Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenfull.vn

Nghe Diệp lão nói, Lục Thanh hơi sửng sốt. Hắn không ngờ, Diệp lão đột nhiên lại muốn tương trợ lão nhân trước mặt này.

Mà lão nhân thấy Lục Thanh đứng yên không mở miệng, nhíu mày nói: "Như thế nào, còn chưa hiểu sao?"

Ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt lão nhân, trong mắt Lục Thanh hiện lên tinh quang, mở miệng nói: "Hiểu được, mà cũng không hiểu được."

Lão nhân nghe vậy sửng sốt, lập tức nhíu mày nói: "Hiểu được thì là hiểu được, không rõ chính là không rõ, làm sao mà vừa hiểu lại vừa không hiểu?"

Lục Thanh mở miệng nói: "Thiên Đạo không phải là Kiếm Đạo, tiền bối nói không sai!"

"Lục Thanh!" Lúc này năm người Niếp Thanh Thiên nghe Lục Thanh nói thế cả kinh.

Bọn họ không thể tưởng tượng được, thân là kiếm giả Thiên Đạo, Lục Thanh thế nhưng lại phủ nhận Kiếm Đạo tức Thiên Đạo. Không biết phía trước lão nhân đã nói với Lục Thanh cái gì, nhưng lấy nhận biết của bọn họ với Lục Thanh, cho dù là lão nhân lấy thế ép người, cũng không thể khiến cho Lục Thanh khuất phục. Đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì? Năm người Niếp Thanh Thiên đều cảm thấy mê hoặc, mà vẻ mặt lão nhân lại hãn hữu nở ra nụ cười mỉm. Nhưng nụ cười của lão nhân trong nháy mắt cứng lại, bởi vì Lục Thanh đã mở miệng nói tiếp:

"Nhưng Nhân Đạo nhập Kiếm Đạo cũng là sai!"

Sắc mặt trong nháy mắt trầm xuống, vẻ mơ màng trong mắt lão nhân tiêu tán sạch sẽ. Lúc này, lão nhân cũng tựa hồ thấy được như Lục Thanh đang muốn nói cái gì cho lão.

Mà lúc này, năm người Niếp Thanh Thiên đứng ngoài tầng sáng đột nhiên cảm thấy trước mắt phát sinh hết thảy đều có chút vớ vẩn. Hôm nay, một kiếm giả Thiên Đạo cư nhiên phủ nhận Thiên Đạo tức Kiếm Đạo, đồng thời cũng phủ định cả Nhân Đạo nhập Kiếm Đạo.

Cùng phủ định đồng thời như vậy, thế thì Kiếm Đạo lấy cái gì mà tu?

Nhìn ánh mắt sáng quắc của lão nhân, Lục Thanh liền biết, hẳn lão đã có điều lĩnh ngộ. Rốt cuộc cũng là Kiếm Tông Đại Sư, cảm ứng trong lòng cùng với kiếm giả bình thường khó có thể bằng được. Lục Thanh lập tức trầm giọng nói: ""Kiếm Đạo tức Thiên Đạo, điều này không sai, nhưng Thiên Đạo lại không phải Kiếm Đạo. Nhân Đạo tức Thiên Đạo, cũng không hề sai, bất quá Thiên Đạo cũng không phải Nhân Đạo. Thiên Đạo, đó là bao hàm toàn diện, bao quát vạn vật thế gian, vạn pháp tự nhiên. Con người là đã ở bên trong Thiên Đạo, Nhân Đạo cũng tức là Thiên Đạo, bất quá Thiên Đạo lại không phải Nhân Đạo."

"Cho nên tu luyện Kiếm Đạo, nếu chỉ một lòng cầu Thiên Đạo, như vậy chắc chắn nhầm đường lạc lối, nếu chỉ một lòng đi một con đường như vậy, thế chắc chắn đến cuối sẽ là một con đường chết."

"Kiếm giả Nhân Đạo, chuyên tu Nhân Đạo, thoát ly Thiên Đạo, cho nên cũng đi vào lạc lối."

"Vậy Kiếm Đạo, rốt cuộc làm thế nào mà tu?" Nghe Lục Thanh nói, lão nhân có lý giải của cảnh giới Kiếm Tông, đương nhiên có thể hiểu hàm nghĩa bên trong.

"Kiếm Đạo tức Thiên Đạo, Nhân Đạo tức Thiên Đạo, muốn tu Kiếm Đạo, nhất định phải là thiên nhân hợp nhất!"

"Thiên nhân hợp nhất!" Trong mắt lão nhân chợt lóe tinh quang. Lời nói của Lục Thanh giống như vì lão mà mở ra một cánh cửa lớn, giúp cho lão gặp được ánh rạng đông. Lão tu luyện Kiếm Khí thuộc về Thiên Đạo, gần ba mươi năm nay, bởi vì một chuyện ăn năn mà chuyển sang tin Nhân Đạo, điều này làm bao năm qua lão phải ở giữa Thiên, Nhân hai đạo giãy dụa. Hiên giờ nghe Lục Thanh nói một phen, nhất thời khiến cho lão có cảm giác như xối lên đầu một gáo nước lạnh.

Cùng phản ứng của lão nhân bất đồng, năm người Niếp Thanh Thiên sau khi nghe xong lại chìm vào mơ màng. Trừ bỏ Long Tuyết, trong mắt còn có một chút thanh minh, còn trong mắt bốn người kia đều tràn ngập hoang mang. Bọn họ không có được kinh lịch như lão nhân, lời nói của Lục Thanh, đã đánh vỡ tâm trí kiên định hơn mười năm theo đuổi Kiếm Đạo của bọn họ, làm cho trong lòng mỗi người đều sinh ra cảm giác hoang đường. Nhưng khi cẩn thận nghĩ lại, lại không thể phủ nhận được điều gì, trong mỗi lời nói tựa hồ đều ẩn chứa đạo lý to lớn.

"Thiên nhân hợp nhất, nói cho ta biết, như thế nào mới có thể thiên nhân hợp nhất!" Lão nhân bước lên hai bước, trong đôi con ngươi hiện lên hai luồng thần quang màu vàng lam, thẳng tắp nhìn chằm chằm Lục Thanh.

Không chút sợ hãi, hai mắt Lục Thanh đuổi dần tràn ngập một tầng sáng màu tím trắng, trong đó tự nhiên có một cỗ uy nghiêm vô cùng bắn thấu ra. Tia khí trong mắt lão nhân lộ ra thế nhưng trực tiếp bị bức lui, thậm chí trong lòng lão nhân còn sinh ra cảm giác toàn thân mình như bị hai mắt của Lục Thanh nhìn thông thấu.

"Hảo!" Trong lòng lão nhân không khỏi thầm tán thưởng. Lão phát hiện, hai mắt của Lục Thanh tựa hộ có chứa một loại thần thông Kiếm Đạo, bên trong lộ ra tia khí sắc bén cùng uy nghiêm, khiến trong lòng lão sinh ra cảm giác như đối mặt với thiên uy, thậm chí bên trong còn kèm theo một tia khí tức Thiên Đạo.

Nhưng lập tức lại thấy Lục Thanh lắc đầu không nói gì thêm.

"Như thế nào, ngươi không muốn nói?" Lão nhân nhất thời nhíu mày nói.

Thấy lão nhân như thế, Lục Thanh lập tức cười khổ nói: "Lấy cảnh giới của ta, tiền bối cho là ta có thể hiểu được thiên nhân hợp nhất sao?"

Lão nhân lập tức sửng sốt. Không sai, Lục Thanh hiện chỉ mới là cảnh giới Giả Hồn mà thôi, có thể lĩnh ngộ này đó, đánh vỡ quan niệm Kiếm Đạo phía trước, đã rất khó có được.

"Thiên nhân hợp nhất, con đường này, không ai có thể nói rõ ràng được. Muốn biết rõ thì chính bản thân mình phải tự thể ngộ mới được. Làm thế nào để Thiên, Nhân hai đạo cân bằng, do đó đem hai hợp một, hóa thành Kiếm Đạo chân chính." Dừng một chút, Lục Thanh lại nói tiếp.

Ánh mắt lão nhân lập tức sáng ngời, nhìn chằm chằm Lục Thanh một lát, mới cất tiếng cười to nói: "Tốt! Tốt! Không nghĩ tới ngẫu nhiên động tâm, lại khiến cho tiểu hữu một phen lĩnh ngộ như vậy, thật sự khiến lão phu được lợi phi thường. Xin nhận một lễ này của lão phu!"

Nói xong, lão nhân liền hướng tới Lục Thanh khom người thi lễ. Lễ này, Lục Thanh cũng không làm ra vẻ né tránh. Chỉ điểm con đường Kiếm Đạo, đại ân như vậy, Lục Thanh nhận lễ này không có gì không đúng.

Lại như nghĩ tới cái gì, lão nhân lại nhìn Lục Thanh nói: "Phía trước trời đất dị động, Vạn Kiếm Hướng Tông, có phải do tiểu hữu dẫn phát ra không?"

Cũng không có dấu diếm, Lục Thanh lập tức gật đầu nhìn nhận. Đối với lão nhân tính tình ngay thẳng, Lục Thanh cũng rất có hảo cảm.

"Quả nhiên!" Lão nhân không khỏi nhìn Lục Thanh một cái thật sâu: "Vạn Kiếm Hướng Tông! Không hổ là Tông Sư tương lại, đích thật có chỗ bất phàm. Không biết tiểu hữu đến từ tông môn nào?"

"Vãn bối..."

"Ai!"

Lão nhân phất phất tay: "Không cần đa lễ như vậy, tiểu hữu đã chỉ điểm cho ta con đường Kiếm Đạo, về sau chúng ta nên là ngang hàng luận giao, không cần nhiều lễ nghi phiền phức như vậy. Hướng chi, Vạn Kiếm Hướng Tông, không có gì bất ngờ xảy ra, tương lại là một Tông Sư đại nhân vật, ta vẫn còn là trèo cao. Về sau tiểu hữu có thể gọi ta một tiếng Thanh Trúc lão ca, ta vốn họ Cổ, tên đầy đủ là Cổ Thanh Trúc."

Thấy lão nhân nói như thế, Lục Thanh lập tức hít sâu một hơi, nói: "Vậy tiểu đệ xin mạn phép vậy. Tiểu đệ tới từ Tử Hà tông, lão ca có thể gọi là Lục Thanh!"

Cổ Thanh Trúc sửng sốt, lập tức bất đắc dĩ nở nụ cười khổ: "Hơn ba mươi năm đã qua, không nghĩ tới Cổ Thanh Trúc ta còn gặp được người của Tử Hà tông."

"Lão ca, người..." Lục Thanh chần chờ nói.

"Không cần nói tới, chỉ là một ít chuyện xưa. Hiện giờ được ngươi chỉ điểm, lão ca coi như là suy nghĩ cẩn thận một số thứ. Quá khứ thì hãy để nó trôi qua đi, nếu không muốn quên vậy thì không cần phải quên. Tuy nói đã trễ ba mươi năm, nhưng có thể gặp gỡ lão đệ một phen cũng coi như đáng giá." Cổ Thanh Trúc lộ ra vẻ cảm khái nói.

Chợt nghĩ ra cái gì, Cổ Thanh Trúc chỉ về phía năm người Niếp Thanh Thiên nói: "Bọn họ là...?"

"Bọn họ cũng là đệ tử của Tử Hà tông."

Nói xong, Lục Thanh liền bước tới phía năm người Niếp Thanh Thiên. Lúc này, cả năm người Niếp Thanh Thiên đều đang lâm vào trầm tư. Lục Thanh nói một phen, lấy cảnh giới của bọn họ, tuy không thể giống Cổ Thanh Trúc lập tức lĩnh ngộ, nhưng cũng làm cho bọn họ một phen chấn động. Đặc biệt là Long Tuyết, Lục Thanh thấy từ trong ánh mắt của nàng, thậm chí còn có một tia minh ngộ giống Cổ Thanh Trúc.

Hơi trầm ngâm một lát, tựa hồ đang suy nghĩ cái gì, khi thấy Lục Thanh bước đi, Cổ Thanh Trúc theo bản năng động ý niệm triệt tiêu tầng sáng ngăn cách năm người Niếp Thanh Thiên. Nhưng mà ý niệm trong đầu lão còn chưa kịp động, đã thấy Lục Thanh lăng không điểm ngón tay ra. Lát sau, tầng sáng cản trở năm người Niếp Thanh Thiên lập tức tiêu tán.

"Kiếm xuất pháp tùy, qua phá căn nguyên!" Cổ Thanh Trúc ngẩn ra một chút rồi lập tức bình thường trở lại. Có thể lĩnh ngộ ra thiên nhân hợp nhất, dẫn động Vạn Kiếm Hướng Tông, nhân vật như vậy mà không có chỗ độc đáo thì người ta cũng khó thể tin tưởng.

"Thiên nhân hợp nhất, cần phải tự mình tìm hiểu xác minh. Những thứ tiền nhân nhân lưu lại, cũng cần phải tự mình xác minh. Giống như kiếm pháp, đạt tới độ cao của chúng ta, xem một ít kiếm pháp, đồng dạng cũng có thể thấy được tỳ vết. Nhìn việc không phải mới thấy liền tin, phải đợi cho chính mình xác minh, nếu không chỉ tự tổn thương tâm cảnh của mình." Nhìn năm người Niếp Thanh Thiên, Lục Thanh trầm giọng nói.

Lục Thanh vừa dứt lời, Long Tuyết là người thanh tỉnh đầu tiên, tuy rằng trong mắt còn một chút mê hoặc, nhưng Lục Thanh thấy rõ ràng trong đó có một tia minh ngộ. Bất quá hiển nhiên Long Tuyết đối với việc Lục Thanh quan sát nàng có chút căm tức, lập tức hung hăng trừng mắt một cái với hắn.

Lục Thanh có chút bất đắc dĩ quay đầu đi, ra vẻ hắn chỉ vô tình nhìn lướt qua. Lại nhìn tới bốn người Niếp Thanh Thiên, sau khi nghe được lời nói của Lục Thanh, cũng vẫn đứng tại chỗ một lát mới dần thanh tỉnh lại.

Mà đợi cho bốn người Niếp Thanh Thiên hoàn toàn thanh tỉnh lại, Cổ Thanh Trúc dĩ nhiên đã chặt đứt mấy cành trúc, làm thành năm cái ghế cho năm người ngồi.

Thấy cả sáu người đã ngồi vào chỗ, Cổ Thanh Trúc lập tức trở tay lấy ra mấy cái bình rượi bằng Thúy Ngọc, cùng với năm chiếc chén bằng Tuyết Ngọc. Mấy bình rượu trước mặt này cùng với Đoạn Trường tửu phía trước bất đồng, dịch rượu có màu xanh biếc, tản ra mùi hương tươi mát. Ánh mắt mấy người Lục Thanh lập tức sáng ngời, đặc biệt là Niếp Thanh Thiên. Hắn vừa ngửi mùi hương rượu liền biết đây là loại rượu cực phẩm đã ủ trên trăm năm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play