- Kiếm quyết Phá Thiên Liệt của ngươi tại sao lại có thể phát ra được tám đạo chân nguyên kiếm khí?

Trong nháy mắt Thao Sinh Nguyên thét lên một tiếng thê lương chói tai.

Chân nguyên kiếm khí của Lạc Bắc đánh lên trên Thất Hải tụ thú phiên khiến cho nó nổ tung tạo thành từng gợn sóng.

Đấu phép thế này thì sinh tử chỉ quyết định trong một hai cái hô hấp. Đám người Thương Lãng cung còn lại cơ bản không xen vào được.

Thao Sinh Nguyên cũng không hổ là một người kiêu hùng ở Thất Hải. Khi y dùng Thất Hải tụ thú phiên bảo vệ cũng đã thấy rõ tình hình.

Hiện tại thực lực của Thương Lãng cung đã không còn chiếm ưu thế với núi Anh Giao, chỉ có kiềm chế Thất Hải Yêu Vương thú, Lạc Bắc và Khuất Đạo Tử thì bên Thương Lãng cung mới có phần thắng.

Thao Sinh Nguyên cũng nhận ra Lạc Bắc tu luyện kiếm quyết Phá Thiên Liệt giống hệt như Yến Kinh Tà.

Kiếm quyết Phá Thiên Liệt ngoại trừ phi kiếm ra còn có thể dùng chân nguyên của bản thân, kiếm ý để ngưng kết linh khí trời đất xung quanh tạo thành bảy đạo chân nguyên kiếm khí.

Thứ chân nguyên kiếm khí này mặc dù không thế làm theo ý mình giống như phi kiếm. Mỗi đạo bắn ra chỉ có đâm thẳng tắp. Nhưng hiện tại Lạc Bắc phát ra từng đạo chân nguyên kiếm khí có tốc độ và uy lực so với phi kiếm bình thường còn mạnh hơn. Huống chi Thất Hải Yêu Vương thú, Tam Thiên Phù Đồ và pháp thuật của Khuất Đạo Tử cùng với Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm tấn công khiến cho Thao Sinh Nguyên sắp không chống nổi.

Thao Sinh Nguyên thầm đếm trong lòng từng đạo chân nguyên kiếm khí của Lạc Bắc.

Sau khi hắn phát ra bảy đạo kiếm khí xong sẽ có một khoảng cách nhỏ đủ cho Thao Sinh Nguyên phóng thích pháp thuật và sử dụng pháp bảo. Vì vậy mà trong tích tắc khi đếm tới đạo chân nguyên kiếm khí thứ bảy đánh lên Thất Hải tụ thú phiên, y liền giơ tay chộp một cái rồi ném Ngũ Ngục Thần Sơn về phía Lạc Bắc.

Nhưng cũng đúng vào lúc này, một đám chân nguyên kiếm khí trong suốt với khí thế không gì không phá được lại tấn công lên Thất Hải tụ thú phiên.

Đạo chân nguyên kiếm khí thứ tám.

Kiếm quyết Phá Thiên Liệt của Yến Kinh Tà có thể nói là lừng lẫy trong giới tu đạo.

Cho dù Yến Kinh Tà không cần bổn mạng kiếm nguyên, chỉ dùng chân nguyên kiếm khí thì trên thế gian số người ngăn cản được nó cũng không quá bốn mươi người.

Nhưng hiện tại không ngờ Lạc Bắc lại phát ra đạo chân nguyên kiếm khí thứ tám.

Đạo kiếm khí này là phát cùng loạt với bảy đạo trước chứ không phải thi triển kiếm quyết lần thứ hai.

Tới lúc này, bản thân Thao Sinh Nguyên bị đánh cho gần tới cực hạn, hơn nửa chân nguyên, tinh thần đều chuẩn bị cho sử dụng pháp bảo để phản kích. Vì vậy mà một đạo chân nguyên kiếm khí ngoài dự liệu đánh lên trên Thất hải tụ thú phiên khiến cho nó lõm xuống.

Lần này, chân nguyên kiếm khí mặc dù không thể xuyên qua được Thất Hải tụ thú phiên nhưng lực lượng của nó giống như một cái chùy vô hình thông qua Thất Hải tụ thú phiên mà giáng lên người Thao Sinh Nguyên.

Cú đánh đó khiến cho thất khiếu của Thao Sinh Nguyên đều chảy máu.

Trên thực tế, toàn bộ Thục Sơn cũng chỉ có hai người biết được tại sao vào lúc này Lạc Bắc lại có thể phóng ra tám đạo chân nguyên kiếm khí.

Một người chính là bản thân Lạc Bắc còn một người khác chính là nam tử có phần giống với Nguyên Thiên Y nhưng ngay cả bản thân mình cũng không nhớ.

Lạc Bắc tu luyện kiếm quyết Phá Thiên Liệt nhưng nam tử mặc áo trắng kia đã sử đổi kiếm quyết.

Sửa đổi kiếm quyết là phải có một sự hiểu biết rất sâu đối với nó, có tu vi cao lại ngộ được đạo mới có thể làm ra. Phương pháp tu luyện của nó vô cùng nguy hiểm, chỉ cần chân nguyên di chuyển không đúng thì sẽ có hậu quả không thể tưởng tượng được.

Nhưng Lạc Bắc tin tưởng nam tử áo bạc đó không hại mình vì vậy mà vẫn can cứ theo kiếm quyết của y mà tu luyện.

Mà dựa theo những gì y sửa đổi chẳng những tốc độ tu luyện cực nhanh, Lạc Bắc còn phát hiện ra chân nguyên kiếm khí có thể ngưng tụ không phải bảy đạo mà là chín.

Hiện tại bởi vì chân nguyên của Lạc Bắc còn chưa đủ cho nên sau khi phóng ra tám đạo thì không thể thực hiện được tiếp, không thế phát ra được đạo chân nguyên thứ chín. Nhưng chỉ thêm một đạo chân nguyên kiếm khí này cũng đủ khiến cho Thao Sinh Nguyên bị thương nặng.

- Hiện tại là cơ hội giết hắn tốt nhất.

Vừa nghe thấy Thao Sinh Nguyên hét lên, Lạc Bắc liền nhíu mày. Tam Thiên Phù Đồ vừa mới bị Thất Hải tụ thú phiên đánh văng lại chém tiếp.

Vừa mới tấn công xong, lại cố gắng sử dụng tinh thần và chân nguyên kéo Tam Thiên Phù Đồ quay lại cũng khiến cho Lạc Bắc phải kêu lên đau đớn, có vẻ như bị lực xung kích làm cho bị thương. Nhưng vào lúc này, Lạc Bắc cũng không để ý tới thương thế chỉ thầm nghĩ đánh chết Thao Sinh Nguyên ngay lập tức.

"A!"

Thao Sinh Nguyên bị đạo chân nguyên kiếm khí của Lạc Bắc đánh cho chân nguyên toàn thân tán loạn nên khi nhìn thấy Lạc Bắc không để ý tới thương thế của bản thân điều khiển Tam Thiên Phù Đồ lao tới thì toàn bộ niềm tin, ý chí chiến đấu hoàn toàn biến mất. Y hét lên một tiếng chói tai, trên Thất hải tụ thú phiên phóng ra vô số làn sóng khí màu đen. Đột nhiên phát ra những làn khí đó so với Quỷ Xa Âm Vương Cưu vừa mới phát ra âm khí còn hơn. Nó lập tức ngăn chặn Tam Thiên Phù Đồ, đồng thời làm cho tầm mắt của Lạc Bắc tối sầm. Còn Thao Sinh Nguyên bị phản lực từ Thất Hải Tụ thú phiên đẩy ra tới mười trượng. Sau đó Thất Hải tụ thú phiên lại cuộn mình bọc lấy Thao Sinh NGuyên rồi nhanh chóng lao ra khỏi cửa Sinh chẳng khác gì một viên đạn pháo.

Lần này, Thao Sinh Nguyên bị Lạc Bắc đánh cho trọng thương nên cơ bản không dám đánh nữa, chẳng tiếc phóng ra rất nhiều khí huyết, lực lượng chân nguyên của đám dị thú trên Thất Hải tụ thú phiên cùng với âm khí, bất chấp uy lực của nó sẽ giảm đi bảy tám phần mà bỏ chạy trối chết, bất chấp cả đám người Thương Lãng cung còn lại.

Xích Vân lão đạo bị thương nặng bây giờ Thao Sinh Nguyên bỏ đi khiến cho Thương Lãng cung như rắn mất đầu.

Vốn Thương Lãng cung vẫn còn những người có thực lực, nhưng khi Thao Sinh Nguyên bỏ đi những người còn lại cũng không còn ý chí chiến đấu chỉ nghĩ tới việc chạy trốn. Vì vậy mà trận tuyến của Thương Lãng cung hoàn toàn rối loạn.

Ngay lập tức con đường kia vốn là cửa Sinh thì bây giờ biến thành con đường tử vong của người Thương Lãng cung.

Đợi cho tới khi Quỷ Xa Âm Vương Cưu há miệng hút rất nhiều âm khí làm cho toàn thân phồng lên khiến cho Lạc Bắc nhìn thấy rõ cảnh tượng trước mắt thì chỉ thấy Thao Sinh Nguyên dùng Thất Hải Tụ thú phiên bọc lấy mình mà bỏ chạy. Lạc Bắc biết là không thể đuổi theo kịp.

Không đuổi kịp Thao Sinh Nguyên khiến cho tinh thần của Lạc Bắc lập tức tập trung về phía Kỷ Lang Yên.

Đạo Tàng chân nguyên diệu yếu của Kỷ Lang Yên là một trong những pháp quyết mạnh nhất của Côn Luân có khả năng công phòng hết sức lợi hại. Cho dù tu vi có thấp thì cũng có thể thi triển mười hai tia chớp bảo vệ. Tu vi cao thâm thậm chỉ còn có thể phóng ra đài sen tử lôi, diệt sinh lôi vân. Nhưng hiện tại tu vi của Kỷ Lang Yên có thể nói là quá thấp. Vì vậy mà hiện tại y đối địch chỉ có thể dựa vào tốc độ thi triển pháp thuật chứ khả năng phòng ngự rất thấp.

Kỷ Lang Yên nhìn thấy Thao Sinh Nguyên bỏ chạy, vừa mới lướt đi thì một cột Địa Tâm Hỏa Sát khí cực mạnh đã giáng lên trên người.

Lần này mấy quả cầu sét của Kỷ Lang Yên bị đánh tan. Hỏa nguyên màu đen khiến cho y phải dừng lại một chút. Chỉ có điều trong một chút đó, Tam Thiên Phù Đồ cũng từ trong ngọn lửa lao ra chém Kỷ Lang Yên đứt làm hai đoạn.

Cùng lúc đó, Khuất Đạo Tử cũng sử dụng Ngũ Âm Thần Lôi Giám và Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm tấn công năm tên Thương Lãng cung đang cầm Tỏa Kình thủy ngân trảo.

Ánh sáng của Ngũ Âm Thần Lôi Giám chiếu tới đâu âm lôi bùng nổ, tốc độ so với phi kiếm còn nhanh hơn. Vì vậy mà năm tên Thương Lãng cung có tu vi còn không bằng Kỷ Lang Yên thì làm sao mà có thể ngăn cản, liền bị âm lôi nổ tung rồi Bỉ Ngạn Vô Thường Kiếm cắt nát thành từng mảnh nhỏ.

Sau đó, năm sáu tên Thương Lãng cung đã vọt vào trong cửa Sinh đang phóng ra ngoài thì một dòng nước khổng lồ từ bên ngoài đột nhiên ập vào.

Lần này, núi Anh giao giống như một vùng chân không khiến cho nước biển từ bên ngoài ập thẳng vào. Mặc dù năm, sáu người Thương Lãng cung đó đều mặc pháp y tị thủy nhưng dòng nước khổng lồ tràn ngập cửa Sinh lại có lực lượng chân nguyên khiến cho bọn họ phải dừng lại.

Nhưng chỉ dừng lại một chút cũng đủ cho bọn chúng biến thành từng mảnh nhỏ.

Thi triển một cái pháp quyết hệ Thủy khiến cho nước biển ập vào chính là một con dị thú đi theo Thất Hải Yêu Vương thú - Thanh Văn Hải Ngưu.

Mà trong nháy mắt đánh chết số người Thương Lãng cung đó cũng là một con dị thú khác - Liệt Vân Phi Liêm.

Liệt Vân Phi Liêm thể hiện rõ ràng thiên phú pháp quyết cương phong của mình. Trong nháy mắt nó phát ra hàng trăm đạo cương phong lấp đầy cửa sinh. Mặc dù phóng ra dưới đáy biển sâu nhưng uy thế của nó thậm chí có thể sánh với cương phóng do Hắc Phong lão tổ phóng xuất.

Cửa Sinh bị hai con dị thú chặn lại khiến cho đám người Thương Lãng cung phải chen chúc ở trong đó, ra không được mà vào cũng không xong để mặc cho các tộc trên núi Anh Giao và đám người Lạc Bắc dùng các loại pháp thuật và pháp bảo tấn công.

Nhất thời, ánh sáng liên tục lóe lên khiến cho hai mươi mấy tên Thương Lãng cung còn sót lại gần như chỉ trong một hơi thở đã mất đi một nửa.

Mười mấy tên còn lại thì rơi vào sự khủng hoảng chỉ còn biết hoảng hốt bỏ chạy. Ba, bốn tên chạy thẳng vào trong cửa Tử bị làn khí trắng cuốn thẳng xuống ngọn lửa trong lòng đất. Mà đám Thương Lãng cung còn lại khi vọt vào trong cửa Sinh thì cũng có một vầng ánh sáng lao theo.

Đó là một cột sáng tràn ngập sự hủy diệt. Dưới sự oanh tạc của nó, trong mắt nhưng người trên núi Anh Giao, đám người Thương Lãng cung chẳng khác gì bọt biển trong nháy mắt hóa thành tro bụi.

Số người Thương Lãng cung tới đây lần này ngoại trừ cung chủ Thao Sinh Nguyên ra thì không một ai chạy thoát. Tất cả đều bị hình thần câu diệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play