Tần Mục đi đến thần thành gần nhất, cười nói:

- Ta đã từng chiếm được Vô Ưu Kiếm, Vô Ưu Kiếm là bội kiếm của Khai Hoàng, ta nguyên bản không biết điểm này, chỉ cảm thấy thanh kiếm này rất nhẹ, rất thuận tay. Sau này ta mới biết được đây là bội kiếm của Khai Hoàng, là đế kiếm! Đế kiếm nhẹ như vậy, không kỳ quái sao?

Thúc Quân bước nhanh đuổi theo hắn, nói:

- Luyện bảo vật đến rất nhẹ, không khó lắm?

- Lý Du Nhiên là thiên hạ đệ nhất Thiên Công, hắn chế tạo Vô Ưu Kiếm hoàn toàn chính xác có thể chế

tạo rất nhẹ, nhưng mà ta cũng rất ít có thể thôi phát ra uy lực của Vô Ưu Kiếm, cái này cổ quái.

Tần Mục nói:

- Theo lý mà nói, phù văn lạc ấn trong Vô Ưu Kiếm ta cũng có thể thôi động, nhưng ta cực ít phát huy ra uy lực của Vô Ưu Kiếm. Bội kiếm của Thiên Đế này, giống như là trống không.

Rốt cuộc Thúc Quân cũng minh bạch tới, thất thanh nói:

- Ý của ngươi là nói, năm đó Khai Hoàng giấu Vô Ưu Hương Tam Thập Tam Trọng Thiên ở trong Vô Ưu Kiếm, hắn đi vào thế giới Bỉ Ngạn, một kiếm đâm ra, Vô Ưu Hương ngay lập tức từ trong kiếm bay ra, tạo thành Tam Thập Tam Trọng Thiên?

Tần Mục gật đầu, nói:

- Dưới trướng Khai Hoàng người tài ba rất nhiều, sư phụ Văn Thiên Các của ta là Tiều Phu Thiên Sư dưới trướng hắn, được tôn là Thánh Nhân, Tử Hề Thiên Sư là đại gia về trận pháp, Đế Thích Thiên Lý Du Nhiên là đệ nhất Thiên Công, lấy trí tuệ và bản sự của bọn hắn, gấp lại Vô Ưu Hương giấu ở trong Vô Ưu Kiếm, hẳn là có thể làm được. Dù sao, bọn hắn đã làm qua một lần thí nghiệm.

Hắn nhớ tới thanh Đế Khuyết Thần Đao kia của Minh Đô Thiên Vương Điền Thục, bên trong Đế Khuyết Thần Đao giấu các loại không gian chồng chất.

- Tiện nhân!

Thúc Quân tức giận nói.

Tần Mục giận dữ, hung hăng gõ một cái trên đầu to của hắn, cả giận nói:

- Đó là tổ tông của ta, chỉ có ta có thể mắng, ngươi không thể mắng!

Thúc Quân ôm đầu giận dữ:

- Còn nói không được?

Hai người đi vào trong thành, Tần Mục hướng người Vô Ưu Hương nghe ngóng học cung, Thúc Quân không khỏi buồn bực nói:

- Nếu ngươi đã ý thức được Vô Ưu Hương Tam Thập Tam Trọng Thiên chính là kiếm pháp của Khai Hoàng, Kiếm Đạo của Tam Thập Tam Trọng Thiên, vậy cần gì phải đi học cung cầu học?

Tần Mục đi vào Thái Hoàng Thiên học cung, con mắt thứ ba ở mi tâm mở ra, cho dù học cung Thần Nhân hay là thần thông giả, đối với bọn hắn đều làm như không thấy, mặc cho bọn hắn xông vào.

Đó là hắn dùng thần thức chế tạo ra huyễn cảnh, bao phủ toàn bộ học cung.

Bây giờ thần thức của Tần Mục cường đại càng hơn lúc trước, đừng nói Dao Đài cảnh giới Chân Thần, xem như Trảm Thần Đài và Ngọc Kinh cảnh giới Thần Ma cũng khó có thể xem thấu thần thức huyễn cảnh của hắn.

Đương nhiên, đây chỉ là dưới tình huống hắn không có địch ý, nếu như hắn lộ ra địch ý, vẫn là sẽ bị người phát giác.

- Xem xét kiếm pháp thần thông của Khai Hoàng chỉ là một mục đích của ta, một mục đích khác của ta là muốn xem những năm này đạo pháp thần thông của Vô Ưu Hương tiến bộ bao nhiêu.

Tần Mục thản nhiên nói:

- Hai vạn năm trước, đạo pháp thần thông thời đại Khai Hoàng nổ lớn, các loại thần thông mới đạo pháp mới tầng tầng lớp lớp, ta muốn nhìn xem sau khi bọn hắn trốn Vô Ưu Hương, loại cải cách biến pháp này có lâm vào đình trệ.

Hắn đi vào nơi tàng kinh học cung, ngay trước mặt trấn thủ Tàng Kinh lâu thần chỉ đi vào, nói:

- Tiều Phu Thánh Nhân nói, chuyện hắn hối hận nhất chính là không khuyên can Khai Hoàng tiến vào Vô Ưu Hương, ta muốn xem hắn phán đoán có chính xác không.

Trong Tàng Kinh lâu người đến người đi, thần thông giả đông đảo, Tần Mục đứng trước một loạt kệ sách, trực tiếp nhập mộng rơi vào trạng thái ngủ say, vô số tiểu xảo Tần Mục lập tức từ trong giấc mộng của hắn bay ra, chạy loạn đầy đất, đọc qua các loại điển tịch, ríu ra ríu rít, mã a mã, rất là náo nhiệt.

Mà trong Tàng Kinh lâu, tất cả mọi người hình như cũng không cách nào thấy cảnh này, chỉ làm chuyện của mình.

Thúc Quân cũng đã đọc qua những sách vở này, hắn dùng phương pháp khác với Tần Mục, hắn là trực tiếp lấy thần thức liếc nhìn, tốc độ cũng cực nhanh.

Nhưng mà Tần Mục trong mộng nhập đạo không chỉ có thể nhanh chóng đọc qua điển tịch trong Tàng Kinh lâu, mà cũng có thể để tiểu Tần Mục trong mộng của hắn diễn luyện thí nghiệm thần thông ghi lại trong điển tịch, cái này không phải Thúc Quân có thể sánh ngang.

Chỉ cần thời gian nửa ngày, Tần Mục đã xem điển tịch nơi này một lần.

Thúc Quân còn chưa xem hết, Tần Mục đi ra Tàng Kinh lâu, bốn phía du lịch, quan sát trong học cung sĩ

tử tu luyện thần thông đạo pháp.

Hắn nhìn thấy rất nhiều sĩ tử tại quan tưởng, đem thần thức cùng nguyên khí dung hợp, mà hắn vừa rồi nhìn thấy rất nhiều đạo pháp thần thông, cũng đều là đi thần thức cùng nguyên khí dung hợp con đường.

Hiển nhiên sau khi người thời đại Khai Hoàng tới đây, cũng giống như Tạo Vật Chủ tiếp nhận hệ thống Thần Tàng Thiên Cung, bọn hắn cũng tiếp nhận hệ thống tu luyện Thần Thức.

Cái này thuộc về biến pháp.

Nhưng mà giống Tần Mục mong đợi như một dạng biến pháp của Duyên Khang, hắn cũng không nhìn thấy.

Biến pháp của Duyên Khang, từ trên cơ sở phù văn đến xem, so với thời đại Khai Hoàng nhiều hơn mấy chục loại thậm chí mấy trăm loại hệ thống phù văn, như phù văn Thiên Âm, như phù văn Nguyên Từ, đây đều là phù văn biến pháp lúc đầu của Duyên Khang.

Trừ cái đó ra, còn có hệ thống phù văn Cổ Thần đại đạo chính là Tần Mục Đình mang tới từ Thiên.

Duyên Khang lấy Thái Vi Toán Kinh một lần nữa diễn toán, tính toán ra Cổ Thần đại đạo phù văn hệ

thống càng là nhiều vô số kể, tính ra hàng trăm!

Những này đều không phải là Vô Ưu Hương có được.

Trên cơ sở nghiên cứu phù văn, sau khi Khai Hoàng Thiên Đình di chuyển đến Vô Ưu Hương thì giống như im bặt dừng lại.

- Loại hiện tượng này rất đáng được nghiên cứu..

Tần Mục nháy mắt mấy cái, nhìn đệ tử trong học cung cầu học Vô Ưu Hương, những đệ tử này đều là thần thông giả. Hắn quan sát tinh khí thần của những thần thông giả này, đi theo những người này xem bọn hắn thường ngày làm những gì, thậm chí thần thức xâm nhập trong suy nghĩ của bọn hắn, quan sát những thần thông giả này suy nghĩ cái gì.

Hắn rất không hiểu, thời đại Khai Hoàng cải cách biến pháp là hừng hực khí thế nhất, vì sao sau khi di chuyển đến Vô Ưu Hương, loại lịch trình cải cách biến pháp này lập tức gián đoạn.

Ngay khi hắn quan sát những thần thông giả này, đột nhiên Tần Mục phát hiện trong Thái Hoàng Thiên học cung này có một trung niên đạo nhân đang hiếu kỳ quan sát hắn, nhìn chằm chằm vào hắn.

Tần Mục nao nao, toàn bộ học cung đều dưới thần thức của hắn bao phủ, tất cả mọi người sẽ làm như

không thấy đối với hắn, mà trung niên đạo nhân này lại nhìn hắn, hình như có thể nhìn thấy hắn!

Tần Mục mỉm cười về phía đạo nhân kia, đạo nhân kia cũng đáp lại mỉm cười.

- Đạo hữu xưng hô như thế nào?

Tần Mục đi ra phía trước, chào đạo nhân kia, hỏi.

Đạo nhân kia cuống quít hoàn lễ, nói:

- Đạo Môn khí đồ Tô Mạch Thanh, gặp qua Mục Thiên Tôn.

- Đạo Môn khí đồ?

Tần Mục thử dò xét nói:



- Tô Mạch Thanh, ngươi và Nguyên giới Đạo Môn có quan hệ gì?

Chương 996 - Mục Thần Ký (Dịch)

Đạo nhân kia vung một chút phất trần, nhếch miệng cười nói:

- Chính là bần đạo sáng tạo.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play