trên không.

- Tình huống thế nào rồi?

Lạc Tâm Vũ trầm giọng hỏi.

- Tông sư Kiếm Phách các tông hội tụ ở núi Lạc Nhật ngoài mười vạn dặm. Sau một tháng, ngoài trừ năm đại tông môn cấp Tử Hoàng, tất cả gần như đã đến đông đủ.

Sắc mặt Mộc Thanh Nguyên lộ vẻ ưu tư:

- Không biết lần này các tông khác có nhằm vào Kim Thiên tông ta hay không. Kim Thiên tông ta cũng không được tin tức gì cả, có lẽ các tông khác đã bài trừ Kim Thiên tông ta sang một bên.

Đoạn Thanh Vân hừ lạnh:

- Cho dù bọn họ tụ tập lại thì đã sao? Kim Thiên tông ta quang minh chính đại tự nhiên không sợ bọn họ. Cho dù bọn họ có động thủ. Kim Thiên tông ta lập tông trăm năm qua chưa từng biết sợ một ai. Binh đến có tướng chặn, nước tới có đất ngăn! Tự nhiên bọn họ cũng phải ra về tay không!

- Nói không sai Kim Thiên tông ta cũng không phải ta cục bột, mặc tình cho người khác vo tròn bóp méo!

Liệt Sí Thiên nổi giận lớn tiếng nói tính tình nóng như lửa của lão, bao nhiêu năm qua) vẫn không thay đổi

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play