Tần Mục bị khăn lụa trắng che lại hai mắt, gương mặt chợt ngẩn ra một lát. Sau một lúc lâu, trên mặt hắn lộ ra nụ cười sáng lạn, hắn bước nhanh đuổi theo Tư bà bà.

Con mắt thứ ba ở mi tâm của hắn nhìn Tư bà bà, có thể khiến hắn nhìn thấy được nguyên thần của Tư bà bà, song lần này hắn lại không muốn nuốt nguyên thần của Tư bà bà nữa.

Trong lòng hắn hoàn toàn tĩnh lặng, có thể trên đời còn có gương mặt xinh đẹp như Tư bà bà, nhưng không phải dưới mỗi một gương mặt xinh đẹp đều có linh hồn lương thiện giống như Tư bà bà.

Trên thực tế, trong nội tâm của Tần Mục rất cảm kích Tư bà bà đã nhặt mình về thôn, ngậm đắng nuốt cay nuôi mình lớn khôn.

Lương thiện của hắn chính là kế thừa từ Tư bà bà.

Cái này tuy rằng trên danh nghĩa có danh hiệu thánh nữ của Thiên Ma giáo, trên lưng gánh danh xấu nữ tử giết phu nhưng thật ra lại là người lương thiện nhất trong Tàn Lão thôn.

Trong Tàn Lão thôn, trong nội tâm mỗi người đều có cái ác của mình, bởi vì đủ loại nguyên nhân bọn họ ở ẩn, trốn trong Đại Khư. Duy nhất chỉ có Tư bà bà bởi vì mình xinh đẹp cho rằng mình là kẻ hồng nhan gây hoạ, nàng tự đẩy mình vào Đại Khư, nàng tình nguyện ngụy trang thành bà lão, cũng không nguyện ý để cho người đời nhìn thấy dung mạo của mình tự giết lẫn nhau.

Người khác khiến mình đẹp hơn, coi xinh đẹp thành vũ khí. Nàng lại cố gắng khiến cho mình xấu đi một ít.

- Ta đã có thể khống chế được con mắt.

Tần Mục vui vẻ, quan sát xung quanh. Tuy rằng có thể nhìn thấy được rất nhiều tàn hồn Ma tộc đang bồng bềnh, nhưng hắn đã có thể thản nhiên tiếp nhận những gì mình nhìn thấy, lại không còn ý nghĩ cắn nuốt những tàn hồn kia.

Tư bà bà quay đầu lại nhìn về phía hắn, thản nhiên cười nói:

- Mục nhi, khí tức của ngươi hình như có chút thay đổi. Chuyện gì xảy ra?

- Chuyện đặc biệt kỳ diệu!

Tâm tình của Tần Mục tốt, cười nói:

- Chuyện khiến cho tâm tình ta sung sướng.

Tư bà bà hiếu kỳ nói:

- Chuyện gì kỳ diệu? Nói ta nghe một chút.

Tần Mục lớn tiếng nói:

- Ta cảm thấy bà bà là nữ nhân xinh đẹp nhất trên đời, là nữ nhân thiện lương nhất trên đời!

Tư bà bà lắc đầu, hạt châu của khuyên tai dưới vành tai nhẹ nhàng lắc lư, nói:

- Ma nữ của Thiên Ma giáo, làm sao lại là người lương thiện nhất? Ta không phải. Mục nhi, ngươi mới là người lương thiện nhất.

Tần Mục cười nói:

- Giáo chủ của Thiên Ma giáo cũng không phải là người lương thiện nhất.

Tâm tình của Tư bà bà cũng bất giác tốt hơn, hai người vừa nói vừa cười, đi về phía tế đàn gần đó.

Đột nhiên, Tần Mục cùng Tư bà bà đồng thời dừng bước lại, nhìn xung quanh. Phía xa, tế đàn cao lớn như núi, bốn phía đều có một tầng lại một tầng cầu thang.

Từng cầu thang giống như là con đường nối liền với trời, đi thông tới đám mây.

Tế đàn cao lớn như vậy, giống như là một ngọn núi lớn tuyệt đẹp đứng vững, trên từng tầng bậc thang đều có vô số phù văn đang biến hóa ra ánh sáng kỳ ảo. Đây cũng là phù văn sử dụng để huyết tế La Phù Thiên.

Tiều Phu thánh nhân xây dựng tòa tế đàn này, chính là sử dụng phương pháp huyết tế của ma đạo. Chỉ có điều hắn muốn hiến tế là toàn thế giới, bởi vậy một tòa tế đàn này có hiệu quả không lớn. Hắn cần dùng đến rất nhiều tòa tế đàn, lúc này mới có thể xé La Phù Thiên thành mảnh nhỏ, hóa thành năng lượng thuần túy.

Hành động này có phản phệ thế nào, không có ai biết, Tiều Phu thánh nhân cũng không dám tùy ý vận dụng, chỉ bởi vì Thái Hoàng Thiên thực sự không có bất kỳ phần thắng nào, hắn mới bất đắc dĩ phải làm vậy mà thôi.

Thái Hoàng Thiên sở dĩ không có bất kỳ phần thắng nào, cũng không phải bởi vì Ma tộc thật sự quá mạnh mẽ, mà Thái Hoàng Thiên nhất định phải bị hủy diệt. Chỉ có như vậy Ma tộc mới có khả năng huyết tế Thái Hoàng Thiên xâm nhập tới Duyên Khang.

Ma tộc không tính là mạnh mẽ, mạnh mẽ chính là lực lượng muốn hủy diệt Thái Hoàng Thiên.

Lúc này, đỉnh của tế đàn có một vị thần nhân đứng ở nơi đó, trong tay cầm chiến kích, khí huyết xông lên trời.

Mà ở bên dưới tế đàn lại có hàng vạn Ma tộc tướng sĩ giống như là đàn côn trùng, chen chúc leo lên phía trước, xông về phía đỉnh của tế đàn.

Vị thần nhân này đứng ở trên đỉnh của tế đàn vung vẩy chiến kích, từng ánh sáng trắng giống như tuyết từ trên tế đàn đánh xuống, quét ngang một mảnh, vô số tứ chi bay lượn trên không trung.

Một người đánh một đòn, ngăn cản mấy vạn tướng sĩ Ma tộc, giết đến máu chảy thành sông, khiến tế đàn bị nhuộm đỏ, vết máu theo bậc thang chảy xuống từng bậc.

Oong, oong, oong...

Âm thanh chiến kích phá không vang lên từng đợt, thi thể đã chất chồng từng tầng bậc thang. Các Ma tộc khác vẫn không sợ chết, tiếp tục giống như nước thủy triều vọt tới, điên cuồng bò về phía đỉnh tế đàn, muốn giết chết vị thần nhân này.

- Bà bà, những Ma tộc chỉ là thần thông giả bình thường, căn bản không có khả năng là đối thủ của vị thần nhân này.

Tần Mục nhìn thấy, trong lòng cảm thấy nghi ngờ, nói:

- Bọn họ vì sao vẫn tìm tới cái chết một cách vô nghĩa như vậy?

Tư bà bà cũng có chút không giải thích được, những Ma tộc này quả thật chỉ là mất mạng uổng công mà thôi. Cho dù trong bọn họ có cường giả cảnh giới Thần Kiều, cũng còn xa mới có thể là đối thủ của vị này.

Vị thần nhân này chính là một trong hai mươi bốn vị thần được Tiều Phu thánh nhân mời tới, thực lực cường đại. Mặc dù không bằng đám người Tiều Phu thánh nhân, Phược Nhật La, nhưng ở trong các thần chỉ hắn cũng được tính là cường giả.

Lại có càng nhiều thần thông giả Ma tộc vọt tới, cũng không có cách nào giết chết được hắn.

- Phược Nhật La không có khả năng ngu xuẩn như vậy.

Tư bà bà suy tư nói:

- Như vậy những người Ma tộc này kẻ trước ngã xuống, người sau tiến lên chịu chết, chính là có mưu đồ gì? Những Ma tộc này tiêu hao không được bao nhiêu lực lượng của vị thần nhân... Lẽ nào trong những Ma tộc này có Ma Thần ẩn nấp ở bên trong sao?

Tần Mục tập trung mắt nhìn lại, con mắt thứ ba nhìn rõ ràng thần tàng của đám người Ma tộc trong đó. Hắn vẫn không phát hiện ra có Ma Thần nào ẩn nấp trong đó.

- Đây là... một hồi huyết tế!

Hắn đột nhiên tỉnh ngộ lại, thất thanh nói:

- Phược Nhật La là định dùng một hồi huyết tế, đổi lấy một vị tồn tại đáng sợ hạ xuống! Nhất định có Ma Thần ở gần đây chuẩn bị thi pháp hiến tế!

Hắn vừa nói đến đây, đột nhiên trên tế đàn vết máu dừng lưu chuyển, tất cả thi thể và thân thể Ma tộc sống sót cứng ngắc, không tự chủ được lơ lửng ở trên không trung. Sau đó bất luận là tử thi hay là Ma tộc còn sống, trong nháy mắt thân thể tất cả đều tan rã, máu thịt, xương cốt thậm chí nguyên thần đều bị chấn nát thành từng hạt nhỏ, hóa thành sông máu xoay quanh tế đàn và vị thần nhân này.

Vị thần nhân trên đỉnh của tế đàn vung vẩy chiến kích, thần uy khủng khiếp bạo phát, chiến kích phát ra chiêu pháp tinh diệu. Hắn thi triển pháp thuật thần thông có uy lực cũng cực kỳ kinh người, nhưng không có cách nào phá tan được trận hiến tế này.

Tần Mục lập tức nhìn về phía xung quanh, ánh mắt tìm kiếm vị trí xa hơn, nỗ lực tìm ra vị Thần Ma đang hiến tế tộc nhân của mình.

Vị Ma Thần chủ trì trận hiến tế máu thịt này cần phải đích thân chủ trì, hắn tất nhiên đang ở gần đây.

Tư bà bà cũng tỉnh ngộ lại, nhìn lướt qua mọi nơi.

Nàng đã thành lập mạng lưới nguyên khí vận hành cơ thể của mình, trong đó bao gồm mắt thần của người mù. Ở trên thần thông đồng pháp, nàng so với Cửu Trọng Thiên Khai Nhãn Pháp của người mù cũng không có chênh lệch, chỉ là không tỉ mỉ được bằng người mù.

Nhưng dù vậy, nàng lấy tu vi Thần cảnh phát động mắt thần, thị lực cũng cực kỳ đáng sợ.

Nhưng mà, nàng tìm kiếm một vòng lại không thể tìm được vị Ma Thần chủ trì hiến tế rốt cuộc đang ẩn thân nơi nào.

- Sớm biết vậy đã gọi người mù đi theo!

Tư bà bà có chút nóng nảy.

Nhưng vào lúc này, Tần Mục bên người nàng khẽ kêu lên một tiếng:

- Bà bà, ta tìm được!

Tư bà bà hơi ngẩn ra, không kịp ngẫm nghĩ, vội vàng nói:

- Ở nơi nào?

Tần Mục giơ tay lên chỉ về phía tế đàn trên không trung. Tư bà bà vội vàng nhìn lại, chỉ có thể nhìn thấy được biển máu trên khoảng không của tế đàn xoay tròn, gào thét chuyển động xoay quanh tế đàn, nhưng vẫn không nhìn thấy được vị Ma Thần này rốt cuộc ở đâu.

- Con mắt này của Mục nhi cũng không phải tầm thường, lại có thể tìm được vị Ma Thần này.

Nàng có chút buồn bực:

- Con mắt này rốt cuộc có lai lịch ra sao? Vì sao ngay cả Thổ Bá cũng phải phong ấn nó?

Tần Mục tuy rằng chỉ có thể mở con mắt ở mi tâm nhưng thị lực lại cực kỳ kỳ lạ, có thể nhìn thấy được vật mà mắt thần không thể nhìn thấy. Vị Ma Thần này trốn cực kỳ xảo diệu, hiển nhiên có một loại thần thông ẩn nấp vô cùng đặc biệt, kỳ lạ.

Hắn ẩn nấp ở trên một khe nứt không gian phía trên tế đàn. Khi thì đầu dưới chân trên, khi thì áo choàng tung bay, bước chân hỗn loạn, giống như phát điên.

Tần Mục trầm giọng nói:

- Bà bà nhìn phương hướng nguyên khí của ta kéo dài! Ta sử dụng nguyên khí xác định phương hướng vị trí cho bà bà, bà bà cần phải giết chết hắn!

Tư bà bà quát:

- Không được sử dụng Phách Thể Tam Đan Công, chỉ cho phép ngươi sử dụng nguyên khí gắn bó lại thành một đường chỉ dẫn phương hướng! Đưa Đại Dục Thiên Ma Kinh cho ta!

Tâm niệm của Tần Mục thoáng động, một đường bay ra, nguyên khí lập tức biến thành sợi, một sợi tơ nhanh chóng kéo dài bay về khoảng không phía trên tế đàn.

Sợi nguyên khí này nhắm thẳng vào chỗ vị Ma Thần đang làm phép hiến tế ẩn thân. Cùng lúc đó, Tư bà bà khống chế kinh văn của Đại Dục Thiên Ma Kinh, vô số kinh văn bay lượn giống như một sợi tơ.

Kinh văn biến thành sợi tơ dính sát sợi nguyên khí của Tần Mục, nhanh chóng kéo dài.

Pháp lực của Tư bà bà dung nhập vào trong kinh văn của Đại Dục Thiên Ma Kinh, kinh văn này là do Khai Sơn tổ sư của Thiên Thánh giáo truyền lại. Khai Sơn tổ sư chế luyện kinh văn thành bảo vật. Chỉ cần kinh văn không triển khai, chính là một đường tinh tế, nhưng nếu triển khai, lấy nguyên khí phóng đại, đó chính là vô số văn tự.

Không chỉ có như vậy, kinh văn còn có thể trở thành linh binh, có uy năng uy lực cực kỳ cường đại.

Tư bà bà đã từng sử dụng kinh văn ở Tương Long thành cùng rất nhiều cường giả tranh đấu. Tần Mục lần đầu tiên theo thôn trưởng đi vào bóng tối của Đại Khư, kinh văn cũng được hắn mang theo bên người làm dị bảo hộ thể.

Chỉ là sau đó Tần Mục lại có linh binh, lại rất ít vận dụng kinh văn của Đại Dục Thiên Ma Kinh.

Kinh văn đối với hắn cũng không tiện tay.

Nhưng mà đối với Tư bà bà mà nói, kinh văn lại là linh binh rất tiện tay, tương hợp với tâm tính công pháp của nàng nhất. Nàng thậm chí có thể sử dụng Đại Dục Thiên Ma Kinh thi triển ra biến hóa thần thông. Chỉ có điều bởi vì Tần Mục là Thiên Thánh giáo chủ, Đại Dục Thiên Ma Kinh do Tần Mục bảo quản, cho nên nàng vẫn không đòi Tần Mục.

Sợi nguyên khí này của Tần Mục lao đi năm mươi dặm, sắp tiếp cận tới chỗ ẩn thân của vị Ma Thần này. Chỉ có điều cường độ nguyên khí của hắn đã đạt tới giới hạn, nếu phát động Phách Thể Tam Đan Công, hắn có thể kéo dài khoảng cách của nguyên khí lên cao hơn bây giờ gấp sáu lần. Hắn không phát động công pháp, sợi nguyên khí chỉ có thể kéo dài năm mươi dặm.

- Mục nhi, trăm triệu lần không thể phát động công pháp! Có sợi nguyên khí của ngươi xác định phương hướng, ta lại có thể tập kích hắn!

Tư bà bà lại một lần nữa khẩn trương dặn một câu, ngay lập tức phía sau nàng có một Thần Kiều lướt ngang qua không trung. Nguyên thần xuất hiện, nàng nhảy qua cầu vượt qua, chạy thẳng tới Thiên Cung cuối Thần Kiều.

Tư bà bà quát tháo một tiếng, lại có thần uy từ trong cơ thể bạo phát, bên ngoài Nam Thiên Môn của Thiên Cung chiếu sáng cửu tiêu. Kinh văn của Đại Dục Thiên Ma Kinh giống như linh xà tinh tế nhất vèo một tiếng chui vào nơi ẩn thân của vị Ma Thần này.

Vị Ma Thần này đang trong thời kỳ mấu chốt nhất để làm phép, Huyết Hà hiến tế, nhất thời ánh sáng xông lên. Nhưng vào lúc này, một đường tơ bạc vèo cái chui vào mi tâm của hắn.

Trong lòng của vị Ma Thần này thầm cả kinh, vội vàng lấy tay chộp về phía mi tâm, nắm một đầu sợi.

Hắn hơi ngẩn ra:

- Đây là vật gì?

Bên cạnh Tần Mục, mái tóc của Tư bà bà bay lượn, giai nhân giống như con bướm, tay áo tung bay, nhất thức lại một thức thần thông được nhanh chóng thi triển ra.

Sắc mặt của vị Ma Thần này đại biến, đang muốn lôi sợi dây này từ trong cơ thể ra, nhưng kinh văn Đại Dục Thiên Ma Kinh trong cơ thể hắn đột nhiên tăng lên, hóa thành hàng trăm thần thông bạo phát ra.

Ầm ầm ầm ầm...

Không biết bao nhiêu tiếng chấn động từ trong khe nứt không gian kia truyền ra. Tiếp theo, máu của Ma Thần từ trong khe nứt không gian chảy ra, giống như là vết thương trên bầu trời, máu chảy như thác nước.

Tư bà bà thở phào nhẹ nhõm, thu hồi Đại Dục Thiên Ma Kinh. Nàng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy trận huyết tế này còn chưa dừng lại.

Vị Ma Thần này dù chết nhưng huyết tế đã hoàn thành.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play