Thái Hoàng Thiên, lãnh địa Ma tộc, Lục Ly chào từ giã Phược Nhật La, nói:
- Tôn vương, ta rời khỏi U Đô quá lâu, cần phải quay về U Đô, hôm nay lại dẫn đại quân rời đi.
Phược Nhật La khẽ nhíu mày, nói:
- Sư tỷ chưa bắt được thần tử U Đô, vì sao lại nóng lòng rời đi?
- Khách của Minh Đô đến, sẽ không cho ta cơ hội bắt được thần tử U Đô. Ta tuy rằng rất mong nhận được lực lượng của thần tử U Đô nhưng tự hiểu lấy mình, lấy lực lượng của ta căn bản không có cách nào chống lại Minh Đô, cho nên lựa chọn rời đi.
Lục Ly do dự một chút, nói:
- Tôn vương, chúng ta đều là Ma tộc, trước khi đi ta cho ngươi ba đề nghị.
Phược Nhật La hiếu kỳ nói:
- Sư tỷ mời nói.
- Đề nghị thứ nhất là nhịn, bất kể gặp phải chuyện gì đều phải nhịn. Đề nghị thứ hai là lui, rùa sở dĩ trường thọ, chính là giỏi rụt đầu. Đề nghị thứ ba là trung, trung thành thì sẽ qua. Từ biệt!
Lục Ly cao giọng thét lên chói tai, vô số yêu ma quỷ quái U Đô trong lúc bất chợt hóa thành từng làn khói đen tiêu tan. Thân hình Lục Ly xoay tròn, dần dần chìm xuống dưới đất, không nhìn thấy hình bóng nữa.
Cầu dịch chuyển trao đổi linh năng.
Tần Mục cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, Sơ tổ Nhân Hoàng đi tới dị tinh, phân phó tốc độ Thần Ma của Huyền Không Giới nơi đó tiến vào Duyên Khang chậm lại một chút. Cầu dịch chuyển trao đổi linh năng lúc này mới xem như là ổn định lại, sẽ không bởi vì từng năng lượng di chuyển mạnh mẽ gây tan vỡ.
Lúc này hắn mới cảm giác được miệng vết thương trên ngực truyền đến cảm giác đau đớn mãnh liệt. Lâu Thiên Trọng tạo thành hai vết thương cho hắn, đâm thủng ngực hắn, hắn hủy diệt ngạnh giữa của cương xoa, ngạnh giữa vừa vặn là đâm về phía trái tim của hắn, hai ngạnh khác tuy rằng đâm thủng hắn nhưng lại tránh được chỗ yếu hại của hắn.
Đây cũng là mục đích chủ yếu nhất của đạo kiếm quang thứ ba, hủy diệt uy hiếp trí mạng, bảo vệ được tính mạng của bản thân.
Lâu Thiên Trọng dù sao cũng cực kỳ cường hãn. Tuy rằng Tần Mục tránh được chỗ yếu hại nhưng tạo thành cho hắn tổn thương không nhỏ, chỉ dựa vào nước miếng rồng vẫn không có cách nào trị hết, trong vết thương của hắn còn sót lại thần thông của Lâu Thiên Trọng, cần phải loại bỏ.
Tần Mục xử lý vết thương, luyện thần thông của Lâu Thiên Trọng lưu lại, phát động Vô Lậu Tạo Hóa Huyền Kinh, lại kết hợp với nước miếng rồng. Hai bút cùng vẽ, lúc này mới phát giác thư thái một ít.
Bên cạnh cầu di chuyển vang lên tiếng ồn ào, Tần Mục tiến lên, lại thấy thần thông giả bảo vệ cầu dịch chuyển đang ngăn cản Tề Cửu Nghi và Triết Hoa Lê.
Thủ vệ nhìn thấy Tần Mục đi tới, vội vàng nói:
- Giáo chủ, hai người này là bên phía Ma tộc, tranh cãi ầm ĩ muốn thông qua cầu dịch chuyển trao đổi linh năng tiến vào Duyên Khang.
Tần Mục cười nói:
- Hai vị sư huynh, các ngươi chạy đến lãnh địa Nhân Tộc, còn muốn đi Duyên Khang, lẽ nào lại không sợ ta giết các ngươi?
Triết Hoa Lê lắc đầu nói:
- Tần huynh, ngươi không phải là người như thế. Luận về quy định giang hồ, một đấu một, trừ ngươi ra, ta không khiếp sợ bất kỳ Nhân tộc nào. Mà ngươi đánh với Lâu Thiên Trọng một trận bị thương, chưa chắc sẽ là đối thủ của ta.
- Ai nói phải theo quy định giang hồ?
Tần Mục buồn bực:
- Ta mặc trên người chính là quan phục của Duyên Khang quốc, đương nhiên là dựa theo quy củ của triều đình. Triều đình Duyên Khang quy định là khi đánh nhau chưa bao giờ nói quy định.
Tề Cửu Nghi khẩn trương, khi thì quan sát xung quanh, khi thì ngẩng đầu nhìn xung quanh. Tần Mục thấy thế không khỏi hoài nghi, Tề Cửu Nghi quan sát xung quanh là xem có thần thông giả nào xông tới vây đánh khiến bọn họ tử vong hay không, ngẩng đầu nhìn xung quanh lại đang quan tâm cái gì?
Hắn ngẩng đầu nhìn về phía bầu trời, lại không nhìn thấy tình trạng gì khác thường.
- Hai vị sư huynh vì sao nhất định phải tiến vào Duyên Khang? Hiện tại chính là lúc dị tinh tiến vào Duyên Khang, năng lượng dịch chuyển đã quá lớn, nếu các ngươi thông qua cầu dịch chuyển tiến vào Duyên Khang thì năng lượng dịch chuyển lại càng nhiều.
Tần Mục chân thành vạn phần nói:
- Cho một mình ta lý do, nói không chừng ta sẽ đồng ý.
Triết Hoa Lê cũng không biết Tề Cửu Nghi vì sao nhất định phải đi Duyên Khang, nghe vậy lại nhìn về phía Tề Cửu Nghi.
Sắc mặt Tề Cửu Nghi không ngừng thay đổi, chợt cắn răng, trầm giọng nói:
- Tần giáo chủ, ta tuy rằng nhận lão sư là Minh Đô Hắc Đế nhưng đối với hành sự và thủ đoạn của Minh Đô lại luôn luôn nhìn không được. Ta tốt xấu gì cũng biết có việc nên làm có việc không nên làm, bọn họ lại không từ bất cứ việc xấu nào! Bọn họ hành sự vô cùng tàn nhẫn, vô cùng ác độc. Cho chúng ta mượn đường bảo toàn tính mạng, như vậy ta cũng không thể không nói thẳng ra chuyện bọn họ muốn làm.
Tần Mục kiên trì lắng nghe, những người khác lại đang bận rộn tiếp tục gia cố cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, Bàng Ngọc Chân Thần dẫn đầu mọi người lấy pháp lực khống chế tần suất cầu dịch chuyển chấn động. Trong thời gian mấy năm, Bàng Ngọc Chân Thần đã học được rất nhiều thuật số nhưng thành tựu không phải quá cao, chỉ có thể dựa vào pháp lực vô cùng hùng hậu tới ổn định cầu dịch chuyển, chuyện tu bổ phù văn các loại hắn lại không thể ra sức.
Tề Cửu Nghi tiếp tục nói:
- Ngươi tuy rằng cũng có một quyển Sinh Tử Bộ, nhưng ngươi cũng không biết uy lực của Sinh Tử Bộ. Sinh Tử Bộ của Minh Đô có thể nắm sinh tử trong tay, thức tỉnh lại người chết. Loại bảo vật này là do Minh Đô Hắc Đế tự mình luyện ra, bất kể hồn phách của người chết ẩn nấp ở Minh Đô hay U Đô đều sẽ bị Sinh Tử Bộ này mạnh mẽ triệu hồi ra.
Trong lòng Tần Mục vừa nhảy:
- Sinh Tử Bộ lại có loại năng lực này? Vậy chẳng phải là nói, Lâu Vân Khúc bọn họ có thể điều động tất cả người chết ở Thái Hoàng Thiên chiến đấu cho bọn họ sao? Ba người bọn họ lại tương đương với đại quân Thần Ma vô cùng vô tận sao?
- Không chỉ như vậy!
Tề Cửu Nghi nói:
- Mục đích của bọn họ không phải là Thái Hoàng Thiên, mà là La Phù Thiên!
Tần Mục thất thanh nói:
- Tiều phu lão sư gặp nguy hiểm!
Tề Cửu Nghi bất an run rẩy mấy cây linh vũ phượng hoàng sau đầu, lắc đầu nói:
- Tần huynh, ngươi lý giải tàn nhẫn và ác độc quá lương thiện. Minh Đô làm việc đều không từ thủ đoạn, nếu bọn họ không giải trừ ước hẹn của Thổ Bá, phá tan giao hẹn hòa bình giữa Nhân tộc và Ma tộc, hơn nữa còn muốn hủy diệt Thái Hoàng Thiên thì sẽ khiến các ngươi bị một lưới bắt hết!
Trong đầu Tần Mục ầm ầm:
- Ý của ngươi là... Lâu Vân Khúc bọn họ sẽ huyết tế La Phù Thiên, khiến cho La Phù Thiên đánh Thái Hoàng Thiên! Không có khả năng, như vậy chẳng phải là cũng đắc tội với cả Ma tộc sao, Ma tộc cũng phải tử thương vô số! Phược Nhật La hắn...
Giọng nói của hắn truyền khắp xung quanh, mọi người đang gia cố tế đàn đều ngừng công việc trong tay, đồng thời quay đầu nhìn về phía bọn họ.
- Ma tộc chết hay sống, thái độ của Phược Nhật La thế nào, Thiên Đình sẽ quan tâm sao? Thiên Đình không quan tâm, Minh Đô càng không quan tâm. Ta đã nói đến nước này, tin tức này có thể đổi lấy cơ hội cho ta với Triết Hoa Lê sống sót hay không?
Trong đầu Tần Mục hoàn toàn hỗn loạn, vẫy vẫy tay, âm thanh khàn khàn nói:
- Thả bọn họ qua, để cho bọn họ đi...
- Cảm ơn!
Tề Cửu Nghi cúi người, lập tức lôi kéo Triết Hoa Lê đần độn cùng nhau nhanh chóng đi tới đỉnh của tế đàn, đi vào trong cầu dịch chuyển trao đổi linh năng, hai người biến mất.
Trong lòng Tần Mục hỗn loạn giống như tê dại, đột nhiên cao giọng nói:
- Bàng Ngọc Chân Thần, Bàng Ngọc Chân Thần!
Bàng Ngọc Chân Thần lại ở một bên, cũng từ lâu nghe đến ngây người, nghe vậy vội vàng nói:
- Tần giáo chủ, Tề Cửu Nghi nói là thật hay không?
Tần Mục trầm giọng nói:
- Không quan tâm có phải là thật hay không, Thái Hoàng Thiên cũng không nhất định lại giữ được nữa! Chân Thần lập tức đi điều động quân phòng thủ ở các thành Ly thành, Minh Di thành, bảo bọn họ ngay lập tức chạy tới nơi này, di chuyển đến trong Duyên Khang đi!
Bàng Ngọc Chân Thần do dự nói:
- Nếu chẳng may Tề Cửu Nghi nói là tin tức giả, chẳng phải là chắp tay nhường lại Thái Hoàng Thiên sao?
Tần Mục lạnh lùng nói:
- Nhưng nếu là tin tức thật, vô số tướng sĩ Thái Hoàng Thiên không bỏ chạy lại sẽ chết không có chỗ chôn!
Bàng Ngọc Chân Thần cắn răng, phi thân rời đi.
Trong lòng Tần Mục vẫn còn có chút hỗn loạn, ngẩng đầu nhìn bầu trời, lại nhìn các Thần Thành nhìn Ly thành, Minh Di, lại nhìn dị tinh Xích Minh còn đang thong thả di chuyển, đột nhiên cao giọng nói:
- Tiếp tục gia cố cầu dịch chuyển! Không nên lo lắng, nhanh gia cố!
Đám người Lâm Hiên đạo chủ tỉnh ngộ lại, vội vàng gia tăng công việc.
Tần Mục đi tới đi lui, hắn dừng bước lại, lấy ra Sinh Tử Bộ, tốn hơi thừa lời nói:
- Đồ chơi này mà là dùng như thế nào? Minh Đô Lâu Vân Khúc có thể phát huy ra uy lực của Sinh Tử Bộ, ta lẽ nào lại không thể phát huy ra uy năng của Sinh Tử Bộ?
Hắn liên tục thử nghiệm, Sinh Tử Bộ ở trong tay hắn chỉ có thể chiếu ra tên người, không có cách nào làm sống lại người chết.
Nhưng vào lúc này, bầu trời đột nhiên lại trở nên sáng ngời hơn rất nhiều. Tần Mục ngẩng đầu, trái tim dần dần trầm xuống, chỉ thấy trên bầu trời đầy những lưu hỏa, đó là một mảnh đại lục hừng hực thiêu đốt đang lao tới trên không trung của Thái Hoàng Thiên.
La Phù Thiên.
Toàn bộ La Phù Thiên bị thiêu đốt và hủy diệt, đất rung núi chuyển, núi lửa phun trào, nham thạch nóng chảy đã trải rộng cả tòa đại lục. Biển rộng bốc hơi, biến thành lôi vân dẫn theo vô số sấm chớp mưa bão!
Xung quanh tế đàn, thần sắc tất cả mọi người dại ra, ngơ ngác nhìn bầu trời.
Cảnh tượng chính là tráng lệ như vậy, chấn động như vậy, khiến cho bọn họ không nhịn được quan sát, quên những chuyện khác.
- Gia cố tế đàn!
Tần Mục lớn tiếng quát, thức tỉnh mọi người.
Mọi người tỉnh táo lại, vội vàng tiếp tục gia cố tế đàn, tốc độ của dị tinh trên không trung này tiến vào Duyên Khang đã được nâng cao, gây áp lực lớn hơn cho tế đàn. Hiển nhiên Thần Ma của Huyền Không Giới cũng chú ý tới hiện tượng kỳ lạ thiên ngoại, cố gắng rời khỏi trước khi La Phù Thiên rơi tới nơi đây.
Ly thành cách đây gần nhất, Bàng Ngọc Chân Thần trực tiếp vận dụng đại pháp lực vận chuyển đội quân Ly thành. Các Thần Ma Thái Hoàng Thiên khác cũng đều được xuất động chạy tới Thần Thành khác, vận chuyển đội quân đưa đến cầu dịch chuyển trao đổi linh năng.
Tần Mục lập tức để cho thần thông giả của Thái Hoàng Thiên tiến vào cầu dịch chuyển trao đổi linh năng. Áp lực của cầu dịch chuyển đột nhiên tăng, mặt đất xung quanh không ngừng có vết nứt, xuất hiện từng lạch trời, sâu không thấy đáy, chỉ còn lại có cầu dịch chuyển vẫn đứng vững.
Tiếp tục như vậy, cầu dịch chuyển trao đổi linh năng không kiên trì được bao lâu.
- Để cho thần thông giả đi trước! Thần Ma lưu lại!
Tang Diệp tôn thần cao giọng quát:
- Các vị sư huynh, đi Thần Thành khác!
Rất nhiều thần chỉ đều rời đi, chuyển càng nhiều thần thông giả ở các thành tới. Gần cầu dịch chuyển trao đổi linh năng đã đông nghìn nghịt, tất cả đều đang đợi tiến vào cầu dịch chuyển.
Còn linh năng của cầu dịch chuyển càng phun ra kịch liệt hơn, ánh sáng xông lên trời, còn muốn sáng ngời hơn so với La Phù Thiên đang huyết tế. Cầu dịch chuyển chấn động cũng càng thêm kịch liệt, mặt đất xung quanh phát ra từng tiếng nổ lớn!
Đám người Mã Như Lai, thôn trưởng đều đã tìm đến, lấy pháp lực của bản thân trấn áp linh năng của cầu dịch chuyển trao đổi, khiến cho áp lực của đám người Hư Sinh Hoa, Lâm Hiên giảm đi. Đám người Hư Sinh Hoa, Lâm Hiên đạo chủ lập tức toàn lực chữa trị phù văn bị nghiền nát.
Tần Mục nhanh chóng lấy ra linh binh đo lường tính toán, quan sát tốc độ La Phù Thiên rơi xuống, nhanh chóng tính ra thời điểm và địa điểm La Phù Thiên cùng Thái Hoàng Thiên va chạm vào nhau. Sau một lúc lâu, hắn chán nản buông linh binh.
- Chỉ còn lại có hai canh giờ...
Mà địa điểm đụng nhau cực kỳ rộng lớn, ở trung tâm của Thái Hoàng Thiên, gần Ly thành, phạm vi hơn mười vạn dặm có chừng mười tòa Thần Thành, bất kể lãnh địa Nhân Tộc hay lãnh địa Ma tộc đều sẽ bị La Phù Thiên trực tiếp đập xuống!
Hắn có một loại cảm giác vô cùng bất lực, lần đánh này nhân vật như hắn căn bản không thể chống đỡ.
Đúng vào lúc này, Tần Mục đột nhiên nhìn thấy được từng bóng người từ trên dị tinh bay lên, xông về phía La Phù Thiên đang rơi xuống. Cùng lúc đó trong Ma tộc cũng có từng ánh sáng phóng lên cao, lao thẳng đến chỗ La Phù Thiên, đó là Thần Ma của Huyền Không Giới và Ma Thần của Ma tộc!
Những Thần Ma này đang lấy thân thể và pháp lực cường đại của mình, mạnh mẽ ngăn cản La Phù Thiên, cố gắng khiến cho La Phù Thiên lệch khỏi quỹ đạo ban đầu.
Trên La Phù Thiên phát ra từng tiếng gầm lên giận dữ kinh thiên động địa, trăm nghìn vị Thần Ma với thân thể dữ tợn, dùng hết tất cả lực lượng công kích La Phù Thiên. Cho dù thân thể vỡ ra, cơ bắp bị xé rách bọn họ cũng khó có thể thay đổi được La Phù Thiên đang đè xuống, nhưng bọn họ lại có phần làm giảm tốc độ La Phù Thiên rơi xuống.
La Phù Thiên dần dần nghiêng đi, giống như là một cái đĩa ném, tiếp tục rơi về phía Thái Hoàng Thiên.
Thời gian chuyển dời từng chút một, thần thông giả tiến vào cầu dịch chuyển trao đổi linh năng càng lúc càng nhiều, nhưng ở Thần Thành khác vẫn còn có đại quân thần thông giả không ngừng được đưa tới, dị tinh trên bầu trời cũng tiến vào Duyên Khang hơn phân nửa.
Trên bầu trời đột nhiên dấy lên hỏa vũ, đó là mảnh nhỏ của La Phù Thiên, từng khối đá lớn như núi bị thiêu đốt từ trên cao hạ xuống. Với con số tới trăm vạn khối đá lửa cắt qua bầu trời, kéo khói đặc lao tới công kích về phía đại lục Thái Hoàng Thiên.
Tại lãnh địa Ma tộc, Phược Nhật La nhanh chóng chạy ra, từ trong mỗi một Ma Thành vận chuyển những thần thông giả Ma tộc, đưa những thần thông giả này đến Phệ Hạp thành có phòng ngự mạnh nhất.
Các Ma Thần khác đang làm ra hành động tương tự, chỉ có điều Phược Nhật La cùng bọn họ vận chuyển thần thông giả chỉ là chủng tộc cao đẳng trong Ma tộc, chủng tộc thấp đẳng có khóc bằng trời bọn họ cũng không để ý đến.
Trong ánh mắt của Phược Nhật La không có bất kỳ cảm tình gì, máy móc làm việc mình phải làm.
Hắn đi tới Hàm thành, ở đây lại yên tĩnh tới mức thần kỳ, cũng không có cảnh tượng hỗn loạn như hắn nhìn thấy ở những thành thị khác.
Bên trong Hàm thành, tuy rằng bách tính Ma tộc ở đây cũng đi ra đường, nhưng không có người nào phát ra âm thanh.
Hắn nhìn thấy được đầu đường có một vị mẫu thân đang ôm hài tử ngẩng đầu nhìn bầu trời, giấu mặt hài tử ở trong lòng ngực mình. Hắn còn nhìn thấy được từng đôi tình nhân ôm nhau thật chặt, có rất nhiều bách tính Ma tộc một nhà đứng trên con đường, trên mặt hoàn toàn bình tĩnh, nhìn lên không trung.
Trên bầu trời, một khối mảnh vỡ cực lớn kéo theo lửa mạnh cuồn cuộn lao về phía Hàm thành. Ở trong mắt bọn họ, mảnh vỡ càng lúc càng lớn, ánh lửa càng lúc càng nóng hừng hực, khuôn mặt của bọn họ bị chiếu đỏ.
- Đi!
Phược Nhật La nhìn về phía bọn họ kêu lớn.
Không có tộc nhân đáp lại hắn, mẫu thân nhỏ giọng an ủi hài tử trong lòng, không nhìn vị tôn vương này của bọn họ.
Ầm...
Mảnh vỡ của La Phù Thiên rơi xuống, Hàm thành tan thành mây khói, tất cả Ma tộc trong thành nháy mắt bị ngọn lửa và vụ nổ mạnh xé nát, bốc hơi lên. Vụ nổ mạnh khủng khiếp khiến Phược Nhật La bay lên, bắn hắn đến cách đó vài trăm dặm.
Phược Nhật La đập ở trên một mảnh sông núi, ngửa mặt lên trời, ngơ ngác nhìn bầu trời bị nghiền nát.
Hắn đứng dậy, trên người hắn có vết máu loang lổ, hắn đột nhiên giống như là một con sói già bị thương nhìn lên trời phát ra tiếng gầm thét giận dữ bi thương.
- A, a, a...
Ba gương mặt của hắn dữ tợn vặn vẹo, gầm lên một tiếng tê tâm liệt phổi. Đầu tiên là một tiếng gầm ngắn ngủi giống như là không có sức lực vậy, tiếng kêu lúc sau lại càng lúc càng dài, càng thêm tê tâm liệt phổi.
Cảnh tượng như vậy cũng tuyệt vọng giống như Ma Vương Đô Thiên đứng ở trên thế giới bị hủy diệt hét lên khi nhìn thấy Tần Mục ngồi trên thuyền giấy di chuyển ở trong U Đô, trong tiếng kêu tràn ngập sự bi thương và bất đắc dĩ.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT